Tại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi!
Chương 150
Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu AnhTác giả: HườngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi! Chương 150: Tranh chấp trong phòng bệnhKiêu Duy Nam khẽ cười một tiếng:“Không liên quan tới tôi? Thế thân phậnanh là gì? Hàn Công Danh đứng tráchtôi không nhắc nhở anh, anh chắc làbiết thân phận của Du Hải rồi, tốt nhấtlà bỏ suy nghĩ trong lòng anh đi.“Thì sao, chỉ cân tổn thươngNhược Vũ, anh ta sẽ không có tư cáchbảo vệ cô ấy” Hàn Công Danh khôngchút sợ hãi, vệnh mặt nói.Kiêu Duy Nam sững sờ: “Khôngngờ tên đàn ông như anh vẫn còn mấyphần cốt khí”Thế nhưng cũng có sao, vẫn khôngchịu nổi một đòn của Du Hải: “Ai bảoanh ngoại tình trước, đúng rồi, cơ thểbạn gái anh còn khỏe chứ?”Hàn Công Danh nghe lời Kiêu DuyNam mỉa mai thì đôi mắt trở nên lạnhlẽo: “Anh không biết Mạc Du Hải đãsớm có ý đồ ngoại tình à, anh ta cònkhông bằng tôi, ít nhất tình cảm của tôivới Nhược Vũ là thật, còn anh ta chỉmuốn chơi đùa.Trong lòng Kiêu Duy Nam kinh hãi,trên mặt vẫn giả vờ không quan tâm:“Anh không ăn được thì muốn đạp đổ đi”Trong lòng bắt đầu do dự, khôngthể nào, Du Hải và Nhược Vũ chia taythật sao, anh còn tưởng rằng họ đanggiận dõi, hằn là do Du Hải đưa LụcKhánh Huyền vê.Khả năng này có vẻ lớn.Hàn Công Danh hừ lạnh không tiếptục để ý tới anh, yên tĩnh chờ ở cửaphòng phẫu thuật.Cho đến khi Hạ Nhược Vũ bị đẩyra, cuộc giải phẫu kéo dài chưa đếnnửa tiếng liên kết thúc.“Nhược Vũ, em sao rồi.” Hàn CôngDanh không kịp chờ ra đón, hai mắt HạNhược Vũ còn đang nhắm.Mạc Du Hải tháo mũ và khẩu trang,đưa cho y tá bên cạnh, ánh mắt lạnhlẽo nhìn anh ta: “Cô ấy còn chưa hếtthuốc tê.‘Nhược Vũ giao cho tôi là được,không cân phiên anh Mạc” Hàn CôngDanh không không chịu yếu thế nhìn lại.Ánh mắt hai người va chạm trongkhông khí tóe ra tia lửa điện vô hình,trong bâu không khí vi diệu này, ngườibên cạnh đều chọn làm thinh.Sự tò mò trong lòng đã như lửađột, dựng lỗ tai lên sợ nghe thiếu mộtchữ.Nhưng điều khiến đám người thấtvọng là, Mạc Du Hải lại gật đầu rôi cứvậy rời đi, cứ như cô gái năm trêngiường bệnh không liên quan gì đếnanh.Kiêu Duy Nam cũng bị hành độngcủa anh làm cho hoang mang, ngâyngười hồi lâu mới phản ứng lại, nhìn HạNhược Vũ đang hôn mê, lại nhìn MạcDu Hải rời đi, cuối cùng đuổi theo MạcDu Hải.Du Hải sao vậy, thật sự muốn mặckệ Hạ Nhược Vũ sao, để lại cho tênđàn ông cặn bã kia à?Hàn Công Danh giống như đã sớmđoán được, động tác dịu dàng đẩygiường bệnh về phòng bệnh. Mạc DuHải quả nhiên chỉ lợi dụng Nhược Vũ,chỉ có Nhược Vũ ngốc nghếch mới tinanh ta.