Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2304
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2303Nếu bọn họ không chịu nuốt xuống thì Diệp Thiên sẽ không nể nang gì mà gi3t ch3t họ, ngay trước mặt ba trăm linh tám cao thủ đương thời, chứng minh cho thế giới biết thế nào là Đế Vương Bất Bại!Đám người Neil Woods, Hồng y Chủ giáo, Asgard, Alstom đều biến sắc, vẻ mặt đầy kinh hãi.Phía trước, hạt mầm tâm hỏa cháy hừng hực, rực rỡ xinh đẹp, nhưng bọn họ lại không còn tâm trạng để thướng thức. Giờ phút này, bọn họ đang đối mặt với một quyết định trước nay chưa từng có, tâm cảnh của bọn họ cũng phức tạp hơn bao giờ hết.Sống và chết chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng. Đồng ý nuốt hạt mầm tâm hỏa xuống có nghĩa sẽ trở thành ngườihầu của Diệp Thiên. Nếu không đồng ý thì bất cứ ai ở đây cũng không dám đảm bảo có thể chạy thoát khỏi thiên uy vô địch của Diệp Thiên, chín mươi chín phần trăm sẽ bỏ mạng tại sa mạc vô tận này.Hồng y Chủ giáo im lặng một lúc, sau đó ông ta cắn răng, bước ra trước tiên.“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng quá đáng!”.“Cậu quả thật là vô địch đương thời, nhưng đằng sau Giáo triều tôi vẫn còn có đĩa Thánh Linh có thể đón dẫn thần linh, đón dẫn thiên sứ!”.“Cậu bảo tôi phục tùng cậu cũng tức là bảo thần linh từng tồn tại ở Giáo triều tôi phục tùng cậu. Nếu đế thần linh biết được, cậu hẳn biết rõ cậu sẽ có kết cục thế nào!”.ông ta nói ra lời này trông bề ngoài thì cứng rắn, nhưng trong lòng lại sợ hãi, hoàn toàn không có chút lòng tin nào.Cái gọi là đĩa Thánh Linh đúng là một thánh vật truyền thừa đã lâu trong Giáo triều. Giáo hoàng đời trước từng nói với ông ta, vật này có thể đón dẫn thần linh, dẫn thiên sứ hạ phàm.Bản thân Giáo triều cũng từng có thần linh thiên sứ, mỗi một đời giáo hoàng đều là sứ giả của thần linh tại nhân gian.Nhưng những chuyện này đều là giáo hoàng đời trước kể lại, Hồng y Chủ giáo thờ phụng đĩa Thánh Linh hơn trăm năm cũng chưa từng nhìn thấy thần linh hay thiên sứ hạ phàm. Do đó, bây giờ ông ta nói chuyện đó ra chỉ để dọa Diệp Thiên, khiến cậu có chút kiêng kị, hi vọng có thể thoát khỏi số phận bị Diệp Thiên nô dịch sai khiến.“Hừ!”.Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.“Câu trả lời này tôi rất thích!”.Cậu vừa dứt lời, hầu như không có dấu hiệu nào báo trước, đột ngột đánh ra một quyền.Không gian nơi Hồng y Chủ giáo đang đứng bị một dấu quyền làm lõm sâu vào trong, khí quyển sau lưng ông ta nứt ra, trong không gian xuất hiện những vết rạn. Nơi ngực ông ta cũng hiện lên một dấu quyền, cơ thể bắt đầu tan vỡ trước mắt mọi người.Chỉ một đòn đã đánh cho vị cao thủ đỉnh cao thống trị Giáo triều một trăm năm tan biến hoàn toàn.“Đến lượt ông rồi!”.Sau khi gi3t ch3t Hồng y Chủ giáo, trong mắt Diệp Thiên không hề có gọn sóng nào, chỉ quay đầu lại nhìn về phía Alstom.Khoảnh khắc Diệp Thiên nhìn lại, vị Thánh kỵ sĩ có mối quan hệ dây mơ rễ má với Giáo triều này cảm thấy lòng rét run, nỗi sợ cái chết lan tràn khắp toàn thân.Mọi kiêu ngạo, mọi tôn nghiêm của ông ta đều vỡ tan vào giờ phút này. ông ta không hề do dự, lập tức há miệng, lực hút mạnh mẽ hút một hạt mầm tâm hỏa vào trong miệng, nuốt xuống.
