Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 3075
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3075Nghe Quách Dương hỏi, Kỷ Nhược Yên nhẫn nhịn cơn cơn đau quặn thắt ở trong bụng, áy náy nói: “Xin lỗi sư phụ, con không thể nói cho người biết là ai”.“Đệ tử làm trái môn quy, tự biết tội nghiệt sâu nặng, mong sư phụ trừng phạt theo môn quy!”.Mắt Quách Dương lóe sáng, nhìn Kỷ Nhược Yên đáng thương nhưng vẫn luôn quật cường ấy, trong lòng ông ta vô cùng phức tạp.Ông ta biết Kỷ Nhược Yên thà chịu phạt cũng không muốn nói ra thân phận thật sự của người đàn ông đó, chắc chắn cô ta đã có tình cảm khó phai với kẻ đó.Do dự một lúc lâu, cuối cùng ông ta vẫn không thế tuyệt tình với đệ tử thân truyền mà mình xem trọng, lập tức xua tay, hạ giọng nói: “Thôi được rồi!”.“Từ hôm nay trở đi, con không còn là người của Tam Tuyệt Môn, sau này đi lại trên thế giới cũng không được dùng thân phận đệ tử của Tam Tuyệt Môn nữa, con hãy tự sống cho tốt!”.Mặc dù Quách Dương nói ra lời này nghe có vẻ tuyệt tình ác độc, nhưng thực ra đây đã là sự khoan hồng lớn nhất dành cho Kỷ Nhược Yên.Kỷ Nhược Yên biết nỗi khổ tâm của sư phụ, chuẩn bị rưng rưng nước mắt dập đầu, nhưng ở không xa bỗng vang lên một giọng nói lạnh lùng.“Sư phụ, Kỷ Nhược Yên làm trái môn quy, theo quy định của Tam Tuyệt Môn chúng ta phải phế bỏ tu vi, ở lại môn phái sám hối ba năm, sau đó đuổi ra khỏi môn phái”.“Sư phụ xử như vậy hình như không phù hợp với môn quy cho lắm. Lẽ nào sư phụ nể tình ngày xưa, định tha cho cô ta sao?”.“Nếu thật là vậy, e rằng rất khó thuyết phục mọi người. Nếu ai cũng có đặc quyền giống như Kỷ Nhược Yên, vậy thì sau này môn quy của Tam Tuyệt Môn có còn chút uy tín nào không?”.Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên gương mặt tuấn tú, nhưng sắc mặt lại u ám đứng ở không xa.Liêu Như Thành!Cậu ta thèm muốn Kỷ Nhược Yên đã lâu, nhưng dù làm thế nào Kỷ Nhược Yên vẫn không chịu tiến thêm một bước với cậu ta, đến bây giờ, cậu ta cũng chưa có cơ hội ra tay.Giờ đây, biết Kỷ Nhược Yên đã mang thai đứa con của người khác, ngọn lửa đố kị trong lòng cậu ta bốc cháy hoàn toàn. Theo cậu ta nghĩ, đã không có được thì chi bằng hủy hoại nó đi!“Hừ, bình thường còn giả vờ là một thiếu nữ trong sáng, hóa ra chỉ là một con ả đê tiện dễ dàng để người ta chơi đùa!”.“Nếu cô đã ngủ cùng người ta, tôi sẽ khiến cho cô biết thế nào là vạn kiếp bất phục! Cứ như vậy rời khỏi Tam Tuyệt Môn thì dễ cho cô quá!”.“Tôi sẽ khiến cô mất hết tu vi, ở lại Tam Tuyệt Môn này bị tôi chơi đùa cả đời, trở thành vật sở hữu của một mình Liêu Như Thành tôi!”.Lúc trước, Liêu Như Thành không điên rồ như vậy, cũng không ngông cuồng tự đại như vậy. Nhưng bởi vì trước đó không lâu, ông tổ của cậu ta đã quay về, bây giờ uy danh chấn động Tam Tuyệt Môn, cho nên lòng tin của cậu ta cũng dâng lên tới đỉnh điểm, ngay cả Quách Dương sư phụ cậu ta cũng không là gì trong mắt cậu ta.Quả nhiên, cậu ta vừa mới lên tiếng, một giọng nói xa xôi từ trong khe núi đã vọng đến.“Quách Dương, làm theo lời Như Thành nói đi!”.“Quy tắc của Tam Tuyệt Môn chúng ta không thể phá hỏng, bất cứ ai cũng không được hướng đặc quyền!”