Trong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong…

Chương 491

Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 491“Mâu Nghiên.” Đồng Tiên cũng không nhìn nổi, cô đi tới bên cạnh Thương Mẫn, nhíu chặt mày hỏi: “Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không? Đứa bé là con của anh, cũng đâu phải nuôi không nổi, anh dựa vào cái gì muốn Thương Mẫn bỏ nó?”Mâu Nghiên xoay người đi tới bên cửa sổ, thở hắt ra một hơi thật dài.Dựa vào cái gì… chỉ vì anh không còn sống được mấy ngày, tương lai Thương Mẫn mang theo một đứa bé, cô phải sống thế nào đây?“Mâu Nghiên…” Thương Mẫn vẫn nhìn về phía Mâu Nghiên, nước mắt lập tức rơi xuống.“Anh không thích trẻ con.” Mâu Nghiên điều chỉnh tâm tình một chút, anh quay đầu lại đối diện với Thương Mẫn: “Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm cha.”“Em còn không rõ sao? Vì sao lúc nào anh cũng thực hiện các biện pháp phòng tránh? Vậy nên em đã làm một chuyện khiến anh cực kỳ chán ghét.”Sắc mặt Thương Mẫn trắng bệch, cô ôm bụng của mình, chỉ cảm thấy càng đau đớn hơn.“Vì sao…” Thương Mẫn vẫn không thể hiểu nổi: “Đây là con của chúng ta, cho dù bây giờ không sinh, chẳng phải về sau cũng sẽ phải sinh sao?”“Anh không muốn làm cha, nhưng em lại muốn làm mẹ.”“Bây giờ anh không muốn! Sau này anh cũng không muốn!” Mâu Nghiên cất cao giọng nói.Anh đã từng tận mắt nhìn thấy mẹ mình sinh em bé ở trước mặt mình, hình ảnh đó cả đời anh cũng không thể quên được. Nếu như sinh con lại để cho Thương Mẫn chịu nhiều đau đớn như vậy, thậm chí còn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, anh sẽ ghét cay ghét đắng đứa bé kia.Thương Mẫn không dám tin tưởng, người đàn ông tuyệt tình nói không muốn có con trước mắt thật sự là Mâu Nghiên, người đã từng dùng cả tính mạng để bảo vệ cô sao?“Em biết chuyện này có hơi đột ngột…” Giọng nói của Thương Mẫn mềm xuống. Trên gương mặt tái nhợt của cô nở một nụ cười, còn có vẻ lấy lòng nhìn anh: “Lúc em vừa mới biết thì cũng rất giật mình. Không sao, chờ nó lớn hơn một chút anh sẽ quen thôi, đúng không?”“Bỏ đứa bé đi.” Thái độ của Mâu Nghiên cường thế không cho phép cự tuyệt.“Em mệt rồi, em muốn ngủ.” Thương Mẫn nói, chính mình thì rúc vào trong chăn.“Đứa bé này không thể sinh.” Mâu Nghiên tiếp tục nói.“Đồng Tiên, cô bảo anh ấy đi ra ngoài đi được không?” Thương Mẫn nức nở: “Tôi rất mệt mỏi, tôi muốn nghỉ ngơi.”Đồng Tiên phẫn hận nhìn chằm chằm vào Mâu Nghiên, cô đi tới cạnh cửa.“Cậu hai Mâu, hay là anh đi đi. Sớm biết anh sẽ có thái độ này, tôi sẽ không để anh qua đây.”Mâu Nghiên siết chặt nắm đấm, anh nhìn người cuộn thành một đoàn ở trên giường bệnh, trầm mặc hồi lâu.“Anh bảo bác sĩ lập tức sắp xếp phẫu thuật cho em.” Nói xong, Mâu Nghiên đi ra đến cửa.“Tôi không muốn…” Thương Mẫn thét lên chói tai, ngồi bật dậy: “Mâu Nghiên, nếu anh dám động vào con của tôi, tôi sẽ chết cùng với nó!”Mâu Nghiên híp mắt lại, hai người đều giằng co.Cảm giác đau đớn kéo tới trong đầu, Mâu Nghiên vội vàng sải bước rời khỏi phòng bệnh.Đồng Tiên thấy anh bước đi có hơi lảo đảo, nhưng vừa nghĩ tới thái độ ác liệt của anh đối với Thương Mẫn, cô vẫn không theo sau.Mâu Nghiên vội vàng đi tới con đường phòng cháy chữa cháy, gần như là ngay khoảnh khắc đóng cửa lại, anh đã lập tức ôm lấy đầu mình, yếu ớt dựa vào trên tường.

CHƯƠNG 491

“Mâu Nghiên.” Đồng Tiên cũng không nhìn nổi, cô đi tới bên cạnh Thương Mẫn, nhíu chặt mày hỏi: “Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không? Đứa bé là con của anh, cũng đâu phải nuôi không nổi, anh dựa vào cái gì muốn Thương Mẫn bỏ nó?”

Mâu Nghiên xoay người đi tới bên cửa sổ, thở hắt ra một hơi thật dài.

