Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 1974

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1974‘Hả?Liệt Khẩu Nữ nhìn chằm chằm về phía trước, ánh mắt chợt cứng lại.Cô ta phát hiện, vậy mà đàn tế thần bị búa Lôi Thần nện lại không chút hư hại, vẫn sừng sững đứng đó, cột đá chống đỡ đàn tế thần cũng hoàn hảo không hề hấn gì.“Sao có thể?Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sức mạnh của búa Lôi Thần mạnh mẽ đến nhường nào, một búa nện xuống, sức phá hoại đủ để phá hủy toàn bộ công trình kiến trúc trong phạm vi mấy trăm trượng, cho dù là tòa nhà cao tầng, chỉ sợ cũng bị chém ngang giữa không trung, sao lúc này ngay cả cột đá cũng không bị phá hủy?“Chẳng lẽ?”Mọi người khiếp sợ ngẩng đầu, trong khói bụi, một bóng người dần dần hiện ra, chính là Diệp Thiên, ánh mắt nhưsao, áo trắng tung bay, mà cả người thì không chút tổn thương.Trên mặt Liệt Khẩu Nữ đã không còn chút ít đắc ý nào nữa, trái lại là tràn đầy hoảng hốt và khiếp sợ, bàn tay nắm lấy xích sắt sau búa cũng đang run nhè nhẹ.Dưới sức mạnh của búa lớn, Diệp Thiên kiêu ngạo đứng đó, búa Lôi Thần chỉ cách đầu cậu hơn một tấc, nhưng khoảng cách hơn một tấc này lại giống như rãnh trời, không cách nào vượt quaMột bàn tay, chỉ một bàn tay!Một tay Diệp Thiên chống vào cán búa lớn, một tay khác vẫn đặt sau lưng, trong mắt cậu đều là hờ hững, đất đai dưới chân không hề hư hại, cho dù mặt đất xung quanh bị nổ thành dáng vẻ gì thì vị trí cậu đứng vẫn bình yên vô sự.“Tích tích!”Tiếng động khe khẽ truyền đến, lúc này Liệt Khẩu Nữ mới hơi cúi đầu, ánh mắt nheo lại.Những giọt máu tươi từ hai tay cô ta rơi xuống mặt đất, nhìn mà giật mình.Cô ta không thế tin nổi, chính mình dốc hết sức mạnh đánh ra búa Lôi Thần, nói có thể hủy thiên diệt địa cũng không quá đáng.Nhưng ngay trước mặt cô ta, Diệp Thiên chỉ duỗi một tay ra đã có thể đón lấy toàn bộ công kích cuồng bạo này, hơn nữa phản lực còn làm cho tay cô ta rách tả tơi, mà cô ta lại không có cảm giác gì?Nhìn thấy ngay cả quần áo của Diệp Thiên cũng không một nếp nhăn, trong lòng Liệt Khẩu Nữ dâng lên cảm giác sợhãi chưa bao giờ có.Người trước mắt này, không, cậu không phải người, mà là quái vật, là ma quỷ, từ đầu chí cuối chính là chân thần trên đời, không ai có thể chiến thắng.“Lấy một tay đón đỡ búa Lôi Thần, còn bảo vệ tất cả sự vật dưới chân và quanh người không bị tổn hại, chuyện này… thật sự là chuyện mà con người có thế làm được sao?”Vô số võ giả Đảo Quốc đều trợn tròn hai mắt, cơ thể run rẩy dữ đội, cảnh tượng hôm nay khiến bọn họ cả đời cũng khó mà quên được.Giờ phút này, cuối cùng bọn họ cũng nhận ra rằng, ngay từ khi bắt đầu bọn họ đã chìm trong sai lầm rồi.Bốn đại quỷ thần mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối thủ lúc này của bọn họ lại là Đế Vương Bất Bại, người từ khi ra đời đến giờ chưa từng thất bại, ngay cả quân đội cũng có thể càn quét!

Chương 1974

‘Hả?

