Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 2880

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2880Nghe thế mấy con yêu thú đều gật đầu lùi sang hai bên.“Xin kính cẩn nghe theo chỉ thị của Ma phi”.Nói rồi hai con yêu thú trong số đó bay lên, kéo cơ quan trên tường thành ra, cửa thành vang lên tiếng mở cửa, hiện ra lối đi rất lớn dẫn đến Đông Ma Vực.“Đi!Bàn tay người phụ nữ khẽ đẩy sau lưng Diệp Thiên, Diệp Thiên thuận thế bước về phía, bị cô ta “bắt” đi vào trong thành, rất nhanh đã biến mất trong tầm nhìn của mấy yêu thú gác cửa”.Vừa mới rời khỏi phạm vi giám sát của yêu thú gác thành, người phụ nữ xinh đẹp lập tức buông Diệp Thiên ra, kéo Diệp Thiên vào một góc rất khá vắng vẻ.“Lúc nãy tôi bảo anh đi, tại sao anh không đi?”Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, giọng điệu còn mang theo sự tức giận và khó hiểu.“Đi?”Diệp Thiên cười nói: “Vẫn chưa đạt được mục đích tôi đến đây, tôi không thể đi”.“Tôi đã nói rồi, không gặp Cụ Phong Ma Vương, tôi không thể rời đi”.Cậu nhìn người phụ nữ, tò mò nói: “Cô đó, thân là ma phi mà tại sao lại muốn giúp tôi”.Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, đang định giải thích thì đúng lúc này một giọng nói vừa hùng hồn vừa trầm đục.“Ái phi, có phải Đông Ma Vực chúng ta lại có khách phải không?”“Nếu đã có “khách” đến tận đây, tại sao không dẫn về Ma cung, bảo tôi đi gặp thì tôi gặp đi gặp sai?”Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, toàn thân người phụ nữ khẽ run, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, hai bả vai cũng không ngừng run lên.“Thôi xong!”Cô ta khẽ lẩm bẩm, giọng điệu tràn ngập sự tụy vọng.“Là Cụ Phong Ma Vương, hắn phát hiện ra anh rồi”.“Tiêu rồi!”Trên mặt người phụ nữ trẻ tuổi viết đầy sợ hãi và tuyệt vọng, hai mắt cũng trở nên trống rỗng đờ đẫn, trong lúc nhất thời sững sờ đứng yên tại chỗ.Diệp Thiên lại không hề chú ý đến điều này, cậu đang nhìn về phía tiếng nói truyền đến.Người truyền âm đang ở cách nơi này ít nhất hơn mười dặm, nhưng tiếng nói lại hùng hồn to rõ, khi truyền đạt cũng mang theo phản chấn chân lực mạnh mẽ, rõ ràng thực lực của hắn ta cực kỳ mạnh.Mà giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Thiên và hắn ta xa như vậy, Diệp Thiên chưa cảm nhận được sự tồn tạicủa đối phương, nhưng đối phương lại cảm nhận được Diệp Thiên trước một bước, vậy đã đủ đế khiến Diệp Thiên kinh ngạc rồi.“Người nói chuyện chính là Cụ Phong Ma Vương?”Một lát sau, Diệp Thiên mới quay đầu nhìn về phía người phụ nữ trẻ tuối, trong giọng nói cũng không có quá nhiều dao động.

Chương 2880

Nghe thế mấy con yêu thú đều gật đầu lùi sang hai bên.

“Xin kính cẩn nghe theo chỉ thị của Ma phi”.

Nói rồi hai con yêu thú trong số đó bay lên, kéo cơ quan trên tường thành ra, cửa thành vang lên tiếng mở cửa, hiện ra lối đi rất lớn dẫn đến Đông Ma Vực.

“Đi!

Bàn tay người phụ nữ khẽ đẩy sau lưng Diệp Thiên, Diệp Thiên thuận thế bước về phía, bị cô ta “bắt” đi vào trong thành, rất nhanh đã biến mất trong tầm nhìn của mấy yêu thú gác cửa”.

Vừa mới rời khỏi phạm vi giám sát của yêu thú gác thành, người phụ nữ xinh đẹp lập tức buông Diệp Thiên ra, kéo Diệp Thiên vào một góc rất khá vắng vẻ.

“Lúc nãy tôi bảo anh đi, tại sao anh không đi?”

Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, giọng điệu còn mang theo sự tức giận và khó hiểu.

“Đi?”

Diệp Thiên cười nói: “Vẫn chưa đạt được mục đích tôi đến đây, tôi không thể đi”.

“Tôi đã nói rồi, không gặp Cụ Phong Ma Vương, tôi không thể rời đi”.

Cậu nhìn người phụ nữ, tò mò nói: “Cô đó, thân là ma phi mà tại sao lại muốn giúp tôi”.

Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, đang định giải thích thì đúng lúc này một giọng nói vừa hùng hồn vừa trầm đục.

“Ái phi, có phải Đông Ma Vực chúng ta lại có khách phải không?”

