Tác giả:

Tại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi!

Chương 140

Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu AnhTác giả: HườngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi! Chương 140: Không khí áp lực Đột nhiên có người vội vàng đẩyvào và nói nhỏ vào tai ông Dương vài câu.“Thật sao?” Ông Dương hơi kinh ngạc.Người đàn ông kia nhìn Hạ NhượcVũ rồi gật đầu, xác nhận điều này.Cuối cùng Hạ Nhược Vũ cảm thấycó chút khó hiểu.Ông Dương đã đứng dậy khỏi chỗngồi, không giải thích gì, và bước rangoài với người đàn ông kia.“Minh Vũ, tôi xin lỗi, một vị kháchquan trọng đột nhiên đến. Tôi sẽ chàođón một chút rôi quay lại ngay.”Dương Minh Đức cau mày và liếcnhìn bà Dương, bà ta lắc đầu và nóikhông biết.Vào đọc tại truyen.one nhé“Ba, khi nào thì chúng ta về” HạNhược Vũ không quan tâm đến nhữngvị khách quan trọng của ông Dương,đúng lúc cô không có lý do nào để chốibỏ đây.Sắc mặt Hạ Minh Viễn cũng cóchút khó coi, nhưng vẫn muốn choxong việc: “Chờ đến khi bác Dương trởlại đã.”Tự nhiên đang nói chuyện mà chạyđi, nhà họ Dương đúng là không cóphép tắc, và nhà họ Hạ không thể chịuxấu hổ như vậy được.Khóe miệng Hạ Nhược Vũ mỉmcười, cô không cần làm gì cả, sau tốinay chắc chăn ba cô sẽ hủy bỏ hônước với nhà họ Dương.“Chú Minh Viễn, thật xin lỗi, bacháu nhất định có chuyện quan trọngcần giải quyết, hôm khác chúng cháusẽ đến nhà xin lỗi” Dương Minh Đứcxấu hổ không biết làm thế nào.Bà Dương cũng lo lắng: “Sao thế?Vẫn chưa xong việc mà, Minh Viễn, emdâu, đừng tức giận, anh ấy sẽ lập tứcquay lại ngay.’Dù sao cũng đã quen nhau nhiềunăm rồi, Hạ Minh Viễn gật đầu có chútkhông vui rồi ngồi xuống.Ngoại trừ Hạ Nhược Vũ khôngquan tâm, bầu không khí trở nên cứng nhắc.Ông Dương vội vàng quay lại,dường như có thêm một bóng người,nhìn bóng dáng cao lớn đang đi tới,sau lưng Hạ Nhược Vũ lập tức cứngđờ, bàn tay siết chặt lại, cau mày, cúiđầu xuống và uống nước.Nước vốn dĩ không có vị, nhưngsao cô lại có chút đắng trong miệng chứ?“Cậu Du Hải, mời vào. Chúng tôi cóthể cùng cậu ăn tối là may mắn củachúng tôi rôi”Thư ký của ông Dương nhìn thấyMạc Du Hải ở cửa và ngay lập tức báocáo với ông ta, tình cờ là gân đây ôngDương có một dự án của Thịnh Hoa.Trong vài ngày qua, ông ta đã chỉ ra rấtnhiều tiên để tạo dựng mối quan hệ,nhưng vẫn không với tới được nhà họ Mạc.Lúc ông ta đang lo lắng không biếtphải làm sao, anh lại mang cho ông tamột niềm vui bất ngờ, Mạc Du Hải gặptối nay đều là những đối tác với ông ta,coi như là cho ông ta một chút thể diện.Nói có mấy câu, nhưng ông takhông ngờ Mạc Du Hải lại đi tới khi biếtông ta đang ăn cơm với nhà họ Hạ.Nghĩ rằng gần đây nhà họ Hạ hìnhnhư có hợp tác với Thịnh Hoa, ông tacàng hy vọng con trai mình có thể kếthôn với con gái nhà họ Hạ.Không chỉ Nhật Hạ sẽ trở thànhcủa nhà họ dương, mà toàn bộ nhà họHạ sẽ là của nhà họ Dương.Khoảnh khắc người đàn ông bướcvào phòng, dường như anh đã lấy hếtsinh khí bên trong, đôi mắt lạnh lùng vôtình quét qua Hạ Nhược Vũ, anh thảnnhiên nhìn chỗ khác, giống như đángnhìn một người xa lạ.Hạ Nhược Vũ cũng đang cực kỳcăng thẳng, cảm giác như bị dã thúquan sát, theo bản năng, cô muốn chạytrốn.Tấm vải trên bàn ăn bị cô nắmchặt, cảm xúc không thể ngăn cản trànngập trong lòng cô, và vẻ hờ hững giảvờ của cô lập tức bị sụp đổ khi nhìnthấy anh.Chỉ có vẻ mặt bây giờ là đang chegiấu cảm xúc của cô.“Có quấy rầy mọi người không?”Mạc Du Hải hỏi, nhưng giọng điệu lạikhông có cảm xúc gì.