Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2012

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2012Diệp Thiên tung ba quyền liên tiếp, khiến ba tên hoàng cấp trung kỳ mạnh nhất Thiên Phủ đều lần lượt chết dưới tay cậu.Ba người Long Định Thiên vẫn đứng đó, không nói nên lời.Sức mạnh của Diệp Thiên đã hoàn toàn khiến họ bị sốc.Bọn họ tự hỏi trong tất cả các liên minh võ thuật, có bao nhiêu người có thể giết được ba kẻ mạnh ở hoàng cấp trung kỳ trong ba cú đấm đây.Còn Diệp Thiên rõ ràng là đã đuổi kịp được bọn họ.“Còn mỗi ông thôi đấy!”Diệp Thiên chậm rãi thu lại nắm đấm, sau đó nhìn về phía Inoue Ryuei.Sắc mặt của Inoue Ryuei lập tức thay đổi, ánh mắt kiên định trước đó đối với Diệp Thiên đã hoàn toàn biến mất, ông ta quả thực không ngờ Diệp Thiên lại mạnh đến vậy.Sau trận chiến khốc liệt với tứ đại quỷ thần hoàng cấp, vốn tưởng Diệp Thiên sẽ hao tổn rất nhiều sức chiến đấu, vậy nên tứ đại hoàng cấp trung kỳ muốn bắt Diệp Thiên cũng không phải chuyện khó, nhưng kết quả cả bốn đều bị thương vong nặng nề.“Diệp Lăng Thiên, tao thật sự đã đánh giá thấp mày rồi!”Inoue Ryuei khẽ thở dài, đây còn hơn cả đánh giá thấp, Diệp Thiên đã vượt qua giới hạn sức mạnh của bọn họ và đạt đến đỉnh núi cao hơn.“Ra tay đi, để tôi giải quyết cho xong, sau đó có thể trở về Hoa Hạ!”Diệp Thiên lắc nhẹ lòng bàn tay, sau đó đan hai ngón tay vào nhau, tiếng răng rắc vang ra khắp nơi.Vô số võ giả Kitetsu liền cảm thấy lo lắng, trận chiến hôm nay ớ núi Thiên Lâm, Diệp Thiên không chỉ giết sạch gia tộc Mitsui, một trong tứ đại gia tộc thần thị, mà còn giết cả bảy vị hoàng cấp, lúc này chỉ có mỗi Inoue Ryuei của Thiên Phủ còn sống.Cho dù hôm nay Diệp Thiên sống hay chết, khi chuyện này lộ ra thì giới võ thuật Kitetsu sẽ trở thành trò cười của thiên hạ, bọn họ lại bị một tên võ giả của Hoa Hạ thách thức.“Tốt, rất tốt!”Inoue Ryuei cười nhếch mép.“Diệp Lăng Thiên, mày là người đầu tiên trong lịch sử có thể đẩy Thiên Phủ bọn tao tới bước đường này!”Và rồi ông ta bước ra ngoài, lập tức có sáu quân bài xương trong suốt bắn ra từ tay áo.“Hửm?”Diệp Thiên có hơi biến sắc, Long Định Thiên ở đằng xa cũng vô cùng kinh ngạc.“Đó là, linh bài?”Inoue Ryuei siết chặt lòng bàn tay, sáu quân bài xương như ngọc phát ra ánh sáng chói lọi rồi nổ ngay lập tức.Các quân bài xương vỡ tan, có sáu linh hồn gần như trong suốt bay ra ngoài, ba trong số sáu linh hồn chính là Oda Yuki, Long Quỷ Thượng Sư và Luân Hồi Trí Giả mà Diệp Thiên đã giết lúc nãy.Ba linh hồn vừa nhìn thấy Diệp Thiên, lập tức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Thiên để thỏa cơn tức.“Diệp Lăng Thiên, cho dù bọn tao có đánh đến hồn bay phách tán, mãi mãi không thể hồi sinh thì hôm nay bọn tao cũng sẽ giết mày ngay tại đây, sau đó giam giữ thần hồn của mày cho đến trăm ngàn năm sau!”

