Trong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong…
Chương 328
Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 328Avrile không chút rụt rè, trong nụ cười lộ ra dã tâm không thể giấu được.“Tìm tôi?” Thương Mẫn không hiểu, cô quay đầu nhìn lại, Mâu Nghiên cầm di động, không biết đang xem cái gì, dáng vẻ rõ ràng là không muốn nhúng tay.“Có muốn xuống quán cà phê dưới lầu ngồi một chút không?” Avrile chủ động mời cô.“Thôi, tôi sợ cô đầu độc tôi.” Trước đó ở Đạt Phan, cô từng có xung đột chính diện với Avrile, cô ta và Mạnh Kha là kẻ địch, đương nhiên cũng biết cô ở bên phía Mạnh Kha.“Được rồi.” Avrile cũng không vì lời nói của Thương Mẫn mà cảm thấy xấu hổ, nhún vai, chỉ chỗ nghỉ ngơi cách đó không xa: “Chỉ mấy câu, cho tôi chút thời gian?”Thương Mẫn không hiểu dụng ý của cô ta, nhưng vẫn tò mò cô ta tìm đến cô là vì cái gì, đóng cửa, đi đến chỗ nghỉ ngơi.Cô ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo hai chân, chuẩn bị thưởng thức màn kịch của Avrile, nào ngờ là đối tương thế mà không chút hoang mang, tìm một ví trị đối diện với cô, cũng vui vẻ ngồi xuống.“Tôi nghe nói, gần đây cô có mấy trận đấu không quá lý tưởng?” Avrile vào thẳng vấn đề.“Trận đấu của tôi thế nào thì liên quan gì đến cô đây? Cô hẳn là phải quan tâm, thành tích trận đấu của nhà thiết kế của mình chứ.” Thương Mẫn nhướng mày.Avrile thoải mái cười, vừa từ sàn diễn trở về, cô đã tháo bỏ lớp trang điểm trên sân khấu, lúc này có vẻ sạch sẽ ngồi trước mặt Thương Mẫn, cũng làm cho Thương Mẫn cảm thấy gương mặt này của cô ấy có ý vị khác.“Tôi biết, kỳ thật tác phẩm của cô đều là loại thượng thừa, nếu như Mạnh Kha còn ở đây, cô có thể thẳng tiến đến trận đấu tinh anh là đương nhiên.” Avrile thong dong nói: “Mặc dù bây giờ cô cũng có người mẫu riêng của mình, nhưng những người mẫu đó, dù sao cũng là những người bị đào thải ra sau khi những nhà thiết kế khác bị thua, căn bản không có cách nào phô diễn ra được tinh túy trong tác phẩm của cô.”“Cô đến cùng là muốn nói cái gì?” Thương Mẫn hỏi cô ta.Avirle không nói gì, cô ta nhìn Thương Mẫn một lúc, lúc sau, cô ta nở nụ cười.“Tôi cho rằng là tôi đã nói rất rõ ràng.” Avrile nói ra: “Cô muốn thắng, tôi cũng muốn thắng như vậy, cô có thiên phú hơn người, có thể thiết kế ra tác phẩm ưu tú, mà tôi, là trước mắt, trong phạm vi của cô, lựa chọn tốt nhất.”Thương Mẫn cuối cùng cũng nghe được cô ta nói mấy lời này, kỳ thật cô đã sớm hiểu dụng ý của Avrile, chỉ là đang nhìn xem cô ta muốn dùng thái độ hình thức thế nào nói ra.“Cô cũng rất tự tin.” Thương Mẫn cười lại.“Cái thứ tự tin này, tôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thiếu, hơn nữa cô cũng biết, phong cách trên sân khấu của tôi mặc dù chênh lệch với Mạnh Kha, nhưng cũng không kém cô ấy, bằng không cũng không thể đến Milan được.” Avrile trả lời cô.“Nhưng mà bây giờ cô đã có nhà thiết kế, tôi nghĩ, anh ta nhất định cũng đã dựa vào phong cách và tư thái của cô mà thay đổi tác phẩm tương ứng, bây giờ nếu cô rời khỏi anh ta đến dưới cờ của tôi, với anh ta mà nói, là tổn thất không thể bù đắp được.” Thái độ Thương Mẫn tỉnh táo.“Tôi đã có thể đổi nhà thiết kế một lần, đương nhiên có thể đổi lần thứ hai.” Avrile mỉm cười: “Chim khôn biết chọn cành mà đậu, chỉ cần ai có thể nâng tôi lên sân khấu cao nhất, tôi sẽ chọn người đó.”Quả nhiên là bừng bừng dã tâm. Thương Mẫn nhìn Avrile trước mặt, trong giới này, người như cô ta cũng rất nhiều, nhưng mà có thể rõ ràng được suy nghĩ của mình như vậy, Thương Mẫn thấy, cô ta vẫn là người đầu tiên.“Vậy sao cô có thể xác định, tôi sẽ là cành cao của cô?” Hai tay Thương Mẫn ôm ngực, hỏi.
