Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2486
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2486Đám đông kinh hãi quay đầu thì thấy không biết từ khi nào mà Diệp Thiên đã đứng ngay phía sau bọn họ với ánh mắt lạnh như băng.“Tôi không biết cái gọi là cảnh giới truyền thuyết là gì, nhưng nếu tôi muốn giết các người thì thật dễ như là lật bàn tay vậy đó!”Diệp Thiên lên tiếng và tay cũng đưa lên. Một luồng sáng màu xanh lam bùng cháy.“Đừng!”Đúng lúc này, Hắc Ma Giáo Chủ kinh hãi kêu lên và gập người trước Diệp Thiên.“Vị đại nhân này mong hãy tha cho chúng tôi, chúng tôi đồng ý sẽ tận lực vì cậu, trung thành với nhà họ La!”Đám đông tái mặt. Hắc Ma Giáo Chủ là một người mà cả trong, ngoài tiểu thể giới đều biết, có rất nhiều người thậm chí còn nói ngoài Huyền Môn ra thì Hắc Ma Giá Chủ là kẻ mạnh nhất trong Tam Môn, vậy mà lúc này một người đáng sợ như vậy lại cúi đầu khuất phục trước một thanh niên mới hai mươi tuổi, đúng là khủng khiếp.Dù lúc này Hắc Ma Giáo Chủ không cam tâm nhưng cũng không còn cách nào khác. Con đường thoái lui của chín người đã bị lực tinh thần của Diệp Thiên khóa chặt bằng không gian, bọn họ đã như cá trong lưới, Diệp Thiên muốn giết họ thì chỉ cần một suy nghĩ mà thôi.Một bên là sự tôn nghiêm, một bên là tính mạng, bọn họ đương nhiên lựa chọn tính mạng. Có thể giữ được tính mạng thì sau này có thể làm lại.“Trung thành à?”Diệp Thiên nghe thấy vậy thì cười thản nhiên.“Lựa chọn lần này của ông chính xác rồi đó!”Một giây sau, cậu lạnh lùng nhìn họ: “Nhưng tiếc quá, lúc này đã muộn mất rồi!”Cùng với câu nói đó, năm ngón tay cậu lại siết chặt một lần nữa.“Ầm!”Không gian nơi Hắc Ma Giáo Chủ cùng với bát đại trưởng lão đang đứng bỗng sụp đổ, áp lực từ bốn phương tám hướng chèn tới cho dù là họ có sợ hãi cầu xin hay cố gắng giãy giụa thậm chí là muốn thử phá không gian đang khóa chặt thì cũng đều vô ích.Hàng nghìn kẻ luyện võ đứng dưới Mai Thành cứ thế trợn tròn mắt nhìn chín người của Hắc Ma Giáo bị đè nát, thần hồn tan biết và cuối cùng thì biến thành bụi mù.Cả Mai Thành im lặng như tờ, không ái dám lên tiếng. Cảnh tượng kỳ dị và thần kỳ trước mặt cứ thế hiện lên trong đầu họ.Bọn họ biết rõ ràng, thế cục hàng trăm năm qua của Tam Môn sẽ hoàn toàn thay đổi từ nay về sau.“Hắc Ma Giáo à?”Diệp Thiên cười lạnh lùng khi hạ gục chín người bọn họ. Cậu không hề tỏ ra hài lòng hay đắc ý.Cậu nhìn bàn tay mình, khẽ siết lại và coi như đã hiểu hơn về thực lực lúc này của mình.Đối với những người có cảnh giới truyền thuyết như Hắc ma Giáo Chủ hay là bát đại trưởng lão thì lúc này sức mạnh kiểu đó đã không thể nào có thể uy hiếp cậu nữa. Cho dù có là đại diện của sáu tông Huyền Môn thì cậu cũng tự tin có thể hạ gục họ trong vòng một phút.
Chương 2486
Đám đông kinh hãi quay đầu thì thấy không biết từ khi nào mà Diệp Thiên đã đứng ngay phía sau bọn họ với ánh mắt lạnh như băng.
“Tôi không biết cái gọi là cảnh giới truyền thuyết là gì, nhưng nếu tôi muốn giết các người thì thật dễ như là lật bàn tay vậy đó!”
Diệp Thiên lên tiếng và tay cũng đưa lên. Một luồng sáng màu xanh lam bùng cháy.
“Đừng!”
Đúng lúc này, Hắc Ma Giáo Chủ kinh hãi kêu lên và gập người trước Diệp Thiên.
“Vị đại nhân này mong hãy tha cho chúng tôi, chúng tôi đồng ý sẽ tận lực vì cậu, trung thành với nhà họ La!”
Đám đông tái mặt. Hắc Ma Giáo Chủ là một người mà cả trong, ngoài tiểu thể giới đều biết, có rất nhiều người thậm chí còn nói ngoài Huyền Môn ra thì Hắc Ma Giá Chủ là kẻ mạnh nhất trong Tam Môn, vậy mà lúc này một người đáng sợ như vậy lại cúi đầu khuất phục trước một thanh niên mới hai mươi tuổi, đúng là khủng khiếp.
Dù lúc này Hắc Ma Giáo Chủ không cam tâm nhưng cũng không còn cách nào khác. Con đường thoái lui của chín người đã bị lực tinh thần của Diệp Thiên khóa chặt bằng không gian, bọn họ đã như cá trong lưới, Diệp Thiên muốn giết họ thì chỉ cần một suy nghĩ mà thôi.
Một bên là sự tôn nghiêm, một bên là tính mạng, bọn họ đương nhiên lựa chọn tính mạng. Có thể giữ được tính mạng thì sau này có thể làm lại.
“Trung thành à?”
Diệp Thiên nghe thấy vậy thì cười thản nhiên.
