Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2655

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2655Nhưng đừng nói là ông ta, cho dù trong suốt lịch sử của Thần Ý Môn thì cũng chưa có một vị tiền bối nào có thể dùng lực tinh thần tạo thành một vật thể. Đây không còn là vấn đề mạnh yếu của lực tinh thần nữa, ông ta nhận ra rằng việc kiểm soát lực tinh thần của Diệp Thiên đã tinh tế tới mức đỉnh cao rồi.Điều này giống như là có một món đồ quý giá, người bình thường chỉ có thể sử dụng được công năng tới tám, chín phần còn Diệp Thiên thì có thể sử đụng dược tới cả mười phần, thậm chí là vượt qua mười phần.Hơn nữa lúc này lực tinh thần tạo thành kiếm của Diệp Thiên đã vượt qua cả phạm trù kỹ thuật, cũng không thuộc thần thông mà là một sự kết hợp hoàn hảo giữa kỹ pháp và thần thông, một hình thức sức mạnh hoàn toàn mới.ở độ tuổi hai mươi mà có thế tạo ra được một hệ thống sức mạnh như vậy thì tài năng của Diệp Thiên chỉ có thể dùng từ yêu nghiệt để miêu tả mà thôi.Cảm nhận được sức mạnh cực lớn của thanh kiếm, Vân Thiên Chân Quân đã không còn tỏ ra khinh miệt Diệp Thiên nữa mà ngược lại từ trong sâu thẳm đôi mắt ông ta ánh lên vẻ khác lạ.“Diệp Lăng Thiên, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi. Thật không ngờ cậu lại giỏi như vậy!”ông ta đanh mắt, chân lực dồn lại trong bàn tay tạo thành một luồng chân lực hợp nhất, điều này thể hiện rằng ông ta đã coi Diệp Thiên là đối thủ cùng đẳng cấp với mình.“Tôi giỏi đến đâu, ông biết được bao nhiêu nào?”Diệp Lăng Thiên cười lạnh lùng. Trong lòng bàn tay, kiếm Thánh Hồn được cậu nâng qua đầu và chĩa về phía trước.“Thanh kiếm này lần đầu tiên tôi dùng để đối đầu với kẻ địch, giờ dùng ông thử xem rốt cuộc uy lực của nó mạnh tới mức nào nhé!”Vừa dứt lời, Diệp Thiên đã đạp chân trong không giơan, sức mạnh của cơ thể đột nhiên bạo phát. Không gian dưới chân cậu bỗng lõm xuống xuất hiện vô số vết nứt. Còn cậu lao về phía trước với tốc độ nhanh hơn âm thanh tới ba lần và chém xuống Vân Thiên Chân Quân.Vân Thiên Chân Quân cảnh giác, chân lực trong lòng bàn tay phóng ra tạo thành dmột đường sáng cực lớn cản ngay trước mặt ông ta.Nhát kiếm của Diệp Thiên chém xuống, ánh sáng màu lam quét ngang bầu trời tạo thành một đường kiếm quang khổng lồ tầm chục thước đập vào luồng sáng kia.Trên vòng sáng, tia lửa bắn ra bốn phía, sức mạnh tạo thành sóng lan tỏa, cả đất trời rung động mãnh liệt. Vân Thiên Chân Quân tái mặt, không gian như bị chém ra làm hai.Mặt đất bên dưới họ cũng nứt gãy, tạo ra những cái rãnh khổng lồ. Khi sức mạnh tỏa ra liên tiếp, bất luận là cỏ cây, chim thú thì đều bị nát thành cám. Đến ngay cả những hòn đá cực nhỏ cũng vỡ vun như bôt.Tại đi3m hai người tiếp xúc tạo ra hai luồng sáng xanh, trắng chói mắt. Dù là các tu sĩ có tu vi bất phàm thì cũng đều phải nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng.Bạch Viêm Minh đứng gần vị trí chiến đấu nhất, ông ta đã điều động chân lực lên tới cực điểm thì vừa rồi mới có thể chống lại được uy lực tạo ra do hai người họ giao đấu. ông ta hiểu rất rõ rằng hiện tại hai người kia và những người khác đã không còn thuộc cùng một tầng bậc nữa. Dù người ngoài có muốn xen vào thì sức mạnh cũng chẳng là gì, dù họ có là tu sĩ thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng sẽ lập tức bị thịt nát xương tan mà thôi.Vân Đoạn Không ở bên dưới nhìn thấy cuộc giao đấu ác liệt của hai người thì tái mặt. Từ sâu thẳm trong hắn dấy lên sứ giày vò và đố kỵ.Hắn là kẻ đứng đầu những thiên tài trong Huyền Môn, là thiên tài số một trong tiểu thế giới, tiền đồ vô lượng vậy mà sự xuất hiện của Diệp Thiên lại khiến toàn bộ sự kiêu ngạo của hắn hóa thành tro tàn.

