Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 1995
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1995Trước đó Diệp Thiên đã đánh một trận kịch liệt, bây giờ lại thêm bốn cao thủ, thoạt nhìn bọn họ còn mạnh hơn tứ đại quỷ thần một bậc, trái tim cô cũng sắp nhảy lên tận cổ họng rồi.Ai cũng không ngờ chuyến đi Đảo Quốc này của Diệp Thiên sẽ gặp phải nhiều cao thủ siêu phàm nhập thánh đến vậy!“Chỉ dựa vào các người?”Diệp Thiên cười khẩy, từ khi cậu ra đời đến nay đã gặp rất nhiều cao thủ muốn giết chết cậu, đáng tiếc, người thắng lợi cuối cùng luôn luôn là cậu.Cho dù đối mặt với thành viên của Thiên Phủ Đảo Quốc, cậu cũng không hề thối lui.‘Uỳnh!Long Quỷ Thượng Sư ra tay đầu tiên, cánh tay hẳn khẽ vung lên, đột nhiên kéo dài ra một đoạn, sau đó mạnh mẽ nện xuống.Cái vung tay rồi nện xuống này của hắn hệt như núi Bất Chu sụp đổ, uy lực trấn áp đất trời, toàn bộ đỉnh núi Thiên Lâm bỗng nhiên bị đè ép sụp xuống mấy trượng.Các cao thủ Đảo Quốc nhanh chóng lùi về phía sau, ai nấy đều trợn mắt há hốc miệng, đối mặt với cú đánh gần như khuấy đảo cả không trung này, người nào không e sợ?Năm đó Long Quỷ Thượng Sư trấn áp trăm quỷ, một đấm vỡ tan hòn đảo, sức mạnh cơ thể hắn phải khủng khiếp cỡ nào, nếu cái nện vừa rồi dốc hết sức lực, chỉ sợ cả ngọn núi Thiên Lâm đã bị sập mấy chục mét.Diệp Thiên ở phía dưới khẽ ngẩng đầu lên nhìn, đối mặt với cú vung tay nghiêng trời lệch đất này, cậu chỉ hơi nhíu mày, ánh sáng màu lam nhạt quanh người đột nhiên nở rộ, hóa thành một vòng ánh sáng bao phủ cậu và Cố Giai Lệ bên trong.Nắm đấm áp đảo thần ma của Long Quỷ Thượng Sư đánh vào Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên.“Uỳnh!Tiếng nố cực lớn vang lên, chỉ trong chớp mắt cả ngọn núi Thiên Lâm nổ tung rồi sụp đổ.Vô số cao thủ Đảo Quốc rối rít chật vật chạy đi, cố gắng trốn ra thật xa, mà Cố Giai Lệ thì đã được Diệp Thiên dùng luồng sức mạnh dịu dàng đưa ra nơi xa từ trước.Núi Thiên Lâm, ngọn núi thần của Đảo Quốc này, cùng với đền thờ Gaya được xây dựng dưới chân núi, đều vỡ vụn hoàn toàn trước cú đấm của Long Quỷ Thượng Sư.Núi Thiên Lâm sụp đổ, ánh sáng màu lam nhạt vẫn cường thịnh không dứt, bóng dáng Diệp Thiên từ trong đó hiện ra, khí tức vô cùng mạnh mẽ.Ánh mắt Inoue Ryuei, Oda Yuki, Luân Hồi Trí Giả đều nghiêm lại!Nắm đấm của Long Quỷ Thượng Sư hệt như Thần Ma, dù là một chiến hạm cỡ lớn cũng có thể dễ dàng đánh chìm, từ chuyện núi Thiên Lâm bị một cú đấm đánh nát là có thể thấy được sức lực mạnh mẽ trong đó.Nhưng cú đấm này tung ra lại không hề phá vỡ được Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên?“Mặc dù tứ đại quỷ thần cũng không phải cực kỳ mạnh mẽ, chỉ có thể nằm ở tầng giữa và dưới bên trong hoàng cấp, nhưng một mình Diệp Thiên có thể đánh bốn người bọn họ, quả nhiên vẫn có thựclực tương xứng!”Luân Hồi Trí Giả khẽ gật đầu, giây phút hắn vừa dứt lời, hai tay chắp ở trước ngực đột nhiên kết ra một thủ ấn, trong miệng lẩm bẩm Phạn văn phức tạp.“Tạo Hóa Thần Ấn!”Hắn khẽ quát một tiếng, một ấn ánh sáng nghiêng trời lệch đất giáng xuống, giống như ngọc tỉ khổng lồ lơ lửng giữa không trung, phạm vi mấy trăm trượng dưới mặt đất đều bị nó che phủ.“Đến hay lắm, đây mới là thực lực kẻ tu luyện nên có!”
