Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2715
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2715Nhất là Huyết tổ và Lang tổ của nước Tuyết. Trước đó bọn họ từng giao đấu với Diệp Thiên nên đương nhiên biết được thực lực của cậu. Vậy mà mới có hai tháng không gặp thì thực lực của Diệp Thiên dường như đã thay đổi và trở nên không thể sánh bằng được.Long Đoạn Tung đứng giữa không trung và sầm mặt với vẻ không dám tinÔng ta tìm tới Bạch Phá Thiên là vì coi trọng thực lực của Bạch Phá Thiên. Mặc dù ông ta chỉ coi Bạch Phá Thiên như một người để lợi dụng nhưng ông ta cũng phải thừa nhận rằng Long Trì cũng chính vì có Bạch Phá Thiên mới có được thành tựu và địa vị như ngày hôm nay.Thậm chí ông ta còn so sánh Bạch Phá Thiên và Diệp Thiên, cho rằng thực lực của Bạch Phá Thiên hơn hẳn Diệp Thiên Vậy mà lúc này, sự thật trước mắt đã khiến cho ông ta không thể nào lý giải được.“Mới có hai tháng không gặp sao mà cậu ta có thể trở nên mạnh như vậy chứ?”Long Đoạn Tung nhìn chăm chăm Diệp Thiên, trong lòng bỗng dậy lên bóng âm.Đúng lúc này, Diệp Thiên khẽ ngẩng đầu nhìn về phía ông ta.“Một mình ông ta thì vô vị quá, thêm ông luôn đi!”Diệp Thiên thản nhiên lên tiếng rồi khẽ đưa tay lên tung ra một chướng.“Ầm!”Không gian trước mặt cậu trở nên vặn vẹo, một bàn tay màu lam xuất hiện chèn ép về phía Long Đoạn TungLong Đoạn Tung cảm thấy ớn lạnh, một cảm giác kỳ lạ truyền khắp cơ thể. Ông ta không kịp suy nghĩ, chân lực trong cơ thể lập tức điều động và được tập trung ở lòng bàn tay, đỡ lấy đòn tấn công trực diện của chưởng đánh màu lam kia.Một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay màu lam bị vỡ tung, thế nhưng cơ thể Long Đoạn Tung cũng vang lên một tiếng hự và b4n ra phía sau, quét một đường dài trên mặt biển. Sau khi kéo lê hàng trăm mét thì mới đứng vững lại.Khi ông ta ngẩng đầu lên thì khóe miệng đã xuất hiện vết máu, đôi mắt không giaaus nổi sự kinh hãi.Chỉ một chiêu đã khiến ông ta bị thương. Thực lực của Diệp Thiên thật sự đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ông ta.“Tại sao chứ? Cậu ta đã trải qua những gì ở tiểu thế giới vậy?”Long Đoạn Tung càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu. Trước đó Diệp Thiên vào tiểu thế giới phải đi qua vùng không gian bị nhiễu loạn hơn nữa ngọc bài linh hồn cũng đã bị vỡ nát, đúng ra cậu phải chết rồi mới phải. Vậy mà lúc này cậu không những bình an vô sự trở về mà thực lực còn tăng mạnh khiến ông ta không khỏi hoài nghi về những điều kỳ lạ đã xảy ra khi cậu ở trong đó“Ầm!Khi cơ thể ông ta đang cứng ngắc thì một tiếng nổ vọng tới, rồi thêm một cột nước nữa dâng lên, trước sự chứng kiến của đám đông, Bạch Phá Thiên lao lên trên với tóc ta ướt nhẹpĐôi mắt ông ta hừng hực lửa giận, toàn thân là sát ý ngập tràn.“Diệp Lăng Thiên, tôi muốn cậu phải chết!”Từ khi ông ta tỉnh lại thì chưa từng giao đấu với ai. Hôm nay trước mặt những kẻ luyện võ khắp thế giới, ông ta công khai bị Diệp Thiên đánh chìm xuống biển. Nỗi nhục này chỉ có dùng máu tươi mới có thể rửa sạch được.