Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 2900
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2900“Trước đây tôi từng nói, nếu như chủ động giao ra Ma Như Ý, để tôi đưa cô ấy đi thì tôi sẽ không ra tay, nhưng các ông lựa chọn sai mất rồi!”“Tôi trước giờ đã nói là làm. Giờ đây, tôi sẽ dùng máu để rửa Đông Ma Vực này!”Ánh mắt cậu trở nên âm sầm giống như mang theo hệ thống truy vết khóa chặt lấy Cụ Phong Ma Vương.“Bắt đầu từ Cụ Phong Ma Vương nhé!”Vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại chém xuống.“Rẹt!”Ánh sáng màu đỏ dài hàng trăm thước của thanh kiếm quét ngang bầu trời khiến cho hư không như chia làm hai và chém về phía đầu của Cụ Phong Ma Vương.Thanh kiếm chém xuống, một vết cắt rõ ràng xuất hiện ở vùng ngực khiến cho hắn tách ra.“Vương thượng!”Đám quái vật yêu ma được hưởng sái sự vinh quang hàng vạn năm của Cụ Phong Ma Vương kêu lên kinh hãi.Cụ Phong Ma Vương không hề phản kháng, cơ thể bị chia làm hai, hắn bị đánh gục trước mặt tất cả đám đông.Tại vết thương của Cụ Phong Ma Vương, không hề có máu phun ra mà cơ thể hắn khẽ vặn vẹo biến thành một hư ảnh và bay lơ lửng ra phía sau, cuối cùng tạo thành hai làn khó xanh hòa vào không gian.Hai luồng khói xanh bay ra sau sau đó lại tập hợp lại dần dần hình thành lên cơ thể của Cụ Phong Ma Vương một lần nữa. Mặc dù cơ thể này vẫn mất đi hai cánh tay nhưng vết thương trên ngực hắn thì sớm đã biến mất giống như chưa từng bị xuất hiện.“Hả?”Diệp Thiên khẽ nheo mắt và cảm thấy kinh ngạc.Nhắt kiếm vừa rồi cậu chém xuống khiến cậu cảm nhận rõ rằng là đã đâm trúng Cụ Phong Ma Vương, nhưng nhát kiếm dường như không hề khiến hắn bị thương mà ngược lại chỉ khiến xuống ma cung, bị tiêu hủy tới hoang tàn.“Ha ha!”Cơ thể của Cụ Phong Ma Vương lại hình thành, phát ra tiếng cười xấc xược.“Đồ con người thối tha, dù tôi không phải là đối thủ của cậu, dù cậu đã đoạt mất Ma Như Ý thì cậu cũng không giết nổi tôi đâu!”“Tôi là Cụ Phong Ma Vương, chỉ cần khí lưu của thế giới này còn tồn tại thì tôi sẽ bất tử, không thể tiêu diệt và chẳng ai giết nổi tôi hết!”Diệp Thiên chẳng buồn để tâm tới lời nói của hắn, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại phát ra ánh sáng màu đỏ và chém từ trên xuống.“Rẹt!”Nhát kiếm này chém xéo xuống quét qua ngực của Cụ Phong Ma Vương khiến cho hắn bị chéo nghiêng làm hai.Nhưng lần này vẫn không hề có bất kỳ máu chảy hay vết thương xuất hiện. Cụ Phong Ma Vương bị chém làm hai vẫn bay ra sau rồi tạo thành hư ảnh và tập trung lại không hề hấn gì.
Chương 2900
“Trước đây tôi từng nói, nếu như chủ động giao ra Ma Như Ý, để tôi đưa cô ấy đi thì tôi sẽ không ra tay, nhưng các ông lựa chọn sai mất rồi!”
“Tôi trước giờ đã nói là làm. Giờ đây, tôi sẽ dùng máu để rửa Đông Ma Vực này!”
Ánh mắt cậu trở nên âm sầm giống như mang theo hệ thống truy vết khóa chặt lấy Cụ Phong Ma Vương.
“Bắt đầu từ Cụ Phong Ma Vương nhé!”
Vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại chém xuống.
“Rẹt!”
Ánh sáng màu đỏ dài hàng trăm thước của thanh kiếm quét ngang bầu trời khiến cho hư không như chia làm hai và chém về phía đầu của Cụ Phong Ma Vương.
Thanh kiếm chém xuống, một vết cắt rõ ràng xuất hiện ở vùng ngực khiến cho hắn tách ra.
“Vương thượng!”
Đám quái vật yêu ma được hưởng sái sự vinh quang hàng vạn năm của Cụ Phong Ma Vương kêu lên kinh hãi.
Cụ Phong Ma Vương không hề phản kháng, cơ thể bị chia làm hai, hắn bị đánh gục trước mặt tất cả đám đông.
Tại vết thương của Cụ Phong Ma Vương, không hề có máu phun ra mà cơ thể hắn khẽ vặn vẹo biến thành một hư ảnh và bay lơ lửng ra phía sau, cuối cùng tạo thành hai làn khó xanh hòa vào không gian.
Hai luồng khói xanh bay ra sau sau đó lại tập hợp lại dần dần hình thành lên cơ thể của Cụ Phong Ma Vương một lần nữa. Mặc dù cơ thể này vẫn mất đi hai cánh tay nhưng vết thương trên ngực hắn thì sớm đã biến mất giống như chưa từng bị xuất hiện.
