Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 3349
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3349“Đợi anh xuất quan là có thể tìm Diệp Lăng Thiên phân cao thấp lần nữa”.Dứt lời, An Hà Đạo đã biến mất. Thiên Luân không quan tâm đến điều này, ngược lại tinh thần lắng đọng, chuyển hóa mỗi một tia ma khí thành sức mạnh của mình, bắt đầu tu luyện điên cuồng…Ở điện chính của thần điện Thái Dương, An Hà Đạo quay trở lại, nhìn Dương Diệt Sinh đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, gã không khỏi lên tiếng: “Chưởng môn, cứ để Thiên Luân sử dụng Tu Di Ma Giới nâng cao thực lực như vậy có phải là nuôi một mầm họa không?”.“Nếu thực lực hắn lên đến nguyên anh thất phẩm, với thiên phú dị bẩm của tộc Đông Minh, muốn khiến hắn khuất phục e rằng sẽ khó hơn nhiều”.Dương Diệt Sinh không mở mắt ra, cười nhạt nói: “Kiếm Bộc, không cần lo lắng”.“Dù hắn có đạt đến nguyên anh thất phẩm, hoặc là đạt đến nguyên anh cửu phẩm, đối với tôi mà nói không có gì khác nhau, muốn bắt hắn dễ như trở bàn tay”.“Cái tôi thật sự coi trọng là tộc văn của tộc Đông Minh, chỉ có thứ đó là không thể dùng thủ đoạn cướp lấy, khi nào hắn tự nguyện giao ra, tôi mới có thể tự do sử dụng”.Ông ta vừa nói xong, bỗng nhiên mở mắt ra. Ông ta nhấc tay, lòng bàn tay có ánh sáng máu nhàn nhạt hội tụ, sau đó vô số đường máu từ xung quanh ngưng tụ lại, hình thành một quả cầu máu với kích thước khoảng một trượng, lơ lửng trên đỉnh đầu ông ta.Trong quả cầu máu đó chứa khí tức huyết mạch cực kỳ nồng đậm, còn chứa sức mạnh vô cùng dồi dào mạnh mẽ, mà số khí tức huyết mạch này lại có bảy tám phần tương tự của Thiên Luân.Lúc này dương diệt sinh lại lên tiếng, nụ cười nơi khóe miệng trở nên lạnh lẽo, ác liêt.Hắn mãi mãi sẽ không ngờ được, máu của tất cả người trong tộc đông minh đều nằm trong tay tôi.Tộc văn của tộc Đông Minh mà hắn sắp giao cho tôi sẽ trở thành chìa khóa duy nhất để tôi sử dụng số sức mạnh tinh huyết này.Ngày đó cũng là ngày tôi đạt tới hóa thần.Hóa thần!An Hà Đạo khẽ giọng lẩm bẩm.Chỉ hai chữ đã đại diện cho sức mạnh tối cao vô thượng ở dải Ngân Hà. Mặc dù dải Ngân Hà mênh mông rộng lớn, nhưng so với cả vũ trụ thì chỉ là một góc núi băng, một khu vực khá hẻo lánh hoang sơ mà thôi.Ở dải Ngân Hà, trong một vạn năm gần đây chưa từng xuất hiện tu sĩ cảnh giới hóa thần, tu sĩ cảnh giới hóa thần gần nhất còn phải lội ngược về vạn năm trước.Dương Diệt Sinh có thể gọi là tu sĩ thiên tài ở dải Ngân Hà có khả năng bước vào cảnh giới hóa thần nhất, kế thừa vị tu sĩ cảnh giới hóa thần đó. Thế nhưng, dù là với thiên phú tài tình của ông ta cũng đã ba nghìn năm chưa thể bước thêm một bước, từ đầu đến cuối luôn bị nhốt bên ngoài cánh cửa hóa thần, giậm chân tại chỗ.Bây giờ, An Hà Đạo lại nhìn thấy dã tâm bừng bừng trong mắt Dương Diệt Sinh, đó là một loại tự tin nắm chắc mọi thứ.Gã biết lần này Dương Diệt Sinh đã nắm được then chốt để thật sự bước vào hóa thần.Một khi thần điện Thái Dương xuất hiện một vị cao thủ hóa thần, bọn họ sẽ không cần phải ở lại bên rìa dải Ngân Hà, mà có thể chuẩn bị hành trang tiến quân vào thế giới trung tâm Ngân Hà.Có cảnh giới hóa thần trấn giữ, cho dù là thế giới trung tâm Ngân Hà cao thủ như mây, nguyên anh khắp chốn, thần điện Thái Dương cũng có thể chiếm một vị thế ở đó.