Chương 2303
Nếu bọn họ không chịu nuốt xuống thì Diệp Thiên sẽ không nể nang gì mà gi3t ch3t họ, ngay trước mặt ba trăm linh tám cao thủ đương thời, chứng minh cho thế giới biết thế nào là Đế Vương Bất Bại!
Đám người Neil Woods, Hồng y Chủ giáo, Asgard, Alstom đều biến sắc, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Phía trước, hạt mầm tâm hỏa cháy hừng hực, rực rỡ xinh đẹp, nhưng bọn họ lại không còn tâm trạng để thướng thức. Giờ phút này, bọn họ đang đối mặt với một quyết định trước nay chưa từng có, tâm cảnh của bọn họ cũng phức tạp hơn bao giờ hết.
Sống và chết chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng. Đồng ý nuốt hạt mầm tâm hỏa xuống có nghĩa sẽ trở thành người
hầu của Diệp Thiên. Nếu không đồng ý thì bất cứ ai ở đây cũng không dám đảm bảo có thể chạy thoát khỏi thiên uy vô địch của Diệp Thiên, chín mươi chín phần trăm sẽ bỏ mạng tại sa mạc vô tận này.
Hồng y Chủ giáo im lặng một lúc, sau đó ông ta cắn răng, bước ra trước tiên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng quá đáng!”.
“Cậu quả thật là vô địch đương thời, nhưng đằng sau Giáo triều tôi vẫn còn có đĩa Thánh Linh có thể đón dẫn thần linh, đón dẫn thiên sứ!”.
“Cậu bảo tôi phục tùng cậu cũng tức là bảo thần linh từng tồn tại ở Giáo triều tôi phục tùng cậu. Nếu đế thần linh biết được, cậu hẳn biết rõ cậu sẽ có kết cục thế nào!”.
ông ta nói ra lời này trông bề ngoài thì cứng rắn, nhưng trong lòng lại sợ hãi, hoàn toàn không có chút lòng tin nào.
Cái gọi là đĩa Thánh Linh đúng là một thánh vật truyền thừa đã lâu trong Giáo triều. Giáo hoàng đời trước từng nói với ông ta, vật này có thể đón dẫn thần linh, dẫn thiên sứ hạ phàm.
Bản thân Giáo triều cũng từng có thần linh thiên sứ, mỗi một đời giáo hoàng đều là sứ giả của thần linh tại nhân gian.
Nhưng những chuyện này đều là giáo hoàng đời trước kể lại, Hồng y Chủ giáo thờ phụng đĩa Thánh Linh hơn trăm năm cũng chưa từng nhìn thấy thần linh hay thiên sứ hạ phàm. Do đó, bây giờ ông ta nói chuyện đó ra chỉ để dọa Diệp Thiên, khiến cậu có chút kiêng kị, hi vọng có thể thoát khỏi số phận bị Diệp Thiên nô dịch sai khiến.
“Hừ!”.
Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.
“Câu trả lời này tôi rất thích!”.
Cậu vừa dứt lời, hầu như không có dấu hiệu nào báo trước, đột ngột đánh ra một quyền.
Không gian nơi Hồng y Chủ giáo đang đứng bị một dấu quyền làm lõm sâu vào trong, khí quyển sau lưng ông ta nứt ra, trong không gian xuất hiện những vết rạn. Nơi ngực ông ta cũng hiện lên một dấu quyền, cơ thể bắt đầu tan vỡ trước mắt mọi người.
Chỉ một đòn đã đánh cho vị cao thủ đỉnh cao thống trị Giáo triều một trăm năm tan biến hoàn toàn.
“Đến lượt ông rồi!”.
Sau khi gi3t ch3t Hồng y Chủ giáo, trong mắt Diệp Thiên không hề có gọn sóng nào, chỉ quay đầu lại nhìn về phía Alstom.
Khoảnh khắc Diệp Thiên nhìn lại, vị Thánh kỵ sĩ có mối quan hệ dây mơ rễ má với Giáo triều này cảm thấy lòng rét run, nỗi sợ cái chết lan tràn khắp toàn thân.
