Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 3273
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3273Cảm nhận được sức mạnh tinh thần trầm ổn như sông núi của Diệp Thiên, Thiên Luân cũng hơi kinh ngạc.“Xem ra thời gian này, tu vi của cậu cũng đã tiến bộ không ít!”.Diệp Thiên không quan tâm, chỉ lạnh nhạt nói: “Không phải ông cũng vậy sao?”.Theo cậu cảm nhận, trên người Thiên Luân ẩn chứa một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, ngay cả cậu cũng không thể không nghiêm túc đối đãi.Hiển nhiên, tu vi của Thiên Luân đã mạnh hơn lúc ở Trái Đất không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Mạc Vấn Thương, kim đan cửu phẩm bại trong tay cậu lúc trước, so với Thiên Luân cũng yếu ớt chẳng khác nào đứa bé mới sinh.Bây giờ cậu cũng không nhìn thấu được tu vi thực sự của Thiên Luân.Ánh mắt Thiên Luân dừng trên người Diệp Thiên trong chốc lát, sau đó sát ý bùng lên trong mắt gã, song gã lại nhìn về phía mười vị thiên tài của Hiên Viên Điện phía sau Diệp Thiên với vẻ mặt đùa cợt.“Đám người sau lưng cậu có thiên phú không tệ, cũng là hạt giống tốt của Hiên Viên Điện đúng không?”.“Tôi biết bây giờ cậu là Thần Tử của Hiên Viên Điện, quản lý Hiên Viên Điện. Nếu đã như vậy, tôi sẽ đích thân xóa bỏ Hiên Viện Điện ra khỏi sao Ly, để cậu nếm mùi đau khổ khi mất hết tất cả!”.“Di tích nguyên anh vẫn chưa mở, thời gian còn nhiều, tôi sẽ từ từ chơi đùa với cậu. Đến lúc đó, tôi sẽ giải quyết hết mọi ân oán với cậu!”.Gã nói xong, quay người đi thẳng, Đới Mông Phi lập tức theo sau. Những nơi gã đi qua, các tu sĩ cao thủ đứng xem xung quanh đều tự động nhường đường, không dám đụng vào gã.Không chỉ vì Thiên Luân đại diện cho Dương Thần Vực, một trong ngũ đại thượng tông, mà còn vì thực lực sâu không lường được mà bản thân Thiên Luân thể hiện ra, không ai muốn tùy tiện gây xung đột mâu thuẫn với gã.Nhìn Thiên Luân rời đi, ngón tay Diệp Thiên động đậy, ánh mắt lóe sáng. Nhưng chỉ chốc lát sau, rốt cuộc cậu vẫn xua tan ý nghĩ ra tay ngay bây giờ.Mặc dù Thiên Luân là kẻ địch duy nhất dồn cậu đến đường cùng, nhưng đó là quá khứ. Lúc ấy, Diệp Thiên chỉ có một sát chiêu là Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm. Bây giờ, cậu không những đã tu thành tam hoa tụ đỉnh, mà còn có bốn linh thể thần thú, cộng thêm Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm và Phệ Thiên Trường Sinh Thể, cậu tự nhận mình không hề thua kém Thiên Luân.Tuy nhiên, nếu bây giờ cậu khai chiến với Thiên Luân, muốn đánh bại Thiên Luân chắc chắn sẽ phải tốn rất nhiều thời gian. Trong lúc đó, nếu Dương Thần Vực hoặc người của tứ đại thượng tông khác ra tay với đám người Ôn Thắng Nam, cậu lại không thể phân thân.Lần này đến vùng hoang mạc phía Bắc, mục tiêu hàng đầu là lấy được truyền thừa công pháp trong di tích nguyên anh, nâng cao thực lực cho nhóm Ôn Thắng Nam, cậu phải lấy đại cục làm trọng.Còn Thiên Luân, cậu hiểu rất rõ, dù mình không chủ động tìm tới cửa, Thiên Luân cũng sẽ tìm đến cậu.Giữa hai người nhất định phải có một trận chiến ta sống ngươi chết, đây đã là kết cục định sẵn không thể thay đổi. Đợi đám người Ôn Thắng Nam lấy được truyền thừa hoặc pháp bảo trong di tích nguyên anh rời đi, đó mới là lúc cậu đối đầu trực diện với Thiên Luân.“Thần Tử, người vừa rồi có thù với cậu sao?”.Đợi Thiên Luân đi xa, Ôn Thắng Nam mới thở phào, sau đó vội vàng nhìn Diệp Thiên nói.Diệp Thiên gật đầu: “Ông ta là Thiên Luân, là kẻ thù không đội trời chung với tôi!”.