“Hả?”
Diệp Thiên khẽ nheo mắt và cảm thấy kinh ngạc.
Nhắt kiếm vừa rồi cậu chém xuống khiến cậu cảm nhận rõ rằng là đã đâm trúng Cụ Phong Ma Vương, nhưng nhát kiếm dường như không hề khiến hắn bị thương mà ngược lại chỉ khiến xuống ma cung, bị tiêu hủy tới hoang tàn.
“Ha ha!”
Cơ thể của Cụ Phong Ma Vương lại hình thành, phát ra tiếng cười xấc xược.
“Đồ con người thối tha, dù tôi không phải là đối thủ của cậu, dù cậu đã đoạt mất Ma Như Ý thì cậu cũng không giết nổi tôi đâu!”
“Tôi là Cụ Phong Ma Vương, chỉ cần khí lưu của thế giới này còn tồn tại thì tôi sẽ bất tử, không thể tiêu diệt và chẳng ai giết nổi tôi hết!”
Diệp Thiên chẳng buồn để tâm tới lời nói của hắn, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại phát ra ánh sáng màu đỏ và chém từ trên xuống.
“Rẹt!”
Nhát kiếm này chém xéo xuống quét qua ngực của Cụ Phong Ma Vương khiến cho hắn bị chéo nghiêng làm hai.
Nhưng lần này vẫn không hề có bất kỳ máu chảy hay vết thương xuất hiện. Cụ Phong Ma Vương bị chém làm hai vẫn bay ra sau rồi tạo thành hư ảnh và tập trung lại không hề hấn gì.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 2900“Trước đây tôi từng nói, nếu như chủ động giao ra Ma Như Ý, để tôi đưa cô ấy đi thì tôi sẽ không ra tay, nhưng các ông lựa chọn sai mất rồi!”“Tôi trước giờ đã nói là làm. Giờ đây, tôi sẽ dùng máu để rửa Đông Ma Vực này!”Ánh mắt cậu trở nên âm sầm giống như mang theo hệ thống truy vết khóa chặt lấy Cụ Phong Ma Vương.“Bắt đầu từ Cụ Phong Ma Vương nhé!”Vừa dứt lời, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại chém xuống.“Rẹt!”Ánh sáng màu đỏ dài hàng trăm thước của thanh kiếm quét ngang bầu trời khiến cho hư không như chia làm hai và chém về phía đầu của Cụ Phong Ma Vương.Thanh kiếm chém xuống, một vết cắt rõ ràng xuất hiện ở vùng ngực khiến cho hắn tách ra.“Vương thượng!”Đám quái vật yêu ma được hưởng sái sự vinh quang hàng vạn năm của Cụ Phong Ma Vương kêu lên kinh hãi.Cụ Phong Ma Vương không hề phản kháng, cơ thể bị chia làm hai, hắn bị đánh gục trước mặt tất cả đám đông.Tại vết thương của Cụ Phong Ma Vương, không hề có máu phun ra mà cơ thể hắn khẽ vặn vẹo biến thành một hư ảnh và bay lơ lửng ra phía sau, cuối cùng tạo thành hai làn khó xanh hòa vào không gian.Hai luồng khói xanh bay ra sau sau đó lại tập hợp lại dần dần hình thành lên cơ thể của Cụ Phong Ma Vương một lần nữa. Mặc dù cơ thể này vẫn mất đi hai cánh tay nhưng vết thương trên ngực hắn thì sớm đã biến mất giống như chưa từng bị xuất hiện.“Hả?”Diệp Thiên khẽ nheo mắt và cảm thấy kinh ngạc.Nhắt kiếm vừa rồi cậu chém xuống khiến cậu cảm nhận rõ rằng là đã đâm trúng Cụ Phong Ma Vương, nhưng nhát kiếm dường như không hề khiến hắn bị thương mà ngược lại chỉ khiến xuống ma cung, bị tiêu hủy tới hoang tàn.“Ha ha!”Cơ thể của Cụ Phong Ma Vương lại hình thành, phát ra tiếng cười xấc xược.“Đồ con người thối tha, dù tôi không phải là đối thủ của cậu, dù cậu đã đoạt mất Ma Như Ý thì cậu cũng không giết nổi tôi đâu!”“Tôi là Cụ Phong Ma Vương, chỉ cần khí lưu của thế giới này còn tồn tại thì tôi sẽ bất tử, không thể tiêu diệt và chẳng ai giết nổi tôi hết!”Diệp Thiên chẳng buồn để tâm tới lời nói của hắn, kiếm Thánh Hồn trong tay cậu lại phát ra ánh sáng màu đỏ và chém từ trên xuống.“Rẹt!”Nhát kiếm này chém xéo xuống quét qua ngực của Cụ Phong Ma Vương khiến cho hắn bị chéo nghiêng làm hai.Nhưng lần này vẫn không hề có bất kỳ máu chảy hay vết thương xuất hiện. Cụ Phong Ma Vương bị chém làm hai vẫn bay ra sau rồi tạo thành hư ảnh và tập trung lại không hề hấn gì.