CHƯƠNG 328
Avrile không chút rụt rè, trong nụ cười lộ ra dã tâm không thể giấu được.
“Tìm tôi?” Thương Mẫn không hiểu, cô quay đầu nhìn lại, Mâu Nghiên cầm di động, không biết đang xem cái gì, dáng vẻ rõ ràng là không muốn nhúng tay.
“Có muốn xuống quán cà phê dưới lầu ngồi một chút không?” Avrile chủ động mời cô.
“Thôi, tôi sợ cô đầu độc tôi.” Trước đó ở Đạt Phan, cô từng có xung đột chính diện với Avrile, cô ta và Mạnh Kha là kẻ địch, đương nhiên cũng biết cô ở bên phía Mạnh Kha.
“Được rồi.” Avrile cũng không vì lời nói của Thương Mẫn mà cảm thấy xấu hổ, nhún vai, chỉ chỗ nghỉ ngơi cách đó không xa: “Chỉ mấy câu, cho tôi chút thời gian?”
Thương Mẫn không hiểu dụng ý của cô ta, nhưng vẫn tò mò cô ta tìm đến cô là vì cái gì, đóng cửa, đi đến chỗ nghỉ ngơi.
Cô ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo hai chân, chuẩn bị thưởng thức màn kịch của Avrile, nào ngờ là đối tương thế mà không chút hoang mang, tìm một ví trị đối diện với cô, cũng vui vẻ ngồi xuống.
“Tôi nghe nói, gần đây cô có mấy trận đấu không quá lý tưởng?” Avrile vào thẳng vấn đề.
“Trận đấu của tôi thế nào thì liên quan gì đến cô đây? Cô hẳn là phải quan tâm, thành tích trận đấu của nhà thiết kế của mình chứ.” Thương Mẫn nhướng mày.
Avrile thoải mái cười, vừa từ sàn diễn trở về, cô đã tháo bỏ lớp trang điểm trên sân khấu, lúc này có vẻ sạch sẽ ngồi trước mặt Thương Mẫn, cũng làm cho Thương Mẫn cảm thấy gương mặt này của cô ấy có ý vị khác.
“Tôi biết, kỳ thật tác phẩm của cô đều là loại thượng thừa, nếu như Mạnh Kha còn ở đây, cô có thể thẳng tiến đến trận đấu tinh anh là đương nhiên.” Avrile thong dong nói: “Mặc dù bây giờ cô cũng có người mẫu riêng của mình, nhưng những người mẫu đó, dù sao cũng là những người bị đào thải ra sau khi những nhà thiết kế khác bị thua, căn bản không có cách nào phô diễn ra được tinh túy trong tác phẩm của cô.”
“Cô đến cùng là muốn nói cái gì?” Thương Mẫn hỏi cô ta.
Avirle không nói gì, cô ta nhìn Thương Mẫn một lúc, lúc sau, cô ta nở nụ cười.
“Tôi cho rằng là tôi đã nói rất rõ ràng.” Avrile nói ra: “Cô muốn thắng, tôi cũng muốn thắng như vậy, cô có thiên phú hơn người, có thể thiết kế ra tác phẩm ưu tú, mà tôi, là trước mắt, trong phạm vi của cô, lựa chọn tốt nhất.”
Thương Mẫn cuối cùng cũng nghe được cô ta nói mấy lời này, kỳ thật cô đã sớm hiểu dụng ý của Avrile, chỉ là đang nhìn xem cô ta muốn dùng thái độ hình thức thế nào nói ra.
“Cô cũng rất tự tin.” Thương Mẫn cười lại.
“Cái thứ tự tin này, tôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thiếu, hơn nữa cô cũng biết, phong cách trên sân khấu của tôi mặc dù chênh lệch với Mạnh Kha, nhưng cũng không kém cô ấy, bằng không cũng không thể đến Milan được.” Avrile trả lời cô.
“Nhưng mà bây giờ cô đã có nhà thiết kế, tôi nghĩ, anh ta nhất định cũng đã dựa vào phong cách và tư thái của cô mà thay đổi tác phẩm tương ứng, bây giờ nếu cô rời khỏi anh ta đến dưới cờ của tôi, với anh ta mà nói, là tổn thất không thể bù đắp được.” Thái độ Thương Mẫn tỉnh táo.
“Tôi đã có thể đổi nhà thiết kế một lần, đương nhiên có thể đổi lần thứ hai.” Avrile mỉm cười: “Chim khôn biết chọn cành mà đậu, chỉ cần ai có thể nâng tôi lên sân khấu cao nhất, tôi sẽ chọn người đó.”
Quả nhiên là bừng bừng dã tâm. Thương Mẫn nhìn Avrile trước mặt, trong giới này, người như cô ta cũng rất nhiều, nhưng mà có thể rõ ràng được suy nghĩ của mình như vậy, Thương Mẫn thấy, cô ta vẫn là người đầu tiên.
“Vậy sao cô có thể xác định, tôi sẽ là cành cao của cô?” Hai tay Thương Mẫn ôm ngực, hỏi.
Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 328Avrile không chút rụt rè, trong nụ cười lộ ra dã tâm không thể giấu được.“Tìm tôi?” Thương Mẫn không hiểu, cô quay đầu nhìn lại, Mâu Nghiên cầm di động, không biết đang xem cái gì, dáng vẻ rõ ràng là không muốn nhúng tay.“Có muốn xuống quán cà phê dưới lầu ngồi một chút không?” Avrile chủ động mời cô.“Thôi, tôi sợ cô đầu độc tôi.” Trước đó ở Đạt Phan, cô từng có xung đột chính diện với Avrile, cô ta và Mạnh Kha là kẻ địch, đương nhiên cũng biết cô ở bên phía Mạnh Kha.“Được rồi.” Avrile cũng không vì lời nói của Thương Mẫn mà cảm thấy xấu hổ, nhún vai, chỉ chỗ nghỉ ngơi cách đó không xa: “Chỉ mấy câu, cho tôi chút thời gian?”Thương Mẫn không hiểu dụng ý của cô ta, nhưng vẫn tò mò cô ta tìm đến cô là vì cái gì, đóng cửa, đi đến chỗ nghỉ ngơi.Cô ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo hai chân, chuẩn bị thưởng thức màn kịch của Avrile, nào ngờ là đối tương thế mà không chút hoang mang, tìm một ví trị đối diện với cô, cũng vui vẻ ngồi xuống.“Tôi nghe nói, gần đây cô có mấy trận đấu không quá lý tưởng?” Avrile vào thẳng vấn đề.“Trận đấu của tôi thế nào thì liên quan gì đến cô đây? Cô hẳn là phải quan tâm, thành tích trận đấu của nhà thiết kế của mình chứ.” Thương Mẫn nhướng mày.Avrile thoải mái cười, vừa từ sàn diễn trở về, cô đã tháo bỏ lớp trang điểm trên sân khấu, lúc này có vẻ sạch sẽ ngồi trước mặt Thương Mẫn, cũng làm cho Thương Mẫn cảm thấy gương mặt này của cô ấy có ý vị khác.“Tôi biết, kỳ thật tác phẩm của cô đều là loại thượng thừa, nếu như Mạnh Kha còn ở đây, cô có thể thẳng tiến đến trận đấu tinh anh là đương nhiên.” Avrile thong dong nói: “Mặc dù bây giờ cô cũng có người mẫu riêng của mình, nhưng những người mẫu đó, dù sao cũng là những người bị đào thải ra sau khi những nhà thiết kế khác bị thua, căn bản không có cách nào phô diễn ra được tinh túy trong tác phẩm của cô.”“Cô đến cùng là muốn nói cái gì?” Thương Mẫn hỏi cô ta.Avirle không nói gì, cô ta nhìn Thương Mẫn một lúc, lúc sau, cô ta nở nụ cười.“Tôi cho rằng là tôi đã nói rất rõ ràng.” Avrile nói ra: “Cô muốn thắng, tôi cũng muốn thắng như vậy, cô có thiên phú hơn người, có thể thiết kế ra tác phẩm ưu tú, mà tôi, là trước mắt, trong phạm vi của cô, lựa chọn tốt nhất.”Thương Mẫn cuối cùng cũng nghe được cô ta nói mấy lời này, kỳ thật cô đã sớm hiểu dụng ý của Avrile, chỉ là đang nhìn xem cô ta muốn dùng thái độ hình thức thế nào nói ra.“Cô cũng rất tự tin.” Thương Mẫn cười lại.“Cái thứ tự tin này, tôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thiếu, hơn nữa cô cũng biết, phong cách trên sân khấu của tôi mặc dù chênh lệch với Mạnh Kha, nhưng cũng không kém cô ấy, bằng không cũng không thể đến Milan được.” Avrile trả lời cô.“Nhưng mà bây giờ cô đã có nhà thiết kế, tôi nghĩ, anh ta nhất định cũng đã dựa vào phong cách và tư thái của cô mà thay đổi tác phẩm tương ứng, bây giờ nếu cô rời khỏi anh ta đến dưới cờ của tôi, với anh ta mà nói, là tổn thất không thể bù đắp được.” Thái độ Thương Mẫn tỉnh táo.“Tôi đã có thể đổi nhà thiết kế một lần, đương nhiên có thể đổi lần thứ hai.” Avrile mỉm cười: “Chim khôn biết chọn cành mà đậu, chỉ cần ai có thể nâng tôi lên sân khấu cao nhất, tôi sẽ chọn người đó.”Quả nhiên là bừng bừng dã tâm. Thương Mẫn nhìn Avrile trước mặt, trong giới này, người như cô ta cũng rất nhiều, nhưng mà có thể rõ ràng được suy nghĩ của mình như vậy, Thương Mẫn thấy, cô ta vẫn là người đầu tiên.“Vậy sao cô có thể xác định, tôi sẽ là cành cao của cô?” Hai tay Thương Mẫn ôm ngực, hỏi.