Chương 3273
Cảm nhận được sức mạnh tinh thần trầm ổn như sông núi của Diệp Thiên, Thiên Luân cũng hơi kinh ngạc.
“Xem ra thời gian này, tu vi của cậu cũng đã tiến bộ không ít!”.
Diệp Thiên không quan tâm, chỉ lạnh nhạt nói: “Không phải ông cũng vậy sao?”.
Theo cậu cảm nhận, trên người Thiên Luân ẩn chứa một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, ngay cả cậu cũng không thể không nghiêm túc đối đãi.
Hiển nhiên, tu vi của Thiên Luân đã mạnh hơn lúc ở Trái Đất không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Mạc Vấn Thương, kim đan cửu phẩm bại trong tay cậu lúc trước, so với Thiên Luân cũng yếu ớt chẳng khác nào đứa bé mới sinh.
Bây giờ cậu cũng không nhìn thấu được tu vi thực sự của Thiên Luân.
Ánh mắt Thiên Luân dừng trên người Diệp Thiên trong chốc lát, sau đó sát ý bùng lên trong mắt gã, song gã lại nhìn về phía mười vị thiên tài của Hiên Viên Điện phía sau Diệp Thiên với vẻ mặt đùa cợt.
“Đám người sau lưng cậu có thiên phú không tệ, cũng là hạt giống tốt của Hiên Viên Điện đúng không?”.
“Tôi biết bây giờ cậu là Thần Tử của Hiên Viên Điện, quản lý Hiên Viên Điện. Nếu đã như vậy, tôi sẽ đích thân xóa bỏ Hiên Viện Điện ra khỏi sao Ly, để cậu nếm mùi đau khổ khi mất hết tất cả!”.
“Di tích nguyên anh vẫn chưa mở, thời gian còn nhiều, tôi sẽ từ từ chơi đùa với cậu. Đến lúc đó, tôi sẽ giải quyết hết mọi ân oán với cậu!”.
Gã nói xong, quay người đi thẳng, Đới Mông Phi lập tức theo sau. Những nơi gã đi qua, các tu sĩ cao thủ đứng xem xung quanh đều tự động nhường đường, không dám đụng vào gã.
Không chỉ vì Thiên Luân đại diện cho Dương Thần Vực, một trong ngũ đại thượng tông, mà còn vì thực lực sâu không lường được mà bản thân Thiên Luân thể hiện ra, không ai muốn tùy tiện gây xung đột mâu thuẫn với gã.
Nhìn Thiên Luân rời đi, ngón tay Diệp Thiên động đậy, ánh mắt lóe sáng. Nhưng chỉ chốc lát sau, rốt cuộc cậu vẫn xua tan ý nghĩ ra tay ngay bây giờ.
Mặc dù Thiên Luân là kẻ địch duy nhất dồn cậu đến đường cùng, nhưng đó là quá khứ. Lúc ấy, Diệp Thiên chỉ có một sát chiêu là Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm. Bây giờ, cậu không những đã tu thành tam hoa tụ đỉnh, mà còn có bốn linh thể thần thú, cộng thêm Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm và Phệ Thiên Trường Sinh Thể, cậu tự nhận mình không hề thua kém Thiên Luân.
Tuy nhiên, nếu bây giờ cậu khai chiến với Thiên Luân, muốn đánh bại Thiên Luân chắc chắn sẽ phải tốn rất nhiều thời gian. Trong lúc đó, nếu Dương Thần Vực hoặc người của tứ đại thượng tông khác ra tay với đám người Ôn Thắng Nam, cậu lại không thể phân thân.
Lần này đến vùng hoang mạc phía Bắc, mục tiêu hàng đầu là lấy được truyền thừa công pháp trong di tích nguyên anh, nâng cao thực lực cho nhóm Ôn Thắng Nam, cậu phải lấy đại cục làm trọng.
Còn Thiên Luân, cậu hiểu rất rõ, dù mình không chủ động tìm tới cửa, Thiên Luân cũng sẽ tìm đến cậu.
Giữa hai người nhất định phải có một trận chiến ta sống ngươi chết, đây đã là kết cục định sẵn không thể thay đổi. Đợi đám người Ôn Thắng Nam lấy được truyền thừa hoặc pháp bảo trong di tích nguyên anh rời đi, đó mới là lúc cậu đối đầu trực diện với Thiên Luân.
“Thần Tử, người vừa rồi có thù với cậu sao?”.
Đợi Thiên Luân đi xa, Ôn Thắng Nam mới thở phào, sau đó vội vàng nhìn Diệp Thiên nói.