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2715Nhất là Huyết tổ và Lang tổ của nước Tuyết. Trước đó bọn họ từng giao đấu với Diệp Thiên nên đương nhiên biết được thực lực của cậu. Vậy mà mới có hai tháng không gặp thì thực lực của Diệp Thiên dường như đã thay đổi và trở nên không thể sánh bằng được.Long Đoạn Tung đứng giữa không trung và sầm mặt với vẻ không dám tinÔng ta tìm tới Bạch Phá Thiên là vì coi trọng thực lực của Bạch Phá Thiên. Mặc dù ông ta chỉ coi Bạch Phá Thiên như một người để lợi dụng nhưng ông ta cũng phải thừa nhận rằng Long Trì cũng chính vì có Bạch Phá Thiên mới có được thành tựu và địa vị như ngày hôm nay.Thậm chí ông ta còn so sánh Bạch Phá Thiên và Diệp Thiên, cho rằng thực lực của Bạch Phá Thiên hơn hẳn Diệp Thiên Vậy mà lúc này, sự thật trước mắt đã khiến cho ông ta không thể nào lý giải được.“Mới có hai tháng không gặp sao mà cậu ta có thể trở nên mạnh như vậy chứ?”Long Đoạn Tung nhìn chăm chăm Diệp Thiên, trong lòng bỗng dậy lên bóng âm.Đúng lúc này, Diệp Thiên khẽ ngẩng đầu nhìn về phía ông ta.“Một mình ông ta thì vô vị quá, thêm ông luôn đi!”Diệp Thiên thản nhiên lên tiếng rồi khẽ đưa tay lên tung ra một chướng.“Ầm!”Không gian trước mặt cậu trở nên vặn vẹo, một bàn tay màu lam xuất hiện chèn ép về phía Long Đoạn TungLong Đoạn Tung cảm thấy ớn lạnh, một cảm giác kỳ lạ truyền khắp cơ thể. Ông ta không kịp suy nghĩ, chân lực trong cơ thể lập tức điều động và được tập trung ở lòng bàn tay, đỡ lấy đòn tấn công trực diện của chưởng đánh màu lam kia.Một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay màu lam bị vỡ tung, thế nhưng cơ thể Long Đoạn Tung cũng vang lên một tiếng hự và b4n ra phía sau, quét một đường dài trên mặt biển. Sau khi kéo lê hàng trăm mét thì mới đứng vững lại.Khi ông ta ngẩng đầu lên thì khóe miệng đã xuất hiện vết máu, đôi mắt không giaaus nổi sự kinh hãi.Chỉ một chiêu đã khiến ông ta bị thương. Thực lực của Diệp Thiên thật sự đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ông ta.“Tại sao chứ? Cậu ta đã trải qua những gì ở tiểu thế giới vậy?”Long Đoạn Tung càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu. Trước đó Diệp Thiên vào tiểu thế giới phải đi qua vùng không gian bị nhiễu loạn hơn nữa ngọc bài linh hồn cũng đã bị vỡ nát, đúng ra cậu phải chết rồi mới phải. Vậy mà lúc này cậu không những bình an vô sự trở về mà thực lực còn tăng mạnh khiến ông ta không khỏi hoài nghi về những điều kỳ lạ đã xảy ra khi cậu ở trong đó“Ầm!Khi cơ thể ông ta đang cứng ngắc thì một tiếng nổ vọng tới, rồi thêm một cột nước nữa dâng lên, trước sự chứng kiến của đám đông, Bạch Phá Thiên lao lên trên với tóc ta ướt nhẹpĐôi mắt ông ta hừng hực lửa giận, toàn thân là sát ý ngập tràn.“Diệp Lăng Thiên, tôi muốn cậu phải chết!”Từ khi ông ta tỉnh lại thì chưa từng giao đấu với ai. Hôm nay trước mặt những kẻ luyện võ khắp thế giới, ông ta công khai bị Diệp Thiên đánh chìm xuống biển. Nỗi nhục này chỉ có dùng máu tươi mới có thể rửa sạch được.