Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…
Chương 3378
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3378Mai Nhược Lãnh buồn chán ngồi dựa bên xà nhà, nhớ lại thời gian mười năm mình đến Tinh Ngân Chi Nhãn, như đã qua mấy đời.Cô ta khẽ siết nắm đấm, mười năm không sử dụng sức mạnh khiến cô ta cảm thấy cơ thể mình sắp rỉ sét. Cô ta quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên đang tĩnh tọa, hơi hoảng hốt. Hình như lúc mình mới đến nơi này năm đầu tiên cũng thử phá khóa Tinh Ngân vô số lần như vậy, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng.Đúng lúc này, một tiếng sấm vang lên. Cô ta ngẩng đầu nhìn trời, không biết từ lúc nào bầu trời đã phủ đầy mây đen, rõ ràng là sắp mưa.Cô ta do dự một lúc sau sau đó lại chủ đông đứng dậy ôm một đống cỏ tranh và cành củi dựng một cái lều đơn giản trên đầu diệp thiên, vừa khéo có thể che mưa.Những hạt mưa này đối với người tu tiên mà nói không đáng là gì, chỉ cần một chút chân lực là có thể ngăn nó bên ngoài cơ thể nữa thước, nhưng bây giờ diệp thiên đã mất đi sức mạnh, lại đang ngồi tĩnh tọa một giọt mưa cũng có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh và cảm xúc của cậu.Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.“Cậu không sao chứ?”.Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.“Sao có thể?”.Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Chương 3378
Mai Nhược Lãnh buồn chán ngồi dựa bên xà nhà, nhớ lại thời gian mười năm mình đến Tinh Ngân Chi Nhãn, như đã qua mấy đời.
Cô ta khẽ siết nắm đấm, mười năm không sử dụng sức mạnh khiến cô ta cảm thấy cơ thể mình sắp rỉ sét. Cô ta quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên đang tĩnh tọa, hơi hoảng hốt. Hình như lúc mình mới đến nơi này năm đầu tiên cũng thử phá khóa Tinh Ngân vô số lần như vậy, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng.
Đúng lúc này, một tiếng sấm vang lên. Cô ta ngẩng đầu nhìn trời, không biết từ lúc nào bầu trời đã phủ đầy mây đen, rõ ràng là sắp mưa.
Cô ta do dự một lúc sau sau đó lại chủ đông đứng dậy ôm một đống cỏ tranh và cành củi dựng một cái lều đơn giản trên đầu diệp thiên, vừa khéo có thể che mưa.
Những hạt mưa này đối với người tu tiên mà nói không đáng là gì, chỉ cần một chút chân lực là có thể ngăn nó bên ngoài cơ thể nữa thước, nhưng bây giờ diệp thiên đã mất đi sức mạnh, lại đang ngồi tĩnh tọa một giọt mưa cũng có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh và cảm xúc của cậu.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3378Mai Nhược Lãnh buồn chán ngồi dựa bên xà nhà, nhớ lại thời gian mười năm mình đến Tinh Ngân Chi Nhãn, như đã qua mấy đời.Cô ta khẽ siết nắm đấm, mười năm không sử dụng sức mạnh khiến cô ta cảm thấy cơ thể mình sắp rỉ sét. Cô ta quay đầu nhìn về phía Diệp Thiên đang tĩnh tọa, hơi hoảng hốt. Hình như lúc mình mới đến nơi này năm đầu tiên cũng thử phá khóa Tinh Ngân vô số lần như vậy, nhưng cuối cùng vẫn vô dụng.Đúng lúc này, một tiếng sấm vang lên. Cô ta ngẩng đầu nhìn trời, không biết từ lúc nào bầu trời đã phủ đầy mây đen, rõ ràng là sắp mưa.Cô ta do dự một lúc sau sau đó lại chủ đông đứng dậy ôm một đống cỏ tranh và cành củi dựng một cái lều đơn giản trên đầu diệp thiên, vừa khéo có thể che mưa.Những hạt mưa này đối với người tu tiên mà nói không đáng là gì, chỉ cần một chút chân lực là có thể ngăn nó bên ngoài cơ thể nữa thước, nhưng bây giờ diệp thiên đã mất đi sức mạnh, lại đang ngồi tĩnh tọa một giọt mưa cũng có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh và cảm xúc của cậu.Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.“Cậu không sao chứ?”.Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.“Sao có thể?”.Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.