Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2102
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2102“Vù!”.Một luồng sáng đen to bằng bàn tay phóng ra từ mi mày Gabriel, xuyên qua lưới kiếm màu đen, đánh mạnh lên lưỡi dao khí màu trắng.Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên đã đạt tới trình độ viên mãn nhất, một khi tìm được một thời cơ thích hợp, cậu có thể thăng hoa dung luyện Phệ Thiên Chi Thể, ngưng tụ thành Phệ Thiên Thánh Thể.Lúc này, Phệ Thiên Chi Thể của cậu đã khởi động toàn bộ, có sức mạnh tương đương xác thịt xé tàu chiến, tay không phá xe tăng, thậm chí còn mạnh hơn.Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt sử dụng kết hợp với Phệ Thiên Chi Thể, sức mạnh của hai thứ cộng dồn với nhau như hủy diệt đất trời, tựa sức mạnh của tên lửa hành trình ngưng tụ thành điểm, thoáng chốc bùng phát.Bàn tay khí đen của Gabriel bị quyền ấn ánh sáng vàng xuyên thủng, nhưng sức mạnh quyền ấn ánh sáng vàng không hề yếu đi, khoảnh khắc nó xuyên qua đã đánh vào ngực ông ta.“Thịch!”.Cơ thể Gabriel chợt bay lùi ra sau như gió. Khoảnh khắc ông ta bị quyền kình của Diệp Thiên đánh trúng, một vầng sáng dâng lên trước người, ngưng tụ thành một tấm khiên ánh sáng bao bọc toàn thân, vừa khéo chặn một quyền của Diệp Thiên.“Hả? Là sức mạnh tinh thần?”.Diệp Thiên dò ra được sóng sức mạnh tinh thần, khóe miệng cong lên lạnh lùng.“Lưỡi kiếm phá nguyên!”.“Coong!”.Một tiếng kêu vang lên, vang vọng chân trời. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một chùm sáng màu xanh lam nhạt phóng ra từ mi mày Diệp Thiên.Trong chùm sáng đó, dường như có một con dao nhỏ màu vàng xoay tròn, nhưng mọi người lại không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hư ảo mù mịt, không rõ tung tích.Lưỡi kiếm phá nguyên được gọi ra, lúc Gabriel lùi lại, nó bỗng nhiên phóng nhanh tới.“VÙ!”.Lưỡi kiếm phá nguyên xuyên thủng hư không, dùng tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh lướt qua không trung.“Không hay rồi!”.Gabriel còn đang chìm trong cơn kinh hãi sau khi bị Diệp Thiên đánh lùi bởi một quyền, ông ta không hiểu, sức mạnh chân nguyên của mười sáu người cộng lại, thêm vào đó là sức mạnh trận pháp của Thập Lục Ma Động Trận gia trì, mỗi một cử động của bọn họ đều mang theo sức mạnh khổng lồ hủy diệt đất trời.Sức mạnh của một quyền đủ đế làm một vị đỉnh cao hoàng cấp bị thương, nhưng đối mặt với Diệp Thiên, mọi thứ lại giống như bị giảm bớt, thậm chí còn bị Diệp Thiên đánh bại bằng một quyền trực diện.Lúc này, ông ta không còn kịp suy nghĩ, chợt nghe thấy tiếng gió rít mơ hồ bên tai. Dường như có thứ gì đó đang lao tới với tốc độ rất nhanh, giống như tiếng xé gió khi tên lửa lao xuống.“Đó là lưỡi dao tinh thần?”.Ánh mắt Gabriel trở nên nghiêm nghị. Lúc này, sức mạnh tinh thần của ông ta vô cùng mạnh mẽ, cũng ở cảnh giới phá nguyên. Dưới sự dò la của sức mạnh tinh thần, ông ta miễn cưỡng nắm bẳt được quỹ đạo của lưỡi kiếm phá nguyên.
Chương 2102
“Vù!”.