Ông Dương nhanh chóng đáp:“Không, không, cậu Du Hải, xin mời”Ông ta mang vị trí chủ trị của mìnhra.Mạc Du Hải đi thẳng đến bên cạnhHạ Nhược Vũ rồi ngồi xuống, hànhđộng kỳ lạ này khiến mọi người kỳ quái.Ở bên trái Hạ Nhược Vũ là DươngMinh Đức và Mạc Du Hải ở bên phải, côgiống như là không quan tâm, nhưngđể ý kỹ có thể sẽ thấy đầu ngón taycủa cô đang hơi run.“Tôi còn có một số việc cần bànbạc với chú Minh Viễn” Mạc Du Hảidường như không quan tâm hành độngcủa mình, vẻ mặt lãnh đạm, nói.“Hóa ra là vậy” Ông Dương yêntâm, ông ta còn tưởng…Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh fullKhông, chắc chắn là không, nếu lànhư vậy, Hạ Minh Viễn làm sao có thểđồng ý hai gia đình gặp mặt chứ.Ông ta lại vô thức ngồi xuống.Chỉ có Dương Minh Đức, người biếtrõ sự việc, đang nắm chặt bàn tay lại.Khi Hạ Minh Viễn nghe được lờiMạc Du Hải, trong mắt ông thoáng hiệnlên một tia do dự, trên mặt vẫn bìnhtĩnh, nhưng sự nghỉ ngờ trong lòngcàng ngày càng mạnh.“Tôi nghe nói cô Nhược Vũ sắp kếthôn với anh Minh Đức. Chúc mừng,chúc mừng” Giọng nói rõ ràng củaMạc Du Hải rơi vào tai Hạ Nhược Vũ,hóa thành vô số cây kim đâm vào timcô, đau đớn khiến cho cô hoảng sợ.Đột nhiên Hạ Nhược Vũ như trởthành một con người khác, cô thả tấmkhăn trải bàn ra, vui vẻ ôm lấy cánh taycủa Dương Minh Đức, nghiêng đầu dựavào cánh tay anh ta, ngọt ngào nói:“Cảm ơn anh Du Hải đã chúc phúc, tôichắc chắn sẽ cùng Minh Đức hạnhphúc cả đời.”Đôi mắt lạnh lùng của người đànông trùng xuống một chút, anh nghiêngđầu nhìn nụ cười ngọt ngào của cô,khóe miệng hơi giật giật: “Không có gì.”Rõ ràng nhìn thấy anh đang cười,trong lòng Hạ Nhược Vũ cảm thấy lạnhlẽo, trên lưng cô thậm chí còn toát ramột tâng mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thìkhông duy trì được vẻ mặt, cô cườicười rồi dời mắt đi nơi khác, khôngdám nhìn anh.Dương Minh Đức nhìn thấy sự thayđổi đột ngột của Hạ Nhược Vũ, lập tứchiểu ý đồ của cô, mặc dù cảm thấy cóchút không thoải mái nhưng anh ta vẫnphối hợp với cô, đưa tay lên sờ lên tóccô, trầm mặc nói: “Nhược Vũ luônthẳng tính như vậy, hy vọng anh Du Hảikhông để bụng”Trước khi Hạ Nhược Vũ phản ứnglại hành động của Dương Minh Đức, thìcô đã nghe thấy anh ta nói, tai cô lậptức nóng lên, không phải vì ngại ngùngmà là xấu hổ.Chắc chắn Dương Minh Đức nghĩcô là loại phụ nữ tồi tệ, dùng anh ta đểchọc giận người đàn ông khác.Nghĩ đến chuyện này, trái tim cô lạitrùng xuống, tại sao cô lại muốn làmanh tức giận chứ? Điều đó không còncần thiết nữa, phải không?Cảnh tượng này rơi vào trong mắtMạc Du Hải lại là một ý nghĩa khác,một cảm giác nguy hiểm đang dângtrào, nhất là khi nhìn thấy hành độngcủa Dương Minh Đức, nụ cười trênmiệng anh càng lạnh lùng, có thể làmngười ta hoảng sợ.Ít nhất là Hạ Nhược Vũ nghĩ nhưvậy.“Đúng lúc cậu Du Hải đang ở đây,Minh Viễn, tại sao chung ta không bànnốt chuyện của hai đứa trẻ đi nhỉ?”Ông Dương mở miệng, nói.Vốn dĩ Hạ Minh Viễn còn đang dodự, không biết ông nghĩ đến cái gì, độtnhiên đổi ý: “Được rồi, con bé cũngkhông còn nhỏ nữa, cũng nên lập giađình rồi, chúng ta tìm một ngày tốt đểtổ chức đi”Vào đọc tại truyen.one nhéHạ Nhược Vũ không nghĩ rằng mọichuyện lại trở nên thế này: “Ba, con…”Cô vẫn muốn ngăn cản, nhưng bacô nhìn qua cô thì cô đành ngậmmiệng lại.“Chuyện này có phải là hơi vội vàngkhông, Minh Viễn?” Đường Hồng Xuâncó chút lo lắng hỏi, bà ấy luôn cảmthấy quyết định này có chút quá vộivàng.32 11⁄1