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3349“Đợi anh xuất quan là có thể tìm Diệp Lăng Thiên phân cao thấp lần nữa”.Dứt lời, An Hà Đạo đã biến mất. Thiên Luân không quan tâm đến điều này, ngược lại tinh thần lắng đọng, chuyển hóa mỗi một tia ma khí thành sức mạnh của mình, bắt đầu tu luyện điên cuồng…Ở điện chính của thần điện Thái Dương, An Hà Đạo quay trở lại, nhìn Dương Diệt Sinh đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, gã không khỏi lên tiếng: “Chưởng môn, cứ để Thiên Luân sử dụng Tu Di Ma Giới nâng cao thực lực như vậy có phải là nuôi một mầm họa không?”.“Nếu thực lực hắn lên đến nguyên anh thất phẩm, với thiên phú dị bẩm của tộc Đông Minh, muốn khiến hắn khuất phục e rằng sẽ khó hơn nhiều”.Dương Diệt Sinh không mở mắt ra, cười nhạt nói: “Kiếm Bộc, không cần lo lắng”.“Dù hắn có đạt đến nguyên anh thất phẩm, hoặc là đạt đến nguyên anh cửu phẩm, đối với tôi mà nói không có gì khác nhau, muốn bắt hắn dễ như trở bàn tay”.“Cái tôi thật sự coi trọng là tộc văn của tộc Đông Minh, chỉ có thứ đó là không thể dùng thủ đoạn cướp lấy, khi nào hắn tự nguyện giao ra, tôi mới có thể tự do sử dụng”.Ông ta vừa nói xong, bỗng nhiên mở mắt ra. Ông ta nhấc tay, lòng bàn tay có ánh sáng máu nhàn nhạt hội tụ, sau đó vô số đường máu từ xung quanh ngưng tụ lại, hình thành một quả cầu máu với kích thước khoảng một trượng, lơ lửng trên đỉnh đầu ông ta.Trong quả cầu máu đó chứa khí tức huyết mạch cực kỳ nồng đậm, còn chứa sức mạnh vô cùng dồi dào mạnh mẽ, mà số khí tức huyết mạch này lại có bảy tám phần tương tự của Thiên Luân.Lúc này dương diệt sinh lại lên tiếng, nụ cười nơi khóe miệng trở nên lạnh lẽo, ác liêt.Hắn mãi mãi sẽ không ngờ được, máu của tất cả người trong tộc đông minh đều nằm trong tay tôi.Tộc văn của tộc Đông Minh mà hắn sắp giao cho tôi sẽ trở thành chìa khóa duy nhất để tôi sử dụng số sức mạnh tinh huyết này.Ngày đó cũng là ngày tôi đạt tới hóa thần.Hóa thần!An Hà Đạo khẽ giọng lẩm bẩm.Chỉ hai chữ đã đại diện cho sức mạnh tối cao vô thượng ở dải Ngân Hà. Mặc dù dải Ngân Hà mênh mông rộng lớn, nhưng so với cả vũ trụ thì chỉ là một góc núi băng, một khu vực khá hẻo lánh hoang sơ mà thôi.Ở dải Ngân Hà, trong một vạn năm gần đây chưa từng xuất hiện tu sĩ cảnh giới hóa thần, tu sĩ cảnh giới hóa thần gần nhất còn phải lội ngược về vạn năm trước.Dương Diệt Sinh có thể gọi là tu sĩ thiên tài ở dải Ngân Hà có khả năng bước vào cảnh giới hóa thần nhất, kế thừa vị tu sĩ cảnh giới hóa thần đó. Thế nhưng, dù là với thiên phú tài tình của ông ta cũng đã ba nghìn năm chưa thể bước thêm một bước, từ đầu đến cuối luôn bị nhốt bên ngoài cánh cửa hóa thần, giậm chân tại chỗ.Bây giờ, An Hà Đạo lại nhìn thấy dã tâm bừng bừng trong mắt Dương Diệt Sinh, đó là một loại tự tin nắm chắc mọi thứ.Gã biết lần này Dương Diệt Sinh đã nắm được then chốt để thật sự bước vào hóa thần.Một khi thần điện Thái Dương xuất hiện một vị cao thủ hóa thần, bọn họ sẽ không cần phải ở lại bên rìa dải Ngân Hà, mà có thể chuẩn bị hành trang tiến quân vào thế giới trung tâm Ngân Hà.Có cảnh giới hóa thần trấn giữ, cho dù là thế giới trung tâm Ngân Hà cao thủ như mây, nguyên anh khắp chốn, thần điện Thái Dương cũng có thể chiếm một vị thế ở đó.