Chương 2655

Nhưng đừng nói là ông ta, cho dù trong suốt lịch sử của Thần Ý Môn thì cũng chưa có một vị tiền bối nào có thể dùng lực tinh thần tạo thành một vật thể. Đây không còn là vấn đề mạnh yếu của lực tinh thần nữa, ông ta nhận ra rằng việc kiểm soát lực tinh thần của Diệp Thiên đã tinh tế tới mức đỉnh cao rồi.

Điều này giống như là có một món đồ quý giá, người bình thường chỉ có thể sử dụng được công năng tới tám, chín phần còn Diệp Thiên thì có thể sử đụng dược tới cả mười phần, thậm chí là vượt qua mười phần.

Hơn nữa lúc này lực tinh thần tạo thành kiếm của Diệp Thiên đã vượt qua cả phạm trù kỹ thuật, cũng không thuộc thần thông mà là một sự kết hợp hoàn hảo giữa kỹ pháp và thần thông, một hình thức sức mạnh hoàn toàn mới.

ở độ tuổi hai mươi mà có thế tạo ra được một hệ thống sức mạnh như vậy thì tài năng của Diệp Thiên chỉ có thể dùng từ yêu nghiệt để miêu tả mà thôi.

Cảm nhận được sức mạnh cực lớn của thanh kiếm, Vân Thiên Chân Quân đã không còn tỏ ra khinh miệt Diệp Thiên nữa mà ngược lại từ trong sâu thẳm đôi mắt ông ta ánh lên vẻ khác lạ.

“Diệp Lăng Thiên, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi. Thật không ngờ cậu lại giỏi như vậy!”

ông ta đanh mắt, chân lực dồn lại trong bàn tay tạo thành một luồng chân lực hợp nhất, điều này thể hiện rằng ông ta đã coi Diệp Thiên là đối thủ cùng đẳng cấp với mình.

“Tôi giỏi đến đâu, ông biết được bao nhiêu nào?”

Diệp Lăng Thiên cười lạnh lùng. Trong lòng bàn tay, kiếm Thánh Hồn được cậu nâng qua đầu và chĩa về phía trước.

“Thanh kiếm này lần đầu tiên tôi dùng để đối đầu với kẻ địch, giờ dùng ông thử xem rốt cuộc uy lực của nó mạnh tới mức nào nhé!”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên đã đạp chân trong không giơan, sức mạnh của cơ thể đột nhiên bạo phát. Không gian dưới chân cậu bỗng lõm xuống xuất hiện vô số vết nứt. Còn cậu lao về phía trước với tốc độ nhanh hơn âm thanh tới ba lần và chém xuống Vân Thiên Chân Quân.

Vân Thiên Chân Quân cảnh giác, chân lực trong lòng bàn tay phóng ra tạo thành dmột đường sáng cực lớn cản ngay trước mặt ông ta.

Nhát kiếm của Diệp Thiên chém xuống, ánh sáng màu lam quét ngang bầu trời tạo thành một đường kiếm quang khổng lồ tầm chục thước đập vào luồng sáng kia.

Trên vòng sáng, tia lửa bắn ra bốn phía, sức mạnh tạo thành sóng lan tỏa, cả đất trời rung động mãnh liệt. Vân Thiên Chân Quân tái mặt, không gian như bị chém ra làm hai.

Mặt đất bên dưới họ cũng nứt gãy, tạo ra những cái rãnh khổng lồ. Khi sức mạnh tỏa ra liên tiếp, bất luận là cỏ cây, chim thú thì đều bị nát thành cám. Đến ngay cả những hòn đá cực nhỏ cũng vỡ vun như bôt.

Tại đi3m hai người tiếp xúc tạo ra hai luồng sáng xanh, trắng chói mắt. Dù là các tu sĩ có tu vi bất phàm thì cũng đều phải nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng.

Bạch Viêm Minh đứng gần vị trí chiến đấu nhất, ông ta đã điều động chân lực lên tới cực điểm thì vừa rồi mới có thể chống lại được uy lực tạo ra do hai người họ giao đấu. ông ta hiểu rất rõ rằng hiện tại hai người kia và những người khác đã không còn thuộc cùng một tầng bậc nữa. Dù người ngoài có muốn xen vào thì sức mạnh cũng chẳng là gì, dù họ có là tu sĩ thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng sẽ lập tức bị thịt nát xương tan mà thôi.

Vân Đoạn Không ở bên dưới nhìn thấy cuộc giao đấu ác liệt của hai người thì tái mặt. Từ sâu thẳm trong hắn dấy lên sứ giày vò và đố kỵ.