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3075Nghe Quách Dương hỏi, Kỷ Nhược Yên nhẫn nhịn cơn cơn đau quặn thắt ở trong bụng, áy náy nói: “Xin lỗi sư phụ, con không thể nói cho người biết là ai”.“Đệ tử làm trái môn quy, tự biết tội nghiệt sâu nặng, mong sư phụ trừng phạt theo môn quy!”.Mắt Quách Dương lóe sáng, nhìn Kỷ Nhược Yên đáng thương nhưng vẫn luôn quật cường ấy, trong lòng ông ta vô cùng phức tạp.Ông ta biết Kỷ Nhược Yên thà chịu phạt cũng không muốn nói ra thân phận thật sự của người đàn ông đó, chắc chắn cô ta đã có tình cảm khó phai với kẻ đó.Do dự một lúc lâu, cuối cùng ông ta vẫn không thế tuyệt tình với đệ tử thân truyền mà mình xem trọng, lập tức xua tay, hạ giọng nói: “Thôi được rồi!”.“Từ hôm nay trở đi, con không còn là người của Tam Tuyệt Môn, sau này đi lại trên thế giới cũng không được dùng thân phận đệ tử của Tam Tuyệt Môn nữa, con hãy tự sống cho tốt!”.Mặc dù Quách Dương nói ra lời này nghe có vẻ tuyệt tình ác độc, nhưng thực ra đây đã là sự khoan hồng lớn nhất dành cho Kỷ Nhược Yên.Kỷ Nhược Yên biết nỗi khổ tâm của sư phụ, chuẩn bị rưng rưng nước mắt dập đầu, nhưng ở không xa bỗng vang lên một giọng nói lạnh lùng.“Sư phụ, Kỷ Nhược Yên làm trái môn quy, theo quy định của Tam Tuyệt Môn chúng ta phải phế bỏ tu vi, ở lại môn phái sám hối ba năm, sau đó đuổi ra khỏi môn phái”.“Sư phụ xử như vậy hình như không phù hợp với môn quy cho lắm. Lẽ nào sư phụ nể tình ngày xưa, định tha cho cô ta sao?”.“Nếu thật là vậy, e rằng rất khó thuyết phục mọi người. Nếu ai cũng có đặc quyền giống như Kỷ Nhược Yên, vậy thì sau này môn quy của Tam Tuyệt Môn có còn chút uy tín nào không?”.Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên gương mặt tuấn tú, nhưng sắc mặt lại u ám đứng ở không xa.Liêu Như Thành!Cậu ta thèm muốn Kỷ Nhược Yên đã lâu, nhưng dù làm thế nào Kỷ Nhược Yên vẫn không chịu tiến thêm một bước với cậu ta, đến bây giờ, cậu ta cũng chưa có cơ hội ra tay.Giờ đây, biết Kỷ Nhược Yên đã mang thai đứa con của người khác, ngọn lửa đố kị trong lòng cậu ta bốc cháy hoàn toàn. Theo cậu ta nghĩ, đã không có được thì chi bằng hủy hoại nó đi!“Hừ, bình thường còn giả vờ là một thiếu nữ trong sáng, hóa ra chỉ là một con ả đê tiện dễ dàng để người ta chơi đùa!”.“Nếu cô đã ngủ cùng người ta, tôi sẽ khiến cho cô biết thế nào là vạn kiếp bất phục! Cứ như vậy rời khỏi Tam Tuyệt Môn thì dễ cho cô quá!”.“Tôi sẽ khiến cô mất hết tu vi, ở lại Tam Tuyệt Môn này bị tôi chơi đùa cả đời, trở thành vật sở hữu của một mình Liêu Như Thành tôi!”.Lúc trước, Liêu Như Thành không điên rồ như vậy, cũng không ngông cuồng tự đại như vậy. Nhưng bởi vì trước đó không lâu, ông tổ của cậu ta đã quay về, bây giờ uy danh chấn động Tam Tuyệt Môn, cho nên lòng tin của cậu ta cũng dâng lên tới đỉnh điểm, ngay cả Quách Dương sư phụ cậu ta cũng không là gì trong mắt cậu ta.Quả nhiên, cậu ta vừa mới lên tiếng, một giọng nói xa xôi từ trong khe núi đã vọng đến.“Quách Dương, làm theo lời Như Thành nói đi!”.“Quy tắc của Tam Tuyệt Môn chúng ta không thể phá hỏng, bất cứ ai cũng không được hướng đặc quyền!”