Khách sạn Bắc Kinh, cửa phòng 315. Trước cánh cửa khép hờ, Lăng Vi lạnh lùng nhìn quần áo rơi đầy đất trong phòng. “Tử Huân, Tử Huân… Đau…” “Vi Vi, Vi Vi… anh muốn em…” Giọng nói này, Lăng Vi quá quen thuộc! Lăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này?
Chương 1564: Chuyện xấu kem ly (2)
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợTác giả: Bạo Mễ HoaTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn Bắc Kinh, cửa phòng 315. Trước cánh cửa khép hờ, Lăng Vi lạnh lùng nhìn quần áo rơi đầy đất trong phòng. “Tử Huân, Tử Huân… Đau…” “Vi Vi, Vi Vi… anh muốn em…” Giọng nói này, Lăng Vi quá quen thuộc! Lăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Nhóm dịch: Thất Liên HoaLý Thiên Mặc cũng không lo lắng cha và cha mẹ nuôi của anh sẽ ở chung không tốt, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng hỏi anh: “Con cần cha, hay cần bọn họ?”Hai bên, đều là người thân mà anh yêu thương nhất, anh hy vọng bọn họ có thể ở chung hòa thuận, anh sẽ cố gắng hết sức của mình để cho bọn họ đều cảm thấy hạnh phúc.Giữa trưa ngày thứ hai, Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu cùng đi ra ngoài ăn cơm, Lôi Niểu Niểu vừa nghĩ đến buổi tối có thể được ăn cua liền thèm đến chảy nước miếng. Cô nhìn thực đơn không nhịn được liền kêu một mâm “tôm băng” ăn cho đỡ thèm.Hai người cơm nước xong, Lý Thiên Mặc đi căn cứ đón Lý Vân Hào. Buổi chiều Lôi Niểu Niểu còn phải đi học không đi chung được.Lý Thiên Mặc đưa Lôi Niểu Niểu về trường học, còn chưa có lên đường đâu, đột nhiên Lý Vân Hào gọi điện thoại đến: “Thiên Mặc, cha và tiểu Vi cùng tiểu Đình tới, con không cần cố ý tới đón cha, buổi sáng bọn họ đã đến. Cha và dì Khanh của con cùng nhau trở về.”“Thật tốt, vậy cha ở chỗ của tiểu Vi trước một lúc, con về nhà thay bộ quần áo sẽ đi đón cha.”“Được! Đừng nóng nảy, cha đáng đánh cờ với ông Diệp của con đây!” Đột nhiên Lý Vân Hào đè ống nghe lại, nhỏ giọng nói: “Ông Diệp của con thấy cha đang gọi điện thoại lén lút đổi cờ kia... cha không nói với con nữa.”“...” Lý Thiên Mặc cúp điện thoại, về nhà tắm thay quần áo. hôm nay anh có một giờ học buổi trưa, bên phòng làm việc lại gọi điện thoại không ngừng, anh bận rộn đến cả người đều dơ, anh định tắm xong rồi đến chỗ ba mẹ.Lôi Niểu niểu cơm nước xong trở về phòng ngủ, kết quả cái tên Lôi Chân này ngáy khò khò vang trời!Lôi Niểu Niểu mệt mỏi nhức đầu, suy nghĩ, vẫn là trở về chỗ Lý Thiên Mặc ngủ, dù sao anh cũng đã đi căn cứ! Con cọp không ở nhà, thì khỉ lên ngôi vương nha!囧 mặc dù so sánh không thích hợp, nhưng mà, anh không có ở trong nhà, thì chính là thiên hạ của cô nha! Ha ha ha.....Lôi Niểu Niểu xoay xoay chìa khóá của Lý Thiên Mặc trong tay, mua một ly kem, gọi chiếc taxi đến nhà anh.Xe lái đến dưới lầu nhà anh, vừa lúc ăn xong kem ly! Hoàn mỹ ---Lúc Lôi Niểu Niểu đang trên đường tung tăng đi thang máy, ném cái hộp vào thùng rác.