Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2790
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2790“Tiểu Thiên, tiểu Ảnh…”Hoa Vô Đạo với vẻ xót thương nhìn Hoa Lộng Ảnh. Thi Tú Vân và Diệp Vân Long thì nhìn Diệp Thiên trước với vẻ lo lắng.“Diệp Thiên, con không sao chứ?”Diệp Thiên khẽ lắc đầu với bọn họ sau đó từ từ đứng dậy. Trong đôi mắt màu đỏ máu kia là sát ý lan rộng.“Con đi thu dọn chút rác rưởi đã!”Cậu nói xong thì biến mất ngay tại chỗ.“Hả?”Lang tổ nước Tuyết và Huyết tổ chỉ cảm thấy một luồng khí tức cực mạnh đang ập tới. Cả hai người bỗng trở nên cảnh giác, đồng thời triển khai chân lực để phòng ngực. Trước cơ thể bọn họ hình thành nên một bức tường phòng ngực cực kỳ kiên cố.Biển máu sau lưng bọn họ bỗng trỗi dậy, máu đỏ nhớp nhúa chặn ngay trước mặt họ.“Ầm!”Một âm thanh nặng nề vang lên, khiến cho tấm khiên máu vô cùng kiên cố bị cắt ra như đậu phụ. Một bóng hình đột nhiên lọt vào phạm vi phòng ngự của họ. Đó chính là Diệp Thiên.“Tên nhóc này còn có lực chiến đấu tới mức này sao?”Cả hai đều thất kinh, khi Diệp Thiên tiến ngày càng gần bọn họ thì bọn họ bỗng bật lùi lại. Nhưng Diệp Thiên chỉ tung ra một chưởng giống như là đao thép chém vào nước khiến cho chân lực của bọn họ bị tách ra, khí lưu màu đỏ máu dưới chân cậu nứt toác, cậu giống như một quả bon lao trong không trung về phía Lang tổ với tốc độ nhanh hơn Lang tổ hơn gấp đôi.“Khốn nạn!”Lang tổ của nước Tuyết vốn là hậu nhân của Lang tộc tinh không, vậy mà lúc này khi đối diện với Diệp Thiên thì ông ta bỗng cảm thấy sợ hãi, căn bản không muốn để Diệp Thiên tiếp cận.Nhìn thấy Diệp Thiên tiếp cận càng lúc càng gần, ông ta gầm lên, lớp áo rách toác, cơ thể chắc nịch với những chiếc lông cứng bắt đầu mọc ra. Khuôn mặt ông ta dần biến đổi với những chiếc răng nanh nhọn hoắt, máu từ miệng chảy ròng ròng tạo thành một con sói như con quái vật cao hàng mét.Am Chi Cương Trảo!”Ông ta giơ vuốt lên, cào về móng của ông ta về phía Diệp Thiên.Diệp Thiên không hề né tránh, cứ thế đón vuốt sói của ông ta. Khi ông ta ra tay thì một bàn tay chộp mặt, ghim mạnh vào vị trí sắc bén nhất trên bộ“Rẹt!”Đốm lửa bắn ra từ bàn tay của Diệp Thiên khiến cho Lang tổ nước Tuyết phải đanh mắt.Trước đó Diệp Thiên bị Ma Tây tấn công vùng ngực. Điều đó đồng nghĩa với việc hàng phòng ngự bằng x4c thịt của cậu đã bị phá vỡ. Lúc này cậu đúng ra phải không thể nào có sức phòng ngự mới đúng. Vậy mà Diệp Thiên lại dùng sức mạnh của cơ thể khẽ khàng chộp lấy vuốt sói của ông ta.Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lùng, siết chặt vuốt sói của Lang tổ mà không hề có biểu cảm gì. Tay còn lại của cậu vươn ra, ấn lên vai ông ta.“Hừ!”Lang tổ nước Tuyết vô cùng kinh hãi, cái vuốt còn lại của ông ta quét ngang vào vùng đầu của Diệp Thiên.
