Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2842
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2842Thứ phát ra kiếm khí cực mạnh đó là một thanh kiếm cổ với ánh sáng chói mắt. Người cầm kiếm là một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc trông vô cùng thoát tục.Lí Thanh Du của phái Hồ Ngọc Nguyệt được giới võ đạo Hoa Hạ gọi là Thanh Du Tiên Tử.Nói đến người này, trong giới võ đạo Hoa Hạ thì cũng có tài năng thiên phú tuyệt đỉnh, có thể sánh với Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh. Trước khi Diệp Thiên bước vào giới võ thuật thì ba người này được coi là thiên kiều mạnh nhất Hoa Hạ.Trong tay cô gái chính là Lăng Uyên THần Kiếm được Hoa Hạ công nhận là pháp bảo và đã từng được tứ đại gia tộc của thủ đô cùng quản lý.Lăng Uyên Thần Kiếm vốn nhận Diệp Thiên làm chủ nhân trong trận chiến bên bờ biển phía Nam, nhưng Diệp Thiên không thích sở hữu vũ khí, cũng không muốn mượn sự trợ giúp từ vật ngoài thân nên cuối cùng đã giao lại cho Lý Thanh Du – người của phái Hồ Ngọc Nguyệt.Lý Thanh Du vừa xinh đẹp vừa tài năng, là người trong mộng của rất nhiều thanh niên Hoa Hạ. Những người ngưỡng mộ và theo đuổi cô ấy rất nhiều trước giờ cô gái luôn tỏ ra cao ngạo và giữ hình tượng tiên tử của mình.Lúc này Lý Thanh Du đã không còn giữ được vẻ lạnh lùng thường ngày nữa mà đã phải chau mày, nghiên răng. Mỗi nhát kiếm tung ra đều khiến cả cánh tay rung lên mãnh liệt, rõ ràng là cô gái đang cổ gắng cầm cự. Bởi vì xung quanh cô gái là hàng trăm, hàng nghìn con bọ cạp không lồ màu đen đang di chuyển với tốc độ cực nhanh. Chúng ngóc đầu cao cả nửa mét, cơ thể dài hơn hai mét, cái đuôi phát ra ánh sáng màu lam, rỡ ràng là ở đó chứa độc tế chết người.Đám bọ cạp này không chỉ to khổng lồ mà còn có tốc độ cực nhanh có thể sánh ngang với những người thuộc cảnh giới siêu phàm. Hơn nữa trên người chúng còn đầy những chiếc vẩy cứng vô cùng sắc bén, có thể dễ dằng chặn được cả đạn dược của súng cỡ vừa, đao kiếm thông thường căn bản không có tác dụng đối với chúng.Dù lúc này Lí Thanh Du cầm Lăng Uyên Thần Kiếm trong tay nhưng mỗi nhát kiếm vung ra cũng chỉ giết được ba đến bốn con. Mà số bọn cạp này thì đông tới mức ùa lên như sóng trào. Ba bốn con chẳng hề hấn gì với chúng. Chúng chết đi, lập tức có bọn phía sau lao lên. Mắt chúng dấy lên vẻ thèm khát màu đỏ máu và không hề tỏ ra sợ hãi.Cùng chiến đấu với Lý Thanh Du còn có một nam một nữ nữa. Người đàn ông mang vẻ mặt phương Tây điển hình trông khá tuấn tú với cơ thể cao to, tóc vàng mắt xanh, cơ thể phát ra khí tức hùng hậu. Mỗi một cú đấm của người này có thể đẩy lùi được bốn, năm con bọ cạp. Có thể nói thực lực đã đạt tới siêu phàm thượng phẩm.Cô gái còn lại thì giống như Lí Thanh Du có khuôn mặt khá thân quen. Người này không phải ai khác mà chính là Kỷ Nhược Yên – cũng là một trong những người được