Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 3082

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3082“Con trai… của mình sao?”.Diệp Thiên khẽ nói nhỏ, sau đó đưa tay ra, bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ, cảm giác huyết mạch tương liên không ngừng xuất hiện một cách mãnh liệt trong thế giới nội tâm của cậu.Cậu nhẹ nhàng ôm đứa bé vào lòng, thần sắc vô cùng phức tạp, đứa bé cũng vì cảm nhận được hơi thở của Diệp Thiên, nên phát ra tiếng cười ngây thơ.“Tiểu Nguyệt, anh có con rồi!”.Diệp Thiên quay đầu sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt, khuôn mặt mang theo nụ cười khó hiểu, không biết là vui hay cảm khái! Trong lòng Tiếu Văn Nguyệt vô cùng vui mừng, còn càng thêm ngưỡng mộ Kỷ Nhược Yên, cả đời này nếu cô ta có thể sinh con cho Diệp Thiên, thì có chết cũng cam lòng.Còn Kỷ Nhược Yên nằm trên tảng đá lớn, cũng dần dần tỉnh dậy trong sự bồi dưỡng của Phệ Thiên Huyền Lực của Diệp Thiên, cảm giác đau đớn từ từ giảm đi, chỉ là khí huyết của cô ta thì vẫn vô cùng yếu ớt, giống như tinh khí thần khắp người đều bị rút hết, đau đớn khó khăn hơn người bình thường gấp nhiều lần.“Em xem này!”.Diệp Thiên đến gần Kỷ Nhược Yên, đưa em bé đặt vào lòng cô ta, nhẹ nhàng nói: “Đây là con của chúng ta!”.Kỷ Nhược Yên mừng rơi nước mắt, ôm đứa bé vào lòng, giữa vùng lông màu mang theo vẻ yêu thương vô hạn.Trước đây, theo đuổi võ thuật, tìm kiếm con đường sống lâu mới là tất cả của cô ta, còn bây giờ, đứa bé chỉ hơn 3 cân này lại là sự gắn kết với sinh mạng của cô ta, không thể nào tách rời, và cô ta có thể vì đứa bé mà từ bỏ mọi thứ trên thế gian.“Anh đặt tên cho con đi!”.Kỷ Nhược Yên khẽ dựa vào vai Diệp Thiên, mỉm cười nói.“Tên à?”.Diệp Thiên nhất thời chìm trong im lặng, vô số ý nghĩ thoáng hiện trong đầu cậu, sau đó ánh mắt cậu nhìn qua, dừng lại hình hoa văn kỳ lạ đang dần dần mờ đi trên đầu của đứa bé, hai chữ “Diệp Viêm” được cậu nói ra luôn.Nhưng đúng lúc này, giọng nói của một ông lão lại vang lên bên tai Diệp Thiên.“Diệp Thiên, tôi cảm nhận được trên trái đất này có ‘tiên thai’ ra đời, huyết mạch của nó vô cùng giống với cậu, là con của cậu sao?”.Đây là giọng nói của linh hồn trái đất, trong đó mang theo cảm giác kinh ngạc và bàng hoàng.“Tiền bối?”.Diệp Thiên biết đây là linh hồn trái đất đang nói chuyện qua không gian với cậu ở Trung Hải.“Đúng là con của tôi đã ra đời, nhưng ‘tiên thai’ này có liên quan gì với con của tôi sao?”.Đối phương nghe thấy vậy, im lặng gần một phút mới trả lời.“Không ngờ, thật không ngờ, cậu được trái đất chọn làm đứa con sao trời, và con của cậu lại chính là ‘tiên thai’ có một không hai trong hàng tỷ ngôi sao trong vũ trụ này!”.Kỷ Viêm! Tiếu Văn Nguyệt và Kỷ Nhược Yên nhìn chằm chằm vào đứa bé non nớt vừa được sinh ra, trong lòng phảng phất sự lo âu.