Dựa vào cái gì… chỉ vì anh không còn sống được mấy ngày, tương lai Thương Mẫn mang theo một đứa bé, cô phải sống thế nào đây?

“Mâu Nghiên…” Thương Mẫn vẫn nhìn về phía Mâu Nghiên, nước mắt lập tức rơi xuống.

“Anh không thích trẻ con.” Mâu Nghiên điều chỉnh tâm tình một chút, anh quay đầu lại đối diện với Thương Mẫn: “Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm cha.”

“Em còn không rõ sao? Vì sao lúc nào anh cũng thực hiện các biện pháp phòng tránh? Vậy nên em đã làm một chuyện khiến anh cực kỳ chán ghét.”

Sắc mặt Thương Mẫn trắng bệch, cô ôm bụng của mình, chỉ cảm thấy càng đau đớn hơn.

“Vì sao…” Thương Mẫn vẫn không thể hiểu nổi: “Đây là con của chúng ta, cho dù bây giờ không sinh, chẳng phải về sau cũng sẽ phải sinh sao?”

“Anh không muốn làm cha, nhưng em lại muốn làm mẹ.”

“Bây giờ anh không muốn! Sau này anh cũng không muốn!” Mâu Nghiên cất cao giọng nói.

Anh đã từng tận mắt nhìn thấy mẹ mình sinh em bé ở trước mặt mình, hình ảnh đó cả đời anh cũng không thể quên được. Nếu như sinh con lại để cho Thương Mẫn chịu nhiều đau đớn như vậy, thậm chí còn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, anh sẽ ghét cay ghét đắng đứa bé kia.

Thương Mẫn không dám tin tưởng, người đàn ông tuyệt tình nói không muốn có con trước mắt thật sự là Mâu Nghiên, người đã từng dùng cả tính mạng để bảo vệ cô sao?

“Em biết chuyện này có hơi đột ngột…” Giọng nói của Thương Mẫn mềm xuống. Trên gương mặt tái nhợt của cô nở một nụ cười, còn có vẻ lấy lòng nhìn anh: “Lúc em vừa mới biết thì cũng rất giật mình. Không sao, chờ nó lớn hơn một chút anh sẽ quen thôi, đúng không?”

“Bỏ đứa bé đi.” Thái độ của Mâu Nghiên cường thế không cho phép cự tuyệt.

“Em mệt rồi, em muốn ngủ.” Thương Mẫn nói, chính mình thì rúc vào trong chăn.

“Đứa bé này không thể sinh.” Mâu Nghiên tiếp tục nói.

“Đồng Tiên, cô bảo anh ấy đi ra ngoài đi được không?” Thương Mẫn nức nở: “Tôi rất mệt mỏi, tôi muốn nghỉ ngơi.”

Đồng Tiên phẫn hận nhìn chằm chằm vào Mâu Nghiên, cô đi tới cạnh cửa.

“Cậu hai Mâu, hay là anh đi đi. Sớm biết anh sẽ có thái độ này, tôi sẽ không để anh qua đây.”

Mâu Nghiên siết chặt nắm đấm, anh nhìn người cuộn thành một đoàn ở trên giường bệnh, trầm mặc hồi lâu.

“Anh bảo bác sĩ lập tức sắp xếp phẫu thuật cho em.” Nói xong, Mâu Nghiên đi ra đến cửa.

“Tôi không muốn…” Thương Mẫn thét lên chói tai, ngồi bật dậy: “Mâu Nghiên, nếu anh dám động vào con của tôi, tôi sẽ chết cùng với nó!”

Mâu Nghiên híp mắt lại, hai người đều giằng co.

Cảm giác đau đớn kéo tới trong đầu, Mâu Nghiên vội vàng sải bước rời khỏi phòng bệnh.

Đồng Tiên thấy anh bước đi có hơi lảo đảo, nhưng vừa nghĩ tới thái độ ác liệt của anh đối với Thương Mẫn, cô vẫn không theo sau.

Mâu Nghiên vội vàng đi tới con đường phòng cháy chữa cháy, gần như là ngay khoảnh khắc đóng cửa lại, anh đã lập tức ôm lấy đầu mình, yếu ớt dựa vào trên tường.