Đột nhiên... cô cúi người xuống.... hơi bị đau bụng.... cô vịn tưởng đi vào thang máy, đột nhiên bụng đau như dời sông lấp biển vậy.Dường như, cái kem ly đó lạnh quá, làm lạnh bụng?!Cô ngồi chồm hỗm dưới đất, đau đếp gập người, nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra ngoài.... cô nuốt nước miếng, ôm bụng, mồ hôi trên trán càng nhiều hơn, thật muốn lập tức đi nhà vệ sinh!Rốt cuộc chịu đựng đến thang máy ngừng lại, cô nhanh chóng chạy đến nhà của Lý Thiên Mặc ---Mở cửa, mở cửa! Mở cửa nhanh! Cô run rẩy cầm chìa khóa đưa vào lỗ, “ca tháp” cửa mở ra.Cô đẩy cửa đi vào, quăng giầy, “Ầm ---” đá văng cửa ra, chạy thẳng tới phòng vệ sinh ----Phòng vệ sinh và phòng tắm của Lý Thiên Mặc là cùng nhau nha....Bi kịch là Lý Thiên Mặc còn đang tắm!Anh nghe được tiếng động ở cửa “Quang”, đầu tiên là sững sờ, trong đầu nghĩ: Là Niểu Niểu tới? Không thể nha... buổi chiều cô còn có giờ học nha!Anh đang suy nghĩ đâu, đột nhiên ---- cửa phòng tắm mở ra.... anh chấn động đến đứng ngây người, trên đầu tràn đầy bọt xà phòng, chỉ thấy Lôi Niểu Niểu ôm bụng đang muốn đi vào.“A!” Lôi Niểu Niểu giật mình! Cô mở to hai mắt nhìn thân thể anh!Lý Thiên Mặc không có mặc đồ nha.... vòi sen trong tay vẫn còn đang xối nước đâu... anh đối mặt với cô... Lôi Niểu Niểu sững sờ một hồi! Nháy mắt cô không ôm bụng nữa mà dùng hai tay che miệng!Lý Thiên Mặc vội vàng xoay người: “Đi ra ngoài nha, đóng cửa!”“A --- Sao anh lại ở nhà?” Lôi Niểu Niểu kêu lớn, tiếng kêu của cô từ kẽ tay tràn ra, giờ Lý Thiên Mặc mới hiểu được, tại sao cô không che mắt, mà là che miệng....Chỉ với cái giọng đó.... liền có thể kêu tỉnh tất cả mọi người chung quanh!Lý Thiên Mặc cũng không tốt.... cả người anh nóng bừng nói:“Em đã thấy hết của anh, còn kêu cái gì? Cũng không phải anh nhìn em! Mau đi ra, đóng cửa ---”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Thiên Mặc cũng không lo lắng cha và cha mẹ nuôi của anh sẽ ở chung không tốt, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng hỏi anh: “Con cần cha, hay cần bọn họ?”
Hai bên, đều là người thân mà anh yêu thương nhất, anh hy vọng bọn họ có thể ở chung hòa thuận, anh sẽ cố gắng hết sức của mình để cho bọn họ đều cảm thấy hạnh phúc.
Giữa trưa ngày thứ hai, Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu cùng đi ra ngoài ăn cơm, Lôi Niểu Niểu vừa nghĩ đến buổi tối có thể được ăn cua liền thèm đến chảy nước miếng. Cô nhìn thực đơn không nhịn được liền kêu một mâm “tôm băng” ăn cho đỡ thèm.
Hai người cơm nước xong, Lý Thiên Mặc đi căn cứ đón Lý Vân Hào. Buổi chiều Lôi Niểu Niểu còn phải đi học không đi chung được.
Lý Thiên Mặc đưa Lôi Niểu Niểu về trường học, còn chưa có lên đường đâu, đột nhiên Lý Vân Hào gọi điện thoại đến: “Thiên Mặc, cha và tiểu Vi cùng tiểu Đình tới, con không cần cố ý tới đón cha, buổi sáng bọn họ đã đến. Cha và dì Khanh của con cùng nhau trở về.”
“Thật tốt, vậy cha ở chỗ của tiểu Vi trước một lúc, con về nhà thay bộ quần áo sẽ đi đón cha.”
“Được! Đừng nóng nảy, cha đáng đánh cờ với ông Diệp của con đây!” Đột nhiên Lý Vân Hào đè ống nghe lại, nhỏ giọng nói: “Ông Diệp của con thấy cha đang gọi điện thoại lén lút đổi cờ kia... cha không nói với con nữa.”
“...” Lý Thiên Mặc cúp điện thoại, về nhà tắm thay quần áo. hôm nay anh có một giờ học buổi trưa, bên phòng làm việc lại gọi điện thoại không ngừng, anh bận rộn đến cả người đều dơ, anh định tắm xong rồi đến chỗ ba mẹ.
Lôi Niểu niểu cơm nước xong trở về phòng ngủ, kết quả cái tên Lôi Chân này ngáy khò khò vang trời!
Lôi Niểu Niểu mệt mỏi nhức đầu, suy nghĩ, vẫn là trở về chỗ Lý Thiên Mặc ngủ, dù sao anh cũng đã đi căn cứ! Con cọp không ở nhà, thì khỉ lên ngôi vương nha!
囧 mặc dù so sánh không thích hợp, nhưng mà, anh không có ở trong nhà, thì chính là thiên hạ của cô nha! Ha ha ha.....