“Du Hải, cậu chờ đã, cậu như vậy làsao, cứ ném Nhược Vũ cho tên đànông cặn bã kia à?” Kiều Duy Nam vấtvả lắm mới đuổi kịp người, ánh mắtnhìn thoáng qua, thấy đôi mắt lạnhlùng của anh thì tự giác im lặng.Không để ý à, không để ý sao phảitức giận như thế, còn nếu đã để ý thì vìsao lại dâng tay nhường cho người ta,Kiều Duy Nam thực sự càng nghĩ càngkhông hiểu.“Báo cho người nhà họ Lâm đếnđón người.” Mạc Du Hải lạnh lùng nói,cứ như vừa đội lên một tâng băng giá.Kiều Duy Nam không hiểu: “Tại saolại báo cho người nhà họ Dương màkhông báo cho Hạ Minh Viễn?”Con gái bị bệnh thì nên báo chongười nhà trước chứ?Chỉ thấy bạn tốt nhếch miệng cườikhẩy, trong mắt hiện lên tia u ám:“Không gọi người tới sao có trò hay đểxem?”“Ôi mẹ, Du Hải sao cậu xấu tínhthế?” Trong lòng Kiều Duy Nam cũngcó chút chờ mong màn này, trực tiếpgọi người tới chó cắn chó, một miệnglông sao?“Nhưng mà liệu có quấy rây NhượcVũ nghỉ ngơi không?”Mạc Du Hải liếc nhìn Kiều DuyNam, đầy ẩn ý nói: “Không phải cậumuốn báo cho Hạ Minh Viễn sao?”Kiều Duy Nam hiểu ra, không khỏikhâm phục, giơ ngón tay cái lên tánthưởng: “Xem như cậu lợi hãi, cái nàycũng nghĩ ra được.”Đúng là cực kỳ xấu bụng mà, ngẫmlại chắc mình chưa đắc tội gì với cậu ta.Đang nghĩ ngợi, Mạc Du Hải âmtrầm nói: “Không phải cậu còn muốntheo đuổi cô ấy chứ?”“Không, sao có thể, sao tôi lại thíchNhược Vũ chứ?” Kiều Duy Nam lập tứccười gượng, sau lưng cảm thấy lạnhlẽo, anh cũng sợ bị Du Hai gây khó dễchứ.Ký ức lần trước anh vẫn còn nhớnhư in, còn gặp ác mộng vài ngày, mãimới dịu lại được.Mạc Du Hải nhìn đồng hồ, thảnnhiên nói: “Không có việc gì rồi, cònkhông đi làm việc chính đi?”“À, tôi biết rồi, tôi đi báo ngay đây”Kiều Duy Nam đứng tại chỗ suynghĩ một lúc, cứ cảm thấy có chỗ nàođó không thích hợp. Đúng rồi, saonhững chuyện này lại bắt anh đi làm?Anh ngẩng đầu muốn hỏi thì khôngcòn thấy bóng dáng Mạc Du Hải đâu,tức đến trừng mắt, lại dám coi anh làlao công miễn phí.Hết cách rồi, anh đành phải nhậnlệnh đi thông báo.Nghe tin Hạ Nhược Vũ nằm viện,tất cả mọi người đều như ong vỡ tổ laođến căn phòng nhỏ hẹp.Vì hai bên gia đình đã quyết địnhnên duyên vợ chồng, ba Dương và mẹDương đi theo Dương Minh Đức tới.Hạ Minh Viễn và Đường HồngXuân tới.Sau đó bầu không khí trong phòngbệnh trở nên kỳ quái, ánh mắt mọingười đều nhao nhao nhìn về phíabóng người cao lớn cạnh giường.Ba Dương mặc dù không có biểuhiện rõ ràng, nhưng trên mặt vẫn mangtheo tia không vui.Đọc thêm nhiều truyện hot nhé!cha của cục cưng là một tổng tài fullMẹ Dương lại bực bội không nhịnđược: “Cậu là ai, sao lại ở đây, quan hệnhư nào với Hạ Nhược Vũ?”