Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2226
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2226…Hợp Chủng Quốc, Đại học Harvard!Lúc này đã là buổi trưa, Hoa Lộng Ảnh xinh đẹp đang ngồi trong thư viện trung tâm đọc các tác phẩm kinh tế tiếng Anh.Có không ít nam sinh vây quanh cô, không phân biệt quốc tịch, dân tộc, da vàng, da đen, tất cả đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ và say đắm.Nửa tháng trước, Hoa Lộng Ảnh là sinh viên trao đổi của Đại học Thủ Đô đến Đại học Harvard, ngay khi đến đây, cô đã thật sự gây chấn động, dù là ngoại hình, khí chất hay kiến thức, cô đều khiến nhiều sinh viên “con trời” của Đại học Harvard kia phải cảm thấy xấu hổ, thậm chí cô còn trở thành nữ sinh được yêu thích nhất trên Diễn đàn Harvard.Khoảng mười phút sau, Hoa Lộng Ảnh đưa tay lên nhìn đồng hồ, lúc này mới đóng sách lại.Hôm nay cô đã đặt chuyến bay trở về Hoa Hạ, cứ nghĩ đến vài tiếng nữa sẽ gặp lại Diệp Thiên, khóe miệng cô không khỏi nở nụ cười.Đã lâu rồi cô không được gặp Diệp Thiên!Hoa Lộng Ảnh trả sách lại rồi bước ra khỏi thư viện, với tính cách bất cần của mình nên cô đã thu hút vô số nam sinh ở phía sau đi theo, nhưng không một ai dám tiến tới quấy rầy cô.Ngay khi Hoa Lộng Ảnh chuẩn bị bước ra khỏi cổng trường Đại học Harvard, một người đàn ông tóc vàng đẹp trai đột nhiên bước đến trước mặt cô.Người đàn ông cao 1,9 mét, tóc vàng mắt xanh, khí chất xuất chúng, thoạt nhìn là một nam thần học đường điển hình, đủ để khiến vô số phụ nữ mê mẩn.Anh ta cầm một bó hoa trên tay và đưa cho Hoa Lộng Ảnh một cách rất lịch thiệp.“Thưa cô Hoa, xin hãy nhận lấy!”Anh ta hơi cúi đầu, thái độ hết sức khiêm tốn.Sắc mặt Hoa Lộng Ảnh không chút thay đổi, cô xua tay nhẹ: “Thực xin lỗi, tôi không biết anh!”“Bây giờ tôi phải đến sân bay gấp, xin anh tránh đường cho, cám ơn!”Nói xong, cô định bước qua người thanh niên, nhưng anh ta đã đi trước và chặn cô lại.“Xin lỗi cô Hoa, cô không thể đi!”“Hả?”, Hoa Lộng Ảnh nghe xong, con ngươi có hơi đanh lại.“Anh là ai?”Hoa Lộng Ảnh đã nhận ra điều gì đó, ngay lập tức lùi lại nửa bước, hơi thở trở nên gấp gáp, cô đã sẵn sàng để hành động.Người thanh niên đưa một tay ra sau lưng, mỉm cười tự tin.“Cô Hoa, cô không cần phải cảnh giác như vậy, bởi vì nó hoàn toàn vô dụng!”“Cô không phải đối thủ của tôi!”Vừa dứt lời, đột nhiên một tay anh ta nắm lại, chân nguyên ngưng tụ khóa chặt bốn hướng của Hoa Lộng Ảnh.“Vương cấp?”Hoa Lộng Ảnh hiện đã chạm vào kết giới của cảnh giới siêu phàm, cô cũng có khái niệm rõ ràng về vương cấp, vậy nên khi người thanh niên này ra tay, sắc mặt cô cũng lập tức thay đổi.Ánh mắt người thanh niên tóc vàng mang theo ý cười, sau đó thu tay lại, lúc này kết giới ở quanh Hoa Lộng Ảnh mới biến mất.