Ôm Đùi Boss Ác ÔnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTrong một quán bar ở tầng một câu lạc bộ Nova, nằm trong khu đất vàng lớn nhất thành phố Nam, mấy đôi nam nữ đang uốn éo cơ thể dưới bản nhạc sôi động, trên sàn nhảy đông đúc, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang cầm một chai rượu nốc cạn, say lảo đảo. “Cậu tìm cho tôi một người đàn ông đẹp trai nhất ở đây!” Thương Mẫn túm lấy một nhân viên phục vụ, hơi thở toàn là mùi rượu. “Mẹ kiếp, gì mà yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên! Lúc trước nói ngon ngọt như thế, mà sau lưng lại đi ngủ với em gái tôi…” Thương Mẫn say đến mức choáng váng, nhưng trong đầu vẫn không thể xua tan hình ảnh cô bắt gian Du Thắng tại giường. Nhân viên phục vụ định nhắc nhở cô uống nhiều rồi, nhưng bỗng cảm thấy phía sau hơi kỳ lạ, nên quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đen đang vây quanh Mâu Nghiên đi vào trong. Mâu Nghiên là tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Đạt Phan, người thừa kế tương lai nhà họ Mâu, cũng chính là vị “Diêm Vương mặt lạnh” hắc bạch đều ăn sạch, làm người khác nghe tiếng đã sợ mất mật trong… CHƯƠNG 491“Mâu Nghiên.” Đồng Tiên cũng không nhìn nổi, cô đi tới bên cạnh Thương Mẫn, nhíu chặt mày hỏi: “Rốt cuộc anh có phải là đàn ông không? Đứa bé là con của anh, cũng đâu phải nuôi không nổi, anh dựa vào cái gì muốn Thương Mẫn bỏ nó?”Mâu Nghiên xoay người đi tới bên cửa sổ, thở hắt ra một hơi thật dài.Dựa vào cái gì… chỉ vì anh không còn sống được mấy ngày, tương lai Thương Mẫn mang theo một đứa bé, cô phải sống thế nào đây?“Mâu Nghiên…” Thương Mẫn vẫn nhìn về phía Mâu Nghiên, nước mắt lập tức rơi xuống.“Anh không thích trẻ con.” Mâu Nghiên điều chỉnh tâm tình một chút, anh quay đầu lại đối diện với Thương Mẫn: “Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm cha.”“Em còn không rõ sao? Vì sao lúc nào anh cũng thực hiện các biện pháp phòng tránh? Vậy nên em đã làm một chuyện khiến anh cực kỳ chán ghét.”Sắc mặt Thương Mẫn trắng bệch, cô ôm bụng của mình, chỉ cảm thấy càng đau đớn hơn.“Vì sao…” Thương Mẫn vẫn không thể hiểu nổi: “Đây là con của chúng ta, cho dù bây giờ không sinh, chẳng phải về sau cũng sẽ phải sinh sao?”“Anh không muốn làm cha, nhưng em lại muốn làm mẹ.”“Bây giờ anh không muốn! Sau này anh cũng không muốn!” Mâu Nghiên cất cao giọng nói.Anh đã từng tận mắt nhìn thấy mẹ mình sinh em bé ở trước mặt mình, hình ảnh đó cả đời anh cũng không thể quên được. Nếu như sinh con lại để cho Thương Mẫn chịu nhiều đau đớn như vậy, thậm chí còn gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, anh sẽ ghét cay ghét đắng đứa bé kia.Thương Mẫn không dám tin tưởng, người đàn ông tuyệt tình nói không muốn có con trước mắt thật sự là Mâu Nghiên, người đã từng dùng cả tính mạng để bảo vệ cô sao?“Em biết chuyện này có hơi đột ngột…” Giọng nói của Thương Mẫn mềm xuống. Trên gương mặt tái nhợt của cô nở một nụ cười, còn có vẻ lấy lòng nhìn anh: “Lúc em vừa mới biết thì cũng rất giật mình. Không sao, chờ nó lớn hơn một chút anh sẽ quen thôi, đúng không?”“Bỏ đứa bé đi.” Thái độ của Mâu Nghiên cường thế không cho phép cự tuyệt.“Em mệt rồi, em muốn ngủ.” Thương Mẫn nói, chính mình thì rúc vào trong chăn.“Đứa bé này không thể sinh.” Mâu Nghiên tiếp tục nói.“Đồng Tiên, cô bảo anh ấy đi ra ngoài đi được không?” Thương Mẫn nức nở: “Tôi rất mệt mỏi, tôi muốn nghỉ ngơi.”Đồng Tiên phẫn hận nhìn chằm chằm vào Mâu Nghiên, cô đi tới cạnh cửa.“Cậu hai Mâu, hay là anh đi đi. Sớm biết anh sẽ có thái độ này, tôi sẽ không để anh qua đây.”Mâu Nghiên siết chặt nắm đấm, anh nhìn người cuộn thành một đoàn ở trên giường bệnh, trầm mặc hồi lâu.“Anh bảo bác sĩ lập tức sắp xếp phẫu thuật cho em.” Nói xong, Mâu Nghiên đi ra đến cửa.“Tôi không muốn…” Thương Mẫn thét lên chói tai, ngồi bật dậy: “Mâu Nghiên, nếu anh dám động vào con của tôi, tôi sẽ chết cùng với nó!”Mâu Nghiên híp mắt lại, hai người đều giằng co.Cảm giác đau đớn kéo tới trong đầu, Mâu Nghiên vội vàng sải bước rời khỏi phòng bệnh.Đồng Tiên thấy anh bước đi có hơi lảo đảo, nhưng vừa nghĩ tới thái độ ác liệt của anh đối với Thương Mẫn, cô vẫn không theo sau.Mâu Nghiên vội vàng đi tới con đường phòng cháy chữa cháy, gần như là ngay khoảnh khắc đóng cửa lại, anh đã lập tức ôm lấy đầu mình, yếu ớt dựa vào trên tường.

Chương 491