Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2874
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2874Trong không trung, hai luồng kiếm quang kiếm ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần vẫn giằng co không ngừng, hai màu đỏ tím va chạm liên tục trong không trung, khi yếu khi mạnh, lại càng khiến ánh mắt Mãng Vương Điện thay đổi, ông ta không ngờ dù tụ hội sức mạnh tinh thần của sáu đại yêu điện bọn họ lại, hợpnhất tinh thần của sáu đại yêu điện ra đòn tấn công Diệp Thiên mà vẫn không hạ được Diệp Thiên?“Dùng hợp nhất tinh thần mà cũng chỉ có chút uy lực như vậy?”Lúc này Diệp Thiên chợt cười lạnh thành tiếng, giọng điều đầy châm chọc.Cậu vừa nói thì đã nhấc tay phải, năm ngón tay siết lại thành quyền! Thấy tư thế này của Diệp Thiên, ánh mắt Mãng Vương Điện bỗng u ám, nhớ đến uy lực ba quyền vô cùng kinh khủng vừa nãy, trong lòng lập tức nảy sinh suy nghĩ rút lui.Tron lúc ông ta đang do dự thì năm giọng nói khác đồng thời vang lên trong thần phủ.“Tên này quá mạnh, không thể trực diện đánh, đế tránh cho hai bên đều thiệt thì mau chóng thoát thân rời đi, tất cả mọi chuyện đợi ông về đến Yêu Thần Điện rồi chúng ta lại bàn bạc!”Đây là do năm yêu điện đồng thời cùng nói ra, Mãng Vương Điện nghe vậy, cũng không còn do dự, lập tức sử dụng sức mạnh tinh thần, đẩy lùi kiếm quang đỏ thẩm của Diệp Thiên đến mười trượng, còn Mãng Vương Điện nhân lúc này, chân đột nhiên đạp không, thân hình trở nên hư ảo, phóng về phía ngược lại.“Muốn chạy?”Diệp Thiên đã dự đoán trước, thần mang trong mắt cậu bỗng chốc sáng rực như mặt trời, kiếm quang đỏ thẩm lại càng phát sáng đỏ rực, dùng kiếm thần niệm bổ xuống từ bên trong, sau đó kiếm quang đỏ thẫm biến thành mộtđường thẳng đuổi theo Mãng Vương Điện, tốc độ còn nhanh hơn Mãng Vương Điện gấp bội.“Soạt!”Kiếm mang đã đuối đến phía sau Mãng Vương Điện, chỉ nghe thấy Mãng Vương Điện kêu rên một tiếng, bầu trời chợt lóe lên luồng huyết quang, nhưng ông ta vẫn biến mất không chút tung tích, chỉ còn lại một phần đuôi rắn bị chém đứt, rơi xuống từ trên không.Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, ánh mắt dừng trên phần đuôi rắn rơi xuống kia, cậu không ngờ Mãng Vương Điện lại quả quyết như vậy, để trốn thoát mà không tiếc hy sinh một phần thân thể, dùng bí pháp để trốn thoát.Mặc dù từ đầu tới cuối gần như chỉ trong một nhịp thở nhưng bây giờ Mãng Vương Điện đã ở ngoài xa nghìn dặm, Diệp Thiên muốn đuổi theo, thì giờ cũng khó mà đuổi kịp.“Cứ để ông ta chạy như vậy sao?”Lí Thanh Du nhìn Diệp Thiên, lo lắng nói: “Nếu ông ta quay về điện cầu viện, chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”“Không sao, để ông ta đi đi!”Ánh mắt Diệp Thiên thâm sâu, vẻ mặt bình tĩnh.Nhờ vào soát hồn, cậu đã biết được tin tức quan trọng nhất về đóa hoa trắng, có giết chết Mãng Vương Điện hay không, đối với cậu mà nói cũng không quá quan trọng.Bây giờ cậu chỉ nghĩ đến việc tập hợp lại được chìa khóa kết giới Hoang vực này, mau chóng tiến vào bên trong! Thấy dáng vẻ Diệp Thiên bình chân như vại, Lí Thanh Du vẫn muốn hỏi tiếp, nhưng Diệp Thiên đột nhiên nâng tay, năm ngón tay làm thành dao, chém thẳng vào không gian phía trước, thông đạo không giao vốn đang đóng kín kia đột nhiên mở ra, bên trong thông đạo, nhìn vào đều là hỗn độn.