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3349“Đợi anh xuất quan là có thể tìm Diệp Lăng Thiên phân cao thấp lần nữa”.Dứt lời, An Hà Đạo đã biến mất. Thiên Luân không quan tâm đến điều này, ngược lại tinh thần lắng đọng, chuyển hóa mỗi một tia ma khí thành sức mạnh của mình, bắt đầu tu luyện điên cuồng…Ở điện chính của thần điện Thái Dương, An Hà Đạo quay trở lại, nhìn Dương Diệt Sinh đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn, gã không khỏi lên tiếng: “Chưởng môn, cứ để Thiên Luân sử dụng Tu Di Ma Giới nâng cao thực lực như vậy có phải là nuôi một mầm họa không?”.“Nếu thực lực hắn lên đến nguyên anh thất phẩm, với thiên phú dị bẩm của tộc Đông Minh, muốn khiến hắn khuất phục e rằng sẽ khó hơn nhiều”.Dương Diệt Sinh không mở mắt ra, cười nhạt nói: “Kiếm Bộc, không cần lo lắng”.“Dù hắn có đạt đến nguyên anh thất phẩm, hoặc là đạt đến nguyên anh cửu phẩm, đối với tôi mà nói không có gì khác nhau, muốn bắt hắn dễ như trở bàn tay”.“Cái tôi thật sự coi trọng là tộc văn của tộc Đông Minh, chỉ có thứ đó là không thể dùng thủ đoạn cướp lấy, khi nào hắn tự nguyện giao ra, tôi mới có thể tự do sử dụng”.Ông ta vừa nói xong, bỗng nhiên mở mắt ra. Ông ta nhấc tay, lòng bàn tay có ánh sáng máu nhàn nhạt hội tụ, sau đó vô số đường máu từ xung quanh ngưng tụ lại, hình thành một quả cầu máu với kích thước khoảng một trượng, lơ lửng trên đỉnh đầu ông ta.Trong quả cầu máu đó chứa khí tức huyết mạch cực kỳ nồng đậm, còn chứa sức mạnh vô cùng dồi dào mạnh mẽ, mà số khí tức huyết mạch này lại có bảy tám phần tương tự của Thiên Luân.Lúc này dương diệt sinh lại lên tiếng, nụ cười nơi khóe miệng trở nên lạnh lẽo, ác liêt.Hắn mãi mãi sẽ không ngờ được, máu của tất cả người trong tộc đông minh đều nằm trong tay tôi.Tộc văn của tộc Đông Minh mà hắn sắp giao cho tôi sẽ trở thành chìa khóa duy nhất để tôi sử dụng số sức mạnh tinh huyết này.Ngày đó cũng là ngày tôi đạt tới hóa thần.Hóa thần!An Hà Đạo khẽ giọng lẩm bẩm.Chỉ hai chữ đã đại diện cho sức mạnh tối cao vô thượng ở dải Ngân Hà. Mặc dù dải Ngân Hà mênh mông rộng lớn, nhưng so với cả vũ trụ thì chỉ là một góc núi băng, một khu vực khá hẻo lánh hoang sơ mà thôi.Ở dải Ngân Hà, trong một vạn năm gần đây chưa từng xuất hiện tu sĩ cảnh giới hóa thần, tu sĩ cảnh giới hóa thần gần nhất còn phải lội ngược về vạn năm trước.Dương Diệt Sinh có thể gọi là tu sĩ thiên tài ở dải Ngân Hà có khả năng bước vào cảnh giới hóa thần nhất, kế thừa vị tu sĩ cảnh giới hóa thần đó. Thế nhưng, dù là với thiên phú tài tình của ông ta cũng đã ba nghìn năm chưa thể bước thêm một bước, từ đầu đến cuối luôn bị nhốt bên ngoài cánh cửa hóa thần, giậm chân tại chỗ.Bây giờ, An Hà Đạo lại nhìn thấy dã tâm bừng bừng trong mắt Dương Diệt Sinh, đó là một loại tự tin nắm chắc mọi thứ.Gã biết lần này Dương Diệt Sinh đã nắm được then chốt để thật sự bước vào hóa thần.Một khi thần điện Thái Dương xuất hiện một vị cao thủ hóa thần, bọn họ sẽ không cần phải ở lại bên rìa dải Ngân Hà, mà có thể chuẩn bị hành trang tiến quân vào thế giới trung tâm Ngân Hà.Có cảnh giới hóa thần trấn giữ, cho dù là thế giới trung tâm Ngân Hà cao thủ như mây, nguyên anh khắp chốn, thần điện Thái Dương cũng có thể chiếm một vị thế ở đó.