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3075Nghe Quách Dương hỏi, Kỷ Nhược Yên nhẫn nhịn cơn cơn đau quặn thắt ở trong bụng, áy náy nói: “Xin lỗi sư phụ, con không thể nói cho người biết là ai”.“Đệ tử làm trái môn quy, tự biết tội nghiệt sâu nặng, mong sư phụ trừng phạt theo môn quy!”.Mắt Quách Dương lóe sáng, nhìn Kỷ Nhược Yên đáng thương nhưng vẫn luôn quật cường ấy, trong lòng ông ta vô cùng phức tạp.Ông ta biết Kỷ Nhược Yên thà chịu phạt cũng không muốn nói ra thân phận thật sự của người đàn ông đó, chắc chắn cô ta đã có tình cảm khó phai với kẻ đó.Do dự một lúc lâu, cuối cùng ông ta vẫn không thế tuyệt tình với đệ tử thân truyền mà mình xem trọng, lập tức xua tay, hạ giọng nói: “Thôi được rồi!”.“Từ hôm nay trở đi, con không còn là người của Tam Tuyệt Môn, sau này đi lại trên thế giới cũng không được dùng thân phận đệ tử của Tam Tuyệt Môn nữa, con hãy tự sống cho tốt!”.Mặc dù Quách Dương nói ra lời này nghe có vẻ tuyệt tình ác độc, nhưng thực ra đây đã là sự khoan hồng lớn nhất dành cho Kỷ Nhược Yên.Kỷ Nhược Yên biết nỗi khổ tâm của sư phụ, chuẩn bị rưng rưng nước mắt dập đầu, nhưng ở không xa bỗng vang lên một giọng nói lạnh lùng.“Sư phụ, Kỷ Nhược Yên làm trái môn quy, theo quy định của Tam Tuyệt Môn chúng ta phải phế bỏ tu vi, ở lại môn phái sám hối ba năm, sau đó đuổi ra khỏi môn phái”.“Sư phụ xử như vậy hình như không phù hợp với môn quy cho lắm. Lẽ nào sư phụ nể tình ngày xưa, định tha cho cô ta sao?”.“Nếu thật là vậy, e rằng rất khó thuyết phục mọi người. Nếu ai cũng có đặc quyền giống như Kỷ Nhược Yên, vậy thì sau này môn quy của Tam Tuyệt Môn có còn chút uy tín nào không?”.Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên gương mặt tuấn tú, nhưng sắc mặt lại u ám đứng ở không xa.Liêu Như Thành!Cậu ta thèm muốn Kỷ Nhược Yên đã lâu, nhưng dù làm thế nào Kỷ Nhược Yên vẫn không chịu tiến thêm một bước với cậu ta, đến bây giờ, cậu ta cũng chưa có cơ hội ra tay.Giờ đây, biết Kỷ Nhược Yên đã mang thai đứa con của người khác, ngọn lửa đố kị trong lòng cậu ta bốc cháy hoàn toàn. Theo cậu ta nghĩ, đã không có được thì chi bằng hủy hoại nó đi!“Hừ, bình thường còn giả vờ là một thiếu nữ trong sáng, hóa ra chỉ là một con ả đê tiện dễ dàng để người ta chơi đùa!”.“Nếu cô đã ngủ cùng người ta, tôi sẽ khiến cho cô biết thế nào là vạn kiếp bất phục! Cứ như vậy rời khỏi Tam Tuyệt Môn thì dễ cho cô quá!”.“Tôi sẽ khiến cô mất hết tu vi, ở lại Tam Tuyệt Môn này bị tôi chơi đùa cả đời, trở thành vật sở hữu của một mình Liêu Như Thành tôi!”.Lúc trước, Liêu Như Thành không điên rồ như vậy, cũng không ngông cuồng tự đại như vậy. Nhưng bởi vì trước đó không lâu, ông tổ của cậu ta đã quay về, bây giờ uy danh chấn động Tam Tuyệt Môn, cho nên lòng tin của cậu ta cũng dâng lên tới đỉnh điểm, ngay cả Quách Dương sư phụ cậu ta cũng không là gì trong mắt cậu ta.Quả nhiên, cậu ta vừa mới lên tiếng, một giọng nói xa xôi từ trong khe núi đã vọng đến.“Quách Dương, làm theo lời Như Thành nói đi!”.“Quy tắc của Tam Tuyệt Môn chúng ta không thể phá hỏng, bất cứ ai cũng không được hướng đặc quyền!”.