Chương 2226
…
Hợp Chủng Quốc, Đại học Harvard!
Lúc này đã là buổi trưa, Hoa Lộng Ảnh xinh đẹp đang ngồi trong thư viện trung tâm đọc các tác phẩm kinh tế tiếng Anh.
Có không ít nam sinh vây quanh cô, không phân biệt quốc tịch, dân tộc, da vàng, da đen, tất cả đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ và say đắm.
Nửa tháng trước, Hoa Lộng Ảnh là sinh viên trao đổi của Đại học Thủ Đô đến Đại học Harvard, ngay khi đến đây, cô đã thật sự gây chấn động, dù là ngoại hình, khí chất hay kiến thức, cô đều khiến nhiều sinh viên “con trời” của Đại học Harvard kia phải cảm thấy xấu hổ, thậm chí cô còn trở thành nữ sinh được yêu thích nhất trên Diễn đàn Harvard.
Khoảng mười phút sau, Hoa Lộng Ảnh đưa tay lên nhìn đồng hồ, lúc này mới đóng sách lại.
Hôm nay cô đã đặt chuyến bay trở về Hoa Hạ, cứ nghĩ đến vài tiếng nữa sẽ gặp lại Diệp Thiên, khóe miệng cô không khỏi nở nụ cười.
Đã lâu rồi cô không được gặp Diệp Thiên!
Hoa Lộng Ảnh trả sách lại rồi bước ra khỏi thư viện, với tính cách bất cần của mình nên cô đã thu hút vô số nam sinh ở phía sau đi theo, nhưng không một ai dám tiến tới quấy rầy cô.
Ngay khi Hoa Lộng Ảnh chuẩn bị bước ra khỏi cổng trường Đại học Harvard, một người đàn ông tóc vàng đẹp trai đột nhiên bước đến trước mặt cô.
Người đàn ông cao 1,9 mét, tóc vàng mắt xanh, khí chất xuất chúng, thoạt nhìn là một nam thần học đường điển hình, đủ để khiến vô số phụ nữ mê mẩn.
Anh ta cầm một bó hoa trên tay và đưa cho Hoa Lộng Ảnh một cách rất lịch thiệp.
“Thưa cô Hoa, xin hãy nhận lấy!”
Anh ta hơi cúi đầu, thái độ hết sức khiêm tốn.
Sắc mặt Hoa Lộng Ảnh không chút thay đổi, cô xua tay nhẹ: “Thực xin lỗi, tôi không biết anh!”
“Bây giờ tôi phải đến sân bay gấp, xin anh tránh đường cho, cám ơn!”
Nói xong, cô định bước qua người thanh niên, nhưng anh ta đã đi trước và chặn cô lại.
“Xin lỗi cô Hoa, cô không thể đi!”
“Hả?”, Hoa Lộng Ảnh nghe xong, con ngươi có hơi đanh lại.
“Anh là ai?”
Hoa Lộng Ảnh đã nhận ra điều gì đó, ngay lập tức lùi lại nửa bước, hơi thở trở nên gấp gáp, cô đã sẵn sàng để hành động.
Người thanh niên đưa một tay ra sau lưng, mỉm cười tự tin.
“Cô Hoa, cô không cần phải cảnh giác như vậy, bởi vì nó hoàn toàn vô dụng!”
“Cô không phải đối thủ của tôi!”
Vừa dứt lời, đột nhiên một tay anh ta nắm lại, chân nguyên ngưng tụ khóa chặt bốn hướng của Hoa Lộng Ảnh.
“Vương cấp?”
Hoa Lộng Ảnh hiện đã chạm vào kết giới của cảnh giới siêu phàm, cô cũng có khái niệm rõ ràng về vương cấp, vậy nên khi người thanh niên này ra tay, sắc mặt cô cũng lập tức thay đổi.