Chương 1995
Trước đó Diệp Thiên đã đánh một trận kịch liệt, bây giờ lại thêm bốn cao thủ, thoạt nhìn bọn họ còn mạnh hơn tứ đại quỷ thần một bậc, trái tim cô cũng sắp nhảy lên tận cổ họng rồi.
Ai cũng không ngờ chuyến đi Đảo Quốc này của Diệp Thiên sẽ gặp phải nhiều cao thủ siêu phàm nhập thánh đến vậy!
“Chỉ dựa vào các người?”
Diệp Thiên cười khẩy, từ khi cậu ra đời đến nay đã gặp rất nhiều cao thủ muốn giết chết cậu, đáng tiếc, người thắng lợi cuối cùng luôn luôn là cậu.
Cho dù đối mặt với thành viên của Thiên Phủ Đảo Quốc, cậu cũng không hề thối lui.
‘Uỳnh!
Long Quỷ Thượng Sư ra tay đầu tiên, cánh tay hẳn khẽ vung lên, đột nhiên kéo dài ra một đoạn, sau đó mạnh mẽ nện xuống.
Cái vung tay rồi nện xuống này của hắn hệt như núi Bất Chu sụp đổ, uy lực trấn áp đất trời, toàn bộ đỉnh núi Thiên Lâm bỗng nhiên bị đè ép sụp xuống mấy trượng.
Các cao thủ Đảo Quốc nhanh chóng lùi về phía sau, ai nấy đều trợn mắt há hốc miệng, đối mặt với cú đánh gần như khuấy đảo cả không trung này, người nào không e sợ?
Năm đó Long Quỷ Thượng Sư trấn áp trăm quỷ, một đấm vỡ tan hòn đảo, sức mạnh cơ thể hắn phải khủng khiếp cỡ nào, nếu cái nện vừa rồi dốc hết sức lực, chỉ sợ cả ngọn núi Thiên Lâm đã bị sập mấy chục mét.
Diệp Thiên ở phía dưới khẽ ngẩng đầu lên nhìn, đối mặt với cú vung tay nghiêng trời lệch đất này, cậu chỉ hơi nhíu mày, ánh sáng màu lam nhạt quanh người đột nhiên nở rộ, hóa thành một vòng ánh sáng bao phủ cậu và Cố Giai Lệ bên trong.
Nắm đấm áp đảo thần ma của Long Quỷ Thượng Sư đánh vào Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên.
“Uỳnh!
Tiếng nố cực lớn vang lên, chỉ trong chớp mắt cả ngọn núi Thiên Lâm nổ tung rồi sụp đổ.
Vô số cao thủ Đảo Quốc rối rít chật vật chạy đi, cố gắng trốn ra thật xa, mà Cố Giai Lệ thì đã được Diệp Thiên dùng luồng sức mạnh dịu dàng đưa ra nơi xa từ trước.
Núi Thiên Lâm, ngọn núi thần của Đảo Quốc này, cùng với đền thờ Gaya được xây dựng dưới chân núi, đều vỡ vụn hoàn toàn trước cú đấm của Long Quỷ Thượng Sư.
Núi Thiên Lâm sụp đổ, ánh sáng màu lam nhạt vẫn cường thịnh không dứt, bóng dáng Diệp Thiên từ trong đó hiện ra, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Ánh mắt Inoue Ryuei, Oda Yuki, Luân Hồi Trí Giả đều nghiêm lại!
Nắm đấm của Long Quỷ Thượng Sư hệt như Thần Ma, dù là một chiến hạm cỡ lớn cũng có thể dễ dàng đánh chìm, từ chuyện núi Thiên Lâm bị một cú đấm đánh nát là có thể thấy được sức lực mạnh mẽ trong đó.
Nhưng cú đấm này tung ra lại không hề phá vỡ được Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên?
“Mặc dù tứ đại quỷ thần cũng không phải cực kỳ mạnh mẽ, chỉ có thể nằm ở tầng giữa và dưới bên trong hoàng cấp, nhưng một mình Diệp Thiên có thể đánh bốn người bọn họ, quả nhiên vẫn có thực
lực tương xứng!”
Luân Hồi Trí Giả khẽ gật đầu, giây phút hắn vừa dứt lời, hai tay chắp ở trước ngực đột nhiên kết ra một thủ ấn, trong miệng lẩm bẩm Phạn văn phức tạp.
“Tạo Hóa Thần Ấn!”
Hắn khẽ quát một tiếng, một ấn ánh sáng nghiêng trời lệch đất giáng xuống, giống như ngọc tỉ khổng lồ lơ lửng giữa không trung, phạm vi mấy trăm trượng dưới mặt đất đều bị nó che phủ.