Lôi Niểu Niểu xoay xoay chìa khóá của Lý Thiên Mặc trong tay, mua một ly kem, gọi chiếc taxi đến nhà anh.
Xe lái đến dưới lầu nhà anh, vừa lúc ăn xong kem ly! Hoàn mỹ ---
Lúc Lôi Niểu Niểu đang trên đường tung tăng đi thang máy, ném cái hộp vào thùng rác.
Đột nhiên... cô cúi người xuống.... hơi bị đau bụng.... cô vịn tưởng đi vào thang máy, đột nhiên bụng đau như dời sông lấp biển vậy.
Dường như, cái kem ly đó lạnh quá, làm lạnh bụng?!
Cô ngồi chồm hỗm dưới đất, đau đếp gập người, nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra ngoài.... cô nuốt nước miếng, ôm bụng, mồ hôi trên trán càng nhiều hơn, thật muốn lập tức đi nhà vệ sinh!
Rốt cuộc chịu đựng đến thang máy ngừng lại, cô nhanh chóng chạy đến nhà của Lý Thiên Mặc ---
Mở cửa, mở cửa! Mở cửa nhanh! Cô run rẩy cầm chìa khóa đưa vào lỗ, “ca tháp” cửa mở ra.
Cô đẩy cửa đi vào, quăng giầy, “Ầm ---” đá văng cửa ra, chạy thẳng tới phòng vệ sinh ----
Phòng vệ sinh và phòng tắm của Lý Thiên Mặc là cùng nhau nha....
Bi kịch là Lý Thiên Mặc còn đang tắm!
Anh nghe được tiếng động ở cửa “Quang”, đầu tiên là sững sờ, trong đầu nghĩ: Là Niểu Niểu tới? Không thể nha... buổi chiều cô còn có giờ học nha!
Anh đang suy nghĩ đâu, đột nhiên ---- cửa phòng tắm mở ra.... anh chấn động đến đứng ngây người, trên đầu tràn đầy bọt xà phòng, chỉ thấy Lôi Niểu Niểu ôm bụng đang muốn đi vào.
“A!” Lôi Niểu Niểu giật mình! Cô mở to hai mắt nhìn thân thể anh!
Lý Thiên Mặc không có mặc đồ nha.... vòi sen trong tay vẫn còn đang xối nước đâu... anh đối mặt với cô... Lôi Niểu Niểu sững sờ một hồi! Nháy mắt cô không ôm bụng nữa mà dùng hai tay che miệng!
Lý Thiên Mặc vội vàng xoay người: “Đi ra ngoài nha, đóng cửa!”
“A --- Sao anh lại ở nhà?” Lôi Niểu Niểu kêu lớn, tiếng kêu của cô từ kẽ tay tràn ra, giờ Lý Thiên Mặc mới hiểu được, tại sao cô không che mắt, mà là che miệng....
Chỉ với cái giọng đó.... liền có thể kêu tỉnh tất cả mọi người chung quanh!
Lý Thiên Mặc cũng không tốt.... cả người anh nóng bừng nói:“Em đã thấy hết của anh, còn kêu cái gì? Cũng không phải anh nhìn em! Mau đi ra, đóng cửa ---”
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợTác giả: Bạo Mễ HoaTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngKhách sạn Bắc Kinh, cửa phòng 315. Trước cánh cửa khép hờ, Lăng Vi lạnh lùng nhìn quần áo rơi đầy đất trong phòng. “Tử Huân, Tử Huân… Đau…” “Vi Vi, Vi Vi… anh muốn em…” Giọng nói này, Lăng Vi quá quen thuộc! Lăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Nhóm dịch: Thất Liên HoaLý Thiên Mặc cũng không lo lắng cha và cha mẹ nuôi của anh sẽ ở chung không tốt, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng hỏi anh: “Con cần cha, hay cần bọn họ?”Hai bên, đều là người thân mà anh yêu thương nhất, anh hy vọng bọn họ có thể ở chung hòa thuận, anh sẽ cố gắng hết sức của mình để cho bọn họ đều cảm thấy hạnh phúc.Giữa trưa ngày thứ hai, Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu cùng đi ra ngoài ăn cơm, Lôi Niểu Niểu vừa nghĩ đến buổi tối có thể được ăn cua liền thèm đến chảy nước miếng. Cô nhìn thực đơn không nhịn được liền kêu một mâm “tôm băng” ăn cho đỡ thèm.Hai người cơm nước xong, Lý Thiên Mặc đi căn cứ đón Lý Vân Hào. Buổi chiều Lôi Niểu Niểu còn phải đi học không đi chung được.Lý Thiên Mặc đưa Lôi Niểu Niểu về trường học, còn chưa có lên đường đâu, đột nhiên Lý Vân Hào gọi điện thoại đến: “Thiên Mặc, cha và tiểu Vi cùng tiểu Đình tới, con không cần cố ý tới đón cha, buổi sáng bọn họ đã đến. Cha và dì Khanh của con cùng nhau trở về.”