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2715Nhất là Huyết tổ và Lang tổ của nước Tuyết. Trước đó bọn họ từng giao đấu với Diệp Thiên nên đương nhiên biết được thực lực của cậu. Vậy mà mới có hai tháng không gặp thì thực lực của Diệp Thiên dường như đã thay đổi và trở nên không thể sánh bằng được.Long Đoạn Tung đứng giữa không trung và sầm mặt với vẻ không dám tinÔng ta tìm tới Bạch Phá Thiên là vì coi trọng thực lực của Bạch Phá Thiên. Mặc dù ông ta chỉ coi Bạch Phá Thiên như một người để lợi dụng nhưng ông ta cũng phải thừa nhận rằng Long Trì cũng chính vì có Bạch Phá Thiên mới có được thành tựu và địa vị như ngày hôm nay.Thậm chí ông ta còn so sánh Bạch Phá Thiên và Diệp Thiên, cho rằng thực lực của Bạch Phá Thiên hơn hẳn Diệp Thiên Vậy mà lúc này, sự thật trước mắt đã khiến cho ông ta không thể nào lý giải được.“Mới có hai tháng không gặp sao mà cậu ta có thể trở nên mạnh như vậy chứ?”Long Đoạn Tung nhìn chăm chăm Diệp Thiên, trong lòng bỗng dậy lên bóng âm.Đúng lúc này, Diệp Thiên khẽ ngẩng đầu nhìn về phía ông ta.“Một mình ông ta thì vô vị quá, thêm ông luôn đi!”Diệp Thiên thản nhiên lên tiếng rồi khẽ đưa tay lên tung ra một chướng.“Ầm!”Không gian trước mặt cậu trở nên vặn vẹo, một bàn tay màu lam xuất hiện chèn ép về phía Long Đoạn TungLong Đoạn Tung cảm thấy ớn lạnh, một cảm giác kỳ lạ truyền khắp cơ thể. Ông ta không kịp suy nghĩ, chân lực trong cơ thể lập tức điều động và được tập trung ở lòng bàn tay, đỡ lấy đòn tấn công trực diện của chưởng đánh màu lam kia.Một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay màu lam bị vỡ tung, thế nhưng cơ thể Long Đoạn Tung cũng vang lên một tiếng hự và b4n ra phía sau, quét một đường dài trên mặt biển. Sau khi kéo lê hàng trăm mét thì mới đứng vững lại.Khi ông ta ngẩng đầu lên thì khóe miệng đã xuất hiện vết máu, đôi mắt không giaaus nổi sự kinh hãi.Chỉ một chiêu đã khiến ông ta bị thương. Thực lực của Diệp Thiên thật sự đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ông ta.“Tại sao chứ? Cậu ta đã trải qua những gì ở tiểu thế giới vậy?”Long Đoạn Tung càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu. Trước đó Diệp Thiên vào tiểu thế giới phải đi qua vùng không gian bị nhiễu loạn hơn nữa ngọc bài linh hồn cũng đã bị vỡ nát, đúng ra cậu phải chết rồi mới phải. Vậy mà lúc này cậu không những bình an vô sự trở về mà thực lực còn tăng mạnh khiến ông ta không khỏi hoài nghi về những điều kỳ lạ đã xảy ra khi cậu ở trong đó“Ầm!Khi cơ thể ông ta đang cứng ngắc thì một tiếng nổ vọng tới, rồi thêm một cột nước nữa dâng lên, trước sự chứng kiến của đám đông, Bạch Phá Thiên lao lên trên với tóc ta ướt nhẹpĐôi mắt ông ta hừng hực lửa giận, toàn thân là sát ý ngập tràn.“Diệp Lăng Thiên, tôi muốn cậu phải chết!”Từ khi ông ta tỉnh lại thì chưa từng giao đấu với ai. Hôm nay trước mặt những kẻ luyện võ khắp thế giới, ông ta công khai bị Diệp Thiên đánh chìm xuống biển. Nỗi nhục này chỉ có dùng máu tươi mới có thể rửa sạch được.