Liệt Khẩu Nữ nhìn chằm chằm về phía trước, ánh mắt chợt cứng lại.

Cô ta phát hiện, vậy mà đàn tế thần bị búa Lôi Thần nện lại không chút hư hại, vẫn sừng sững đứng đó, cột đá chống đỡ đàn tế thần cũng hoàn hảo không hề hấn gì.

“Sao có thể?

Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sức mạnh của búa Lôi Thần mạnh mẽ đến nhường nào, một búa nện xuống, sức phá hoại đủ để phá hủy toàn bộ công trình kiến trúc trong phạm vi mấy trăm trượng, cho dù là tòa nhà cao tầng, chỉ sợ cũng bị chém ngang giữa không trung, sao lúc này ngay cả cột đá cũng không bị phá hủy?

“Chẳng lẽ?”

Mọi người khiếp sợ ngẩng đầu, trong khói bụi, một bóng người dần dần hiện ra, chính là Diệp Thiên, ánh mắt như

sao, áo trắng tung bay, mà cả người thì không chút tổn thương.

Trên mặt Liệt Khẩu Nữ đã không còn chút ít đắc ý nào nữa, trái lại là tràn đầy hoảng hốt và khiếp sợ, bàn tay nắm lấy xích sắt sau búa cũng đang run nhè nhẹ.

Dưới sức mạnh của búa lớn, Diệp Thiên kiêu ngạo đứng đó, búa Lôi Thần chỉ cách đầu cậu hơn một tấc, nhưng khoảng cách hơn một tấc này lại giống như rãnh trời, không cách nào vượt qua

Một bàn tay, chỉ một bàn tay!

Một tay Diệp Thiên chống vào cán búa lớn, một tay khác vẫn đặt sau lưng, trong mắt cậu đều là hờ hững, đất đai dưới chân không hề hư hại, cho dù mặt đất xung quanh bị nổ thành dáng vẻ gì thì vị trí cậu đứng vẫn bình yên vô sự.

“Tích tích!”

Tiếng động khe khẽ truyền đến, lúc này Liệt Khẩu Nữ mới hơi cúi đầu, ánh mắt nheo lại.

Những giọt máu tươi từ hai tay cô ta rơi xuống mặt đất, nhìn mà giật mình.

Cô ta không thế tin nổi, chính mình dốc hết sức mạnh đánh ra búa Lôi Thần, nói có thể hủy thiên diệt địa cũng không quá đáng.

Nhưng ngay trước mặt cô ta, Diệp Thiên chỉ duỗi một tay ra đã có thể đón lấy toàn bộ công kích cuồng bạo này, hơn nữa phản lực còn làm cho tay cô ta rách tả tơi, mà cô ta lại không có cảm giác gì?

Nhìn thấy ngay cả quần áo của Diệp Thiên cũng không một nếp nhăn, trong lòng Liệt Khẩu Nữ dâng lên cảm giác sợ

hãi chưa bao giờ có.

Người trước mắt này, không, cậu không phải người, mà là quái vật, là ma quỷ, từ đầu chí cuối chính là chân thần trên đời, không ai có thể chiến thắng.

“Lấy một tay đón đỡ búa Lôi Thần, còn bảo vệ tất cả sự vật dưới chân và quanh người không bị tổn hại, chuyện này… thật sự là chuyện mà con người có thế làm được sao?”

Vô số võ giả Đảo Quốc đều trợn tròn hai mắt, cơ thể run rẩy dữ đội, cảnh tượng hôm nay khiến bọn họ cả đời cũng khó mà quên được.

Giờ phút này, cuối cùng bọn họ cũng nhận ra rằng, ngay từ khi bắt đầu bọn họ đã chìm trong sai lầm rồi.

Bốn đại quỷ thần mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối thủ lúc này của bọn họ lại là Đế Vương Bất Bại, người từ khi ra đời đến giờ chưa từng thất bại, ngay cả quân đội cũng có thể càn quét!