Ánh mắt người thanh niên tóc vàng mang theo ý cười, sau đó thu tay lại, lúc này kết giới ở quanh Hoa Lộng Ảnh mới biến mất.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2226…Hợp Chủng Quốc, Đại học Harvard!Lúc này đã là buổi trưa, Hoa Lộng Ảnh xinh đẹp đang ngồi trong thư viện trung tâm đọc các tác phẩm kinh tế tiếng Anh.Có không ít nam sinh vây quanh cô, không phân biệt quốc tịch, dân tộc, da vàng, da đen, tất cả đều nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ và say đắm.Nửa tháng trước, Hoa Lộng Ảnh là sinh viên trao đổi của Đại học Thủ Đô đến Đại học Harvard, ngay khi đến đây, cô đã thật sự gây chấn động, dù là ngoại hình, khí chất hay kiến thức, cô đều khiến nhiều sinh viên “con trời” của Đại học Harvard kia phải cảm thấy xấu hổ, thậm chí cô còn trở thành nữ sinh được yêu thích nhất trên Diễn đàn Harvard.Khoảng mười phút sau, Hoa Lộng Ảnh đưa tay lên nhìn đồng hồ, lúc này mới đóng sách lại.Hôm nay cô đã đặt chuyến bay trở về Hoa Hạ, cứ nghĩ đến vài tiếng nữa sẽ gặp lại Diệp Thiên, khóe miệng cô không khỏi nở nụ cười.Đã lâu rồi cô không được gặp Diệp Thiên!Hoa Lộng Ảnh trả sách lại rồi bước ra khỏi thư viện, với tính cách bất cần của mình nên cô đã thu hút vô số nam sinh ở phía sau đi theo, nhưng không một ai dám tiến tới quấy rầy cô.Ngay khi Hoa Lộng Ảnh chuẩn bị bước ra khỏi cổng trường Đại học Harvard, một người đàn ông tóc vàng đẹp trai đột nhiên bước đến trước mặt cô.Người đàn ông cao 1,9 mét, tóc vàng mắt xanh, khí chất xuất chúng, thoạt nhìn là một nam thần học đường điển hình, đủ để khiến vô số phụ nữ mê mẩn.Anh ta cầm một bó hoa trên tay và đưa cho Hoa Lộng Ảnh một cách rất lịch thiệp.“Thưa cô Hoa, xin hãy nhận lấy!”Anh ta hơi cúi đầu, thái độ hết sức khiêm tốn.Sắc mặt Hoa Lộng Ảnh không chút thay đổi, cô xua tay nhẹ: “Thực xin lỗi, tôi không biết anh!”“Bây giờ tôi phải đến sân bay gấp, xin anh tránh đường cho, cám ơn!”Nói xong, cô định bước qua người thanh niên, nhưng anh ta đã đi trước và chặn cô lại.“Xin lỗi cô Hoa, cô không thể đi!”“Hả?”, Hoa Lộng Ảnh nghe xong, con ngươi có hơi đanh lại.“Anh là ai?”Hoa Lộng Ảnh đã nhận ra điều gì đó, ngay lập tức lùi lại nửa bước, hơi thở trở nên gấp gáp, cô đã sẵn sàng để hành động.Người thanh niên đưa một tay ra sau lưng, mỉm cười tự tin.“Cô Hoa, cô không cần phải cảnh giác như vậy, bởi vì nó hoàn toàn vô dụng!”“Cô không phải đối thủ của tôi!”Vừa dứt lời, đột nhiên một tay anh ta nắm lại, chân nguyên ngưng tụ khóa chặt bốn hướng của Hoa Lộng Ảnh.“Vương cấp?”Hoa Lộng Ảnh hiện đã chạm vào kết giới của cảnh giới siêu phàm, cô cũng có khái niệm rõ ràng về vương cấp, vậy nên khi người thanh niên này ra tay, sắc mặt cô cũng lập tức thay đổi.Ánh mắt người thanh niên tóc vàng mang theo ý cười, sau đó thu tay lại, lúc này kết giới ở quanh Hoa Lộng Ảnh mới biến mất.