liệt vào thiên tài Hoa Hạ như Lí Thanh Du.Kỷ Nhược Yên là chị gái của Kỷ Nhược Tuyết, từng tìm tới Diệp Thiên uy hiếp cậu không được tiếp cận Kỷ Nhược Tuyết, do đó đã có vài lần va chạm với Diệp Thiên.Lúc này cô ta và Lí Thanh Du đang dựa lưng vào nhau, mỗi người đối mặt về một phương, chân khí trong cơ thể bùng phát, bàn tay ngọc ngà vung lên, chật vật chống lại sự tấn công của đám bọ cạp và sớm đã nhễ nhại mồ hôi.Thấy chân khí hùng hậu chứng tỏ cảnh giới cũng đã đạt tới siêu phàm lương phẩm, so với trước đây thì thực lực cũng đã tăng lên nhiều lần.Ba người quay vòng tạo thành một vòng tròn nhỏ đánh bay đám bọ cạp ra bên ngoài khiến chúng khó lòng hạ gục bọn họ trong chốc lát thế nhưng chân khí của ba người đã bị hao mòn gần hết, đòn tấn công mỗi lúc một yếu hơn mà đám bọ cạp thì cứ như đẻ ra không ngừng, ba người bị vây nhốt ở chính giữa, việc sống chết giờ chỉ còn là vấn đề của thời gian.
Chương 2842
Thứ phát ra kiếm khí cực mạnh đó là một thanh kiếm cổ với ánh sáng chói mắt. Người cầm kiếm là một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc trông vô cùng thoát tục.
Lí Thanh Du của phái Hồ Ngọc Nguyệt được giới võ đạo Hoa Hạ gọi là Thanh Du Tiên Tử.
Nói đến người này, trong giới võ đạo Hoa Hạ thì cũng có tài năng thiên phú tuyệt đỉnh, có thể sánh với Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh. Trước khi Diệp Thiên bước vào giới võ thuật thì ba người này được coi là thiên kiều mạnh nhất Hoa Hạ.
Trong tay cô gái chính là Lăng Uyên THần Kiếm được Hoa Hạ công nhận là pháp bảo và đã từng được tứ đại gia tộc của thủ đô cùng quản lý.
Lăng Uyên Thần Kiếm vốn nhận Diệp Thiên làm chủ nhân trong trận chiến bên bờ biển phía Nam, nhưng Diệp Thiên không thích sở hữu vũ khí, cũng không muốn mượn sự trợ giúp từ vật ngoài thân nên cuối cùng đã giao lại cho Lý Thanh Du – người của phái Hồ Ngọc Nguyệt.
Lý Thanh Du vừa xinh đẹp vừa tài năng, là người trong mộng của rất nhiều thanh niên Hoa Hạ. Những người ngưỡng mộ và theo đuổi cô ấy rất nhiều trước giờ cô gái luôn tỏ ra cao ngạo và giữ hình tượng tiên tử của mình.
Lúc này Lý Thanh Du đã không còn giữ được vẻ lạnh lùng thường ngày nữa mà đã phải chau mày, nghiên răng. Mỗi nhát kiếm tung ra đều khiến cả cánh tay rung lên mãnh liệt, rõ ràng là cô gái đang cổ gắng cầm cự. Bởi vì xung quanh cô gái là hàng trăm, hàng nghìn con bọ cạp không lồ màu đen đang di chuyển với tốc độ cực nhanh. Chúng ngóc đầu cao cả nửa mét, cơ thể dài hơn hai mét, cái đuôi phát ra ánh sáng màu lam, rỡ ràng là ở đó chứa độc tế chết người.
Đám bọ cạp này không chỉ to khổng lồ mà còn có tốc độ cực nhanh có thể sánh ngang với những người thuộc cảnh giới siêu phàm. Hơn nữa trên người chúng còn đầy những chiếc vẩy cứng vô cùng sắc bén, có thể dễ dằng chặn được cả đạn dược của súng cỡ vừa, đao kiếm thông thường căn bản không có tác dụng đối với chúng.
