Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 3226

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3226“Có thể dùng tu vi tiên thiên sơ kỳ phát động đòn tấn công sánh ngang với tiên thiên hậu kỳ. Ôn Thắng Nam, chỉ dựa vào điều này, cô đã có thể lấy làm kiêu ngạo trong các thiên tài ở sao Ly rồi!”.Nhưng chỉ chốc lát sau, giọng điệu của ông ta bỗng thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Chỉ đáng tiếc, cô vẫn còn quá yếu!”.Ông ta dứt lời, bàn tay chậm rãi đưa ra, giữa bàn tay ông ta có chứa ánh chớp màu xanh lam, giống như tay của Lôi Thần. Ông ta không hề né tránh, cứ vậy chính diện nghênh đón chùm sáng màu đỏ, nắm nó trong tay.“Đùng đùng!”.Chùm sáng đỏ rung chuyển kịch liệt giữa lòng bàn tay Thiên Lôi Tử, phát ra tiếng nổ lớn. Ôn Thắng Nam cũng vận chuyển chân lực đến cực hạn.Nhưng cho dù cô ta có vận chuyển sức mạnh thế nào, chùm sáng màu đỏ ấy vẫn không thể tiến thêm một tấc nào, bị bàn tay của Thiên Lôi Tử giữ chặt.“Ầm!”.Đúng lúc đó, năm ngón tay của Thiên Lôi Tử nắm lại, lòng bàn tay dùng sức, những đường cong sấm sét lan tràn lên trên. Chùm sáng đỏ bị bóp nát giữa không trung, hóa thành đốm sáng đầy trời.Không chỉ như vậy, sức mạnh sấm sét mạnh mẽ chạy dọc theo quỹ đạo của chùm sáng đỏ lan tới, chạm vào mũi thương của Ôn Thắng Nam. Cả người cô ta run rẩy, bị nổ bay ngược ra xa, một ngụm máu tươi phun tung tóe đầy trời.“Ôn sư tỷ!”.Hai chị em nhà họ Nhiễm lập tức kinh ngạc kêu lên, Lữ trưởng lão và các thành viên của đội chấp pháp cũng kinh ngạc biến sắc.Ôn Thắng Nam bay xa trăm trượng giữa không trung mới dần dần đứng vững được. Nơi gan bàn tay trái của cô ta đã hiện ra vết cháy sém rõ rệt, đó là dấu vết bị sức mạnh sấm sét làm bị thương.Khóe miệng cô ta vẫn còn dính máu, rõ ràng đòn vừa rồi đã làm cô ta bị thương nặng!“Ôn Thắng Nam, với thiên phú của cô, nếu tu luyện thêm mười năm nữa, có lẽ ngay cả lão phu cũng không áp chế nổi cô!”.“Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó nữa rồi!”.Thiên Lôi Tử chậm rãi bước đến từ chân trời, trong mắt bỗng dâng lên sự chế giễu.“Vừa rồi cô nói người trong môn phái các cô không bao giờ cầu xin ai, chết thì chết. Tôi bỗng muốn xem xem, khi thống soái của đội chấp pháp như cô đối mặt với cái chết có quỳ xuống xin tha không?”.Trong lúc ông ta đang nói, tay đã nhấc lên, tia chớp trên lòng bàn tay lại ngưng tụ lần nữa, ông ta đứng từ xa nhìn về phía Ôn Thắng Nam.Những người khác muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng lại phát hiện xung quanh bọn họ đã giăng đầy sức mạnh sấm sét từ lúc nào không hay, kìm hãm bọn họ chặt chẽ, không thể động đậy.Hai chị em nhà họ Nhiễm vô cùng tuyệt vọng, thực lực của Thiên Lôi Tử còn đáng sợ hơn lời đồn, e rằng đã đạt đến tiên thiên đỉnh cao.Đối diện với đối thủ như vậy, trừ khi là trưởng lão xếp hạng mười trở lên trong môn phái xuất hiện, nếu không, ai có thể chống lại được?Ôn Thắng Nam cảm giác được hơi thờ cái chết ập đến, toàn thân lạnh toát. Nhưng dù ở trong tình cảnh này, cô ta vẫn không hề sợ hãi, trong mắt hiện lên sự kiện định coi thường cái chết. Người của Hiên Viên Điện bạn tôi xưa nay chỉ có chết trận, không sống tạm bợ Sau khi tôi chết, nhất định sẽ có người trả thù thay tôi, ông ra tay đi.Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3226“Có thể dùng tu vi tiên thiên sơ kỳ phát động đòn tấn công sánh ngang với tiên thiên hậu kỳ. Ôn Thắng Nam, chỉ dựa vào điều này, cô đã có thể lấy làm kiêu ngạo trong các thiên tài ở sao Ly rồi!”.Nhưng chỉ chốc lát sau, giọng điệu của ông ta bỗng thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Chỉ đáng tiếc, cô vẫn còn quá yếu!”.Ông ta dứt lời, bàn tay chậm rãi đưa ra, giữa bàn tay ông ta có chứa ánh chớp màu xanh lam, giống như tay của Lôi Thần. Ông ta không hề né tránh, cứ vậy chính diện nghênh đón chùm sáng màu đỏ, nắm nó trong tay.“Đùng đùng!”.Chùm sáng đỏ rung chuyển kịch liệt giữa lòng bàn tay Thiên Lôi Tử, phát ra tiếng nổ lớn. Ôn Thắng Nam cũng vận chuyển chân lực đến cực hạn.Nhưng cho dù cô ta có vận chuyển sức mạnh thế nào, chùm sáng màu đỏ ấy vẫn không thể tiến thêm một tấc nào, bị bàn tay của Thiên Lôi Tử giữ chặt.“Ầm!”.Đúng lúc đó, năm ngón tay của Thiên Lôi Tử nắm lại, lòng bàn tay dùng sức, những đường cong sấm sét lan tràn lên trên. Chùm sáng đỏ bị bóp nát giữa không trung, hóa thành đốm sáng đầy trời.Không chỉ như vậy, sức mạnh sấm sét mạnh mẽ chạy dọc theo quỹ đạo của chùm sáng đỏ lan tới, chạm vào mũi thương của Ôn Thắng Nam. Cả người cô ta run rẩy, bị nổ bay ngược ra xa, một ngụm máu tươi phun tung tóe đầy trời.“Ôn sư tỷ!”.Hai chị em nhà họ Nhiễm lập tức kinh ngạc kêu lên, Lữ trưởng lão và các thành viên của đội chấp pháp cũng kinh ngạc biến sắc.Ôn Thắng Nam bay xa trăm trượng giữa không trung mới dần dần đứng vững được. Nơi gan bàn tay trái của cô ta đã hiện ra vết cháy sém rõ rệt, đó là dấu vết bị sức mạnh sấm sét làm bị thương.Khóe miệng cô ta vẫn còn dính máu, rõ ràng đòn vừa rồi đã làm cô ta bị thương nặng!“Ôn Thắng Nam, với thiên phú của cô, nếu tu luyện thêm mười năm nữa, có lẽ ngay cả lão phu cũng không áp chế nổi cô!”.“Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó nữa rồi!”.Thiên Lôi Tử chậm rãi bước đến từ chân trời, trong mắt bỗng dâng lên sự chế giễu.“Vừa rồi cô nói người trong môn phái các cô không bao giờ cầu xin ai, chết thì chết. Tôi bỗng muốn xem xem, khi thống soái của đội chấp pháp như cô đối mặt với cái chết có quỳ xuống xin tha không?”.Trong lúc ông ta đang nói, tay đã nhấc lên, tia chớp trên lòng bàn tay lại ngưng tụ lần nữa, ông ta đứng từ xa nhìn về phía Ôn Thắng Nam.Những người khác muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng lại phát hiện xung quanh bọn họ đã giăng đầy sức mạnh sấm sét từ lúc nào không hay, kìm hãm bọn họ chặt chẽ, không thể động đậy.Hai chị em nhà họ Nhiễm vô cùng tuyệt vọng, thực lực của Thiên Lôi Tử còn đáng sợ hơn lời đồn, e rằng đã đạt đến tiên thiên đỉnh cao.Đối diện với đối thủ như vậy, trừ khi là trưởng lão xếp hạng mười trở lên trong môn phái xuất hiện, nếu không, ai có thể chống lại được?Ôn Thắng Nam cảm giác được hơi thờ cái chết ập đến, toàn thân lạnh toát. Nhưng dù ở trong tình cảnh này, cô ta vẫn không hề sợ hãi, trong mắt hiện lên sự kiện định coi thường cái chết. Người của Hiên Viên Điện bạn tôi xưa nay chỉ có chết trận, không sống tạm bợ Sau khi tôi chết, nhất định sẽ có người trả thù thay tôi, ông ra tay đi.Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3226“Có thể dùng tu vi tiên thiên sơ kỳ phát động đòn tấn công sánh ngang với tiên thiên hậu kỳ. Ôn Thắng Nam, chỉ dựa vào điều này, cô đã có thể lấy làm kiêu ngạo trong các thiên tài ở sao Ly rồi!”.Nhưng chỉ chốc lát sau, giọng điệu của ông ta bỗng thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Chỉ đáng tiếc, cô vẫn còn quá yếu!”.Ông ta dứt lời, bàn tay chậm rãi đưa ra, giữa bàn tay ông ta có chứa ánh chớp màu xanh lam, giống như tay của Lôi Thần. Ông ta không hề né tránh, cứ vậy chính diện nghênh đón chùm sáng màu đỏ, nắm nó trong tay.“Đùng đùng!”.Chùm sáng đỏ rung chuyển kịch liệt giữa lòng bàn tay Thiên Lôi Tử, phát ra tiếng nổ lớn. Ôn Thắng Nam cũng vận chuyển chân lực đến cực hạn.Nhưng cho dù cô ta có vận chuyển sức mạnh thế nào, chùm sáng màu đỏ ấy vẫn không thể tiến thêm một tấc nào, bị bàn tay của Thiên Lôi Tử giữ chặt.“Ầm!”.Đúng lúc đó, năm ngón tay của Thiên Lôi Tử nắm lại, lòng bàn tay dùng sức, những đường cong sấm sét lan tràn lên trên. Chùm sáng đỏ bị bóp nát giữa không trung, hóa thành đốm sáng đầy trời.Không chỉ như vậy, sức mạnh sấm sét mạnh mẽ chạy dọc theo quỹ đạo của chùm sáng đỏ lan tới, chạm vào mũi thương của Ôn Thắng Nam. Cả người cô ta run rẩy, bị nổ bay ngược ra xa, một ngụm máu tươi phun tung tóe đầy trời.“Ôn sư tỷ!”.Hai chị em nhà họ Nhiễm lập tức kinh ngạc kêu lên, Lữ trưởng lão và các thành viên của đội chấp pháp cũng kinh ngạc biến sắc.Ôn Thắng Nam bay xa trăm trượng giữa không trung mới dần dần đứng vững được. Nơi gan bàn tay trái của cô ta đã hiện ra vết cháy sém rõ rệt, đó là dấu vết bị sức mạnh sấm sét làm bị thương.Khóe miệng cô ta vẫn còn dính máu, rõ ràng đòn vừa rồi đã làm cô ta bị thương nặng!“Ôn Thắng Nam, với thiên phú của cô, nếu tu luyện thêm mười năm nữa, có lẽ ngay cả lão phu cũng không áp chế nổi cô!”.“Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó nữa rồi!”.Thiên Lôi Tử chậm rãi bước đến từ chân trời, trong mắt bỗng dâng lên sự chế giễu.“Vừa rồi cô nói người trong môn phái các cô không bao giờ cầu xin ai, chết thì chết. Tôi bỗng muốn xem xem, khi thống soái của đội chấp pháp như cô đối mặt với cái chết có quỳ xuống xin tha không?”.Trong lúc ông ta đang nói, tay đã nhấc lên, tia chớp trên lòng bàn tay lại ngưng tụ lần nữa, ông ta đứng từ xa nhìn về phía Ôn Thắng Nam.Những người khác muốn tiến lên giúp đỡ, nhưng lại phát hiện xung quanh bọn họ đã giăng đầy sức mạnh sấm sét từ lúc nào không hay, kìm hãm bọn họ chặt chẽ, không thể động đậy.Hai chị em nhà họ Nhiễm vô cùng tuyệt vọng, thực lực của Thiên Lôi Tử còn đáng sợ hơn lời đồn, e rằng đã đạt đến tiên thiên đỉnh cao.Đối diện với đối thủ như vậy, trừ khi là trưởng lão xếp hạng mười trở lên trong môn phái xuất hiện, nếu không, ai có thể chống lại được?Ôn Thắng Nam cảm giác được hơi thờ cái chết ập đến, toàn thân lạnh toát. Nhưng dù ở trong tình cảnh này, cô ta vẫn không hề sợ hãi, trong mắt hiện lên sự kiện định coi thường cái chết. Người của Hiên Viên Điện bạn tôi xưa nay chỉ có chết trận, không sống tạm bợ Sau khi tôi chết, nhất định sẽ có người trả thù thay tôi, ông ra tay đi.Cô ta vừa nói lời này, Diệp Thiên vốn đã đi xa chiến trường bỗng dừng bước.

Chương 3226