“Lựa chọn lần này của ông chính xác rồi đó!”
Một giây sau, cậu lạnh lùng nhìn họ: “Nhưng tiếc quá, lúc này đã muộn mất rồi!”
Cùng với câu nói đó, năm ngón tay cậu lại siết chặt một lần nữa.
“Ầm!”
Không gian nơi Hắc Ma Giáo Chủ cùng với bát đại trưởng lão đang đứng bỗng sụp đổ, áp lực từ bốn phương tám hướng chèn tới cho dù là họ có sợ hãi cầu xin hay cố gắng giãy giụa thậm chí là muốn thử phá không gian đang khóa chặt thì cũng đều vô ích.
Hàng nghìn kẻ luyện võ đứng dưới Mai Thành cứ thế trợn tròn mắt nhìn chín người của Hắc Ma Giáo bị đè nát, thần hồn tan biết và cuối cùng thì biến thành bụi mù.
Cả Mai Thành im lặng như tờ, không ái dám lên tiếng. Cảnh tượng kỳ dị và thần kỳ trước mặt cứ thế hiện lên trong đầu họ.
Bọn họ biết rõ ràng, thế cục hàng trăm năm qua của Tam Môn sẽ hoàn toàn thay đổi từ nay về sau.
“Hắc Ma Giáo à?”
Diệp Thiên cười lạnh lùng khi hạ gục chín người bọn họ. Cậu không hề tỏ ra hài lòng hay đắc ý.
Cậu nhìn bàn tay mình, khẽ siết lại và coi như đã hiểu hơn về thực lực lúc này của mình.
Đối với những người có cảnh giới truyền thuyết như Hắc ma Giáo Chủ hay là bát đại trưởng lão thì lúc này sức mạnh kiểu đó đã không thể nào có thể uy hiếp cậu nữa. Cho dù có là đại diện của sáu tông Huyền Môn thì cậu cũng tự tin có thể hạ gục họ trong vòng một phút.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2486Đám đông kinh hãi quay đầu thì thấy không biết từ khi nào mà Diệp Thiên đã đứng ngay phía sau bọn họ với ánh mắt lạnh như băng.“Tôi không biết cái gọi là cảnh giới truyền thuyết là gì, nhưng nếu tôi muốn giết các người thì thật dễ như là lật bàn tay vậy đó!”Diệp Thiên lên tiếng và tay cũng đưa lên. Một luồng sáng màu xanh lam bùng cháy.“Đừng!”Đúng lúc này, Hắc Ma Giáo Chủ kinh hãi kêu lên và gập người trước Diệp Thiên.“Vị đại nhân này mong hãy tha cho chúng tôi, chúng tôi đồng ý sẽ tận lực vì cậu, trung thành với nhà họ La!”Đám đông tái mặt. Hắc Ma Giáo Chủ là một người mà cả trong, ngoài tiểu thể giới đều biết, có rất nhiều người thậm chí còn nói ngoài Huyền Môn ra thì Hắc Ma Giá Chủ là kẻ mạnh nhất trong Tam Môn, vậy mà lúc này một người đáng sợ như vậy lại cúi đầu khuất phục trước một thanh niên mới hai mươi tuổi, đúng là khủng khiếp.Dù lúc này Hắc Ma Giáo Chủ không cam tâm nhưng cũng không còn cách nào khác. Con đường thoái lui của chín người đã bị lực tinh thần của Diệp Thiên khóa chặt bằng không gian, bọn họ đã như cá trong lưới, Diệp Thiên muốn giết họ thì chỉ cần một suy nghĩ mà thôi.Một bên là sự tôn nghiêm, một bên là tính mạng, bọn họ đương nhiên lựa chọn tính mạng. Có thể giữ được tính mạng thì sau này có thể làm lại.“Trung thành à?”Diệp Thiên nghe thấy vậy thì cười thản nhiên.“Lựa chọn lần này của ông chính xác rồi đó!”Một giây sau, cậu lạnh lùng nhìn họ: “Nhưng tiếc quá, lúc này đã muộn mất rồi!”Cùng với câu nói đó, năm ngón tay cậu lại siết chặt một lần nữa.“Ầm!”Không gian nơi Hắc Ma Giáo Chủ cùng với bát đại trưởng lão đang đứng bỗng sụp đổ, áp lực từ bốn phương tám hướng chèn tới cho dù là họ có sợ hãi cầu xin hay cố gắng giãy giụa thậm chí là muốn thử phá không gian đang khóa chặt thì cũng đều vô ích.Hàng nghìn kẻ luyện võ đứng dưới Mai Thành cứ thế trợn tròn mắt nhìn chín người của Hắc Ma Giáo bị đè nát, thần hồn tan biết và cuối cùng thì biến thành bụi mù.Cả Mai Thành im lặng như tờ, không ái dám lên tiếng. Cảnh tượng kỳ dị và thần kỳ trước mặt cứ thế hiện lên trong đầu họ.Bọn họ biết rõ ràng, thế cục hàng trăm năm qua của Tam Môn sẽ hoàn toàn thay đổi từ nay về sau.“Hắc Ma Giáo à?”Diệp Thiên cười lạnh lùng khi hạ gục chín người bọn họ. Cậu không hề tỏ ra hài lòng hay đắc ý.Cậu nhìn bàn tay mình, khẽ siết lại và coi như đã hiểu hơn về thực lực lúc này của mình.Đối với những người có cảnh giới truyền thuyết như Hắc ma Giáo Chủ hay là bát đại trưởng lão thì lúc này sức mạnh kiểu đó đã không thể nào có thể uy hiếp cậu nữa. Cho dù có là đại diện của sáu tông Huyền Môn thì cậu cũng tự tin có thể hạ gục họ trong vòng một phút.