“Thật tốt, vậy cha ở chỗ của tiểu Vi trước một lúc, con về nhà thay bộ quần áo sẽ đi đón cha.”“Được! Đừng nóng nảy, cha đáng đánh cờ với ông Diệp của con đây!” Đột nhiên Lý Vân Hào đè ống nghe lại, nhỏ giọng nói: “Ông Diệp của con thấy cha đang gọi điện thoại lén lút đổi cờ kia... cha không nói với con nữa.”“...” Lý Thiên Mặc cúp điện thoại, về nhà tắm thay quần áo. hôm nay anh có một giờ học buổi trưa, bên phòng làm việc lại gọi điện thoại không ngừng, anh bận rộn đến cả người đều dơ, anh định tắm xong rồi đến chỗ ba mẹ.Lôi Niểu niểu cơm nước xong trở về phòng ngủ, kết quả cái tên Lôi Chân này ngáy khò khò vang trời!Lôi Niểu Niểu mệt mỏi nhức đầu, suy nghĩ, vẫn là trở về chỗ Lý Thiên Mặc ngủ, dù sao anh cũng đã đi căn cứ! Con cọp không ở nhà, thì khỉ lên ngôi vương nha!囧 mặc dù so sánh không thích hợp, nhưng mà, anh không có ở trong nhà, thì chính là thiên hạ của cô nha! Ha ha ha.....Lôi Niểu Niểu xoay xoay chìa khóá của Lý Thiên Mặc trong tay, mua một ly kem, gọi chiếc taxi đến nhà anh.Xe lái đến dưới lầu nhà anh, vừa lúc ăn xong kem ly! Hoàn mỹ ---Lúc Lôi Niểu Niểu đang trên đường tung tăng đi thang máy, ném cái hộp vào thùng rác.Đột nhiên... cô cúi người xuống.... hơi bị đau bụng.... cô vịn tưởng đi vào thang máy, đột nhiên bụng đau như dời sông lấp biển vậy.Dường như, cái kem ly đó lạnh quá, làm lạnh bụng?!Cô ngồi chồm hỗm dưới đất, đau đếp gập người, nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra ngoài.... cô nuốt nước miếng, ôm bụng, mồ hôi trên trán càng nhiều hơn, thật muốn lập tức đi nhà vệ sinh!Rốt cuộc chịu đựng đến thang máy ngừng lại, cô nhanh chóng chạy đến nhà của Lý Thiên Mặc ---Mở cửa, mở cửa! Mở cửa nhanh! Cô run rẩy cầm chìa khóa đưa vào lỗ, “ca tháp” cửa mở ra.Cô đẩy cửa đi vào, quăng giầy, “Ầm ---” đá văng cửa ra, chạy thẳng tới phòng vệ sinh ----Phòng vệ sinh và phòng tắm của Lý Thiên Mặc là cùng nhau nha....Bi kịch là Lý Thiên Mặc còn đang tắm!Anh nghe được tiếng động ở cửa “Quang”, đầu tiên là sững sờ, trong đầu nghĩ: Là Niểu Niểu tới? Không thể nha... buổi chiều cô còn có giờ học nha!Anh đang suy nghĩ đâu, đột nhiên ---- cửa phòng tắm mở ra.... anh chấn động đến đứng ngây người, trên đầu tràn đầy bọt xà phòng, chỉ thấy Lôi Niểu Niểu ôm bụng đang muốn đi vào.“A!” Lôi Niểu Niểu giật mình! Cô mở to hai mắt nhìn thân thể anh!Lý Thiên Mặc không có mặc đồ nha.... vòi sen trong tay vẫn còn đang xối nước đâu... anh đối mặt với cô... Lôi Niểu Niểu sững sờ một hồi! Nháy mắt cô không ôm bụng nữa mà dùng hai tay che miệng!Lý Thiên Mặc vội vàng xoay người: “Đi ra ngoài nha, đóng cửa!”“A --- Sao anh lại ở nhà?” Lôi Niểu Niểu kêu lớn, tiếng kêu của cô từ kẽ tay tràn ra, giờ Lý Thiên Mặc mới hiểu được, tại sao cô không che mắt, mà là che miệng....Chỉ với cái giọng đó.... liền có thể kêu tỉnh tất cả mọi người chung quanh!Lý Thiên Mặc cũng không tốt.... cả người anh nóng bừng nói:“Em đã thấy hết của anh, còn kêu cái gì? Cũng không phải anh nhìn em! Mau đi ra, đóng cửa ---”