“Mẹ, Nhược Vũ mới làm phẫu thuật,có gì thì nói sau đi.” Dương Minh Đứccũng có hơi nghỉ hoặc trong lòng,nhưng vẫn lo cho cơ thể của Hạ NhượcVũ hơn.Mẹ Dương lại không bằng lòng:“Sao lại nói sau, bên người Hạ NhượcVũ không biết từ đâu lòi ra một tên đànông, chẳng lẽ mẹ chồng tương lai nhưmẹ không thể hỏi một câu à?”Hàn Công Danh vốn đang ngẫmnghĩ, nghe được chữ “mẹ chồng tươnglai” thì sắc mặt cũng tối lại: “Thưa bà,phiền bà nghĩ cho sức khỏe của bệnhnhân một chút, có gì ra ngoài rồi nói.”“Tôi còn muốn hỏi cậu có quan hệthế nào với Hạ Nhược Vũ.” Mẹ Dươngnhìn chằm chằm anh ta, bộ dạng nhưđang bắt gian, giống như Hạ Nhược Vũlàm chuyện gì không thể lộ ra ngoài vậy.Hạ Minh Viễn đương nhiên cũngkhông vui, con gái ông ta đang nằmtrên giường bệnh, người nhà họ Dươnglại bắt đầu tranh chấp, sau này còn rasao nữa, nên trực tiếp lạnh giọng quát:“Hồng Xuân, đổi phòng bệnh choNhược Vũ ngay:Cho dù thế nào cũng là Hàn CôngDanh đưa người tới bệnh viện, về tìnhvề lý, ông ta cũng phải cảm ơn người ta.“Công Danh, cảm ơn cháu, có thờigian chú sẽ tới nhà nói lời cảm ơn”“Chú Hạ khách sáo quá, cháu cũngchỉ quan tâm Nhược Vũ thôi.” HànCông Danh lúc đầu còn định nói là bạngái, nhưng sợ gây phiền cho Nhược Vũnên thôi.Hạ Minh Viễn tương đối vui mừng,ít nhất Hàn Công Danh còn biết nghĩcho con gái của mình.Mẹ Dương là một người tỉnh ý,cũng cảm thấy bầu không khí khôngđúng, chất vấn: “Minh Viễn, có phải ôngnên giải thích với chúng tôi một chút,tên đàn ông này có quan hệ thế nàovới Nhược Vũ không?”Thấy vẻ mặt ông ta không đúngmới phát hiện bản thân còn chưa xemtình trạng bệnh của Hạ Nhược Vũ, vộivàng bồi thêm một câu: “Sức khỏeNhược Vũ vẫn tốt chứ?”“Các người vừa đến là chất vấn,còn quan tâm đến chút chuyện nhỏnày sao con gái của tôi, tôi tự mìnhchăm, không phiền các người nhúngtay.Hạ Minh Viễn không nể tình nói.
Chương 150: Tranh chấp trong phòng bệnh
Kiêu Duy Nam khẽ cười một tiếng:
“Không liên quan tới tôi? Thế thân phận
anh là gì? Hàn Công Danh đứng trách
tôi không nhắc nhở anh, anh chắc là
biết thân phận của Du Hải rồi, tốt nhất
là bỏ suy nghĩ trong lòng anh đi.
“Thì sao, chỉ cân tổn thương
Nhược Vũ, anh ta sẽ không có tư cách
bảo vệ cô ấy” Hàn Công Danh không
chút sợ hãi, vệnh mặt nói.
Kiêu Duy Nam sững sờ: “Không
ngờ tên đàn ông như anh vẫn còn mấy
phần cốt khí”
Thế nhưng cũng có sao, vẫn không
chịu nổi một đòn của Du Hải: “Ai bảo
anh ngoại tình trước, đúng rồi, cơ thể
bạn gái anh còn khỏe chứ?”
Hàn Công Danh nghe lời Kiêu Duy
Nam mỉa mai thì đôi mắt trở nên lạnh
lẽo: “Anh không biết Mạc Du Hải đã
sớm có ý đồ ngoại tình à, anh ta còn
không bằng tôi, ít nhất tình cảm của tôi
với Nhược Vũ là thật, còn anh ta chỉ
muốn chơi đùa.
Trong lòng Kiêu Duy Nam kinh hãi,
trên mặt vẫn giả vờ không quan tâm:
“Anh không ăn được thì muốn đạp đổ đi”
Trong lòng bắt đầu do dự, không
thể nào, Du Hải và Nhược Vũ chia tay
thật sao, anh còn tưởng rằng họ đang
giận dõi, hằn là do Du Hải đưa Lục
Khánh Huyền vê.