Chương 140: Không khí áp lực

 

Đột nhiên có người vội vàng đẩy

vào và nói nhỏ vào tai ông Dương vài câu.

“Thật sao?” Ông Dương hơi kinh ngạc.

Người đàn ông kia nhìn Hạ Nhược

Vũ rồi gật đầu, xác nhận điều này.

Cuối cùng Hạ Nhược Vũ cảm thấy

có chút khó hiểu.

Ông Dương đã đứng dậy khỏi chỗ

ngồi, không giải thích gì, và bước ra

ngoài với người đàn ông kia.

“Minh Vũ, tôi xin lỗi, một vị khách

quan trọng đột nhiên đến. Tôi sẽ chào

đón một chút rôi quay lại ngay.”

Dương Minh Đức cau mày và liếc

nhìn bà Dương, bà ta lắc đầu và nói

không biết.

Vào đọc tại truyen.one nhé

“Ba, khi nào thì chúng ta về” Hạ

Nhược Vũ không quan tâm đến những

vị khách quan trọng của ông Dương,

đúng lúc cô không có lý do nào để chối

bỏ đây.

Sắc mặt Hạ Minh Viễn cũng có

chút khó coi, nhưng vẫn muốn cho

xong việc: “Chờ đến khi bác Dương trở

lại đã.”

Tự nhiên đang nói chuyện mà chạy

đi, nhà họ Dương đúng là không có

phép tắc, và nhà họ Hạ không thể chịu

xấu hổ như vậy được.

Khóe miệng Hạ Nhược Vũ mỉm

cười, cô không cần làm gì cả, sau tối

nay chắc chăn ba cô sẽ hủy bỏ hôn

ước với nhà họ Dương.

“Chú Minh Viễn, thật xin lỗi, ba

cháu nhất định có chuyện quan trọng

cần giải quyết, hôm khác chúng cháu

sẽ đến nhà xin lỗi” Dương Minh Đức

xấu hổ không biết làm thế nào.

Bà Dương cũng lo lắng: “Sao thế?

Vẫn chưa xong việc mà, Minh Viễn, em

dâu, đừng tức giận, anh ấy sẽ lập tức

quay lại ngay.’

Dù sao cũng đã quen nhau nhiều

năm rồi, Hạ Minh Viễn gật đầu có chút

không vui rồi ngồi xuống.

Ngoại trừ Hạ Nhược Vũ không

quan tâm, bầu không khí trở nên cứng nhắc.

Ông Dương vội vàng quay lại,

dường như có thêm một bóng người,

nhìn bóng dáng cao lớn đang đi tới,

sau lưng Hạ Nhược Vũ lập tức cứng

đờ, bàn tay siết chặt lại, cau mày, cúi

đầu xuống và uống nước.

Nước vốn dĩ không có vị, nhưng

sao cô lại có chút đắng trong miệng chứ?

“Cậu Du Hải, mời vào. Chúng tôi có

thể cùng cậu ăn tối là may mắn của

chúng tôi rôi”

Thư ký của ông Dương nhìn thấy

Mạc Du Hải ở cửa và ngay lập tức báo

cáo với ông ta, tình cờ là gân đây ông

Dương có một dự án của Thịnh Hoa.

