Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2395
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2395Vốn là thái tử của nhà họ Hoàng giàu có ở Cảng Đảo, anh ta đương nhiên có đủ tư cách và thực lực như vậy.“Tiểu Nhiên?”“Tại sao cậu lại ở đây?”Nhìn thấy nơi đây đông nghịt người, anh ta ta đột nhiên quay lại nhìn Hứa Bác Nhiên, lấy làm lạ nói.Thiếu gia số một của Kim Lăng bị anh ta gọi là “Tiểu Nhiên”, nhưng không một ai cảm thấy bất bình, ngược lại còn cho là đương nhiên, ngay cả bản thân Hứa Bác Nhiên cũng không cảm thấy bất mãn.“Là thế này cậu Hoàng!”Hứa Bác Nhiên vừa cười vừa kể lại chuyện đã xảy ra cho Hoàng Nhậm Lương nghe, sau đó anh ta đột nhiên trở nên phấn khích.“Ồ?”“Kim Lăng có một tên nhóc kiêu ngạo như vậy sao, dám xúc phạm đến nhà họ Hứa của cậu à?”“Vậy thì tôi sẽ cho cậu ta mở mang tầm mắt!”Anh ta bước nhanh tới trước chỗ ghế dựa theo hướng Hứa Bác Nhiên chỉ, sau đó nhìn vào Diệp Thiên.Anh ta vốn dĩ đang có ý định chế giễu, muốn xem thử kẻ ngu dốt nào lại không biết trời cao đất dày như thế, nhưng ánh mắt đó đã làm cho anh ta hồn bay phách tán, cơ thể đột nhiên cứng đờ.“Cậu Hoàng, thằng nhóc này, nó thực sự…”, Hứa Bác Nhiên chỉ vào Diệp Thiên, định nói thêm vài câu, nhưng Hoàng Nhậm Lương đã lập tức đẩy cậu ta ra rồi sải bước tiến về phía trước.Hứa Bác Nhiên vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy thái tử nhà họ Hoàng của Cảng Đảo lại bước đến trước mặt Diệp Thiên, sau đó quỳ một chân xuống với vẻ cung kính.“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”Ngay lập tức, tất cả mọi người đều như chết lặng!“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”Thái tử của Công ty giải trí Hoàn Vũ ở Cảng Đảo, người thừa kế duy nhất của nhà họ Hoàng đang quỳ một gối và khấu đầu trước mặt Diệp Thiên.Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều như chết lặng, sau đó lập tức chấn động.“Chuyện này…”Đại thiếu gia số một Kim Lăng Hứa Bác Nhiên, ngay khi nhìn thấy Hoàng Nhậm Lương cúi đầu trước Diệp Thiên, cậu ta lập tức sững sờ, đầu óc nhất thời cam ttiấy trong r6ngSHứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông cũng đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt của đối phương.Đùa à, nhà họ Hoàng ở cảng Đảo đương nhiên bọn họ biết rất rõ, đó chính là một gia tộc siêu giàu, thậm chí có thế ngang với năm đại gia tộc ở Kim Lăng hợp sức lại, lão gia của nhà họ Hoàng đã từng được nữ hoàng Anh Đình tiếp nhận và trao tặng Huân chương danh dự.Hoàng Nhậm Lương chính là người thừa kê’ duy nhất của nhà họ Hoàng ở Cảng Đảo, anh ta không kém gì con trai trưởng của một đức vua ngày xưa, vì thế nên mới được mọi người gọi là thái tử.Không ai có thể khiến Hoàng Nhậm Lương phải quỳ lạy, hoặc nếu có, thì bọn họ sẽ không bao giờ tin rằng Diệp Thiên lại có đủ tư cách.Nhưng hiện tại Hoàng Nhậm Lương lại đang quỳ trước mặt Diệp Thiên như thế, trên mặt anh ta cũng không hề có chút bất mãn nào, thậm chí trong đáy mắt còn tràn đầy hưng phấn và sợ hãi.“Ôi trời ơi!”