Chương 2790
“Tiểu Thiên, tiểu Ảnh…”
Hoa Vô Đạo với vẻ xót thương nhìn Hoa Lộng Ảnh. Thi Tú Vân và Diệp Vân Long thì nhìn Diệp Thiên trước với vẻ lo lắng.
“Diệp Thiên, con không sao chứ?”
Diệp Thiên khẽ lắc đầu với bọn họ sau đó từ từ đứng dậy. Trong đôi mắt màu đỏ máu kia là sát ý lan rộng.
“Con đi thu dọn chút rác rưởi đã!”
Cậu nói xong thì biến mất ngay tại chỗ.
“Hả?”
Lang tổ nước Tuyết và Huyết tổ chỉ cảm thấy một luồng khí tức cực mạnh đang ập tới. Cả hai người bỗng trở nên cảnh giác, đồng thời triển khai chân lực để phòng ngực. Trước cơ thể bọn họ hình thành nên một bức tường phòng ngực cực kỳ kiên cố.
Biển máu sau lưng bọn họ bỗng trỗi dậy, máu đỏ nhớp nhúa chặn ngay trước mặt họ.
“Ầm!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, khiến cho tấm khiên máu vô cùng kiên cố bị cắt ra như đậu phụ. Một bóng hình đột nhiên lọt vào phạm vi phòng ngự của họ. Đó chính là Diệp Thiên.
“Tên nhóc này còn có lực chiến đấu tới mức này sao?”
Cả hai đều thất kinh, khi Diệp Thiên tiến ngày càng gần bọn họ thì bọn họ bỗng bật lùi lại. Nhưng Diệp Thiên chỉ tung ra một chưởng giống như là đao thép chém vào nước khiến cho chân lực của bọn họ bị tách ra, khí lưu màu đỏ máu dưới chân cậu nứt toác, cậu giống như một quả bon lao trong không trung về phía Lang tổ với tốc độ nhanh hơn Lang tổ hơn gấp đôi.
“Khốn nạn!”
Lang tổ của nước Tuyết vốn là hậu nhân của Lang tộc tinh không, vậy mà lúc này khi đối diện với Diệp Thiên thì ông ta bỗng cảm thấy sợ hãi, căn bản không muốn để Diệp Thiên tiếp cận.
Nhìn thấy Diệp Thiên tiếp cận càng lúc càng gần, ông ta gầm lên, lớp áo rách toác, cơ thể chắc nịch với những chiếc lông cứng bắt đầu mọc ra. Khuôn mặt ông ta dần biến đổi với những chiếc răng nanh nhọn hoắt, máu từ miệng chảy ròng ròng tạo thành một con sói như con quái vật cao hàng mét.
Am Chi Cương Trảo!”
Ông ta giơ vuốt lên, cào về móng của ông ta về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên không hề né tránh, cứ thế đón vuốt sói của ông ta. Khi ông ta ra tay thì một bàn tay chộp mặt, ghim mạnh vào vị trí sắc bén nhất trên bộ
“Rẹt!”
Đốm lửa bắn ra từ bàn tay của Diệp Thiên khiến cho Lang tổ nước Tuyết phải đanh mắt.
Trước đó Diệp Thiên bị Ma Tây tấn công vùng ngực. Điều đó đồng nghĩa với việc hàng phòng ngự bằng x4c thịt của cậu đã bị phá vỡ. Lúc này cậu đúng ra phải không thể nào có sức phòng ngự mới đúng. Vậy mà Diệp Thiên lại dùng sức mạnh của cơ thể khẽ khàng chộp lấy vuốt sói của ông ta.
Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lùng, siết chặt vuốt sói của Lang tổ mà không hề có biểu cảm gì. Tay còn lại của cậu vươn ra, ấn lên vai ông ta.
“Hừ!”