Trong vài ngày qua, ông ta đã chỉ ra rất

nhiều tiên để tạo dựng mối quan hệ,

nhưng vẫn không với tới được nhà họ Mạc.

Lúc ông ta đang lo lắng không biết

phải làm sao, anh lại mang cho ông ta

một niềm vui bất ngờ, Mạc Du Hải gặp

tối nay đều là những đối tác với ông ta,

coi như là cho ông ta một chút thể diện.

Nói có mấy câu, nhưng ông ta

không ngờ Mạc Du Hải lại đi tới khi biết

ông ta đang ăn cơm với nhà họ Hạ.

Nghĩ rằng gần đây nhà họ Hạ hình

như có hợp tác với Thịnh Hoa, ông ta

càng hy vọng con trai mình có thể kết

hôn với con gái nhà họ Hạ.

Không chỉ Nhật Hạ sẽ trở thành

của nhà họ dương, mà toàn bộ nhà họ

Hạ sẽ là của nhà họ Dương.

Khoảnh khắc người đàn ông bước

vào phòng, dường như anh đã lấy hết

sinh khí bên trong, đôi mắt lạnh lùng vô

tình quét qua Hạ Nhược Vũ, anh thản

nhiên nhìn chỗ khác, giống như đáng

nhìn một người xa lạ.

Hạ Nhược Vũ cũng đang cực kỳ

căng thẳng, cảm giác như bị dã thú

quan sát, theo bản năng, cô muốn chạy

trốn.

Tấm vải trên bàn ăn bị cô nắm

chặt, cảm xúc không thể ngăn cản tràn

ngập trong lòng cô, và vẻ hờ hững giả

vờ của cô lập tức bị sụp đổ khi nhìn

thấy anh.

Chỉ có vẻ mặt bây giờ là đang che

giấu cảm xúc của cô.

“Có quấy rầy mọi người không?”

Mạc Du Hải hỏi, nhưng giọng điệu lại

không có cảm xúc gì.

Ông Dương nhanh chóng đáp:

“Không, không, cậu Du Hải, xin mời”

Ông ta mang vị trí chủ trị của mình

ra.

Mạc Du Hải đi thẳng đến bên cạnh

Hạ Nhược Vũ rồi ngồi xuống, hành

động kỳ lạ này khiến mọi người kỳ quái.

Ở bên trái Hạ Nhược Vũ là Dương

Minh Đức và Mạc Du Hải ở bên phải, cô

giống như là không quan tâm, nhưng

để ý kỹ có thể sẽ thấy đầu ngón tay

của cô đang hơi run.

“Tôi còn có một số việc cần bàn

bạc với chú Minh Viễn” Mạc Du Hải

dường như không quan tâm hành động

của mình, vẻ mặt lãnh đạm, nói.

“Hóa ra là vậy” Ông Dương yên

tâm, ông ta còn tưởng…

Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh full

Không, chắc chắn là không, nếu là

như vậy, Hạ Minh Viễn làm sao có thể

đồng ý hai gia đình gặp mặt chứ.

Ông ta lại vô thức ngồi xuống.

Chỉ có Dương Minh Đức, người biết

rõ sự việc, đang nắm chặt bàn tay lại.

Khi Hạ Minh Viễn nghe được lời

Mạc Du Hải, trong mắt ông thoáng hiện

lên một tia do dự, trên mặt vẫn bình

tĩnh, nhưng sự nghỉ ngờ trong lòng

càng ngày càng mạnh.

“Tôi nghe nói cô Nhược Vũ sắp kết

hôn với anh Minh Đức. Chúc mừng,

chúc mừng” Giọng nói rõ ràng của

Mạc Du Hải rơi vào tai Hạ Nhược Vũ,

hóa thành vô số cây kim đâm vào tim

cô, đau đớn khiến cho cô hoảng sợ.

Đột nhiên Hạ Nhược Vũ như trở

thành một con người khác, cô thả tấm

khăn trải bàn ra, vui vẻ ôm lấy cánh tay

của Dương Minh Đức, nghiêng đầu dựa

vào cánh tay anh ta, ngọt ngào nói:

“Cảm ơn anh Du Hải đã chúc phúc, tôi

chắc chắn sẽ cùng Minh Đức hạnh

phúc cả đời.”