Chương 3082

“Con trai… của mình sao?”.

Diệp Thiên khẽ nói nhỏ, sau đó đưa tay ra, bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ, cảm giác huyết mạch tương liên không ngừng xuất hiện một cách mãnh liệt trong thế giới nội tâm của cậu.

Cậu nhẹ nhàng ôm đứa bé vào lòng, thần sắc vô cùng phức tạp, đứa bé cũng vì cảm nhận được hơi thở của Diệp Thiên, nên phát ra tiếng cười ngây thơ.

“Tiểu Nguyệt, anh có con rồi!”.

Diệp Thiên quay đầu sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt, khuôn mặt mang theo nụ cười khó hiểu, không biết là vui hay cảm khái! Trong lòng Tiếu Văn Nguyệt vô cùng vui mừng, còn càng thêm ngưỡng mộ Kỷ Nhược Yên, cả đời này nếu cô ta có thể sinh con cho Diệp Thiên, thì có chết cũng cam lòng.

Còn Kỷ Nhược Yên nằm trên tảng đá lớn, cũng dần dần tỉnh dậy trong sự bồi dưỡng của Phệ Thiên Huyền Lực của Diệp Thiên, cảm giác đau đớn từ từ giảm đi, chỉ là khí huyết của cô ta thì vẫn vô cùng yếu ớt, giống như tinh khí thần khắp người đều bị rút hết, đau đớn khó khăn hơn người bình thường gấp nhiều lần.

“Em xem này!”.

Diệp Thiên đến gần Kỷ Nhược Yên, đưa em bé đặt vào lòng cô ta, nhẹ nhàng nói: “Đây là con của chúng ta!”.

Kỷ Nhược Yên mừng rơi nước mắt, ôm đứa bé vào lòng, giữa vùng lông màu mang theo vẻ yêu thương vô hạn.

Trước đây, theo đuổi võ thuật, tìm kiếm con đường sống lâu mới là tất cả của cô ta, còn bây giờ, đứa bé chỉ hơn 3 cân này lại là sự gắn kết với sinh mạng của cô ta, không thể nào tách rời, và cô ta có thể vì đứa bé mà từ bỏ mọi thứ trên thế gian.

“Anh đặt tên cho con đi!”.

Kỷ Nhược Yên khẽ dựa vào vai Diệp Thiên, mỉm cười nói.

“Tên à?”.

Diệp Thiên nhất thời chìm trong im lặng, vô số ý nghĩ thoáng hiện trong đầu cậu, sau đó ánh mắt cậu nhìn qua, dừng lại hình hoa văn kỳ lạ đang dần dần mờ đi trên đầu của đứa bé, hai chữ “Diệp Viêm” được cậu nói ra luôn.

Nhưng đúng lúc này, giọng nói của một ông lão lại vang lên bên tai Diệp Thiên.

“Diệp Thiên, tôi cảm nhận được trên trái đất này có ‘tiên thai’ ra đời, huyết mạch của nó vô cùng giống với cậu, là con của cậu sao?”.

Đây là giọng nói của linh hồn trái đất, trong đó mang theo cảm giác kinh ngạc và bàng hoàng.

“Tiền bối?”.

Diệp Thiên biết đây là linh hồn trái đất đang nói chuyện qua không gian với cậu ở Trung Hải.

“Đúng là con của tôi đã ra đời, nhưng ‘tiên thai’ này có liên quan gì với con của tôi sao?”.

Đối phương nghe thấy vậy, im lặng gần một phút mới trả lời.

“Không ngờ, thật không ngờ, cậu được trái đất chọn làm đứa con sao trời, và con của cậu lại chính là ‘tiên thai’ có một không hai trong hàng tỷ ngôi sao trong vũ trụ này!”.

