Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2666

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2666“Đương nhiên!”. Thi Mạc vô cùng tự tin, nâng một tay, toàn bộ Trùng Ngục Phong lúc này đều chấn động, trực tiếp bay lên khỏi mặt đất, xoay tròn nhanh chóng sau lưng Thi Mạc, biến thành một lốc xoáy hình nón màu đen.“Ồ?”. Thiên Luân thấy vậy, con ngươi khẽ co rút, chỉ cảm thấy một cảm giác rất quen thuộc chợt dâng trào trong lòng.Tám trăm năm trước, đối thủ cũ mà ngay cả gã cũng phải kính trọng, cũng đã dùng chiêu thức tương tự đế cản gã.“Đây là…”. Lần đầu tiên gã có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy.“Ngục tối Trấn Thiên?”Ngục tối Trấn Thiên, chính là sát chiêu tối thượng của Thi Chiến Thiên năm đó, là duy nhất. Lúc trước, Thi Chiến Thiên cũng dựa vào chiêu thức này, mà lúc sắp chết đã điên cuồng phản công, khiến gã bị thương nặng, khiến gã không không dưỡng thương cả tám trăm năm mới lại xuất quan hiện thân lần nữa.Dù đã qua tám trăm năm, nhưng đối với một chiêu này, ký ức vẫn còn mới như vậy, chẳng qua hôm nay người thi triển lại là Thi Mạc, chứ không phải Thi Chiến Thiên.“Ông còn nhớ rõ chiêu thức này cũng hay đấy!”. Ánh mắt nghiêm túc của Thi Mạc càng nặng nề.“Năm đó, anh trai tôi dùng một chiêu này khiến ông bị trọng thương, hôm nay tôi lại dùng một chiêu này lại đáp lễ ông!”“Tôi đã trốn chạy tám năm, chỉ để có ngày hôm nay!”Ông vừa dứt lời, chân lực quanh người dâng lên như thủy triều, sau đó lại giống như sông lớn tụ hội, đồng loạt tan vào lốc xoáy màu đen phía sau, hóa thành một thể.Tốc độ xoay tròn của lốc xoáy đen đột nhiên tăng lên, như thể ngay cả đất trời cũng vì vậy mà kết nối với nhau, dòng khí cuồng bạo tràn ngập xung quanh núi Tứ Tượng, khiến vô số cỏ cây đá vụn bị cuốn vào trong, một vào tu sĩ thế giới nhỏ tu vi yếu kém đều nhảy ra xa, duy trì khoảng cách, lo sợ bị ảnh hưởng.“Khốn nạn!”Lần đầu tiên Thiên Luân có vẻ sợ sệt như vậy, lại không nhịn được mắng chửi thành tiếng, gã có thể cảm nhận được, nơi mà gã và Thi Mạc đang đứng lúc này đã bị sức mạnh hơi thở Trùng Ngục Phong phong tỏa hoàn toàn, giống như một nhà giam vô hình, nhốt hai người họ vào trong, ai cũng không thể thoát ra.“Thiên Luân, đỡ một chiêu này đi!”Thi Mạc dùng hết chân lực trong cơ thể l3n đỉnh Trùng Ngục Phong, thoáng chốc trở nên vô cùng yếu ớt, môi và sắc mặt đều có vẻ tái nhợt, nhưng gã không hề do dự, vẫn điên cuồng vận dụng chân lực, mãi đến khi Trùng Ngục Phong xoay tròn xuất hiện đường viền đỏ thì mới dừng lại.Lốc xoáy đỏ đen lúc này cũng dừng lại, xuất hiện hình dáng thật sự của Trùng Ngục Phong khổng lồ, lúc này Thi Mạc cũng trở tay, sau đó đột nhiên ấn mạnh xuống dưới, một tiếng quát lớn kinh thiên động địa vang vọng khắp chốn.“Ngục tối Trấn Thiên!”Ngay sau khi tiếng quát ông ta vang lên, Trùng Ngục Phong khổng lồ lại nâng cao lần nữa, sau đó chuyển động sang ngang, với tư thế Bất Chu Sơn đổ xuống, đổ mạnh về phía Thiên Luân.