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1974‘Hả?Liệt Khẩu Nữ nhìn chằm chằm về phía trước, ánh mắt chợt cứng lại.Cô ta phát hiện, vậy mà đàn tế thần bị búa Lôi Thần nện lại không chút hư hại, vẫn sừng sững đứng đó, cột đá chống đỡ đàn tế thần cũng hoàn hảo không hề hấn gì.“Sao có thể?Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, sức mạnh của búa Lôi Thần mạnh mẽ đến nhường nào, một búa nện xuống, sức phá hoại đủ để phá hủy toàn bộ công trình kiến trúc trong phạm vi mấy trăm trượng, cho dù là tòa nhà cao tầng, chỉ sợ cũng bị chém ngang giữa không trung, sao lúc này ngay cả cột đá cũng không bị phá hủy?“Chẳng lẽ?”Mọi người khiếp sợ ngẩng đầu, trong khói bụi, một bóng người dần dần hiện ra, chính là Diệp Thiên, ánh mắt nhưsao, áo trắng tung bay, mà cả người thì không chút tổn thương.Trên mặt Liệt Khẩu Nữ đã không còn chút ít đắc ý nào nữa, trái lại là tràn đầy hoảng hốt và khiếp sợ, bàn tay nắm lấy xích sắt sau búa cũng đang run nhè nhẹ.Dưới sức mạnh của búa lớn, Diệp Thiên kiêu ngạo đứng đó, búa Lôi Thần chỉ cách đầu cậu hơn một tấc, nhưng khoảng cách hơn một tấc này lại giống như rãnh trời, không cách nào vượt quaMột bàn tay, chỉ một bàn tay!Một tay Diệp Thiên chống vào cán búa lớn, một tay khác vẫn đặt sau lưng, trong mắt cậu đều là hờ hững, đất đai dưới chân không hề hư hại, cho dù mặt đất xung quanh bị nổ thành dáng vẻ gì thì vị trí cậu đứng vẫn bình yên vô sự.“Tích tích!”Tiếng động khe khẽ truyền đến, lúc này Liệt Khẩu Nữ mới hơi cúi đầu, ánh mắt nheo lại.Những giọt máu tươi từ hai tay cô ta rơi xuống mặt đất, nhìn mà giật mình.Cô ta không thế tin nổi, chính mình dốc hết sức mạnh đánh ra búa Lôi Thần, nói có thể hủy thiên diệt địa cũng không quá đáng.Nhưng ngay trước mặt cô ta, Diệp Thiên chỉ duỗi một tay ra đã có thể đón lấy toàn bộ công kích cuồng bạo này, hơn nữa phản lực còn làm cho tay cô ta rách tả tơi, mà cô ta lại không có cảm giác gì?Nhìn thấy ngay cả quần áo của Diệp Thiên cũng không một nếp nhăn, trong lòng Liệt Khẩu Nữ dâng lên cảm giác sợhãi chưa bao giờ có.Người trước mắt này, không, cậu không phải người, mà là quái vật, là ma quỷ, từ đầu chí cuối chính là chân thần trên đời, không ai có thể chiến thắng.“Lấy một tay đón đỡ búa Lôi Thần, còn bảo vệ tất cả sự vật dưới chân và quanh người không bị tổn hại, chuyện này… thật sự là chuyện mà con người có thế làm được sao?”Vô số võ giả Đảo Quốc đều trợn tròn hai mắt, cơ thể run rẩy dữ đội, cảnh tượng hôm nay khiến bọn họ cả đời cũng khó mà quên được.Giờ phút này, cuối cùng bọn họ cũng nhận ra rằng, ngay từ khi bắt đầu bọn họ đã chìm trong sai lầm rồi.Bốn đại quỷ thần mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối thủ lúc này của bọn họ lại là Đế Vương Bất Bại, người từ khi ra đời đến giờ chưa từng thất bại, ngay cả quân đội cũng có thể càn quét!

Chương 1974