Khả năng này có vẻ lớn.
Hàn Công Danh hừ lạnh không tiếp
tục để ý tới anh, yên tĩnh chờ ở cửa
phòng phẫu thuật.
Cho đến khi Hạ Nhược Vũ bị đẩy
ra, cuộc giải phẫu kéo dài chưa đến
nửa tiếng liên kết thúc.
“Nhược Vũ, em sao rồi.” Hàn Công
Danh không kịp chờ ra đón, hai mắt Hạ
Nhược Vũ còn đang nhắm.
Mạc Du Hải tháo mũ và khẩu trang,
đưa cho y tá bên cạnh, ánh mắt lạnh
lẽo nhìn anh ta: “Cô ấy còn chưa hết
thuốc tê.
‘Nhược Vũ giao cho tôi là được,
không cân phiên anh Mạc” Hàn Công
Danh không không chịu yếu thế nhìn lại.
Ánh mắt hai người va chạm trong
không khí tóe ra tia lửa điện vô hình,
trong bâu không khí vi diệu này, người
bên cạnh đều chọn làm thinh.
Sự tò mò trong lòng đã như lửa
đột, dựng lỗ tai lên sợ nghe thiếu một
chữ.
Nhưng điều khiến đám người thất
vọng là, Mạc Du Hải lại gật đầu rôi cứ
vậy rời đi, cứ như cô gái năm trên
giường bệnh không liên quan gì đến
anh.
Kiêu Duy Nam cũng bị hành động
của anh làm cho hoang mang, ngây
người hồi lâu mới phản ứng lại, nhìn Hạ
Nhược Vũ đang hôn mê, lại nhìn Mạc
Du Hải rời đi, cuối cùng đuổi theo Mạc
Du Hải.
Du Hải sao vậy, thật sự muốn mặc
kệ Hạ Nhược Vũ sao, để lại cho tên
đàn ông cặn bã kia à?
Hàn Công Danh giống như đã sớm
đoán được, động tác dịu dàng đẩy
giường bệnh về phòng bệnh. Mạc Du
Hải quả nhiên chỉ lợi dụng Nhược Vũ,
chỉ có Nhược Vũ ngốc nghếch mới tin
anh ta.
“Du Hải, cậu chờ đã, cậu như vậy là
sao, cứ ném Nhược Vũ cho tên đàn
ông cặn bã kia à?” Kiều Duy Nam vất
vả lắm mới đuổi kịp người, ánh mắt
nhìn thoáng qua, thấy đôi mắt lạnh
lùng của anh thì tự giác im lặng.
Không để ý à, không để ý sao phải
tức giận như thế, còn nếu đã để ý thì vì
sao lại dâng tay nhường cho người ta,
Kiều Duy Nam thực sự càng nghĩ càng
không hiểu.
“Báo cho người nhà họ Lâm đến
đón người.” Mạc Du Hải lạnh lùng nói,
cứ như vừa đội lên một tâng băng giá.
Kiều Duy Nam không hiểu: “Tại sao
lại báo cho người nhà họ Dương mà
không báo cho Hạ Minh Viễn?”
Con gái bị bệnh thì nên báo cho
người nhà trước chứ?
Chỉ thấy bạn tốt nhếch miệng cười
khẩy, trong mắt hiện lên tia u ám:
“Không gọi người tới sao có trò hay để
xem?”
“Ôi mẹ, Du Hải sao cậu xấu tính
thế?” Trong lòng Kiều Duy Nam cũng
có chút chờ mong màn này, trực tiếp
gọi người tới chó cắn chó, một miệng
lông sao?
“Nhưng mà liệu có quấy rây Nhược
Vũ nghỉ ngơi không?”
Mạc Du Hải liếc nhìn Kiều Duy
Nam, đầy ẩn ý nói: “Không phải cậu
muốn báo cho Hạ Minh Viễn sao?”
Kiều Duy Nam hiểu ra, không khỏi
khâm phục, giơ ngón tay cái lên tán
thưởng: “Xem như cậu lợi hãi, cái này
cũng nghĩ ra được.”
Đúng là cực kỳ xấu bụng mà, ngẫm
lại chắc mình chưa đắc tội gì với cậu ta.
