Tác giả:

Phía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh…

Chương 3391

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3391Ngay sau đó, ông ta lại mỉm cười, dùng hết sức mạnh nguyên anh của mình.“Nếu cậu là người mà chúa sáng thế gửi tới thì hãy chứng minh đi!”, ông ta lẩm nhẩm trong bụng.Diệp Thiên lại gọi ra linh thể Lôi Hổ, hóa thành luồng sáng lao vọt đi, nhắm thẳng về phía Bắc Thương Chân Quân.Hư không rung chuyển, sức mạnh to lớn lao tới, thân hình Bắc Thương Chân Quân chấn động, chân đạp về sau một bước.“Quả nhiên thú vị!”.Bắc Thương Chân Quân cười lớn, sau đó tay phải giữ đao, tay trái kết ấn.“Tinh Ngân Thủ Ấn!”.Một dấu ấn đen tối to mấy trăm trượng ngưng tụ, che lấp bầu trời, ầm ầm đánh về phía Lôi Hổ mà Diệp Thiên vừa gọi ra.Hai người lại cân sức đối chọi nhau giữa không trung.Ở phía bên kia, Mai Nhược Lãnh chiến đấu với Lạc Thất Sát.Mai Nhược Lãnh ung dung điềm tĩnh, ấn ánh sáng giữa mi mày đột nhiên tỏa ra ánh sáng vàng như mặt trời, giống như nước chảy qua không trung. Cô ta quát lên một tiếng, trong nhẫn không gian phát ra tiếng gầm trầm thấp.Ánh sáng màu đen lóe lên, một thanh trường thương tỏa ánh sáng đen nhánh hiện lên trước mắt cô ta, được cô ta bắt lấy.“Hắc Tử Thương, Thủy Long Ngâm!”.Cô ta quát lên, trường thương đen nhánh vung ra. Vô số nguyên tố nước xung quanh hội tụ lại, hình thành dòng nước như tơ lụa, cuối cùng ngưng tụ thành một con rồng nước ngay trước mặt cô ta.Rồng nước phát ra tiếng gầm trầm thấp, sau đó quẫy đuôi, lượn một vòng lao thẳng về phía Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát nào chịu nổi sát chiêu của một kim đan lục phẩm, dù đã sử dụng chân lực hộ thể, nhưng vẫn bị rồng nước đánh bay ra xa.Lạc Thất Sát không cam chịu thất bại, thiêu đốt máu tăng sức mạnh tu vi, từ kim đan ngũ phẩm thoáng chốc tăng vọt lên kim đan thần phẩm. Ông ta vừa đứng vững lại, tiếp tục nhảy vọt tới, tay không đẩy thẳng về phía trước.“Khai Sơn Ấn!”.Ấn kết màu tím sậm được chân lực kim đan thần phẩm của Lạc Thất Sát tăng cường, thoáng chốc phóng to như ngọn núi, ập về phía Mai Nhược Lãnh.Mai Nhược Lãnh không ngờ ông ta lại dùng bí thuật, cô ta không lo ngại về kim đan ngũ phẩm, nhưng kim đan thần phẩm… Đó là một cấp bậc xa vời, với thực lực của cô ta vẫn chưa thể chiến đấu vượt cấp đến vậy.Đúng lúc này, một bóng người xen vào giữa chiến trường, đứng chính giữa hai đòn tấn công.Ông ta nhấc cánh tay, nhẹ nhàng đánh vào hư không. Ấn kết khổng lồ bỗng chốc vỡ tan thành muôn vàn đốm sáng, sức mạnh còn lại lao thẳng tới, xuyên qua ngực Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát mắt trợn tròn, không thể tin nổi: “Dương U Minh, ông dám… phản bội… Chân Quân…”.Cả người ông ta đứng khựng lại giữa không trung, ngay sau câu nói đó thì không còn tiếng nói nào nữa. Người ông ta buông thõng, rơi thẳng xuống đất, không còn hơi thở.Hai người Mai Nhược Lãnh cũng đáp xuống đất. Người đàn ông vừa xuất hiện khịt mũi, hừ một tiếng, sau đó quay đầu lại.