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2666“Đương nhiên!”. Thi Mạc vô cùng tự tin, nâng một tay, toàn bộ Trùng Ngục Phong lúc này đều chấn động, trực tiếp bay lên khỏi mặt đất, xoay tròn nhanh chóng sau lưng Thi Mạc, biến thành một lốc xoáy hình nón màu đen.“Ồ?”. Thiên Luân thấy vậy, con ngươi khẽ co rút, chỉ cảm thấy một cảm giác rất quen thuộc chợt dâng trào trong lòng.Tám trăm năm trước, đối thủ cũ mà ngay cả gã cũng phải kính trọng, cũng đã dùng chiêu thức tương tự đế cản gã.“Đây là…”. Lần đầu tiên gã có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy.“Ngục tối Trấn Thiên?”Ngục tối Trấn Thiên, chính là sát chiêu tối thượng của Thi Chiến Thiên năm đó, là duy nhất. Lúc trước, Thi Chiến Thiên cũng dựa vào chiêu thức này, mà lúc sắp chết đã điên cuồng phản công, khiến gã bị thương nặng, khiến gã không không dưỡng thương cả tám trăm năm mới lại xuất quan hiện thân lần nữa.Dù đã qua tám trăm năm, nhưng đối với một chiêu này, ký ức vẫn còn mới như vậy, chẳng qua hôm nay người thi triển lại là Thi Mạc, chứ không phải Thi Chiến Thiên.“Ông còn nhớ rõ chiêu thức này cũng hay đấy!”. Ánh mắt nghiêm túc của Thi Mạc càng nặng nề.“Năm đó, anh trai tôi dùng một chiêu này khiến ông bị trọng thương, hôm nay tôi lại dùng một chiêu này lại đáp lễ ông!”“Tôi đã trốn chạy tám năm, chỉ để có ngày hôm nay!”Ông vừa dứt lời, chân lực quanh người dâng lên như thủy triều, sau đó lại giống như sông lớn tụ hội, đồng loạt tan vào lốc xoáy màu đen phía sau, hóa thành một thể.Tốc độ xoay tròn của lốc xoáy đen đột nhiên tăng lên, như thể ngay cả đất trời cũng vì vậy mà kết nối với nhau, dòng khí cuồng bạo tràn ngập xung quanh núi Tứ Tượng, khiến vô số cỏ cây đá vụn bị cuốn vào trong, một vào tu sĩ thế giới nhỏ tu vi yếu kém đều nhảy ra xa, duy trì khoảng cách, lo sợ bị ảnh hưởng.“Khốn nạn!”Lần đầu tiên Thiên Luân có vẻ sợ sệt như vậy, lại không nhịn được mắng chửi thành tiếng, gã có thể cảm nhận được, nơi mà gã và Thi Mạc đang đứng lúc này đã bị sức mạnh hơi thở Trùng Ngục Phong phong tỏa hoàn toàn, giống như một nhà giam vô hình, nhốt hai người họ vào trong, ai cũng không thể thoát ra.“Thiên Luân, đỡ một chiêu này đi!”Thi Mạc dùng hết chân lực trong cơ thể l3n đỉnh Trùng Ngục Phong, thoáng chốc trở nên vô cùng yếu ớt, môi và sắc mặt đều có vẻ tái nhợt, nhưng gã không hề do dự, vẫn điên cuồng vận dụng chân lực, mãi đến khi Trùng Ngục Phong xoay tròn xuất hiện đường viền đỏ thì mới dừng lại.Lốc xoáy đỏ đen lúc này cũng dừng lại, xuất hiện hình dáng thật sự của Trùng Ngục Phong khổng lồ, lúc này Thi Mạc cũng trở tay, sau đó đột nhiên ấn mạnh xuống dưới, một tiếng quát lớn kinh thiên động địa vang vọng khắp chốn.“Ngục tối Trấn Thiên!”Ngay sau khi tiếng quát ông ta vang lên, Trùng Ngục Phong khổng lồ lại nâng cao lần nữa, sau đó chuyển động sang ngang, với tư thế Bất Chu Sơn đổ xuống, đổ mạnh về phía Thiên Luân.