Đôi mắt lạnh lùng của người đàn

ông trùng xuống một chút, anh nghiêng

đầu nhìn nụ cười ngọt ngào của cô,

khóe miệng hơi giật giật: “Không có gì.”

Rõ ràng nhìn thấy anh đang cười,

trong lòng Hạ Nhược Vũ cảm thấy lạnh

lẽo, trên lưng cô thậm chí còn toát ra

một tâng mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thì

không duy trì được vẻ mặt, cô cười

cười rồi dời mắt đi nơi khác, không

dám nhìn anh.

Dương Minh Đức nhìn thấy sự thay

đổi đột ngột của Hạ Nhược Vũ, lập tức

hiểu ý đồ của cô, mặc dù cảm thấy có

chút không thoải mái nhưng anh ta vẫn

phối hợp với cô, đưa tay lên sờ lên tóc

cô, trầm mặc nói: “Nhược Vũ luôn

thẳng tính như vậy, hy vọng anh Du Hải

không để bụng”

Trước khi Hạ Nhược Vũ phản ứng

lại hành động của Dương Minh Đức, thì

cô đã nghe thấy anh ta nói, tai cô lập

tức nóng lên, không phải vì ngại ngùng

mà là xấu hổ.

Chắc chắn Dương Minh Đức nghĩ

cô là loại phụ nữ tồi tệ, dùng anh ta để

chọc giận người đàn ông khác.

Nghĩ đến chuyện này, trái tim cô lại

trùng xuống, tại sao cô lại muốn làm

anh tức giận chứ? Điều đó không còn

cần thiết nữa, phải không?

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt

Mạc Du Hải lại là một ý nghĩa khác,

một cảm giác nguy hiểm đang dâng

trào, nhất là khi nhìn thấy hành động

của Dương Minh Đức, nụ cười trên

miệng anh càng lạnh lùng, có thể làm

người ta hoảng sợ.

Ít nhất là Hạ Nhược Vũ nghĩ như

vậy.

“Đúng lúc cậu Du Hải đang ở đây,

Minh Viễn, tại sao chung ta không bàn

nốt chuyện của hai đứa trẻ đi nhỉ?”

Ông Dương mở miệng, nói.

Vốn dĩ Hạ Minh Viễn còn đang do

dự, không biết ông nghĩ đến cái gì, đột

nhiên đổi ý: “Được rồi, con bé cũng

không còn nhỏ nữa, cũng nên lập gia

đình rồi, chúng ta tìm một ngày tốt để

tổ chức đi”

Vào đọc tại truyen.one nhé

Hạ Nhược Vũ không nghĩ rằng mọi

chuyện lại trở nên thế này: “Ba, con…”

Cô vẫn muốn ngăn cản, nhưng ba

cô nhìn qua cô thì cô đành ngậm

miệng lại.

“Chuyện này có phải là hơi vội vàng

không, Minh Viễn?” Đường Hồng Xuân

có chút lo lắng hỏi, bà ấy luôn cảm

thấy quyết định này có chút quá vội

vàng.