Kỷ Viêm! Tiếu Văn Nguyệt và Kỷ Nhược Yên nhìn chằm chằm vào đứa bé non nớt vừa được sinh ra, trong lòng phảng phất sự lo âu.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3082“Con trai… của mình sao?”.Diệp Thiên khẽ nói nhỏ, sau đó đưa tay ra, bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ, cảm giác huyết mạch tương liên không ngừng xuất hiện một cách mãnh liệt trong thế giới nội tâm của cậu.Cậu nhẹ nhàng ôm đứa bé vào lòng, thần sắc vô cùng phức tạp, đứa bé cũng vì cảm nhận được hơi thở của Diệp Thiên, nên phát ra tiếng cười ngây thơ.“Tiểu Nguyệt, anh có con rồi!”.Diệp Thiên quay đầu sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt, khuôn mặt mang theo nụ cười khó hiểu, không biết là vui hay cảm khái! Trong lòng Tiếu Văn Nguyệt vô cùng vui mừng, còn càng thêm ngưỡng mộ Kỷ Nhược Yên, cả đời này nếu cô ta có thể sinh con cho Diệp Thiên, thì có chết cũng cam lòng.Còn Kỷ Nhược Yên nằm trên tảng đá lớn, cũng dần dần tỉnh dậy trong sự bồi dưỡng của Phệ Thiên Huyền Lực của Diệp Thiên, cảm giác đau đớn từ từ giảm đi, chỉ là khí huyết của cô ta thì vẫn vô cùng yếu ớt, giống như tinh khí thần khắp người đều bị rút hết, đau đớn khó khăn hơn người bình thường gấp nhiều lần.“Em xem này!”.Diệp Thiên đến gần Kỷ Nhược Yên, đưa em bé đặt vào lòng cô ta, nhẹ nhàng nói: “Đây là con của chúng ta!”.Kỷ Nhược Yên mừng rơi nước mắt, ôm đứa bé vào lòng, giữa vùng lông màu mang theo vẻ yêu thương vô hạn.Trước đây, theo đuổi võ thuật, tìm kiếm con đường sống lâu mới là tất cả của cô ta, còn bây giờ, đứa bé chỉ hơn 3 cân này lại là sự gắn kết với sinh mạng của cô ta, không thể nào tách rời, và cô ta có thể vì đứa bé mà từ bỏ mọi thứ trên thế gian.“Anh đặt tên cho con đi!”.Kỷ Nhược Yên khẽ dựa vào vai Diệp Thiên, mỉm cười nói.“Tên à?”.Diệp Thiên nhất thời chìm trong im lặng, vô số ý nghĩ thoáng hiện trong đầu cậu, sau đó ánh mắt cậu nhìn qua, dừng lại hình hoa văn kỳ lạ đang dần dần mờ đi trên đầu của đứa bé, hai chữ “Diệp Viêm” được cậu nói ra luôn.Nhưng đúng lúc này, giọng nói của một ông lão lại vang lên bên tai Diệp Thiên.“Diệp Thiên, tôi cảm nhận được trên trái đất này có ‘tiên thai’ ra đời, huyết mạch của nó vô cùng giống với cậu, là con của cậu sao?”.Đây là giọng nói của linh hồn trái đất, trong đó mang theo cảm giác kinh ngạc và bàng hoàng.“Tiền bối?”.Diệp Thiên biết đây là linh hồn trái đất đang nói chuyện qua không gian với cậu ở Trung Hải.“Đúng là con của tôi đã ra đời, nhưng ‘tiên thai’ này có liên quan gì với con của tôi sao?”.Đối phương nghe thấy vậy, im lặng gần một phút mới trả lời.“Không ngờ, thật không ngờ, cậu được trái đất chọn làm đứa con sao trời, và con của cậu lại chính là ‘tiên thai’ có một không hai trong hàng tỷ ngôi sao trong vũ trụ này!”.Kỷ Viêm! Tiếu Văn Nguyệt và Kỷ Nhược Yên nhìn chằm chằm vào đứa bé non nớt vừa được sinh ra, trong lòng phảng phất sự lo âu.

Chương 3082