Hắn là kẻ đứng đầu những thiên tài trong Huyền Môn, là thiên tài số một trong tiểu thế giới, tiền đồ vô lượng vậy mà sự xuất hiện của Diệp Thiên lại khiến toàn bộ sự kiêu ngạo của hắn hóa thành tro tàn.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2655Nhưng đừng nói là ông ta, cho dù trong suốt lịch sử của Thần Ý Môn thì cũng chưa có một vị tiền bối nào có thể dùng lực tinh thần tạo thành một vật thể. Đây không còn là vấn đề mạnh yếu của lực tinh thần nữa, ông ta nhận ra rằng việc kiểm soát lực tinh thần của Diệp Thiên đã tinh tế tới mức đỉnh cao rồi.Điều này giống như là có một món đồ quý giá, người bình thường chỉ có thể sử dụng được công năng tới tám, chín phần còn Diệp Thiên thì có thể sử đụng dược tới cả mười phần, thậm chí là vượt qua mười phần.Hơn nữa lúc này lực tinh thần tạo thành kiếm của Diệp Thiên đã vượt qua cả phạm trù kỹ thuật, cũng không thuộc thần thông mà là một sự kết hợp hoàn hảo giữa kỹ pháp và thần thông, một hình thức sức mạnh hoàn toàn mới.ở độ tuổi hai mươi mà có thế tạo ra được một hệ thống sức mạnh như vậy thì tài năng của Diệp Thiên chỉ có thể dùng từ yêu nghiệt để miêu tả mà thôi.Cảm nhận được sức mạnh cực lớn của thanh kiếm, Vân Thiên Chân Quân đã không còn tỏ ra khinh miệt Diệp Thiên nữa mà ngược lại từ trong sâu thẳm đôi mắt ông ta ánh lên vẻ khác lạ.“Diệp Lăng Thiên, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi. Thật không ngờ cậu lại giỏi như vậy!”ông ta đanh mắt, chân lực dồn lại trong bàn tay tạo thành một luồng chân lực hợp nhất, điều này thể hiện rằng ông ta đã coi Diệp Thiên là đối thủ cùng đẳng cấp với mình.“Tôi giỏi đến đâu, ông biết được bao nhiêu nào?”Diệp Lăng Thiên cười lạnh lùng. Trong lòng bàn tay, kiếm Thánh Hồn được cậu nâng qua đầu và chĩa về phía trước.“Thanh kiếm này lần đầu tiên tôi dùng để đối đầu với kẻ địch, giờ dùng ông thử xem rốt cuộc uy lực của nó mạnh tới mức nào nhé!”Vừa dứt lời, Diệp Thiên đã đạp chân trong không giơan, sức mạnh của cơ thể đột nhiên bạo phát. Không gian dưới chân cậu bỗng lõm xuống xuất hiện vô số vết nứt. Còn cậu lao về phía trước với tốc độ nhanh hơn âm thanh tới ba lần và chém xuống Vân Thiên Chân Quân.Vân Thiên Chân Quân cảnh giác, chân lực trong lòng bàn tay phóng ra tạo thành dmột đường sáng cực lớn cản ngay trước mặt ông ta.Nhát kiếm của Diệp Thiên chém xuống, ánh sáng màu lam quét ngang bầu trời tạo thành một đường kiếm quang khổng lồ tầm chục thước đập vào luồng sáng kia.Trên vòng sáng, tia lửa bắn ra bốn phía, sức mạnh tạo thành sóng lan tỏa, cả đất trời rung động mãnh liệt. Vân Thiên Chân Quân tái mặt, không gian như bị chém ra làm hai.Mặt đất bên dưới họ cũng nứt gãy, tạo ra những cái rãnh khổng lồ. Khi sức mạnh tỏa ra liên tiếp, bất luận là cỏ cây, chim thú thì đều bị nát thành cám. Đến ngay cả những hòn đá cực nhỏ cũng vỡ vun như bôt.Tại đi3m hai người tiếp xúc tạo ra hai luồng sáng xanh, trắng chói mắt. Dù là các tu sĩ có tu vi bất phàm thì cũng đều phải nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng.Bạch Viêm Minh đứng gần vị trí chiến đấu nhất, ông ta đã điều động chân lực lên tới cực điểm thì vừa rồi mới có thể chống lại được uy lực tạo ra do hai người họ giao đấu. ông ta hiểu rất rõ rằng hiện tại hai người kia và những người khác đã không còn thuộc cùng một tầng bậc nữa. Dù người ngoài có muốn xen vào thì sức mạnh cũng chẳng là gì, dù họ có là tu sĩ thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp thì cũng sẽ lập tức bị thịt nát xương tan mà thôi.Vân Đoạn Không ở bên dưới nhìn thấy cuộc giao đấu ác liệt của hai người thì tái mặt. Từ sâu thẳm trong hắn dấy lên sứ giày vò và đố kỵ.Hắn là kẻ đứng đầu những thiên tài trong Huyền Môn, là thiên tài số một trong tiểu thế giới, tiền đồ vô lượng vậy mà sự xuất hiện của Diệp Thiên lại khiến toàn bộ sự kiêu ngạo của hắn hóa thành tro tàn.

Chương 2655