Diệp Thiên gật đầu: “Ông ta là Thiên Luân, là kẻ thù không đội trời chung với tôi!”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3273Cảm nhận được sức mạnh tinh thần trầm ổn như sông núi của Diệp Thiên, Thiên Luân cũng hơi kinh ngạc.“Xem ra thời gian này, tu vi của cậu cũng đã tiến bộ không ít!”.Diệp Thiên không quan tâm, chỉ lạnh nhạt nói: “Không phải ông cũng vậy sao?”.Theo cậu cảm nhận, trên người Thiên Luân ẩn chứa một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, ngay cả cậu cũng không thể không nghiêm túc đối đãi.Hiển nhiên, tu vi của Thiên Luân đã mạnh hơn lúc ở Trái Đất không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Mạc Vấn Thương, kim đan cửu phẩm bại trong tay cậu lúc trước, so với Thiên Luân cũng yếu ớt chẳng khác nào đứa bé mới sinh.Bây giờ cậu cũng không nhìn thấu được tu vi thực sự của Thiên Luân.Ánh mắt Thiên Luân dừng trên người Diệp Thiên trong chốc lát, sau đó sát ý bùng lên trong mắt gã, song gã lại nhìn về phía mười vị thiên tài của Hiên Viên Điện phía sau Diệp Thiên với vẻ mặt đùa cợt.“Đám người sau lưng cậu có thiên phú không tệ, cũng là hạt giống tốt của Hiên Viên Điện đúng không?”.“Tôi biết bây giờ cậu là Thần Tử của Hiên Viên Điện, quản lý Hiên Viên Điện. Nếu đã như vậy, tôi sẽ đích thân xóa bỏ Hiên Viện Điện ra khỏi sao Ly, để cậu nếm mùi đau khổ khi mất hết tất cả!”.“Di tích nguyên anh vẫn chưa mở, thời gian còn nhiều, tôi sẽ từ từ chơi đùa với cậu. Đến lúc đó, tôi sẽ giải quyết hết mọi ân oán với cậu!”.Gã nói xong, quay người đi thẳng, Đới Mông Phi lập tức theo sau. Những nơi gã đi qua, các tu sĩ cao thủ đứng xem xung quanh đều tự động nhường đường, không dám đụng vào gã.Không chỉ vì Thiên Luân đại diện cho Dương Thần Vực, một trong ngũ đại thượng tông, mà còn vì thực lực sâu không lường được mà bản thân Thiên Luân thể hiện ra, không ai muốn tùy tiện gây xung đột mâu thuẫn với gã.Nhìn Thiên Luân rời đi, ngón tay Diệp Thiên động đậy, ánh mắt lóe sáng. Nhưng chỉ chốc lát sau, rốt cuộc cậu vẫn xua tan ý nghĩ ra tay ngay bây giờ.Mặc dù Thiên Luân là kẻ địch duy nhất dồn cậu đến đường cùng, nhưng đó là quá khứ. Lúc ấy, Diệp Thiên chỉ có một sát chiêu là Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm. Bây giờ, cậu không những đã tu thành tam hoa tụ đỉnh, mà còn có bốn linh thể thần thú, cộng thêm Chân Vũ Thiên Lôi Kiếm và Phệ Thiên Trường Sinh Thể, cậu tự nhận mình không hề thua kém Thiên Luân.Tuy nhiên, nếu bây giờ cậu khai chiến với Thiên Luân, muốn đánh bại Thiên Luân chắc chắn sẽ phải tốn rất nhiều thời gian. Trong lúc đó, nếu Dương Thần Vực hoặc người của tứ đại thượng tông khác ra tay với đám người Ôn Thắng Nam, cậu lại không thể phân thân.Lần này đến vùng hoang mạc phía Bắc, mục tiêu hàng đầu là lấy được truyền thừa công pháp trong di tích nguyên anh, nâng cao thực lực cho nhóm Ôn Thắng Nam, cậu phải lấy đại cục làm trọng.Còn Thiên Luân, cậu hiểu rất rõ, dù mình không chủ động tìm tới cửa, Thiên Luân cũng sẽ tìm đến cậu.Giữa hai người nhất định phải có một trận chiến ta sống ngươi chết, đây đã là kết cục định sẵn không thể thay đổi. Đợi đám người Ôn Thắng Nam lấy được truyền thừa hoặc pháp bảo trong di tích nguyên anh rời đi, đó mới là lúc cậu đối đầu trực diện với Thiên Luân.“Thần Tử, người vừa rồi có thù với cậu sao?”.Đợi Thiên Luân đi xa, Ôn Thắng Nam mới thở phào, sau đó vội vàng nhìn Diệp Thiên nói.Diệp Thiên gật đầu: “Ông ta là Thiên Luân, là kẻ thù không đội trời chung với tôi!”.