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3391Ngay sau đó, ông ta lại mỉm cười, dùng hết sức mạnh nguyên anh của mình.“Nếu cậu là người mà chúa sáng thế gửi tới thì hãy chứng minh đi!”, ông ta lẩm nhẩm trong bụng.Diệp Thiên lại gọi ra linh thể Lôi Hổ, hóa thành luồng sáng lao vọt đi, nhắm thẳng về phía Bắc Thương Chân Quân.Hư không rung chuyển, sức mạnh to lớn lao tới, thân hình Bắc Thương Chân Quân chấn động, chân đạp về sau một bước.“Quả nhiên thú vị!”.Bắc Thương Chân Quân cười lớn, sau đó tay phải giữ đao, tay trái kết ấn.“Tinh Ngân Thủ Ấn!”.Một dấu ấn đen tối to mấy trăm trượng ngưng tụ, che lấp bầu trời, ầm ầm đánh về phía Lôi Hổ mà Diệp Thiên vừa gọi ra.Hai người lại cân sức đối chọi nhau giữa không trung.Ở phía bên kia, Mai Nhược Lãnh chiến đấu với Lạc Thất Sát.Mai Nhược Lãnh ung dung điềm tĩnh, ấn ánh sáng giữa mi mày đột nhiên tỏa ra ánh sáng vàng như mặt trời, giống như nước chảy qua không trung. Cô ta quát lên một tiếng, trong nhẫn không gian phát ra tiếng gầm trầm thấp.Ánh sáng màu đen lóe lên, một thanh trường thương tỏa ánh sáng đen nhánh hiện lên trước mắt cô ta, được cô ta bắt lấy.“Hắc Tử Thương, Thủy Long Ngâm!”.Cô ta quát lên, trường thương đen nhánh vung ra. Vô số nguyên tố nước xung quanh hội tụ lại, hình thành dòng nước như tơ lụa, cuối cùng ngưng tụ thành một con rồng nước ngay trước mặt cô ta.Rồng nước phát ra tiếng gầm trầm thấp, sau đó quẫy đuôi, lượn một vòng lao thẳng về phía Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát nào chịu nổi sát chiêu của một kim đan lục phẩm, dù đã sử dụng chân lực hộ thể, nhưng vẫn bị rồng nước đánh bay ra xa.Lạc Thất Sát không cam chịu thất bại, thiêu đốt máu tăng sức mạnh tu vi, từ kim đan ngũ phẩm thoáng chốc tăng vọt lên kim đan thần phẩm. Ông ta vừa đứng vững lại, tiếp tục nhảy vọt tới, tay không đẩy thẳng về phía trước.“Khai Sơn Ấn!”.Ấn kết màu tím sậm được chân lực kim đan thần phẩm của Lạc Thất Sát tăng cường, thoáng chốc phóng to như ngọn núi, ập về phía Mai Nhược Lãnh.Mai Nhược Lãnh không ngờ ông ta lại dùng bí thuật, cô ta không lo ngại về kim đan ngũ phẩm, nhưng kim đan thần phẩm… Đó là một cấp bậc xa vời, với thực lực của cô ta vẫn chưa thể chiến đấu vượt cấp đến vậy.Đúng lúc này, một bóng người xen vào giữa chiến trường, đứng chính giữa hai đòn tấn công.Ông ta nhấc cánh tay, nhẹ nhàng đánh vào hư không. Ấn kết khổng lồ bỗng chốc vỡ tan thành muôn vàn đốm sáng, sức mạnh còn lại lao thẳng tới, xuyên qua ngực Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát mắt trợn tròn, không thể tin nổi: “Dương U Minh, ông dám… phản bội… Chân Quân…”.Cả người ông ta đứng khựng lại giữa không trung, ngay sau câu nói đó thì không còn tiếng nói nào nữa. Người ông ta buông thõng, rơi thẳng xuống đất, không còn hơi thở.Hai người Mai Nhược Lãnh cũng đáp xuống đất. Người đàn ông vừa xuất hiện khịt mũi, hừ một tiếng, sau đó quay đầu lại.