Chương 2012

Diệp Thiên tung ba quyền liên tiếp, khiến ba tên hoàng cấp trung kỳ mạnh nhất Thiên Phủ đều lần lượt chết dưới tay cậu.

Ba người Long Định Thiên vẫn đứng đó, không nói nên lời.

Sức mạnh của Diệp Thiên đã hoàn toàn khiến họ bị sốc.

Bọn họ tự hỏi trong tất cả các liên minh võ thuật, có bao nhiêu người có thể giết được ba kẻ mạnh ở hoàng cấp trung kỳ trong ba cú đấm đây.

Còn Diệp Thiên rõ ràng là đã đuổi kịp được bọn họ.

“Còn mỗi ông thôi đấy!”

Diệp Thiên chậm rãi thu lại nắm đấm, sau đó nhìn về phía Inoue Ryuei.

Sắc mặt của Inoue Ryuei lập tức thay đổi, ánh mắt kiên định trước đó đối với Diệp Thiên đã hoàn toàn biến mất, ông ta quả thực không ngờ Diệp Thiên lại mạnh đến vậy.

Sau trận chiến khốc liệt với tứ đại quỷ thần hoàng cấp, vốn tưởng Diệp Thiên sẽ hao tổn rất nhiều sức chiến đấu, vậy nên tứ đại hoàng cấp trung kỳ muốn bắt Diệp Thiên cũng không phải chuyện khó, nhưng kết quả cả bốn đều bị thương vong nặng nề.

“Diệp Lăng Thiên, tao thật sự đã đánh giá thấp mày rồi!”

Inoue Ryuei khẽ thở dài, đây còn hơn cả đánh giá thấp, Diệp Thiên đã vượt qua giới hạn sức mạnh của bọn họ và đạt đến đỉnh núi cao hơn.

“Ra tay đi, để tôi giải quyết cho xong, sau đó có thể trở về Hoa Hạ!”

Diệp Thiên lắc nhẹ lòng bàn tay, sau đó đan hai ngón tay vào nhau, tiếng răng rắc vang ra khắp nơi.

Vô số võ giả Kitetsu liền cảm thấy lo lắng, trận chiến hôm nay ớ núi Thiên Lâm, Diệp Thiên không chỉ giết sạch gia tộc Mitsui, một trong tứ đại gia tộc thần thị, mà còn giết cả bảy vị hoàng cấp, lúc này chỉ có mỗi Inoue Ryuei của Thiên Phủ còn sống.

Cho dù hôm nay Diệp Thiên sống hay chết, khi chuyện này lộ ra thì giới võ thuật Kitetsu sẽ trở thành trò cười của thiên hạ, bọn họ lại bị một tên võ giả của Hoa Hạ thách thức.

“Tốt, rất tốt!”

Inoue Ryuei cười nhếch mép.

“Diệp Lăng Thiên, mày là người đầu tiên trong lịch sử có thể đẩy Thiên Phủ bọn tao tới bước đường này!”

Và rồi ông ta bước ra ngoài, lập tức có sáu quân bài xương trong suốt bắn ra từ tay áo.

“Hửm?”

Diệp Thiên có hơi biến sắc, Long Định Thiên ở đằng xa cũng vô cùng kinh ngạc.

“Đó là, linh bài?”

Inoue Ryuei siết chặt lòng bàn tay, sáu quân bài xương như ngọc phát ra ánh sáng chói lọi rồi nổ ngay lập tức.

Các quân bài xương vỡ tan, có sáu linh hồn gần như trong suốt bay ra ngoài, ba trong số sáu linh hồn chính là Oda Yuki, Long Quỷ Thượng Sư và Luân Hồi Trí Giả mà Diệp Thiên đã giết lúc nãy.

Ba linh hồn vừa nhìn thấy Diệp Thiên, lập tức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Thiên để thỏa cơn tức.

“Diệp Lăng Thiên, cho dù bọn tao có đánh đến hồn bay phách tán, mãi mãi không thể hồi sinh thì hôm nay bọn tao cũng sẽ giết mày ngay tại đây, sau đó giam giữ thần hồn của mày cho đến trăm ngàn năm sau!”