“Đến hay lắm, đây mới là thực lực kẻ tu luyện nên có!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 1995Trước đó Diệp Thiên đã đánh một trận kịch liệt, bây giờ lại thêm bốn cao thủ, thoạt nhìn bọn họ còn mạnh hơn tứ đại quỷ thần một bậc, trái tim cô cũng sắp nhảy lên tận cổ họng rồi.Ai cũng không ngờ chuyến đi Đảo Quốc này của Diệp Thiên sẽ gặp phải nhiều cao thủ siêu phàm nhập thánh đến vậy!“Chỉ dựa vào các người?”Diệp Thiên cười khẩy, từ khi cậu ra đời đến nay đã gặp rất nhiều cao thủ muốn giết chết cậu, đáng tiếc, người thắng lợi cuối cùng luôn luôn là cậu.Cho dù đối mặt với thành viên của Thiên Phủ Đảo Quốc, cậu cũng không hề thối lui.‘Uỳnh!Long Quỷ Thượng Sư ra tay đầu tiên, cánh tay hẳn khẽ vung lên, đột nhiên kéo dài ra một đoạn, sau đó mạnh mẽ nện xuống.Cái vung tay rồi nện xuống này của hắn hệt như núi Bất Chu sụp đổ, uy lực trấn áp đất trời, toàn bộ đỉnh núi Thiên Lâm bỗng nhiên bị đè ép sụp xuống mấy trượng.Các cao thủ Đảo Quốc nhanh chóng lùi về phía sau, ai nấy đều trợn mắt há hốc miệng, đối mặt với cú đánh gần như khuấy đảo cả không trung này, người nào không e sợ?Năm đó Long Quỷ Thượng Sư trấn áp trăm quỷ, một đấm vỡ tan hòn đảo, sức mạnh cơ thể hắn phải khủng khiếp cỡ nào, nếu cái nện vừa rồi dốc hết sức lực, chỉ sợ cả ngọn núi Thiên Lâm đã bị sập mấy chục mét.Diệp Thiên ở phía dưới khẽ ngẩng đầu lên nhìn, đối mặt với cú vung tay nghiêng trời lệch đất này, cậu chỉ hơi nhíu mày, ánh sáng màu lam nhạt quanh người đột nhiên nở rộ, hóa thành một vòng ánh sáng bao phủ cậu và Cố Giai Lệ bên trong.Nắm đấm áp đảo thần ma của Long Quỷ Thượng Sư đánh vào Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên.“Uỳnh!Tiếng nố cực lớn vang lên, chỉ trong chớp mắt cả ngọn núi Thiên Lâm nổ tung rồi sụp đổ.Vô số cao thủ Đảo Quốc rối rít chật vật chạy đi, cố gắng trốn ra thật xa, mà Cố Giai Lệ thì đã được Diệp Thiên dùng luồng sức mạnh dịu dàng đưa ra nơi xa từ trước.Núi Thiên Lâm, ngọn núi thần của Đảo Quốc này, cùng với đền thờ Gaya được xây dựng dưới chân núi, đều vỡ vụn hoàn toàn trước cú đấm của Long Quỷ Thượng Sư.Núi Thiên Lâm sụp đổ, ánh sáng màu lam nhạt vẫn cường thịnh không dứt, bóng dáng Diệp Thiên từ trong đó hiện ra, khí tức vô cùng mạnh mẽ.Ánh mắt Inoue Ryuei, Oda Yuki, Luân Hồi Trí Giả đều nghiêm lại!Nắm đấm của Long Quỷ Thượng Sư hệt như Thần Ma, dù là một chiến hạm cỡ lớn cũng có thể dễ dàng đánh chìm, từ chuyện núi Thiên Lâm bị một cú đấm đánh nát là có thể thấy được sức lực mạnh mẽ trong đó.Nhưng cú đấm này tung ra lại không hề phá vỡ được Hộ Thân Canh Khí của Diệp Thiên?“Mặc dù tứ đại quỷ thần cũng không phải cực kỳ mạnh mẽ, chỉ có thể nằm ở tầng giữa và dưới bên trong hoàng cấp, nhưng một mình Diệp Thiên có thể đánh bốn người bọn họ, quả nhiên vẫn có thựclực tương xứng!”Luân Hồi Trí Giả khẽ gật đầu, giây phút hắn vừa dứt lời, hai tay chắp ở trước ngực đột nhiên kết ra một thủ ấn, trong miệng lẩm bẩm Phạn văn phức tạp.“Tạo Hóa Thần Ấn!”Hắn khẽ quát một tiếng, một ấn ánh sáng nghiêng trời lệch đất giáng xuống, giống như ngọc tỉ khổng lồ lơ lửng giữa không trung, phạm vi mấy trăm trượng dưới mặt đất đều bị nó che phủ.“Đến hay lắm, đây mới là thực lực kẻ tu luyện nên có!”