Một luồng sáng đen to bằng bàn tay phóng ra từ mi mày Gabriel, xuyên qua lưới kiếm màu đen, đánh mạnh lên lưỡi dao khí màu trắng.
Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên đã đạt tới trình độ viên mãn nhất, một khi tìm được một thời cơ thích hợp, cậu có thể thăng hoa dung luyện Phệ Thiên Chi Thể, ngưng tụ thành Phệ Thiên Thánh Thể.
Lúc này, Phệ Thiên Chi Thể của cậu đã khởi động toàn bộ, có sức mạnh tương đương xác thịt xé tàu chiến, tay không phá xe tăng, thậm chí còn mạnh hơn.
Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt sử dụng kết hợp với Phệ Thiên Chi Thể, sức mạnh của hai thứ cộng dồn với nhau như hủy diệt đất trời, tựa sức mạnh của tên lửa hành trình ngưng tụ thành điểm, thoáng chốc bùng phát.
Bàn tay khí đen của Gabriel bị quyền ấn ánh sáng vàng xuyên thủng, nhưng sức mạnh quyền ấn ánh sáng vàng không hề yếu đi, khoảnh khắc nó xuyên qua đã đánh vào ngực ông ta.
“Thịch!”.
Cơ thể Gabriel chợt bay lùi ra sau như gió. Khoảnh khắc ông ta bị quyền kình của Diệp Thiên đánh trúng, một vầng sáng dâng lên trước người, ngưng tụ thành một tấm khiên ánh sáng bao bọc toàn thân, vừa khéo chặn một quyền của Diệp Thiên.
“Hả? Là sức mạnh tinh thần?”.
Diệp Thiên dò ra được sóng sức mạnh tinh thần, khóe miệng cong lên lạnh lùng.
“Lưỡi kiếm phá nguyên!”.
“Coong!”.
Một tiếng kêu vang lên, vang vọng chân trời. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một chùm sáng màu xanh lam nhạt phóng ra từ mi mày Diệp Thiên.
Trong chùm sáng đó, dường như có một con dao nhỏ màu vàng xoay tròn, nhưng mọi người lại không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hư ảo mù mịt, không rõ tung tích.
Lưỡi kiếm phá nguyên được gọi ra, lúc Gabriel lùi lại, nó bỗng nhiên phóng nhanh tới.
“VÙ!”.
Lưỡi kiếm phá nguyên xuyên thủng hư không, dùng tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh lướt qua không trung.
“Không hay rồi!”.
Gabriel còn đang chìm trong cơn kinh hãi sau khi bị Diệp Thiên đánh lùi bởi một quyền, ông ta không hiểu, sức mạnh chân nguyên của mười sáu người cộng lại, thêm vào đó là sức mạnh trận pháp của Thập Lục Ma Động Trận gia trì, mỗi một cử động của bọn họ đều mang theo sức mạnh khổng lồ hủy diệt đất trời.
Sức mạnh của một quyền đủ đế làm một vị đỉnh cao hoàng cấp bị thương, nhưng đối mặt với Diệp Thiên, mọi thứ lại giống như bị giảm bớt, thậm chí còn bị Diệp Thiên đánh bại bằng một quyền trực diện.
Lúc này, ông ta không còn kịp suy nghĩ, chợt nghe thấy tiếng gió rít mơ hồ bên tai. Dường như có thứ gì đó đang lao tới với tốc độ rất nhanh, giống như tiếng xé gió khi tên lửa lao xuống.
“Đó là lưỡi dao tinh thần?”.