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2874Trong không trung, hai luồng kiếm quang kiếm ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần vẫn giằng co không ngừng, hai màu đỏ tím va chạm liên tục trong không trung, khi yếu khi mạnh, lại càng khiến ánh mắt Mãng Vương Điện thay đổi, ông ta không ngờ dù tụ hội sức mạnh tinh thần của sáu đại yêu điện bọn họ lại, hợpnhất tinh thần của sáu đại yêu điện ra đòn tấn công Diệp Thiên mà vẫn không hạ được Diệp Thiên?“Dùng hợp nhất tinh thần mà cũng chỉ có chút uy lực như vậy?”Lúc này Diệp Thiên chợt cười lạnh thành tiếng, giọng điều đầy châm chọc.Cậu vừa nói thì đã nhấc tay phải, năm ngón tay siết lại thành quyền! Thấy tư thế này của Diệp Thiên, ánh mắt Mãng Vương Điện bỗng u ám, nhớ đến uy lực ba quyền vô cùng kinh khủng vừa nãy, trong lòng lập tức nảy sinh suy nghĩ rút lui.Tron lúc ông ta đang do dự thì năm giọng nói khác đồng thời vang lên trong thần phủ.“Tên này quá mạnh, không thể trực diện đánh, đế tránh cho hai bên đều thiệt thì mau chóng thoát thân rời đi, tất cả mọi chuyện đợi ông về đến Yêu Thần Điện rồi chúng ta lại bàn bạc!”Đây là do năm yêu điện đồng thời cùng nói ra, Mãng Vương Điện nghe vậy, cũng không còn do dự, lập tức sử dụng sức mạnh tinh thần, đẩy lùi kiếm quang đỏ thẩm của Diệp Thiên đến mười trượng, còn Mãng Vương Điện nhân lúc này, chân đột nhiên đạp không, thân hình trở nên hư ảo, phóng về phía ngược lại.“Muốn chạy?”Diệp Thiên đã dự đoán trước, thần mang trong mắt cậu bỗng chốc sáng rực như mặt trời, kiếm quang đỏ thẩm lại càng phát sáng đỏ rực, dùng kiếm thần niệm bổ xuống từ bên trong, sau đó kiếm quang đỏ thẫm biến thành mộtđường thẳng đuổi theo Mãng Vương Điện, tốc độ còn nhanh hơn Mãng Vương Điện gấp bội.“Soạt!”Kiếm mang đã đuối đến phía sau Mãng Vương Điện, chỉ nghe thấy Mãng Vương Điện kêu rên một tiếng, bầu trời chợt lóe lên luồng huyết quang, nhưng ông ta vẫn biến mất không chút tung tích, chỉ còn lại một phần đuôi rắn bị chém đứt, rơi xuống từ trên không.Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, ánh mắt dừng trên phần đuôi rắn rơi xuống kia, cậu không ngờ Mãng Vương Điện lại quả quyết như vậy, để trốn thoát mà không tiếc hy sinh một phần thân thể, dùng bí pháp để trốn thoát.Mặc dù từ đầu tới cuối gần như chỉ trong một nhịp thở nhưng bây giờ Mãng Vương Điện đã ở ngoài xa nghìn dặm, Diệp Thiên muốn đuổi theo, thì giờ cũng khó mà đuổi kịp.“Cứ để ông ta chạy như vậy sao?”Lí Thanh Du nhìn Diệp Thiên, lo lắng nói: “Nếu ông ta quay về điện cầu viện, chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”“Không sao, để ông ta đi đi!”Ánh mắt Diệp Thiên thâm sâu, vẻ mặt bình tĩnh.Nhờ vào soát hồn, cậu đã biết được tin tức quan trọng nhất về đóa hoa trắng, có giết chết Mãng Vương Điện hay không, đối với cậu mà nói cũng không quá quan trọng.Bây giờ cậu chỉ nghĩ đến việc tập hợp lại được chìa khóa kết giới Hoang vực này, mau chóng tiến vào bên trong! Thấy dáng vẻ Diệp Thiên bình chân như vại, Lí Thanh Du vẫn muốn hỏi tiếp, nhưng Diệp Thiên đột nhiên nâng tay, năm ngón tay làm thành dao, chém thẳng vào không gian phía trước, thông đạo không giao vốn đang đóng kín kia đột nhiên mở ra, bên trong thông đạo, nhìn vào đều là hỗn độn.