Dù lúc này Lí Thanh Du cầm Lăng Uyên Thần Kiếm trong tay nhưng mỗi nhát kiếm vung ra cũng chỉ giết được ba đến bốn con. Mà số bọn cạp này thì đông tới mức ùa lên như sóng trào. Ba bốn con chẳng hề hấn gì với chúng. Chúng chết đi, lập tức có bọn phía sau lao lên. Mắt chúng dấy lên vẻ thèm khát màu đỏ máu và không hề tỏ ra sợ hãi.
Cùng chiến đấu với Lý Thanh Du còn có một nam một nữ nữa. Người đàn ông mang vẻ mặt phương Tây điển hình trông khá tuấn tú với cơ thể cao to, tóc vàng mắt xanh, cơ thể phát ra khí tức hùng hậu. Mỗi một cú đấm của người này có thể đẩy lùi được bốn, năm con bọ cạp. Có thể nói thực lực đã đạt tới siêu phàm thượng phẩm.
Cô gái còn lại thì giống như Lí Thanh Du có khuôn mặt khá thân quen. Người này không phải ai khác mà chính là Kỷ Nhược Yên – cũng là một trong những người được liệt vào thiên tài Hoa Hạ như Lí Thanh Du.
Kỷ Nhược Yên là chị gái của Kỷ Nhược Tuyết, từng tìm tới Diệp Thiên uy hiếp cậu không được tiếp cận Kỷ Nhược Tuyết, do đó đã có vài lần va chạm với Diệp Thiên.
Lúc này cô ta và Lí Thanh Du đang dựa lưng vào nhau, mỗi người đối mặt về một phương, chân khí trong cơ thể bùng phát, bàn tay ngọc ngà vung lên, chật vật chống lại sự tấn công của đám bọ cạp và sớm đã nhễ nhại mồ hôi.
Thấy chân khí hùng hậu chứng tỏ cảnh giới cũng đã đạt tới siêu phàm lương phẩm, so với trước đây thì thực lực cũng đã tăng lên nhiều lần.
Ba người quay vòng tạo thành một vòng tròn nhỏ đánh bay đám bọ cạp ra bên ngoài khiến chúng khó lòng hạ gục bọn họ trong chốc lát thế nhưng chân khí của ba người đã bị hao mòn gần hết, đòn tấn công mỗi lúc một yếu hơn mà đám bọ cạp thì cứ như đẻ ra không ngừng, ba người bị vây nhốt ở chính giữa, việc sống chết giờ chỉ còn là vấn đề của thời gian.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2842Thứ phát ra kiếm khí cực mạnh đó là một thanh kiếm cổ với ánh sáng chói mắt. Người cầm kiếm là một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc trông vô cùng thoát tục.Lí Thanh Du của phái Hồ Ngọc Nguyệt được giới võ đạo Hoa Hạ gọi là Thanh Du Tiên Tử.Nói đến người này, trong giới võ đạo Hoa Hạ thì cũng có tài năng thiên phú tuyệt đỉnh, có thể sánh với Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh. Trước khi Diệp Thiên bước vào giới võ thuật thì ba người này được coi là thiên kiều mạnh nhất Hoa Hạ.Trong tay cô gái chính là Lăng Uyên THần Kiếm được Hoa Hạ công nhận là pháp bảo và đã từng được tứ đại gia tộc của thủ đô cùng quản lý.Lăng Uyên Thần Kiếm vốn nhận Diệp Thiên làm chủ nhân trong trận chiến bên bờ biển phía Nam, nhưng Diệp Thiên không thích sở hữu vũ khí, cũng không muốn mượn sự trợ giúp từ vật ngoài thân nên cuối cùng đã giao lại cho Lý Thanh Du – người của phái Hồ Ngọc Nguyệt.Lý