Trong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong…
Chương 459
Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 459Mẹ Chu khinh thường, kéo Chu Minh Duệ định đi ra ngoài: “Đi, con trai, nếu nhà người ta đã hoà thuận hạnh phúc thì chúng ta cũng không ở đây làm chướng mắt người ta nữa.”Chu Minh Duệ bước tới bên cạnh Tô Huệ Phi, dừng một chút dường như có điều muốn nói, nhưng liếc thấy ánh mắt sức bén của mẹ Chu cuối cùng vẫn ngậm miệng.“Ấy!” Mẹ Tô liếc nhìn cột thông tin của Lê Chuẩn, ngạc nhiên hô lên.“Ôi ôi! Con rể Lê, cậu viết, viết gì cơ… tổng giám đốc khách sạn Nova hả?”Tô Huệ Phi đỡ trán, cực kỳ xấu hổ.Nghe thấy cái tên quen thuộc, ba người nhà họ Chu đều dừng bước.“Vâng.” Lê Chuẩn rất hài lòng với danh từ mẹ Tô dùng.“Cậu là tổng giám đốc à!” Mẹ Tô đứng dậy: “Vậy chẳng phải là người có quyết định cao nhất sao?”“Mẹ!” Tô Huệ Phi vội giải thích: “Chủ tịch mới là người có quyết định cao nhất, chủ tịch của Nova là Mâu Nghiên.”“Đúng ạ.” Lê Chuẩn phụ hoạ: “Cậu hai Mâu mới là người có quyết định cao nhất, cháu với anh ấy là chiến hữu, vậy nên cháu cũng có một chút cổ phần ở Nova.”Sắc mặt mẹ Chu tái xanh.Tổng giám đốc Nova, có cổ phần ở Nova, còn là chiến hữu của cậu hai Mâu, mối quan hệ này dù nhà họ có phấn đấu mười kiếp cũng không với tới.“Con trai.” Mẹ Chu chọc cánh tay Chu Minh Duệ: “Không phải con đang ứng tuyển giám đốc tiêu thụ ở Nova sao? Hay là qua chào hỏi cậu Lê một tiếng đi?”Chu Minh Duệ không tình nguyện, ba Chu đã hung dữ trừng mắt nhìn anh ta.“Còn chưa đủ mất mặt à?” Nói xong ông ta liền bỏ đi.“Ôi trời, tôi cũng muốn tốt cho con trai thôi mà…” Mẹ Chu đuổi theo.Người nhà họ Chu rời đi, trong nhà lại tạm thời yên tĩnh.Mẹ Tô thấy mọi người đều gượng gạo thì nhiệt tình kéo Lê Chuẩn vào bàn cơm: “Nào nào, con rể Lê vẫn chưa ăn cơm đúng không? Ăn chút đi, chúng ta cũng vừa mới bắt đầu thôi.”“Ông mau lấy đôi đũa với cái bát mới ra đây đi.”Mẹ Tô thu dọn bát đùa nhà họ Chu vừa dùng vào bếp, bốn người ngồi vào bàn, Tô Huệ Phi ngồi cạnh Lê Chuẩn, cô vẫn luôn cúi đầu.“Bây giờ họ cũng đi rồi.” Ba Tô khoanh tay ngồi dựa vào thành ghế, nhìn Tô Huệ Phi và Lê Chuẩn: “Ở đây không còn người ngoài nữa, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”Tô Huệ Phi bưng bát, và cơm vào miệng, cố gắng bịt kín miệng mình.“Bác trai.” Lê Chuẩn giải thích: “Những điều cháu vừa nói đều là sự thật.”Anh nhìn Tô Huệ Phi bằng ánh mắt cưng chiều: “Cháu và Huệ Phi gặp nhau vì đều do quen biết bạn thân của cô ấy – Thương Mẫn. Huệ Phi là một cô gái rất tốt, biết thiết kế, biết viết tiểu thuyết, tính tình cởi mở, còn có gia đình hoà thuận, những điểm này đều thu hút cháu.”“Cậu cũng biết chúng tôi có con gái muộn nên rất cưng chiều nó, từ nhỏ đều không đành lòng để nó chịu khổ.”“Hai bác yên tâm, cháu sẽ không để cô ấy chịu uất ức đâu ạ.” Lê Chuẩn nhìn cô, tình cảm chân thành đều hiện hết trong mắt.“Vậy hai đứa định khi nào thì cưới?” Ba Tô lại hỏi.“Ba!” Tô Huệ Phi đặt bát xuống: “Bây giờ ba đã giục kết hôn rồi, hơi vội đó.”Cô vẫn chưa hiểu Lê Chuẩn định giở trò gì đây này!
