Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2406
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2406Nói tới đây, Desura cười điên cuồng và vọng khắp không gian khiến cho những người bị vây nhốt trong đó cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.Đây chẳng phải là nói rằng kiểu gì họ cũng sẽ chôn mạng ở đây sao?Đám đông đều nhìn về phía Diệp Thiên. Lúc này, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy oán hận Diệp Thiên. Bọn họ không hiểu Diệp Thiên đã đắc tội kiểu gì với một kẻ khủng khiếp như thế này, hơn nữa còn khiến bọn họ bị liên lụy nữa.Tiếu Văn Nguyệt khẽ chau mày và đi về trước một bước. Cô ta nắm lấy tay Diệp Thiên.“Diệp Thiên!”Đôi mắt cô ta hiện lên sự kiên định và tin tưởng dành cho Diệp Thiên.Cố Giai Lệ cũng đã sớm chạy từ sân khấu xuống đứng bên phía còn lại của Diệp Thiên và khẽ nắm lấy tay áo cậu.“Anh Diệp Thiên!”Lâm Hiểu Nguyễn nhìn hai cô gái đứng hai bên Diệp Thiên thì bỗng cảm thấy chạnh lòng. Dường như lúc này cô cũng đã đưa ra một quyết định quan trọng đó là cùng đứng về phía ba người bọn họ.Diệp Thiên nhìn ba cô gái và bỗng mỉm cười.“Biểu cảm của mọi người là gì vậy, sao giống sinh li tử biệt thế?”Cậu nhìn một lượt rồi quay qua nhìn chăm chăm Desura ở trên trời.“Hôm nay ở học viện Kim Lăng này, sẽ không có ai phải chết hết. Mọi người đứng im đó, đừng làm loạn là được!”Nói xong cậu quay qua nhìn Lưu Kiến Bang.“Tướng Lưu, giữ trật tự, kêu mọi người đứng nguyên tại chỗ, đây là rắc rối tôi gây ra, sẽ do tôi giải quyết!”Nói xong, cậu không đợi đám đông kịp phản ứng bèn hóa thành một luồng sáng xanh và lao thẳng lên trời!”Thêm một luồng ánh sáng kiếm được tạo ra sau lưng cậu và phóng lên bổ xuống! Cuộc chiến giữa người phàm và người của Huyết Tộc đã nổ ra như thế ở học viện Kim Lăng.“Rầm!”Diệp Thiên với ánh sáng xanh lam bao quanh cơ thể chỉ bước tới một bước mà cơ thể đã lao đi với vận tốc vượt cả âm thanh.Phía sau cậu, ánh sáng của kiếm khí cũng hiện lên tạo thành một hình ảnh thanh kiếm khổng lồ cứa cả bầu trời và chém về phía Desura.“Quyết đoán đấy!”Desura mỉm cười cảm thấy khá bất ngờ với thái độ tấn công hùng hậu của Diệp Thiên.Màn cá cược mà hắn nhắc tới, dù Diệp Thiên thắng hay thua thì vẫn phải gánh hàng trăm mạng sống trên người. Hắn muốn mượn đòn tấn công này để đánh bại tâm lý của Diệp Thiên, khiến cho Diệp Thiên luôn cảm thấy lo lắng và không thể nào dốc toàn lực để chiến đấu.Mặc dù hắn là một kẻ vạn năng của Huyết tộc, tu vi tuyệt đỉnh nhưng lại không phải là một kẻ tôn trọng sự công bằng. Trong từ điển của hắn chỉ có việc không tiếc mọi cái giá và hạ gục đối thủ.
Chương 2406
Nói tới đây, Desura cười điên cuồng và vọng khắp không gian khiến cho những người bị vây nhốt trong đó cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Đây chẳng phải là nói rằng kiểu gì họ cũng sẽ chôn mạng ở đây sao?
Đám đông đều nhìn về phía Diệp Thiên. Lúc này, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy oán hận Diệp Thiên. Bọn họ không hiểu Diệp Thiên đã đắc tội kiểu gì với một kẻ khủng khiếp như thế này, hơn nữa còn khiến bọn họ bị liên lụy nữa.
Tiếu Văn Nguyệt khẽ chau mày và đi về trước một bước. Cô ta nắm lấy tay Diệp Thiên.
“Diệp Thiên!”
Đôi mắt cô ta hiện lên sự kiên định và tin tưởng dành cho Diệp Thiên.
Cố Giai Lệ cũng đã sớm chạy từ sân khấu xuống đứng bên phía còn lại của Diệp Thiên và khẽ nắm lấy tay áo cậu.
“Anh Diệp Thiên!”
Lâm Hiểu Nguyễn nhìn hai cô gái đứng hai bên Diệp Thiên thì bỗng cảm thấy chạnh lòng. Dường như lúc này cô cũng đã đưa ra một quyết định quan trọng đó là cùng đứng về phía ba người bọn họ.
Diệp Thiên nhìn ba cô gái và bỗng mỉm cười.
“Biểu cảm của mọi người là gì vậy, sao giống sinh li tử biệt thế?”
Cậu nhìn một lượt rồi quay qua nhìn chăm chăm Desura ở trên trời.
“Hôm nay ở học viện Kim Lăng này, sẽ không có ai phải chết hết. Mọi người đứng im đó, đừng làm loạn là được!”