Ánh mắt Gabriel trở nên nghiêm nghị. Lúc này, sức mạnh tinh thần của ông ta vô cùng mạnh mẽ, cũng ở cảnh giới phá nguyên. Dưới sự dò la của sức mạnh tinh thần, ông ta miễn cưỡng nắm bẳt được quỹ đạo của lưỡi kiếm phá nguyên.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2102“Vù!”.Một luồng sáng đen to bằng bàn tay phóng ra từ mi mày Gabriel, xuyên qua lưới kiếm màu đen, đánh mạnh lên lưỡi dao khí màu trắng.Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên đã đạt tới trình độ viên mãn nhất, một khi tìm được một thời cơ thích hợp, cậu có thể thăng hoa dung luyện Phệ Thiên Chi Thể, ngưng tụ thành Phệ Thiên Thánh Thể.Lúc này, Phệ Thiên Chi Thể của cậu đã khởi động toàn bộ, có sức mạnh tương đương xác thịt xé tàu chiến, tay không phá xe tăng, thậm chí còn mạnh hơn.Kiểu thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt sử dụng kết hợp với Phệ Thiên Chi Thể, sức mạnh của hai thứ cộng dồn với nhau như hủy diệt đất trời, tựa sức mạnh của tên lửa hành trình ngưng tụ thành điểm, thoáng chốc bùng phát.Bàn tay khí đen của Gabriel bị quyền ấn ánh sáng vàng xuyên thủng, nhưng sức mạnh quyền ấn ánh sáng vàng không hề yếu đi, khoảnh khắc nó xuyên qua đã đánh vào ngực ông ta.“Thịch!”.Cơ thể Gabriel chợt bay lùi ra sau như gió. Khoảnh khắc ông ta bị quyền kình của Diệp Thiên đánh trúng, một vầng sáng dâng lên trước người, ngưng tụ thành một tấm khiên ánh sáng bao bọc toàn thân, vừa khéo chặn một quyền của Diệp Thiên.“Hả? Là sức mạnh tinh thần?”.Diệp Thiên dò ra được sóng sức mạnh tinh thần, khóe miệng cong lên lạnh lùng.“Lưỡi kiếm phá nguyên!”.“Coong!”.Một tiếng kêu vang lên, vang vọng chân trời. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một chùm sáng màu xanh lam nhạt phóng ra từ mi mày Diệp Thiên.Trong chùm sáng đó, dường như có một con dao nhỏ màu vàng xoay tròn, nhưng mọi người lại không nhìn thấy rõ, chỉ cảm thấy hư ảo mù mịt, không rõ tung tích.Lưỡi kiếm phá nguyên được gọi ra, lúc Gabriel lùi lại, nó bỗng nhiên phóng nhanh tới.“VÙ!”.Lưỡi kiếm phá nguyên xuyên thủng hư không, dùng tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh lướt qua không trung.“Không hay rồi!”.Gabriel còn đang chìm trong cơn kinh hãi sau khi bị Diệp Thiên đánh lùi bởi một quyền, ông ta không hiểu, sức mạnh chân nguyên của mười sáu người cộng lại, thêm vào đó là sức mạnh trận pháp của Thập Lục Ma Động Trận gia trì, mỗi một cử động của bọn họ đều mang theo sức mạnh khổng lồ hủy diệt đất trời.Sức mạnh của một quyền đủ đế làm một vị đỉnh cao hoàng cấp bị thương, nhưng đối mặt với Diệp Thiên, mọi thứ lại giống như bị giảm bớt, thậm chí còn bị Diệp Thiên đánh bại bằng một quyền trực diện.Lúc này, ông ta không còn kịp suy nghĩ, chợt nghe thấy tiếng gió rít mơ hồ bên tai. Dường như có thứ gì đó đang lao tới với tốc độ rất nhanh, giống như tiếng xé gió khi tên lửa lao xuống.“Đó là lưỡi dao tinh thần?”.Ánh mắt Gabriel trở nên nghiêm nghị. Lúc này, sức mạnh tinh thần của ông ta vô cùng mạnh mẽ, cũng ở cảnh giới phá nguyên. Dưới sự dò la của sức mạnh tinh thần, ông ta miễn cưỡng nắm bẳt được quỹ đạo của lưỡi kiếm phá nguyên.