Mọi kiêu ngạo, mọi tôn nghiêm của ông ta đều vỡ tan vào giờ phút này. ông ta không hề do dự, lập tức há miệng, lực hút mạnh mẽ hút một hạt mầm tâm hỏa vào trong miệng, nuốt xuống.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2303Nếu bọn họ không chịu nuốt xuống thì Diệp Thiên sẽ không nể nang gì mà gi3t ch3t họ, ngay trước mặt ba trăm linh tám cao thủ đương thời, chứng minh cho thế giới biết thế nào là Đế Vương Bất Bại!Đám người Neil Woods, Hồng y Chủ giáo, Asgard, Alstom đều biến sắc, vẻ mặt đầy kinh hãi.Phía trước, hạt mầm tâm hỏa cháy hừng hực, rực rỡ xinh đẹp, nhưng bọn họ lại không còn tâm trạng để thướng thức. Giờ phút này, bọn họ đang đối mặt với một quyết định trước nay chưa từng có, tâm cảnh của bọn họ cũng phức tạp hơn bao giờ hết.Sống và chết chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng. Đồng ý nuốt hạt mầm tâm hỏa xuống có nghĩa sẽ trở thành ngườihầu của Diệp Thiên. Nếu không đồng ý thì bất cứ ai ở đây cũng không dám đảm bảo có thể chạy thoát khỏi thiên uy vô địch của Diệp Thiên, chín mươi chín phần trăm sẽ bỏ mạng tại sa mạc vô tận này.Hồng y Chủ giáo im lặng một lúc, sau đó ông ta cắn răng, bước ra trước tiên.“Diệp Lăng Thiên, cậu đừng quá đáng!”.“Cậu quả thật là vô địch đương thời, nhưng đằng sau Giáo triều tôi vẫn còn có đĩa Thánh Linh có thể đón dẫn thần linh, đón dẫn thiên sứ!”.“Cậu bảo tôi phục tùng cậu cũng tức là bảo thần linh từng tồn tại ở Giáo triều tôi phục tùng cậu. Nếu đế thần linh biết được, cậu hẳn biết rõ cậu sẽ có kết cục thế nào!”.ông ta nói ra lời này trông bề ngoài thì cứng rắn, nhưng trong lòng lại sợ hãi, hoàn toàn không có chút lòng tin nào.Cái gọi là đĩa Thánh Linh đúng là một thánh vật truyền thừa đã lâu trong Giáo triều. Giáo hoàng đời trước từng nói với ông ta, vật này có thể đón dẫn thần linh, dẫn thiên sứ hạ phàm.Bản thân Giáo triều cũng từng có thần linh thiên sứ, mỗi một đời giáo hoàng đều là sứ giả của thần linh tại nhân gian.Nhưng những chuyện này đều là giáo hoàng đời trước kể lại, Hồng y Chủ giáo thờ phụng đĩa Thánh Linh hơn trăm năm cũng chưa từng nhìn thấy thần linh hay thiên sứ hạ phàm. Do đó, bây giờ ông ta nói chuyện đó ra chỉ để dọa Diệp Thiên, khiến cậu có chút kiêng kị, hi vọng có thể thoát khỏi số phận bị Diệp Thiên nô dịch sai khiến.“Hừ!”.Diệp Thiên nghe vậy chỉ cười nhạt.“Câu trả lời này tôi rất thích!”.Cậu vừa dứt lời, hầu như không có dấu hiệu nào báo trước, đột ngột đánh ra một quyền.Không gian nơi Hồng y Chủ giáo đang đứng bị một dấu quyền làm lõm sâu vào trong, khí quyển sau lưng ông ta nứt ra, trong không gian xuất hiện những vết rạn. Nơi ngực ông ta cũng hiện lên một dấu quyền, cơ thể bắt đầu tan vỡ trước mắt mọi người.Chỉ một đòn đã đánh cho vị cao thủ đỉnh cao thống trị Giáo triều một trăm năm tan biến hoàn toàn.“Đến lượt ông rồi!”.Sau khi gi3t ch3t Hồng y Chủ giáo, trong mắt Diệp Thiên không hề có gọn sóng nào, chỉ quay đầu lại nhìn về phía Alstom.Khoảnh khắc Diệp Thiên nhìn lại, vị Thánh kỵ sĩ có mối quan hệ dây mơ rễ má với Giáo triều này cảm thấy lòng rét run, nỗi sợ cái chết lan tràn khắp toàn thân.Mọi kiêu ngạo, mọi tôn nghiêm của ông ta đều vỡ tan vào giờ phút này. ông ta không hề do dự, lập tức há miệng, lực hút mạnh mẽ hút một hạt mầm tâm hỏa vào trong miệng, nuốt xuống.