“Nếu đã có “khách” đến tận đây, tại sao không dẫn về Ma cung, bảo tôi đi gặp thì tôi gặp đi gặp sai?”

Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, toàn thân người phụ nữ khẽ run, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, hai bả vai cũng không ngừng run lên.

“Thôi xong!”

Cô ta khẽ lẩm bẩm, giọng điệu tràn ngập sự tụy vọng.

“Là Cụ Phong Ma Vương, hắn phát hiện ra anh rồi”.

“Tiêu rồi!”

Trên mặt người phụ nữ trẻ tuổi viết đầy sợ hãi và tuyệt vọng, hai mắt cũng trở nên trống rỗng đờ đẫn, trong lúc nhất thời sững sờ đứng yên tại chỗ.

Diệp Thiên lại không hề chú ý đến điều này, cậu đang nhìn về phía tiếng nói truyền đến.

Người truyền âm đang ở cách nơi này ít nhất hơn mười dặm, nhưng tiếng nói lại hùng hồn to rõ, khi truyền đạt cũng mang theo phản chấn chân lực mạnh mẽ, rõ ràng thực lực của hắn ta cực kỳ mạnh.

Mà giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Thiên và hắn ta xa như vậy, Diệp Thiên chưa cảm nhận được sự tồn tại

của đối phương, nhưng đối phương lại cảm nhận được Diệp Thiên trước một bước, vậy đã đủ đế khiến Diệp Thiên kinh ngạc rồi.

“Người nói chuyện chính là Cụ Phong Ma Vương?”

Một lát sau, Diệp Thiên mới quay đầu nhìn về phía người phụ nữ trẻ tuối, trong giọng nói cũng không có quá nhiều dao động.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2880Nghe thế mấy con yêu thú đều gật đầu lùi sang hai bên.“Xin kính cẩn nghe theo chỉ thị của Ma phi”.Nói rồi hai con yêu thú trong số đó bay lên, kéo cơ quan trên tường thành ra, cửa thành vang lên tiếng mở cửa, hiện ra lối đi rất lớn dẫn đến Đông Ma Vực.“Đi!Bàn tay người phụ nữ khẽ đẩy sau lưng Diệp Thiên, Diệp Thiên thuận thế bước về phía, bị cô ta “bắt” đi vào trong thành, rất nhanh đã biến mất trong tầm nhìn của mấy yêu thú gác cửa”.Vừa mới rời khỏi phạm vi giám sát của yêu thú gác thành, người phụ nữ xinh đẹp lập tức buông Diệp Thiên ra, kéo Diệp Thiên vào một góc rất khá vắng vẻ.“Lúc nãy tôi bảo anh đi, tại sao anh không đi?”Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, giọng điệu còn mang theo sự tức giận và khó hiểu.“Đi?”Diệp Thiên cười nói: “Vẫn chưa đạt được mục đích tôi đến đây, tôi không thể đi”.“Tôi đã nói rồi, không gặp Cụ Phong Ma Vương, tôi không thể rời đi”.Cậu nhìn người phụ nữ, tò mò nói: “Cô đó, thân là ma phi mà tại sao lại muốn giúp tôi”.Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, đang định giải thích thì đúng lúc này một giọng nói vừa hùng hồn vừa trầm đục.“Ái phi, có phải Đông Ma Vực chúng ta lại có khách phải không?”“Nếu đã có “khách” đến tận đây, tại sao không dẫn về Ma cung, bảo tôi đi gặp thì tôi gặp đi gặp sai?”Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, toàn thân người phụ nữ khẽ run, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, hai bả vai cũng không ngừng run lên.“Thôi xong!”Cô ta khẽ lẩm bẩm, giọng điệu tràn ngập sự tụy vọng.“Là Cụ Phong Ma Vương, hắn phát hiện ra anh rồi”.“Tiêu rồi!”Trên mặt người phụ nữ trẻ tuổi viết đầy sợ hãi và tuyệt vọng, hai mắt cũng trở nên trống rỗng đờ đẫn, trong lúc nhất thời sững sờ đứng yên tại chỗ.Diệp Thiên lại không hề chú ý đến điều này, cậu đang nhìn về phía tiếng nói truyền đến.Người truyền âm đang ở cách nơi này ít nhất hơn mười dặm, nhưng tiếng nói lại hùng hồn to rõ, khi truyền đạt cũng mang theo phản chấn chân lực mạnh mẽ, rõ ràng thực lực của hắn ta cực kỳ mạnh.Mà giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Thiên và hắn ta xa như vậy, Diệp Thiên chưa cảm nhận được sự tồn tạicủa đối phương, nhưng đối phương lại cảm nhận được Diệp Thiên trước một bước, vậy đã đủ đế khiến Diệp Thiên kinh ngạc rồi.“Người nói chuyện chính là Cụ Phong Ma Vương?”Một lát sau, Diệp Thiên mới quay đầu nhìn về phía người phụ nữ trẻ tuối, trong giọng nói cũng không có quá nhiều dao động.

Chương 2880