CHƯƠNG 459
Mẹ Chu khinh thường, kéo Chu Minh Duệ định đi ra ngoài: “Đi, con trai, nếu nhà người ta đã hoà thuận hạnh phúc thì chúng ta cũng không ở đây làm chướng mắt người ta nữa.”
Chu Minh Duệ bước tới bên cạnh Tô Huệ Phi, dừng một chút dường như có điều muốn nói, nhưng liếc thấy ánh mắt sức bén của mẹ Chu cuối cùng vẫn ngậm miệng.
“Ấy!” Mẹ Tô liếc nhìn cột thông tin của Lê Chuẩn, ngạc nhiên hô lên.
“Ôi ôi! Con rể Lê, cậu viết, viết gì cơ… tổng giám đốc khách sạn Nova hả?”
Tô Huệ Phi đỡ trán, cực kỳ xấu hổ.
Nghe thấy cái tên quen thuộc, ba người nhà họ Chu đều dừng bước.
“Vâng.” Lê Chuẩn rất hài lòng với danh từ mẹ Tô dùng.
“Cậu là tổng giám đốc à!” Mẹ Tô đứng dậy: “Vậy chẳng phải là người có quyết định cao nhất sao?”
“Mẹ!” Tô Huệ Phi vội giải thích: “Chủ tịch mới là người có quyết định cao nhất, chủ tịch của Nova là Mâu Nghiên.”
“Đúng ạ.” Lê Chuẩn phụ hoạ: “Cậu hai Mâu mới là người có quyết định cao nhất, cháu với anh ấy là chiến hữu, vậy nên cháu cũng có một chút cổ phần ở Nova.”
Sắc mặt mẹ Chu tái xanh.
Tổng giám đốc Nova, có cổ phần ở Nova, còn là chiến hữu của cậu hai Mâu, mối quan hệ này dù nhà họ có phấn đấu mười kiếp cũng không với tới.
“Con trai.” Mẹ Chu chọc cánh tay Chu Minh Duệ: “Không phải con đang ứng tuyển giám đốc tiêu thụ ở Nova sao? Hay là qua chào hỏi cậu Lê một tiếng đi?”
Chu Minh Duệ không tình nguyện, ba Chu đã hung dữ trừng mắt nhìn anh ta.
“Còn chưa đủ mất mặt à?” Nói xong ông ta liền bỏ đi.
“Ôi trời, tôi cũng muốn tốt cho con trai thôi mà…” Mẹ Chu đuổi theo.
Người nhà họ Chu rời đi, trong nhà lại tạm thời yên tĩnh.
Mẹ Tô thấy mọi người đều gượng gạo thì nhiệt tình kéo Lê Chuẩn vào bàn cơm: “Nào nào, con rể Lê vẫn chưa ăn cơm đúng không? Ăn chút đi, chúng ta cũng vừa mới bắt đầu thôi.”
“Ông mau lấy đôi đũa với cái bát mới ra đây đi.”
Mẹ Tô thu dọn bát đùa nhà họ Chu vừa dùng vào bếp, bốn người ngồi vào bàn, Tô Huệ Phi ngồi cạnh Lê Chuẩn, cô vẫn luôn cúi đầu.
“Bây giờ họ cũng đi rồi.” Ba Tô khoanh tay ngồi dựa vào thành ghế, nhìn Tô Huệ Phi và Lê Chuẩn: “Ở đây không còn người ngoài nữa, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”
Tô Huệ Phi bưng bát, và cơm vào miệng, cố gắng bịt kín miệng mình.
“Bác trai.” Lê Chuẩn giải thích: “Những điều cháu vừa nói đều là sự thật.”
Anh nhìn Tô Huệ Phi bằng ánh mắt cưng chiều: “Cháu và Huệ Phi gặp nhau vì đều do quen biết bạn thân của cô ấy – Thương Mẫn. Huệ Phi là một cô gái rất tốt, biết thiết kế, biết viết tiểu thuyết, tính tình cởi mở, còn có gia đình hoà thuận, những điểm này đều thu hút cháu.”
“Cậu cũng biết chúng tôi có con gái muộn nên rất cưng chiều nó, từ nhỏ đều không đành lòng để nó chịu khổ.”
“Hai bác yên tâm, cháu sẽ không để cô ấy chịu uất ức đâu ạ.” Lê Chuẩn nhìn cô, tình cảm chân thành đều hiện hết trong mắt.
“Vậy hai đứa định khi nào thì cưới?” Ba Tô lại hỏi.
“Ba!” Tô Huệ Phi đặt bát xuống: “Bây giờ ba đã giục kết hôn rồi, hơi vội đó.”
Cô vẫn chưa hiểu Lê Chuẩn định giở trò gì đây này!
Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 459Mẹ Chu khinh thường, kéo Chu Minh Duệ định đi ra ngoài: “Đi, con trai, nếu nhà người ta đã hoà thuận hạnh phúc thì chúng ta cũng không ở đây làm chướng mắt người ta nữa.”Chu Minh Duệ bước tới bên cạnh Tô Huệ Phi, dừng một chút dường như có điều muốn nói, nhưng liếc thấy ánh mắt sức bén của mẹ Chu cuối cùng vẫn ngậm miệng.“Ấy!” Mẹ Tô liếc nhìn cột thông tin của Lê Chuẩn, ngạc nhiên hô lên.“Ôi ôi! Con rể Lê, cậu viết, viết gì cơ… tổng giám đốc khách sạn Nova hả?”Tô Huệ Phi đỡ trán, cực kỳ xấu hổ.Nghe thấy cái tên quen thuộc, ba người nhà họ Chu đều dừng bước.“Vâng.” Lê Chuẩn rất hài lòng với danh từ mẹ Tô dùng.“Cậu là tổng giám đốc à!” Mẹ Tô đứng dậy: “Vậy chẳng phải là người có quyết định cao nhất sao?”“Mẹ!” Tô Huệ Phi vội giải thích: “Chủ tịch mới là người có quyết định cao nhất, chủ tịch của Nova là Mâu Nghiên.”“Đúng ạ.” Lê Chuẩn phụ hoạ: “Cậu hai Mâu mới là người có quyết định cao nhất, cháu với anh ấy là chiến hữu, vậy nên cháu cũng có một chút cổ phần ở Nova.”Sắc mặt mẹ Chu tái xanh.Tổng giám đốc Nova, có cổ phần ở Nova, còn là chiến hữu của cậu hai Mâu, mối quan hệ này dù nhà họ có phấn đấu mười kiếp cũng không với tới.“Con trai.” Mẹ Chu chọc cánh tay Chu Minh Duệ: “Không phải con đang ứng tuyển giám đốc tiêu thụ ở Nova sao? Hay là qua chào hỏi cậu Lê một tiếng đi?”Chu Minh Duệ không tình nguyện, ba Chu đã hung dữ trừng mắt nhìn anh ta.“Còn chưa đủ mất mặt à?” Nói xong ông ta liền bỏ đi.“Ôi trời, tôi cũng muốn tốt cho con trai thôi mà…” Mẹ Chu đuổi theo.Người nhà họ Chu rời đi, trong nhà lại tạm thời yên tĩnh.Mẹ Tô thấy mọi người đều gượng gạo thì nhiệt tình kéo Lê Chuẩn vào bàn cơm: “Nào nào, con rể Lê vẫn chưa ăn cơm đúng không? Ăn chút đi, chúng ta cũng vừa mới bắt đầu thôi.”“Ông mau lấy đôi đũa với cái bát mới ra đây đi.”Mẹ Tô thu dọn bát đùa nhà họ Chu vừa dùng vào bếp, bốn người ngồi vào bàn, Tô Huệ Phi ngồi cạnh Lê Chuẩn, cô vẫn luôn cúi đầu.“Bây giờ họ cũng đi rồi.” Ba Tô khoanh tay ngồi dựa vào thành ghế, nhìn Tô Huệ Phi và Lê Chuẩn: “Ở đây không còn người ngoài nữa, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”Tô Huệ Phi bưng bát, và cơm vào miệng, cố gắng bịt kín miệng mình.“Bác trai.” Lê Chuẩn giải thích: “Những điều cháu vừa nói đều là sự thật.”Anh nhìn Tô Huệ Phi bằng ánh mắt cưng chiều: “Cháu và Huệ Phi gặp nhau vì đều do quen biết bạn thân của cô ấy – Thương Mẫn. Huệ Phi là một cô gái rất tốt, biết thiết kế, biết viết tiểu thuyết, tính tình cởi mở, còn có gia đình hoà thuận, những điểm này đều thu hút cháu.”“Cậu cũng biết chúng tôi có con gái muộn nên rất cưng chiều nó, từ nhỏ đều không đành lòng để nó chịu khổ.”“Hai bác yên tâm, cháu sẽ không để cô ấy chịu uất ức đâu ạ.” Lê Chuẩn nhìn cô, tình cảm chân thành đều hiện hết trong mắt.“Vậy hai đứa định khi nào thì cưới?” Ba Tô lại hỏi.“Ba!” Tô Huệ Phi đặt bát xuống: “Bây giờ ba đã giục kết hôn rồi, hơi vội đó.”Cô vẫn chưa hiểu Lê Chuẩn định giở trò gì đây này!