32 11⁄1

Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu AnhTác giả: HườngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi! Chương 140: Không khí áp lực Đột nhiên có người vội vàng đẩyvào và nói nhỏ vào tai ông Dương vài câu.“Thật sao?” Ông Dương hơi kinh ngạc.Người đàn ông kia nhìn Hạ NhượcVũ rồi gật đầu, xác nhận điều này.Cuối cùng Hạ Nhược Vũ cảm thấycó chút khó hiểu.Ông Dương đã đứng dậy khỏi chỗngồi, không giải thích gì, và bước rangoài với người đàn ông kia.“Minh Vũ, tôi xin lỗi, một vị kháchquan trọng đột nhiên đến. Tôi sẽ chàođón một chút rôi quay lại ngay.”Dương Minh Đức cau mày và liếcnhìn bà Dương, bà ta lắc đầu và nóikhông biết.Vào đọc tại truyen.one nhé“Ba, khi nào thì chúng ta về” HạNhược Vũ không quan tâm đến nhữngvị khách quan trọng của ông Dương,đúng lúc cô không có lý do nào để chốibỏ đây.Sắc mặt Hạ Minh Viễn cũng cóchút khó coi, nhưng vẫn muốn choxong việc: “Chờ đến khi bác Dương trởlại đã.”Tự nhiên đang nói chuyện mà chạyđi, nhà họ Dương đúng là không cóphép tắc, và nhà họ Hạ không thể chịuxấu hổ như vậy được.Khóe miệng Hạ Nhược Vũ mỉmcười, cô không cần làm gì cả, sau tốinay chắc chăn ba cô sẽ hủy bỏ hônước với nhà họ Dương.“Chú Minh Viễn, thật xin lỗi, bacháu nhất định có chuyện quan trọngcần giải quyết, hôm khác chúng cháusẽ đến nhà xin lỗi” Dương Minh Đứcxấu hổ không biết làm thế nào.Bà Dương cũng lo lắng: “Sao thế?Vẫn chưa xong việc mà, Minh Viễn, emdâu, đừng tức giận, anh ấy sẽ lập tứcquay lại ngay.’Dù sao cũng đã quen nhau nhiềunăm rồi, Hạ Minh Viễn gật đầu có chútkhông vui rồi ngồi xuống.Ngoại trừ Hạ Nhược Vũ khôngquan tâm, bầu không khí trở nên cứng nhắc.Ông Dương vội vàng quay lại,dường như có thêm một bóng người,nhìn bóng dáng cao lớn đang đi tới,sau lưng Hạ Nhược Vũ lập tức cứngđờ, bàn tay siết chặt lại, cau mày, cúiđầu xuống và uống nước.Nước vốn dĩ không có vị, nhưngsao cô lại có chút đắng trong miệng chứ?“Cậu Du Hải, mời vào. Chúng tôi cóthể cùng cậu ăn tối là may mắn củachúng tôi rôi”Thư ký của ông Dương nhìn thấyMạc Du Hải ở cửa và ngay lập tức báocáo với ông ta, tình cờ là gân đây ôngDương có một dự án của Thịnh Hoa.Trong vài ngày qua, ông ta đã chỉ ra rấtnhiều tiên để tạo dựng mối quan hệ,nhưng vẫn không với tới được nhà họ Mạc.Lúc ông ta đang lo lắng không biếtphải làm sao, anh lại mang cho ông tamột niềm vui bất ngờ, Mạc Du Hải gặptối nay đều là những đối tác với ông ta,coi như là cho ông ta một chút thể diện.Nói có mấy câu, nhưng ông takhông ngờ Mạc Du Hải lại đi tới khi biếtông ta đang ăn cơm với nhà họ Hạ.Nghĩ rằng gần đây nhà họ Hạ hìnhnhư có hợp tác với Thịnh Hoa, ông tacàng hy vọng con trai mình có thể kếthôn với con gái nhà họ Hạ.Không chỉ Nhật Hạ sẽ trở thànhcủa nhà họ dương, mà toàn bộ nhà họHạ sẽ là của nhà họ Dương.Khoảnh khắc người đàn ông bướcvào phòng, dường như anh đã lấy hếtsinh khí bên trong, đôi mắt lạnh lùng vôtình quét qua Hạ Nhược Vũ, anh thảnnhiên nhìn chỗ khác, giống như đángnhìn một người xa lạ.Hạ Nhược Vũ cũng đang cực kỳcăng thẳng, cảm giác như bị dã thúquan sát, theo bản năng, cô muốn chạytrốn.Tấm vải trên bàn ăn bị cô nắmchặt, cảm xúc không thể ngăn cản trànngập trong lòng cô, và vẻ hờ hững giảvờ của cô lập tức bị sụp đổ khi nhìnthấy anh.Chỉ có vẻ mặt bây giờ là đang chegiấu cảm xúc của cô.“Có quấy rầy mọi người không?”Mạc Du Hải hỏi, nhưng giọng điệu lạikhông có cảm xúc gì.