Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2883
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2883Đến giờ phút này cô ta vẫn khó mà tin nổi, cẩn thận dè dặt hỏi.“Đúng!Diệp Thiên trả lời, lời ít mà ý nhiều, sau đó cậu nâng bàn tay lên chỉ về phía cung điện hùng vĩ dùng ngọc làm bậc thang, trôi nổi trong những đám mây ở phương xa kia.“Đi thôi, dẫn tôi đến Ma cung, gặp người được gọi là chúa tể Đông Ma Vực này một lần!”Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên của Diệp Thiên, trong lòng người phụ nữ xinh đẹp thoáng hiện suy nghĩ may mắn.Có lẽ, thanh niên trước mắt thật sự có thể dẫn cô ra thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó, thoát khỏi Cụ Phong Ma Vương đã khống chế cô ta năm mươi năm.Nghĩ đến đây, cô ta khẽ cắn bờ môi đỏ, trong lòng đã quyết định.“Đi, tôi dẫn anh đến Ma cung!”…Chính điện Ma cung, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh đang ngồi dựa vào ghế rồng Tử Kim, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sắc bén như ưng như sói, giống như có thế nhìn thấu tất cả.Bên dưới chính điện, một đám yêu thú ma vật ăn mặc quái dị đang khoanh tay đứng thẳng, trên mặt là thành kính và cung kính, toàn thân ai nấy cũng đều trào dâng ma khí, tỏa ra dao động sức mạnh to lớn, rõ ràng không phải hạng người tầm thường.“Ma vương đại nhân, Ma phi trở vềrồi!”Một yêu thú hoàng cấp mặc áo giáp vừa dày vừa nặng bỗng nhiên xuất hiện trước chính điện, hắn ta chưa từng bước vào trong điện, chỉ đứng ở ngoài điện, khom người quỳ xuống, lên tiếng báo cáo.Hẳn ta là yêu thú hoàng cấp, nhưng ngay cả tư cách vào chính điện cũng không có, rõ ràng những nhân vật có thể tiến vào trong điện điều là nhân vật khủng bố xiết bao.Người đàn ông áo dài xanh ngồi trên ghế rồng hơi rủ mắt xuống, thản nhiên nói: “Có phải cô ta còn dẫn theo một con người?”Yêu thú hoàng cấp lập tức gật đầu! Người đàn ông áo dài xanh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ trào phúng: “Thú vị, đã năm mươi năm Đông Ma Vực tôi không có con người xuất hiện rồi!”“Mau gọi Ma phi đến chính điện gặptôi!”Yêu thú hoàng cấp đáp lại một tiếng rồi nhận mệnh lùi ra, khoảng vài phút sau, một bóng người xuất hiện ở trước chính điện, chính là người phụ nữ xinh đẹp.Cô ta không hề xin phép hay hỏi thăm gì, trực tiếp bước vào trong điện, mặc dù nơi sâu trong đáy mắt vẫn mang vẻ sợ hãi, nhưng lần này, cô ta lại nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không còn khúm núm của ngày xưa nữa.“Cụ Phong Ma Vương, khách muốn gặp đã đến!”Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần lạnh nhạt và chán ghét, giọng điệu này lập tức khiến rất nhiều yêu thú ma vật trong điện quay đầu nhìn lại, đều lấy làm kinh ngạc.Ma phi bị Ma vương làm nhục đến mức gần như đánh mất tôn nghiêm, sao hôm nay lại thay đổi thái độ rồi?Người đàn ông áo dài xanh giơ một tay chống cằm, nghe thấy xưng hô của người phụ nữ xinh đẹp với hắn ta, trong mắt lóe vẻ ác liệt, miệng cười mà mắt không cười nói: “Ái phi, vừa rồi bản vương có nghe nhầm hay không, em gọi tôi là gì?”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2883Đến giờ phút này cô ta vẫn khó mà tin nổi, cẩn thận dè dặt hỏi.“Đúng!Diệp Thiên trả lời, lời ít mà ý nhiều, sau đó cậu nâng bàn tay lên chỉ về phía cung điện hùng vĩ dùng ngọc làm bậc thang, trôi nổi trong những đám mây ở phương xa kia.“Đi thôi, dẫn tôi đến Ma cung, gặp người được gọi là chúa tể Đông Ma Vực này một lần!”Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên của Diệp Thiên, trong lòng người phụ nữ xinh đẹp thoáng hiện suy nghĩ may mắn.Có lẽ, thanh niên trước mắt thật sự có thể dẫn cô ra thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó, thoát khỏi Cụ Phong Ma Vương đã khống chế cô ta năm mươi năm.Nghĩ đến đây, cô ta khẽ cắn bờ môi đỏ, trong lòng đã quyết định.“Đi, tôi dẫn anh đến Ma cung!”…Chính điện Ma cung, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh đang ngồi dựa vào ghế rồng Tử Kim, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sắc bén như ưng như sói, giống như có thế nhìn thấu tất cả.Bên dưới chính điện, một đám yêu thú ma vật ăn mặc quái dị đang khoanh tay đứng thẳng, trên mặt là thành kính và cung kính, toàn thân ai nấy cũng đều trào dâng ma khí, tỏa ra dao động sức mạnh to lớn, rõ ràng không phải hạng người tầm thường.