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2666“Đương nhiên!”. Thi Mạc vô cùng tự tin, nâng một tay, toàn bộ Trùng Ngục Phong lúc này đều chấn động, trực tiếp bay lên khỏi mặt đất, xoay tròn nhanh chóng sau lưng Thi Mạc, biến thành một lốc xoáy hình nón màu đen.“Ồ?”. Thiên Luân thấy vậy, con ngươi khẽ co rút, chỉ cảm thấy một cảm giác rất quen thuộc chợt dâng trào trong lòng.Tám trăm năm trước, đối thủ cũ mà ngay cả gã cũng phải kính trọng, cũng đã dùng chiêu thức tương tự đế cản gã.“Đây là…”. Lần đầu tiên gã có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy.“Ngục tối Trấn Thiên?”Ngục tối Trấn Thiên, chính là sát chiêu tối thượng của Thi Chiến Thiên năm đó, là duy nhất. Lúc trước, Thi Chiến Thiên cũng dựa vào chiêu thức này, mà lúc sắp chết đã điên cuồng phản công, khiến gã bị thương nặng, khiến gã không không dưỡng thương cả tám trăm năm mới lại xuất quan hiện thân lần nữa.Dù đã qua tám trăm năm, nhưng đối với một chiêu này, ký ức vẫn còn mới như vậy, chẳng qua hôm nay người thi triển lại là Thi Mạc, chứ không phải Thi Chiến Thiên.“Ông còn nhớ rõ chiêu thức này cũng hay đấy!”. Ánh mắt nghiêm túc của Thi Mạc càng nặng nề.“Năm đó, anh trai tôi dùng một chiêu này khiến ông bị trọng thương, hôm nay tôi lại dùng một chiêu này lại đáp lễ ông!”“Tôi đã trốn chạy tám năm, chỉ để có ngày hôm nay!”Ông vừa dứt lời, chân lực quanh người dâng lên như thủy triều, sau đó lại giống như sông lớn tụ hội, đồng loạt tan vào lốc xoáy màu đen phía sau, hóa thành một thể.Tốc độ xoay tròn của lốc xoáy đen đột nhiên tăng lên, như thể ngay cả đất trời cũng vì vậy mà kết nối với nhau, dòng khí cuồng bạo tràn ngập xung quanh núi Tứ Tượng, khiến vô số cỏ cây đá vụn bị cuốn vào trong, một vào tu sĩ thế giới nhỏ tu vi yếu kém đều nhảy ra xa, duy trì khoảng cách, lo sợ bị ảnh hưởng.“Khốn nạn!”Lần đầu tiên Thiên Luân có vẻ sợ sệt như vậy, lại không nhịn được mắng chửi thành tiếng, gã có thể cảm nhận được, nơi mà gã và Thi Mạc đang đứng lúc này đã bị sức mạnh hơi thở Trùng Ngục Phong phong tỏa hoàn toàn, giống như một nhà giam vô hình, nhốt hai người họ vào trong, ai cũng không thể thoát ra.“Thiên Luân, đỡ một chiêu này đi!”Thi Mạc dùng hết chân lực trong cơ thể l3n đỉnh Trùng Ngục Phong, thoáng chốc trở nên vô cùng yếu ớt, môi và sắc mặt đều có vẻ tái nhợt, nhưng gã không hề do dự, vẫn điên cuồng vận dụng chân lực, mãi đến khi Trùng Ngục Phong xoay tròn xuất hiện đường viền đỏ thì mới dừng lại.Lốc xoáy đỏ đen lúc này cũng dừng lại, xuất hiện hình dáng thật sự của Trùng Ngục Phong khổng lồ, lúc này Thi Mạc cũng trở tay, sau đó đột nhiên ấn mạnh xuống dưới, một tiếng quát lớn kinh thiên động địa vang vọng khắp chốn.“Ngục tối Trấn Thiên!”Ngay sau khi tiếng quát ông ta vang lên, Trùng Ngục Phong khổng lồ lại nâng cao lần nữa, sau đó chuyển động sang ngang, với tư thế Bất Chu Sơn đổ xuống, đổ mạnh về phía Thiên Luân.

Chương 2666