Chương 2395
Vốn là thái tử của nhà họ Hoàng giàu có ở Cảng Đảo, anh ta đương nhiên có đủ tư cách và thực lực như vậy.
“Tiểu Nhiên?”
“Tại sao cậu lại ở đây?”
Nhìn thấy nơi đây đông nghịt người, anh ta ta đột nhiên quay lại nhìn Hứa Bác Nhiên, lấy làm lạ nói.
Thiếu gia số một của Kim Lăng bị anh ta gọi là “Tiểu Nhiên”, nhưng không một ai cảm thấy bất bình, ngược lại còn cho là đương nhiên, ngay cả bản thân Hứa Bác Nhiên cũng không cảm thấy bất mãn.
“Là thế này cậu Hoàng!”
Hứa Bác Nhiên vừa cười vừa kể lại chuyện đã xảy ra cho Hoàng Nhậm Lương nghe, sau đó anh ta đột nhiên trở nên phấn khích.
“Ồ?”
“Kim Lăng có một tên nhóc kiêu ngạo như vậy sao, dám xúc phạm đến nhà họ Hứa của cậu à?”
“Vậy thì tôi sẽ cho cậu ta mở mang tầm mắt!”
Anh ta bước nhanh tới trước chỗ ghế dựa theo hướng Hứa Bác Nhiên chỉ, sau đó nhìn vào Diệp Thiên.
Anh ta vốn dĩ đang có ý định chế giễu, muốn xem thử kẻ ngu dốt nào lại không biết trời cao đất dày như thế, nhưng ánh mắt đó đã làm cho anh ta hồn bay phách tán, cơ thể đột nhiên cứng đờ.
“Cậu Hoàng, thằng nhóc này, nó thực sự…”, Hứa Bác Nhiên chỉ vào Diệp Thiên, định nói thêm vài câu, nhưng Hoàng Nhậm Lương đã lập tức đẩy cậu ta ra rồi sải bước tiến về phía trước.
Hứa Bác Nhiên vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy thái tử nhà họ Hoàng của Cảng Đảo lại bước đến trước mặt Diệp Thiên, sau đó quỳ một chân xuống với vẻ cung kính.
“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều như chết lặng!
“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”
Thái tử của Công ty giải trí Hoàn Vũ ở Cảng Đảo, người thừa kế duy nhất của nhà họ Hoàng đang quỳ một gối và khấu đầu trước mặt Diệp Thiên.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều như chết lặng, sau đó lập tức chấn động.
“Chuyện này…”
Đại thiếu gia số một Kim Lăng Hứa Bác Nhiên, ngay khi nhìn thấy Hoàng Nhậm Lương cúi đầu trước Diệp Thiên, cậu ta lập tức sững sờ, đầu óc nhất thời cam ttiấy trong r6ngS
Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông cũng đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt của đối phương.
Đùa à, nhà họ Hoàng ở cảng Đảo đương nhiên bọn họ biết rất rõ, đó chính là một gia tộc siêu giàu, thậm chí có thế ngang với năm đại gia tộc ở Kim Lăng hợp sức lại, lão gia của nhà họ Hoàng đã từng được nữ hoàng Anh Đình tiếp nhận và trao tặng Huân chương danh dự.
Hoàng Nhậm Lương chính là người thừa kê’ duy nhất của nhà họ Hoàng ở Cảng Đảo, anh ta không kém gì con trai trưởng của một đức vua ngày xưa, vì thế nên mới được mọi người gọi là thái tử.
Không ai có thể khiến Hoàng Nhậm Lương phải quỳ lạy, hoặc nếu có, thì bọn họ sẽ không bao giờ tin rằng Diệp Thiên lại có đủ tư cách.
Nhưng hiện tại Hoàng Nhậm Lương lại đang quỳ trước mặt Diệp Thiên như thế, trên mặt anh ta cũng không hề có chút bất mãn nào, thậm chí trong đáy mắt còn tràn đầy hưng phấn và sợ hãi.