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2874Trong không trung, hai luồng kiếm quang kiếm ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần vẫn giằng co không ngừng, hai màu đỏ tím va chạm liên tục trong không trung, khi yếu khi mạnh, lại càng khiến ánh mắt Mãng Vương Điện thay đổi, ông ta không ngờ dù tụ hội sức mạnh tinh thần của sáu đại yêu điện bọn họ lại, hợpnhất tinh thần của sáu đại yêu điện ra đòn tấn công Diệp Thiên mà vẫn không hạ được Diệp Thiên?“Dùng hợp nhất tinh thần mà cũng chỉ có chút uy lực như vậy?”Lúc này Diệp Thiên chợt cười lạnh thành tiếng, giọng điều đầy châm chọc.Cậu vừa nói thì đã nhấc tay phải, năm ngón tay siết lại thành quyền! Thấy tư thế này của Diệp Thiên, ánh mắt Mãng Vương Điện bỗng u ám, nhớ đến uy lực ba quyền vô cùng kinh khủng vừa nãy, trong lòng lập tức nảy sinh suy nghĩ rút lui.Tron lúc ông ta đang do dự thì năm giọng nói khác đồng thời vang lên trong thần phủ.“Tên này quá mạnh, không thể trực diện đánh, đế tránh cho hai bên đều thiệt thì mau chóng thoát thân rời đi, tất cả mọi chuyện đợi ông về đến Yêu Thần Điện rồi chúng ta lại bàn bạc!”Đây là do năm yêu điện đồng thời cùng nói ra, Mãng Vương Điện nghe vậy, cũng không còn do dự, lập tức sử dụng sức mạnh tinh thần, đẩy lùi kiếm quang đỏ thẩm của Diệp Thiên đến mười trượng, còn Mãng Vương Điện nhân lúc này, chân đột nhiên đạp không, thân hình trở nên hư ảo, phóng về phía ngược lại.“Muốn chạy?”Diệp Thiên đã dự đoán trước, thần mang trong mắt cậu bỗng chốc sáng rực như mặt trời, kiếm quang đỏ thẩm lại càng phát sáng đỏ rực, dùng kiếm thần niệm bổ xuống từ bên trong, sau đó kiếm quang đỏ thẫm biến thành mộtđường thẳng đuổi theo Mãng Vương Điện, tốc độ còn nhanh hơn Mãng Vương Điện gấp bội.“Soạt!”Kiếm mang đã đuối đến phía sau Mãng Vương Điện, chỉ nghe thấy Mãng Vương Điện kêu rên một tiếng, bầu trời chợt lóe lên luồng huyết quang, nhưng ông ta vẫn biến mất không chút tung tích, chỉ còn lại một phần đuôi rắn bị chém đứt, rơi xuống từ trên không.Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, ánh mắt dừng trên phần đuôi rắn rơi xuống kia, cậu không ngờ Mãng Vương Điện lại quả quyết như vậy, để trốn thoát mà không tiếc hy sinh một phần thân thể, dùng bí pháp để trốn thoát.Mặc dù từ đầu tới cuối gần như chỉ trong một nhịp thở nhưng bây giờ Mãng Vương Điện đã ở ngoài xa nghìn dặm, Diệp Thiên muốn đuổi theo, thì giờ cũng khó mà đuổi kịp.“Cứ để ông ta chạy như vậy sao?”Lí Thanh Du nhìn Diệp Thiên, lo lắng nói: “Nếu ông ta quay về điện cầu viện, chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”“Không sao, để ông ta đi đi!”Ánh mắt Diệp Thiên thâm sâu, vẻ mặt bình tĩnh.Nhờ vào soát hồn, cậu đã biết được tin tức quan trọng nhất về đóa hoa trắng, có giết chết Mãng Vương Điện hay không, đối với cậu mà nói cũng không quá quan trọng.Bây giờ cậu chỉ nghĩ đến việc tập hợp lại được chìa khóa kết giới Hoang vực này, mau chóng tiến vào bên trong! Thấy dáng vẻ Diệp Thiên bình chân như vại, Lí Thanh Du vẫn muốn hỏi tiếp, nhưng Diệp Thiên đột nhiên nâng tay, năm ngón tay làm thành dao, chém thẳng vào không gian phía trước, thông đạo không giao vốn đang đóng kín kia đột nhiên mở ra, bên trong thông đạo, nhìn vào đều là hỗn độn.