Đang nghĩ ngợi, Mạc Du Hải âm
trầm nói: “Không phải cậu còn muốn
theo đuổi cô ấy chứ?”
“Không, sao có thể, sao tôi lại thích
Nhược Vũ chứ?” Kiều Duy Nam lập tức
cười gượng, sau lưng cảm thấy lạnh
lẽo, anh cũng sợ bị Du Hai gây khó dễ
chứ.
Ký ức lần trước anh vẫn còn nhớ
như in, còn gặp ác mộng vài ngày, mãi
mới dịu lại được.
Mạc Du Hải nhìn đồng hồ, thản
nhiên nói: “Không có việc gì rồi, còn
không đi làm việc chính đi?”
“À, tôi biết rồi, tôi đi báo ngay đây”
Kiều Duy Nam đứng tại chỗ suy
nghĩ một lúc, cứ cảm thấy có chỗ nào
đó không thích hợp. Đúng rồi, sao
những chuyện này lại bắt anh đi làm?
Anh ngẩng đầu muốn hỏi thì không
còn thấy bóng dáng Mạc Du Hải đâu,
tức đến trừng mắt, lại dám coi anh là
lao công miễn phí.
Hết cách rồi, anh đành phải nhận
lệnh đi thông báo.
Nghe tin Hạ Nhược Vũ nằm viện,
tất cả mọi người đều như ong vỡ tổ lao
đến căn phòng nhỏ hẹp.
Vì hai bên gia đình đã quyết định
nên duyên vợ chồng, ba Dương và mẹ
Dương đi theo Dương Minh Đức tới.
Hạ Minh Viễn và Đường Hồng
Xuân tới.
Sau đó bầu không khí trong phòng
bệnh trở nên kỳ quái, ánh mắt mọi
người đều nhao nhao nhìn về phía
bóng người cao lớn cạnh giường.
Ba Dương mặc dù không có biểu
hiện rõ ràng, nhưng trên mặt vẫn mang
theo tia không vui.Đọc thêm nhiều truyện hot nhé!
cha của cục cưng là một tổng tài full
Mẹ Dương lại bực bội không nhịn
được: “Cậu là ai, sao lại ở đây, quan hệ
như nào với Hạ Nhược Vũ?”
“Mẹ, Nhược Vũ mới làm phẫu thuật,
có gì thì nói sau đi.” Dương Minh Đức
cũng có hơi nghỉ hoặc trong lòng,
nhưng vẫn lo cho cơ thể của Hạ Nhược
Vũ hơn.
Mẹ Dương lại không bằng lòng:
“Sao lại nói sau, bên người Hạ Nhược
Vũ không biết từ đâu lòi ra một tên đàn
ông, chẳng lẽ mẹ chồng tương lai như
mẹ không thể hỏi một câu à?”
Hàn Công Danh vốn đang ngẫm
nghĩ, nghe được chữ “mẹ chồng tương
lai” thì sắc mặt cũng tối lại: “Thưa bà,
phiền bà nghĩ cho sức khỏe của bệnh
nhân một chút, có gì ra ngoài rồi nói.”
“Tôi còn muốn hỏi cậu có quan hệ
thế nào với Hạ Nhược Vũ.” Mẹ Dương
nhìn chằm chằm anh ta, bộ dạng như
đang bắt gian, giống như Hạ Nhược Vũ
làm chuyện gì không thể lộ ra ngoài vậy.
Hạ Minh Viễn đương nhiên cũng
không vui, con gái ông ta đang nằm
trên giường bệnh, người nhà họ Dương
lại bắt đầu tranh chấp, sau này còn ra
sao nữa, nên trực tiếp lạnh giọng quát:
“Hồng Xuân, đổi phòng bệnh cho
Nhược Vũ ngay:
Cho dù thế nào cũng là Hàn Công
Danh đưa người tới bệnh viện, về tình
về lý, ông ta cũng phải cảm ơn người ta.
“Công Danh, cảm ơn cháu, có thời
gian chú sẽ tới nhà nói lời cảm ơn”
“Chú Hạ khách sáo quá, cháu cũng
chỉ quan tâm Nhược Vũ thôi.” Hàn
Công Danh lúc đầu còn định nói là bạn
gái, nhưng sợ gây phiền cho Nhược Vũ
nên thôi.