Thanh Du vừa xinh đẹp vừa tài năng, là người trong mộng của rất nhiều thanh niên Hoa Hạ. Những người ngưỡng mộ và theo đuổi cô ấy rất nhiều trước giờ cô gái luôn tỏ ra cao ngạo và giữ hình tượng tiên tử của mình.Lúc này Lý Thanh Du đã không còn giữ được vẻ lạnh lùng thường ngày nữa mà đã phải chau mày, nghiên răng. Mỗi nhát kiếm tung ra đều khiến cả cánh tay rung lên mãnh liệt, rõ ràng là cô gái đang cổ gắng cầm cự. Bởi vì xung quanh cô gái là hàng trăm, hàng nghìn con bọ cạp không lồ màu đen đang di chuyển với tốc độ cực nhanh. Chúng ngóc đầu cao cả nửa mét, cơ thể dài hơn hai mét, cái đuôi phát ra ánh sáng màu lam, rỡ ràng là ở đó chứa độc tế chết người.Đám bọ cạp này không chỉ to khổng lồ mà còn có tốc độ cực nhanh có thể sánh ngang với những người thuộc cảnh giới siêu phàm. Hơn nữa trên người chúng còn đầy những chiếc vẩy cứng vô cùng sắc bén, có thể dễ dằng chặn được cả đạn dược của súng cỡ vừa, đao kiếm thông thường căn bản không có tác dụng đối với chúng.Dù lúc này Lí Thanh Du cầm Lăng Uyên Thần Kiếm trong tay nhưng mỗi nhát kiếm vung ra cũng chỉ giết được ba đến bốn con. Mà số bọn cạp này thì đông tới mức ùa lên như sóng trào. Ba bốn con chẳng hề hấn gì với chúng. Chúng chết đi, lập tức có bọn phía sau lao lên. Mắt chúng dấy lên vẻ thèm khát màu đỏ máu và không hề tỏ ra sợ hãi.Cùng chiến đấu với Lý Thanh Du còn có một nam một nữ nữa. Người đàn ông mang vẻ mặt phương Tây điển hình trông khá tuấn tú với cơ thể cao to, tóc vàng mắt xanh, cơ thể phát ra khí tức hùng hậu. Mỗi một cú đấm của người này có thể đẩy lùi được bốn, năm con bọ cạp. Có thể nói thực lực đã đạt tới siêu phàm thượng phẩm.Cô gái còn lại thì giống như Lí Thanh Du có khuôn mặt khá thân quen. Người này không phải ai khác mà chính là Kỷ Nhược Yên – cũng là một trong những người được liệt vào thiên tài Hoa Hạ như Lí Thanh Du.Kỷ Nhược Yên là chị gái của Kỷ Nhược Tuyết, từng tìm tới Diệp Thiên uy hiếp cậu không được tiếp cận Kỷ Nhược Tuyết, do đó đã có vài lần va chạm với Diệp Thiên.Lúc này cô ta và Lí Thanh Du đang dựa lưng vào nhau, mỗi người đối mặt về một phương, chân khí trong cơ thể bùng phát, bàn tay ngọc ngà vung lên, chật vật chống lại sự tấn công của đám bọ cạp và sớm đã nhễ nhại mồ hôi.Thấy chân khí hùng hậu chứng tỏ cảnh giới cũng đã đạt tới siêu phàm lương phẩm, so với trước đây thì thực lực cũng đã tăng lên nhiều lần.Ba người quay vòng tạo thành một vòng tròn nhỏ đánh bay đám bọ cạp ra bên ngoài khiến chúng khó lòng hạ gục bọn họ trong chốc lát thế nhưng chân khí của ba người đã bị hao mòn gần hết, đòn tấn công mỗi lúc một yếu hơn mà đám bọ cạp thì cứ như đẻ ra không ngừng, ba người bị vây nhốt ở chính giữa, việc sống chết giờ chỉ còn là vấn đề của thời gian.