Lang tổ nước Tuyết vô cùng kinh hãi, cái vuốt còn lại của ông ta quét ngang vào vùng đầu của Diệp Thiên.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2790“Tiểu Thiên, tiểu Ảnh…”Hoa Vô Đạo với vẻ xót thương nhìn Hoa Lộng Ảnh. Thi Tú Vân và Diệp Vân Long thì nhìn Diệp Thiên trước với vẻ lo lắng.“Diệp Thiên, con không sao chứ?”Diệp Thiên khẽ lắc đầu với bọn họ sau đó từ từ đứng dậy. Trong đôi mắt màu đỏ máu kia là sát ý lan rộng.“Con đi thu dọn chút rác rưởi đã!”Cậu nói xong thì biến mất ngay tại chỗ.“Hả?”Lang tổ nước Tuyết và Huyết tổ chỉ cảm thấy một luồng khí tức cực mạnh đang ập tới. Cả hai người bỗng trở nên cảnh giác, đồng thời triển khai chân lực để phòng ngực. Trước cơ thể bọn họ hình thành nên một bức tường phòng ngực cực kỳ kiên cố.Biển máu sau lưng bọn họ bỗng trỗi dậy, máu đỏ nhớp nhúa chặn ngay trước mặt họ.“Ầm!”Một âm thanh nặng nề vang lên, khiến cho tấm khiên máu vô cùng kiên cố bị cắt ra như đậu phụ. Một bóng hình đột nhiên lọt vào phạm vi phòng ngự của họ. Đó chính là Diệp Thiên.“Tên nhóc này còn có lực chiến đấu tới mức này sao?”Cả hai đều thất kinh, khi Diệp Thiên tiến ngày càng gần bọn họ thì bọn họ bỗng bật lùi lại. Nhưng Diệp Thiên chỉ tung ra một chưởng giống như là đao thép chém vào nước khiến cho chân lực của bọn họ bị tách ra, khí lưu màu đỏ máu dưới chân cậu nứt toác, cậu giống như một quả bon lao trong không trung về phía Lang tổ với tốc độ nhanh hơn Lang tổ hơn gấp đôi.“Khốn nạn!”Lang tổ của nước Tuyết vốn là hậu nhân của Lang tộc tinh không, vậy mà lúc này khi đối diện với Diệp Thiên thì ông ta bỗng cảm thấy sợ hãi, căn bản không muốn để Diệp Thiên tiếp cận.Nhìn thấy Diệp Thiên tiếp cận càng lúc càng gần, ông ta gầm lên, lớp áo rách toác, cơ thể chắc nịch với những chiếc lông cứng bắt đầu mọc ra. Khuôn mặt ông ta dần biến đổi với những chiếc răng nanh nhọn hoắt, máu từ miệng chảy ròng ròng tạo thành một con sói như con quái vật cao hàng mét.Am Chi Cương Trảo!”Ông ta giơ vuốt lên, cào về móng của ông ta về phía Diệp Thiên.Diệp Thiên không hề né tránh, cứ thế đón vuốt sói của ông ta. Khi ông ta ra tay thì một bàn tay chộp mặt, ghim mạnh vào vị trí sắc bén nhất trên bộ“Rẹt!”Đốm lửa bắn ra từ bàn tay của Diệp Thiên khiến cho Lang tổ nước Tuyết phải đanh mắt.Trước đó Diệp Thiên bị Ma Tây tấn công vùng ngực. Điều đó đồng nghĩa với việc hàng phòng ngự bằng x4c thịt của cậu đã bị phá vỡ. Lúc này cậu đúng ra phải không thể nào có sức phòng ngự mới đúng. Vậy mà Diệp Thiên lại dùng sức mạnh của cơ thể khẽ khàng chộp lấy vuốt sói của ông ta.Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lùng, siết chặt vuốt sói của Lang tổ mà không hề có biểu cảm gì. Tay còn lại của cậu vươn ra, ấn lên vai ông ta.“Hừ!”Lang tổ nước Tuyết vô cùng kinh hãi, cái vuốt còn lại của ông ta quét ngang vào vùng đầu của Diệp Thiên.