Hạ Minh Viễn tương đối vui mừng,
ít nhất Hàn Công Danh còn biết nghĩ
cho con gái của mình.
Mẹ Dương là một người tỉnh ý,
cũng cảm thấy bầu không khí không
đúng, chất vấn: “Minh Viễn, có phải ông
nên giải thích với chúng tôi một chút,
tên đàn ông này có quan hệ thế nào
với Nhược Vũ không?”
Thấy vẻ mặt ông ta không đúng
mới phát hiện bản thân còn chưa xem
tình trạng bệnh của Hạ Nhược Vũ, vội
vàng bồi thêm một câu: “Sức khỏe
Nhược Vũ vẫn tốt chứ?”
“Các người vừa đến là chất vấn,
còn quan tâm đến chút chuyện nhỏ
này sao con gái của tôi, tôi tự mình
chăm, không phiền các người nhúng
tay.
Hạ Minh Viễn không nể tình nói.
Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu AnhTác giả: HườngTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTại khách sạn, trong phòng tổng thống. Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.“Ưm, nhẹ một chút, đau!” Người đàn ông vốn đang rất hưng phấntrên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấygiọng nói của người phụ nữ, thân hình caolớn có hơi sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tútrở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồnghơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, người phụ nữvốn đã không còn tỉnh táo đã hoàn toàn bấttỉnh. Ngày hôm sau, trên chiếc giường phongcách châu Âu màu trắng, Hạ Nhược Vũ mởmắt ra, ngây người nhìn chiếc đèn chùm trêntrần nhà. Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừngmắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bêncạnh mình. Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toànthân thì cô đau nhức. Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bốirối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi! Chương 150: Tranh chấp trong phòng bệnhKiêu Duy Nam khẽ cười một tiếng:“Không liên quan tới tôi? Thế thân phậnanh là gì? Hàn Công Danh đứng tráchtôi không nhắc nhở anh, anh chắc làbiết thân phận của Du Hải rồi, tốt nhấtlà bỏ suy nghĩ trong lòng anh đi.“Thì sao, chỉ cân tổn thươngNhược Vũ, anh ta sẽ không có tư cáchbảo vệ cô ấy” Hàn Công Danh khôngchút sợ hãi, vệnh mặt nói.Kiêu Duy Nam sững sờ: “Khôngngờ tên đàn ông như anh vẫn còn mấyphần cốt khí”Thế nhưng cũng có sao, vẫn khôngchịu nổi một đòn của Du Hải: “Ai bảoanh ngoại tình trước, đúng rồi, cơ thểbạn gái anh còn khỏe chứ?”Hàn Công Danh nghe lời Kiêu DuyNam mỉa mai thì đôi mắt trở nên lạnhlẽo: “Anh không biết Mạc Du Hải đãsớm có ý đồ ngoại tình à, anh ta cònkhông bằng tôi, ít nhất tình cảm của tôivới Nhược Vũ là thật, còn anh ta chỉmuốn chơi đùa.Trong lòng Kiêu Duy Nam kinh hãi,trên mặt vẫn giả vờ không quan tâm:“Anh không ăn được thì muốn đạp đổ đi”Trong lòng bắt đầu do dự, khôngthể nào, Du Hải và Nhược Vũ chia taythật sao, anh còn tưởng rằng họ đanggiận dõi, hằn là do Du Hải đưa LụcKhánh Huyền vê.Khả năng này có vẻ lớn.Hàn Công Danh hừ lạnh không tiếptục để ý tới anh, yên tĩnh chờ ở cửaphòng phẫu thuật.Cho đến khi Hạ Nhược Vũ bị đẩyra, cuộc giải phẫu kéo dài chưa đếnnửa tiếng liên kết thúc.