Cao Thủ Tu ChânTác giả: Phong HòaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền HuyễnPhía ngoài Lư Thành thuộc Tỉnh Xuyên có một cậu thiếu niên ăn mặc rách rưới, đeo chiếc ba lô cũ kỹ trên vai đang cất bước. Cậu bước từng bước chắc chắn và đều đặn, tuy mặt mũi đầy bụi bặm, trông có vẻ hơi nhếch nhác, nhưng lại khó mà che được thần thái ngút trời trong mắt cậu. Cậu thanh niên có thân hình thẳng tắp, dáng người dong dỏng, như một khẩu súng trường muốn xuyên thủng bầu trời, cứ thế lao về phía trước không có điểm cuối. Nhìn tòa cao ốc thấp thoáng hiện ra từ phía xa, đôi mắt cậu nheo lại, nhẹ nhàng nói.“Diệp Sơn, Diệp Vân Long, các người đều không ngờ đúng không, tôi chưa chết, tôi vẫn đang sống rất tốt đây!”. Cậu nắm chặt nắm đấm, nhớ lại những ngày tháng khi cậu chưa tròn 10 tuổi, đó chắc là quãng thời gian vui vẻ nhất của cậu, từ nhỏ cậu đều nghĩ rằng sau này cậu sẽ vì cái nhà này, vì gia tộc này cố gắng trở nên lớn mạnh, để bước lên đỉnh cao. Cậu tin rằng, một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ đem lại vô số niềm vinh quang cho gia tộc, để một một gia tộc vốn lớn mạnh… Chương 3391Ngay sau đó, ông ta lại mỉm cười, dùng hết sức mạnh nguyên anh của mình.“Nếu cậu là người mà chúa sáng thế gửi tới thì hãy chứng minh đi!”, ông ta lẩm nhẩm trong bụng.Diệp Thiên lại gọi ra linh thể Lôi Hổ, hóa thành luồng sáng lao vọt đi, nhắm thẳng về phía Bắc Thương Chân Quân.Hư không rung chuyển, sức mạnh to lớn lao tới, thân hình Bắc Thương Chân Quân chấn động, chân đạp về sau một bước.“Quả nhiên thú vị!”.Bắc Thương Chân Quân cười lớn, sau đó tay phải giữ đao, tay trái kết ấn.“Tinh Ngân Thủ Ấn!”.Một dấu ấn đen tối to mấy trăm trượng ngưng tụ, che lấp bầu trời, ầm ầm đánh về phía Lôi Hổ mà Diệp Thiên vừa gọi ra.Hai người lại cân sức đối chọi nhau giữa không trung.Ở phía bên kia, Mai Nhược Lãnh chiến đấu với Lạc Thất Sát.Mai Nhược Lãnh ung dung điềm tĩnh, ấn ánh sáng giữa mi mày đột nhiên tỏa ra ánh sáng vàng như mặt trời, giống như nước chảy qua không trung. Cô ta quát lên một tiếng, trong nhẫn không gian phát ra tiếng gầm trầm thấp.Ánh sáng màu đen lóe lên, một thanh trường thương tỏa ánh sáng đen nhánh hiện lên trước mắt cô ta, được cô ta bắt lấy.“Hắc Tử Thương, Thủy Long Ngâm!”.Cô ta quát lên, trường thương đen nhánh vung ra. Vô số nguyên tố nước xung quanh hội tụ lại, hình thành dòng nước như tơ lụa, cuối cùng ngưng tụ thành một con rồng nước ngay trước mặt cô ta.Rồng nước phát ra tiếng gầm trầm thấp, sau đó quẫy đuôi, lượn một vòng lao thẳng về phía Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát nào chịu nổi sát chiêu của một kim đan lục phẩm, dù đã sử dụng chân lực hộ thể, nhưng vẫn bị rồng nước đánh bay ra xa.Lạc Thất Sát không cam chịu thất bại, thiêu đốt máu tăng sức mạnh tu vi, từ kim đan ngũ phẩm thoáng chốc tăng vọt lên kim đan thần phẩm. Ông ta vừa đứng vững lại, tiếp tục nhảy vọt tới, tay không đẩy thẳng về phía trước.“Khai Sơn Ấn!”.Ấn kết màu tím sậm được chân lực kim đan thần phẩm của Lạc Thất Sát tăng cường, thoáng chốc phóng to như ngọn núi, ập về phía Mai Nhược Lãnh.Mai Nhược Lãnh không ngờ ông ta lại dùng bí thuật, cô ta không lo ngại về kim đan ngũ phẩm, nhưng kim đan thần phẩm… Đó là một cấp bậc xa vời, với thực lực của cô ta vẫn chưa thể chiến đấu vượt cấp đến vậy.Đúng lúc này, một bóng người xen vào giữa chiến trường, đứng chính giữa hai đòn tấn công.Ông ta nhấc cánh tay, nhẹ nhàng đánh vào hư không. Ấn kết khổng lồ bỗng chốc vỡ tan thành muôn vàn đốm sáng, sức mạnh còn lại lao thẳng tới, xuyên qua ngực Lạc Thất Sát.Lạc Thất Sát mắt trợn tròn, không thể tin nổi: “Dương U Minh, ông dám… phản bội… Chân Quân…”.Cả người ông ta đứng khựng lại giữa không trung, ngay sau câu nói đó thì không còn tiếng nói nào nữa. Người ông ta buông thõng, rơi thẳng xuống đất, không còn hơi thở.Hai người Mai Nhược Lãnh cũng đáp xuống đất. Người đàn ông vừa xuất hiện khịt mũi, hừ một tiếng, sau đó quay đầu lại.

Chương 3391