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2012Diệp Thiên tung ba quyền liên tiếp, khiến ba tên hoàng cấp trung kỳ mạnh nhất Thiên Phủ đều lần lượt chết dưới tay cậu.Ba người Long Định Thiên vẫn đứng đó, không nói nên lời.Sức mạnh của Diệp Thiên đã hoàn toàn khiến họ bị sốc.Bọn họ tự hỏi trong tất cả các liên minh võ thuật, có bao nhiêu người có thể giết được ba kẻ mạnh ở hoàng cấp trung kỳ trong ba cú đấm đây.Còn Diệp Thiên rõ ràng là đã đuổi kịp được bọn họ.“Còn mỗi ông thôi đấy!”Diệp Thiên chậm rãi thu lại nắm đấm, sau đó nhìn về phía Inoue Ryuei.Sắc mặt của Inoue Ryuei lập tức thay đổi, ánh mắt kiên định trước đó đối với Diệp Thiên đã hoàn toàn biến mất, ông ta quả thực không ngờ Diệp Thiên lại mạnh đến vậy.Sau trận chiến khốc liệt với tứ đại quỷ thần hoàng cấp, vốn tưởng Diệp Thiên sẽ hao tổn rất nhiều sức chiến đấu, vậy nên tứ đại hoàng cấp trung kỳ muốn bắt Diệp Thiên cũng không phải chuyện khó, nhưng kết quả cả bốn đều bị thương vong nặng nề.“Diệp Lăng Thiên, tao thật sự đã đánh giá thấp mày rồi!”Inoue Ryuei khẽ thở dài, đây còn hơn cả đánh giá thấp, Diệp Thiên đã vượt qua giới hạn sức mạnh của bọn họ và đạt đến đỉnh núi cao hơn.“Ra tay đi, để tôi giải quyết cho xong, sau đó có thể trở về Hoa Hạ!”Diệp Thiên lắc nhẹ lòng bàn tay, sau đó đan hai ngón tay vào nhau, tiếng răng rắc vang ra khắp nơi.Vô số võ giả Kitetsu liền cảm thấy lo lắng, trận chiến hôm nay ớ núi Thiên Lâm, Diệp Thiên không chỉ giết sạch gia tộc Mitsui, một trong tứ đại gia tộc thần thị, mà còn giết cả bảy vị hoàng cấp, lúc này chỉ có mỗi Inoue Ryuei của Thiên Phủ còn sống.Cho dù hôm nay Diệp Thiên sống hay chết, khi chuyện này lộ ra thì giới võ thuật Kitetsu sẽ trở thành trò cười của thiên hạ, bọn họ lại bị một tên võ giả của Hoa Hạ thách thức.“Tốt, rất tốt!”Inoue Ryuei cười nhếch mép.“Diệp Lăng Thiên, mày là người đầu tiên trong lịch sử có thể đẩy Thiên Phủ bọn tao tới bước đường này!”Và rồi ông ta bước ra ngoài, lập tức có sáu quân bài xương trong suốt bắn ra từ tay áo.“Hửm?”Diệp Thiên có hơi biến sắc, Long Định Thiên ở đằng xa cũng vô cùng kinh ngạc.“Đó là, linh bài?”Inoue Ryuei siết chặt lòng bàn tay, sáu quân bài xương như ngọc phát ra ánh sáng chói lọi rồi nổ ngay lập tức.Các quân bài xương vỡ tan, có sáu linh hồn gần như trong suốt bay ra ngoài, ba trong số sáu linh hồn chính là Oda Yuki, Long Quỷ Thượng Sư và Luân Hồi Trí Giả mà Diệp Thiên đã giết lúc nãy.Ba linh hồn vừa nhìn thấy Diệp Thiên, lập tức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Thiên để thỏa cơn tức.“Diệp Lăng Thiên, cho dù bọn tao có đánh đến hồn bay phách tán, mãi mãi không thể hồi sinh thì hôm nay bọn tao cũng sẽ giết mày ngay tại đây, sau đó giam giữ thần hồn của mày cho đến trăm ngàn năm sau!”

Chương 2012