“Ma vương đại nhân, Ma phi trở vềrồi!”Một yêu thú hoàng cấp mặc áo giáp vừa dày vừa nặng bỗng nhiên xuất hiện trước chính điện, hắn ta chưa từng bước vào trong điện, chỉ đứng ở ngoài điện, khom người quỳ xuống, lên tiếng báo cáo.Hẳn ta là yêu thú hoàng cấp, nhưng ngay cả tư cách vào chính điện cũng không có, rõ ràng những nhân vật có thể tiến vào trong điện điều là nhân vật khủng bố xiết bao.Người đàn ông áo dài xanh ngồi trên ghế rồng hơi rủ mắt xuống, thản nhiên nói: “Có phải cô ta còn dẫn theo một con người?”Yêu thú hoàng cấp lập tức gật đầu! Người đàn ông áo dài xanh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ trào phúng: “Thú vị, đã năm mươi năm Đông Ma Vực tôi không có con người xuất hiện rồi!”“Mau gọi Ma phi đến chính điện gặptôi!”Yêu thú hoàng cấp đáp lại một tiếng rồi nhận mệnh lùi ra, khoảng vài phút sau, một bóng người xuất hiện ở trước chính điện, chính là người phụ nữ xinh đẹp.Cô ta không hề xin phép hay hỏi thăm gì, trực tiếp bước vào trong điện, mặc dù nơi sâu trong đáy mắt vẫn mang vẻ sợ hãi, nhưng lần này, cô ta lại nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không còn khúm núm của ngày xưa nữa.“Cụ Phong Ma Vương, khách muốn gặp đã đến!”Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần lạnh nhạt và chán ghét, giọng điệu này lập tức khiến rất nhiều yêu thú ma vật trong điện quay đầu nhìn lại, đều lấy làm kinh ngạc.Ma phi bị Ma vương làm nhục đến mức gần như đánh mất tôn nghiêm, sao hôm nay lại thay đổi thái độ rồi?Người đàn ông áo dài xanh giơ một tay chống cằm, nghe thấy xưng hô của người phụ nữ xinh đẹp với hắn ta, trong mắt lóe vẻ ác liệt, miệng cười mà mắt không cười nói: “Ái phi, vừa rồi bản vương có nghe nhầm hay không, em gọi tôi là gì?”
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2883Đến giờ phút này cô ta vẫn khó mà tin nổi, cẩn thận dè dặt hỏi.“Đúng!Diệp Thiên trả lời, lời ít mà ý nhiều, sau đó cậu nâng bàn tay lên chỉ về phía cung điện hùng vĩ dùng ngọc làm bậc thang, trôi nổi trong những đám mây ở phương xa kia.“Đi thôi, dẫn tôi đến Ma cung, gặp người được gọi là chúa tể Đông Ma Vực này một lần!”Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên của Diệp Thiên, trong lòng người phụ nữ xinh đẹp thoáng hiện suy nghĩ may mắn.Có lẽ, thanh niên trước mắt thật sự có thể dẫn cô ra thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó, thoát khỏi Cụ Phong Ma Vương đã khống chế cô ta năm mươi năm.Nghĩ đến đây, cô ta khẽ cắn bờ môi đỏ, trong lòng đã quyết định.“Đi, tôi dẫn anh đến Ma cung!”…Chính điện Ma cung, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh đang ngồi dựa vào ghế rồng Tử Kim, khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sắc bén như ưng như sói, giống như có thế nhìn thấu tất cả.Bên dưới chính điện, một đám yêu thú ma vật ăn mặc quái dị đang khoanh tay đứng thẳng, trên mặt là thành kính và cung kính, toàn thân ai nấy cũng đều trào dâng ma khí, tỏa ra dao động sức mạnh to lớn, rõ ràng không phải hạng người tầm thường.“Ma vương đại nhân, Ma phi trở vềrồi!”Một yêu thú hoàng cấp mặc áo giáp vừa dày vừa nặng bỗng nhiên xuất hiện trước chính điện, hắn ta chưa từng bước vào trong điện, chỉ đứng ở ngoài điện, khom người quỳ xuống, lên tiếng báo cáo.Hẳn ta là yêu thú hoàng cấp, nhưng ngay cả tư cách vào chính điện cũng không có, rõ ràng những nhân vật có thể tiến vào trong điện điều là nhân vật khủng bố xiết bao.Người đàn ông áo dài xanh ngồi trên ghế rồng hơi rủ mắt xuống, thản nhiên nói: “Có phải cô ta còn dẫn theo một con người?”Yêu thú hoàng cấp lập tức gật đầu! Người đàn ông áo dài xanh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ trào phúng: “Thú vị, đã năm mươi năm Đông Ma Vực tôi không có con người xuất hiện rồi!”“Mau gọi Ma phi đến chính điện gặptôi!”Yêu thú hoàng cấp đáp lại một tiếng rồi nhận mệnh lùi ra, khoảng vài phút sau, một bóng người xuất hiện ở trước chính điện, chính là người phụ nữ xinh đẹp.Cô ta không hề xin phép hay hỏi thăm gì, trực tiếp bước vào trong điện, mặc dù nơi sâu trong đáy mắt vẫn mang vẻ sợ hãi, nhưng lần này, cô ta lại nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không còn khúm núm của ngày xưa nữa.“Cụ Phong Ma Vương, khách muốn gặp đã đến!”Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần lạnh nhạt và chán ghét, giọng điệu này lập tức khiến rất nhiều yêu thú ma vật trong điện quay đầu nhìn lại, đều lấy làm kinh ngạc.Ma phi bị Ma vương làm nhục đến mức gần như đánh mất tôn nghiêm, sao hôm nay lại thay đổi thái độ rồi?Người đàn ông áo dài xanh giơ một tay chống cằm, nghe thấy xưng hô của người phụ nữ xinh đẹp với hắn ta, trong mắt lóe vẻ ác liệt, miệng cười mà mắt không cười nói: “Ái phi, vừa rồi bản vương có nghe nhầm hay không, em gọi tôi là gì?”