“Nhược Vũ, em sao rồi.” Hàn CôngDanh không kịp chờ ra đón, hai mắt HạNhược Vũ còn đang nhắm.Mạc Du Hải tháo mũ và khẩu trang,đưa cho y tá bên cạnh, ánh mắt lạnhlẽo nhìn anh ta: “Cô ấy còn chưa hếtthuốc tê.‘Nhược Vũ giao cho tôi là được,không cân phiên anh Mạc” Hàn CôngDanh không không chịu yếu thế nhìn lại.Ánh mắt hai người va chạm trongkhông khí tóe ra tia lửa điện vô hình,trong bâu không khí vi diệu này, ngườibên cạnh đều chọn làm thinh.Sự tò mò trong lòng đã như lửađột, dựng lỗ tai lên sợ nghe thiếu mộtchữ.Nhưng điều khiến đám người thấtvọng là, Mạc Du Hải lại gật đầu rôi cứvậy rời đi, cứ như cô gái năm trêngiường bệnh không liên quan gì đếnanh.Kiêu Duy Nam cũng bị hành độngcủa anh làm cho hoang mang, ngâyngười hồi lâu mới phản ứng lại, nhìn HạNhược Vũ đang hôn mê, lại nhìn MạcDu Hải rời đi, cuối cùng đuổi theo MạcDu Hải.Du Hải sao vậy, thật sự muốn mặckệ Hạ Nhược Vũ sao, để lại cho tênđàn ông cặn bã kia à?Hàn Công Danh giống như đã sớmđoán được, động tác dịu dàng đẩygiường bệnh về phòng bệnh. Mạc DuHải quả nhiên chỉ lợi dụng Nhược Vũ,chỉ có Nhược Vũ ngốc nghếch mới tinanh ta.“Du Hải, cậu chờ đã, cậu như vậy làsao, cứ ném Nhược Vũ cho tên đànông cặn bã kia à?” Kiều Duy Nam vấtvả lắm mới đuổi kịp người, ánh mắtnhìn thoáng qua, thấy đôi mắt lạnhlùng của anh thì tự giác im lặng.Không để ý à, không để ý sao phảitức giận như thế, còn nếu đã để ý thì vìsao lại dâng tay nhường cho người ta,Kiều Duy Nam thực sự càng nghĩ càngkhông hiểu.“Báo cho người nhà họ Lâm đếnđón người.” Mạc Du Hải lạnh lùng nói,cứ như vừa đội lên một tâng băng giá.Kiều Duy Nam không hiểu: “Tại saolại báo cho người nhà họ Dương màkhông báo cho Hạ Minh Viễn?”Con gái bị bệnh thì nên báo chongười nhà trước chứ?Chỉ thấy bạn tốt nhếch miệng cườikhẩy, trong mắt hiện lên tia u ám:“Không gọi người tới sao có trò hay đểxem?”“Ôi mẹ, Du Hải sao cậu xấu tínhthế?” Trong lòng Kiều Duy Nam cũngcó chút chờ mong màn này, trực tiếpgọi người tới chó cắn chó, một miệnglông sao?“Nhưng mà liệu có quấy rây NhượcVũ nghỉ ngơi không?”Mạc Du Hải liếc nhìn Kiều DuyNam, đầy ẩn ý nói: “Không phải cậumuốn báo cho Hạ Minh Viễn sao?”Kiều Duy Nam hiểu ra, không khỏikhâm phục, giơ ngón tay cái lên tánthưởng: “Xem như cậu lợi hãi, cái nàycũng nghĩ ra được.”Đúng là cực kỳ xấu bụng mà, ngẫmlại chắc mình chưa đắc tội gì với cậu ta.Đang nghĩ ngợi, Mạc Du Hải âmtrầm nói: “Không phải cậu còn muốntheo đuổi cô ấy chứ?”“Không, sao có thể, sao tôi lại thíchNhược Vũ chứ?” Kiều Duy Nam lập tứccười gượng, sau lưng cảm thấy lạnhlẽo, anh cũng sợ bị Du Hai gây khó dễchứ.Ký ức lần trước anh vẫn còn nhớnhư in, còn gặp ác mộng vài ngày, mãimới dịu lại được.Mạc Du Hải nhìn đồng hồ, thảnnhiên nói: “Không có việc gì rồi, cònkhông đi làm việc chính đi?”