“Ôi trời ơi!”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2395Vốn là thái tử của nhà họ Hoàng giàu có ở Cảng Đảo, anh ta đương nhiên có đủ tư cách và thực lực như vậy.“Tiểu Nhiên?”“Tại sao cậu lại ở đây?”Nhìn thấy nơi đây đông nghịt người, anh ta ta đột nhiên quay lại nhìn Hứa Bác Nhiên, lấy làm lạ nói.Thiếu gia số một của Kim Lăng bị anh ta gọi là “Tiểu Nhiên”, nhưng không một ai cảm thấy bất bình, ngược lại còn cho là đương nhiên, ngay cả bản thân Hứa Bác Nhiên cũng không cảm thấy bất mãn.“Là thế này cậu Hoàng!”Hứa Bác Nhiên vừa cười vừa kể lại chuyện đã xảy ra cho Hoàng Nhậm Lương nghe, sau đó anh ta đột nhiên trở nên phấn khích.“Ồ?”“Kim Lăng có một tên nhóc kiêu ngạo như vậy sao, dám xúc phạm đến nhà họ Hứa của cậu à?”“Vậy thì tôi sẽ cho cậu ta mở mang tầm mắt!”Anh ta bước nhanh tới trước chỗ ghế dựa theo hướng Hứa Bác Nhiên chỉ, sau đó nhìn vào Diệp Thiên.Anh ta vốn dĩ đang có ý định chế giễu, muốn xem thử kẻ ngu dốt nào lại không biết trời cao đất dày như thế, nhưng ánh mắt đó đã làm cho anh ta hồn bay phách tán, cơ thể đột nhiên cứng đờ.“Cậu Hoàng, thằng nhóc này, nó thực sự…”, Hứa Bác Nhiên chỉ vào Diệp Thiên, định nói thêm vài câu, nhưng Hoàng Nhậm Lương đã lập tức đẩy cậu ta ra rồi sải bước tiến về phía trước.Hứa Bác Nhiên vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy thái tử nhà họ Hoàng của Cảng Đảo lại bước đến trước mặt Diệp Thiên, sau đó quỳ một chân xuống với vẻ cung kính.“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”Ngay lập tức, tất cả mọi người đều như chết lặng!“Nhà họ Hoàng ở cảng Đảo, Hoàng Nhậm Lương, bái kiến Diệp Thiên Nhân!”Thái tử của Công ty giải trí Hoàn Vũ ở Cảng Đảo, người thừa kế duy nhất của nhà họ Hoàng đang quỳ một gối và khấu đầu trước mặt Diệp Thiên.Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều như chết lặng, sau đó lập tức chấn động.“Chuyện này…”Đại thiếu gia số một Kim Lăng Hứa Bác Nhiên, ngay khi nhìn thấy Hoàng Nhậm Lương cúi đầu trước Diệp Thiên, cậu ta lập tức sững sờ, đầu óc nhất thời cam ttiấy trong r6ngSHứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông cũng đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt của đối phương.Đùa à, nhà họ Hoàng ở cảng Đảo đương nhiên bọn họ biết rất rõ, đó chính là một gia tộc siêu giàu, thậm chí có thế ngang với năm đại gia tộc ở Kim Lăng hợp sức lại, lão gia của nhà họ Hoàng đã từng được nữ hoàng Anh Đình tiếp nhận và trao tặng Huân chương danh dự.Hoàng Nhậm Lương chính là người thừa kê’ duy nhất của nhà họ Hoàng ở Cảng Đảo, anh ta không kém gì con trai trưởng của một đức vua ngày xưa, vì thế nên mới được mọi người gọi là thái tử.Không ai có thể khiến Hoàng Nhậm Lương phải quỳ lạy, hoặc nếu có, thì bọn họ sẽ không bao giờ tin rằng Diệp Thiên lại có đủ tư cách.Nhưng hiện tại Hoàng Nhậm Lương lại đang quỳ trước mặt Diệp Thiên như thế, trên mặt anh ta cũng không hề có chút bất mãn nào, thậm chí trong đáy mắt còn tràn đầy hưng phấn và sợ hãi.“Ôi trời ơi!”