Nói xong cậu quay qua nhìn Lưu Kiến Bang.
“Tướng Lưu, giữ trật tự, kêu mọi người đứng nguyên tại chỗ, đây là rắc rối tôi gây ra, sẽ do tôi giải quyết!”
Nói xong, cậu không đợi đám đông kịp phản ứng bèn hóa thành một luồng sáng xanh và lao thẳng lên trời!”
Thêm một luồng ánh sáng kiếm được tạo ra sau lưng cậu và phóng lên bổ xuống! Cuộc chiến giữa người phàm và người của Huyết Tộc đã nổ ra như thế ở học viện Kim Lăng.
“Rầm!”
Diệp Thiên với ánh sáng xanh lam bao quanh cơ thể chỉ bước tới một bước mà cơ thể đã lao đi với vận tốc vượt cả âm thanh.
Phía sau cậu, ánh sáng của kiếm khí cũng hiện lên tạo thành một hình ảnh thanh kiếm khổng lồ cứa cả bầu trời và chém về phía Desura.
“Quyết đoán đấy!”
Desura mỉm cười cảm thấy khá bất ngờ với thái độ tấn công hùng hậu của Diệp Thiên.
Màn cá cược mà hắn nhắc tới, dù Diệp Thiên thắng hay thua thì vẫn phải gánh hàng trăm mạng sống trên người. Hắn muốn mượn đòn tấn công này để đánh bại tâm lý của Diệp Thiên, khiến cho Diệp Thiên luôn cảm thấy lo lắng và không thể nào dốc toàn lực để chiến đấu.
Mặc dù hắn là một kẻ vạn năng của Huyết tộc, tu vi tuyệt đỉnh nhưng lại không phải là một kẻ tôn trọng sự công bằng. Trong từ điển của hắn chỉ có việc không tiếc mọi cái giá và hạ gục đối thủ.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2406Nói tới đây, Desura cười điên cuồng và vọng khắp không gian khiến cho những người bị vây nhốt trong đó cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.Đây chẳng phải là nói rằng kiểu gì họ cũng sẽ chôn mạng ở đây sao?Đám đông đều nhìn về phía Diệp Thiên. Lúc này, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy oán hận Diệp Thiên. Bọn họ không hiểu Diệp Thiên đã đắc tội kiểu gì với một kẻ khủng khiếp như thế này, hơn nữa còn khiến bọn họ bị liên lụy nữa.Tiếu Văn Nguyệt khẽ chau mày và đi về trước một bước. Cô ta nắm lấy tay Diệp Thiên.“Diệp Thiên!”Đôi mắt cô ta hiện lên sự kiên định và tin tưởng dành cho Diệp Thiên.Cố Giai Lệ cũng đã sớm chạy từ sân khấu xuống đứng bên phía còn lại của Diệp Thiên và khẽ nắm lấy tay áo cậu.“Anh Diệp Thiên!”Lâm Hiểu Nguyễn nhìn hai cô gái đứng hai bên Diệp Thiên thì bỗng cảm thấy chạnh lòng. Dường như lúc này cô cũng đã đưa ra một quyết định quan trọng đó là cùng đứng về phía ba người bọn họ.Diệp Thiên nhìn ba cô gái và bỗng mỉm cười.“Biểu cảm của mọi người là gì vậy, sao giống sinh li tử biệt thế?”Cậu nhìn một lượt rồi quay qua nhìn chăm chăm Desura ở trên trời.“Hôm nay ở học viện Kim Lăng này, sẽ không có ai phải chết hết. Mọi người đứng im đó, đừng làm loạn là được!”Nói xong cậu quay qua nhìn Lưu Kiến Bang.“Tướng Lưu, giữ trật tự, kêu mọi người đứng nguyên tại chỗ, đây là rắc rối tôi gây ra, sẽ do tôi giải quyết!”Nói xong, cậu không đợi đám đông kịp phản ứng bèn hóa thành một luồng sáng xanh và lao thẳng lên trời!”Thêm một luồng ánh sáng kiếm được tạo ra sau lưng cậu và phóng lên bổ xuống! Cuộc chiến giữa người phàm và người của Huyết Tộc đã nổ ra như thế ở học viện Kim Lăng.“Rầm!”Diệp Thiên với ánh sáng xanh lam bao quanh cơ thể chỉ bước tới một bước mà cơ thể đã lao đi với vận tốc vượt cả âm thanh.Phía sau cậu, ánh sáng của kiếm khí cũng hiện lên tạo thành một hình ảnh thanh kiếm khổng lồ cứa cả bầu trời và chém về phía Desura.“Quyết đoán đấy!”Desura mỉm cười cảm thấy khá bất ngờ với thái độ tấn công hùng hậu của Diệp Thiên.Màn cá cược mà hắn nhắc tới, dù Diệp Thiên thắng hay thua thì vẫn phải gánh hàng trăm mạng sống trên người. Hắn muốn mượn đòn tấn công này để đánh bại tâm lý của Diệp Thiên, khiến cho Diệp Thiên luôn cảm thấy lo lắng và không thể nào dốc toàn lực để chiến đấu.Mặc dù hắn là một kẻ vạn năng của Huyết tộc, tu vi tuyệt đỉnh nhưng lại không phải là một kẻ tôn trọng sự công bằng. Trong từ điển của hắn chỉ có việc không tiếc mọi cái giá và hạ gục đối thủ.