“À, tôi biết rồi, tôi đi báo ngay đây”Kiều Duy Nam đứng tại chỗ suynghĩ một lúc, cứ cảm thấy có chỗ nàođó không thích hợp. Đúng rồi, saonhững chuyện này lại bắt anh đi làm?Anh ngẩng đầu muốn hỏi thì khôngcòn thấy bóng dáng Mạc Du Hải đâu,tức đến trừng mắt, lại dám coi anh làlao công miễn phí.Hết cách rồi, anh đành phải nhậnlệnh đi thông báo.Nghe tin Hạ Nhược Vũ nằm viện,tất cả mọi người đều như ong vỡ tổ laođến căn phòng nhỏ hẹp.Vì hai bên gia đình đã quyết địnhnên duyên vợ chồng, ba Dương và mẹDương đi theo Dương Minh Đức tới.Hạ Minh Viễn và Đường HồngXuân tới.Sau đó bầu không khí trong phòngbệnh trở nên kỳ quái, ánh mắt mọingười đều nhao nhao nhìn về phíabóng người cao lớn cạnh giường.Ba Dương mặc dù không có biểuhiện rõ ràng, nhưng trên mặt vẫn mangtheo tia không vui.Đọc thêm nhiều truyện hot nhé!cha của cục cưng là một tổng tài fullMẹ Dương lại bực bội không nhịnđược: “Cậu là ai, sao lại ở đây, quan hệnhư nào với Hạ Nhược Vũ?”“Mẹ, Nhược Vũ mới làm phẫu thuật,có gì thì nói sau đi.” Dương Minh Đứccũng có hơi nghỉ hoặc trong lòng,nhưng vẫn lo cho cơ thể của Hạ NhượcVũ hơn.Mẹ Dương lại không bằng lòng:“Sao lại nói sau, bên người Hạ NhượcVũ không biết từ đâu lòi ra một tên đànông, chẳng lẽ mẹ chồng tương lai nhưmẹ không thể hỏi một câu à?”Hàn Công Danh vốn đang ngẫmnghĩ, nghe được chữ “mẹ chồng tươnglai” thì sắc mặt cũng tối lại: “Thưa bà,phiền bà nghĩ cho sức khỏe của bệnhnhân một chút, có gì ra ngoài rồi nói.”“Tôi còn muốn hỏi cậu có quan hệthế nào với Hạ Nhược Vũ.” Mẹ Dươngnhìn chằm chằm anh ta, bộ dạng nhưđang bắt gian, giống như Hạ Nhược Vũlàm chuyện gì không thể lộ ra ngoài vậy.Hạ Minh Viễn đương nhiên cũngkhông vui, con gái ông ta đang nằmtrên giường bệnh, người nhà họ Dươnglại bắt đầu tranh chấp, sau này còn rasao nữa, nên trực tiếp lạnh giọng quát:“Hồng Xuân, đổi phòng bệnh choNhược Vũ ngay:Cho dù thế nào cũng là Hàn CôngDanh đưa người tới bệnh viện, về tìnhvề lý, ông ta cũng phải cảm ơn người ta.“Công Danh, cảm ơn cháu, có thờigian chú sẽ tới nhà nói lời cảm ơn”“Chú Hạ khách sáo quá, cháu cũngchỉ quan tâm Nhược Vũ thôi.” HànCông Danh lúc đầu còn định nói là bạngái, nhưng sợ gây phiền cho Nhược Vũnên thôi.Hạ Minh Viễn tương đối vui mừng,ít nhất Hàn Công Danh còn biết nghĩcho con gái của mình.Mẹ Dương là một người tỉnh ý,cũng cảm thấy bầu không khí khôngđúng, chất vấn: “Minh Viễn, có phải ôngnên giải thích với chúng tôi một chút,tên đàn ông này có quan hệ thế nàovới Nhược Vũ không?”Thấy vẻ mặt ông ta không đúngmới phát hiện bản thân còn chưa xemtình trạng bệnh của Hạ Nhược Vũ, vộivàng bồi thêm một câu: “Sức khỏeNhược Vũ vẫn tốt chứ?”“Các người vừa đến là chất vấn,còn quan tâm đến chút chuyện nhỏnày sao con gái của tôi, tôi tự mìnhchăm, không phiền các người nhúngtay.Hạ Minh Viễn không nể tình nói.