Ông Dương nhanh chóng đáp:“Không, không, cậu Du Hải, xin mời”Ông ta mang vị trí chủ trị của mìnhra.Mạc Du Hải đi thẳng đến bên cạnhHạ Nhược Vũ rồi ngồi xuống, hànhđộng kỳ lạ này khiến mọi người kỳ quái.Ở bên trái Hạ Nhược Vũ là DươngMinh Đức và Mạc Du Hải ở bên phải, côgiống như là không quan tâm, nhưngđể ý kỹ có thể sẽ thấy đầu ngón taycủa cô đang hơi run.“Tôi còn có một số việc cần bànbạc với chú Minh Viễn” Mạc Du Hảidường như không quan tâm hành độngcủa mình, vẻ mặt lãnh đạm, nói.“Hóa ra là vậy” Ông Dương yêntâm, ông ta còn tưởng…Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh fullKhông, chắc chắn là không, nếu lànhư vậy, Hạ Minh Viễn làm sao có thểđồng ý hai gia đình gặp mặt chứ.Ông ta lại vô thức ngồi xuống.Chỉ có Dương Minh Đức, người biếtrõ sự việc, đang nắm chặt bàn tay lại.Khi Hạ Minh Viễn nghe được lờiMạc Du Hải, trong mắt ông thoáng hiệnlên một tia do dự, trên mặt vẫn bìnhtĩnh, nhưng sự nghỉ ngờ trong lòngcàng ngày càng mạnh.“Tôi nghe nói cô Nhược Vũ sắp kếthôn với anh Minh Đức. Chúc mừng,chúc mừng” Giọng nói rõ ràng củaMạc Du Hải rơi vào tai Hạ Nhược Vũ,hóa thành vô số cây kim đâm vào timcô, đau đớn khiến cho cô hoảng sợ.Đột nhiên Hạ Nhược Vũ như trởthành một con người khác, cô thả tấmkhăn trải bàn ra, vui vẻ ôm lấy cánh taycủa Dương Minh Đức, nghiêng đầu dựavào cánh tay anh ta, ngọt ngào nói:“Cảm ơn anh Du Hải đã chúc phúc, tôichắc chắn sẽ cùng Minh Đức hạnhphúc cả đời.”Đôi mắt lạnh lùng của người đànông trùng xuống một chút, anh nghiêngđầu nhìn nụ cười ngọt ngào của cô,khóe miệng hơi giật giật: “Không có gì.”Rõ ràng nhìn thấy anh đang cười,trong lòng Hạ Nhược Vũ cảm thấy lạnhlẽo, trên lưng cô thậm chí còn toát ramột tâng mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thìkhông duy trì được vẻ mặt, cô cườicười rồi dời mắt đi nơi khác, khôngdám nhìn anh.Dương Minh Đức nhìn thấy sự thayđổi đột ngột của Hạ Nhược Vũ, lập tứchiểu ý đồ của cô, mặc dù cảm thấy cóchút không thoải mái nhưng anh ta vẫnphối hợp với cô, đưa tay lên sờ lên tóccô, trầm mặc nói: “Nhược Vũ luônthẳng tính như vậy, hy vọng anh Du Hảikhông để bụng”Trước khi Hạ Nhược Vũ phản ứnglại hành động của Dương Minh Đức, thìcô đã nghe thấy anh ta nói, tai cô lậptức nóng lên, không phải vì ngại ngùngmà là xấu hổ.Chắc chắn Dương Minh Đức nghĩcô là loại phụ nữ tồi tệ, dùng anh ta đểchọc giận người đàn ông khác.Nghĩ đến chuyện này, trái tim cô lạitrùng xuống, tại sao cô lại muốn làmanh tức giận chứ? Điều đó không còncần thiết nữa, phải không?Cảnh tượng này rơi vào trong mắtMạc Du Hải lại là một ý nghĩa khác,một cảm giác nguy hiểm đang dângtrào, nhất là khi nhìn thấy hành độngcủa Dương Minh Đức, nụ cười trênmiệng anh càng lạnh lùng, có thể làmngười ta hoảng sợ.Ít nhất là Hạ Nhược Vũ nghĩ nhưvậy.“Đúng lúc cậu Du Hải đang ở đây,Minh Viễn, tại sao chung ta không bànnốt chuyện của hai đứa trẻ đi nhỉ?”Ông Dương mở miệng, nói.Vốn dĩ Hạ Minh Viễn còn đang dodự, không biết ông nghĩ đến cái gì, độtnhiên đổi ý: “Được rồi, con bé cũngkhông còn nhỏ nữa, cũng nên lập giađình rồi, chúng ta tìm một ngày tốt đểtổ chức đi”Vào đọc tại truyen.one nhéHạ Nhược Vũ không nghĩ rằng mọichuyện lại trở nên thế này: “Ba, con…”Cô vẫn muốn ngăn cản, nhưng bacô nhìn qua cô thì cô đành ngậmmiệng lại.“Chuyện này có phải là hơi vội vàngkhông, Minh Viễn?” Đường Hồng Xuâncó chút lo lắng hỏi, bà ấy luôn cảmthấy quyết định này có chút quá vộivàng.32 11⁄1

Chương 140