Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 574: 574

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.4��...” Khuôn mặt nhỏ của Cảnh Y Nhân đỏ bừng lên.“Để dì mang cháu đi mua sữa uống nhé.”“Không được! Không được! Bé cưng muốn uống sữa của mẹ cơ!” Cậu bé làm nũng giậm hai chân nhỏ tại chỗ, trông như sắp khóc vậy.“Bé cưng đói! Muốn uống sữa cơ!” Nói xong, cậu bé thật sự khóc lên.Bên cạnh có một bà lão nhìn cảnh Y Nhân mà nói.“Làm mẹ gì mà... Đứa trẻ muốn uống sữa thì cháu cho nó uống đi, đói bụng lâu quá thì không tốt cho trẻ đầu, làm gì có ai nhìn, sao mà phải e lệ chứ.” Cảnh Y Nhân bất lực giải thích: “Cháu không phải mẹ của bé đâu.”“Không phải cháu thì2là ai? Bà ở đây nửa ngày thấy cháu ôm nó rồi, đã không chịu cho bé uống sữa, giờ ngay cả con mình cũng không chịu nhận à!”“Có phải cháu không có sữa hay không? Bà nói cháu nghe này, không có sữa thì phải uống nhiều canh cá vào, bảo ông xã ở nhà giúp cháu hút ra là có sữa ngay.” “...” Cảnh Y Nhân thực sự không nghe nổi nữa, thế mà bà lão vẫn ở bên cạnh nói liên hồi. Bây giờ, ngay cả bà lão cũng có tư tưởng thoáng hơn cả một người trẻ tuổi như cô. cảnh Y Nhân hết cách, đành ôm đứa trẻ đi vào trung tâm thương mại.Mới đi được vài6bước thì cô nhìn thấy Lục Minh đang đi từ một đầu khác của quảng trường tới gần. Lục Minh đang ở công ty, khi nhìn thấy tin trên Wechat của Cảnh Y Nhân liền lập tức đi tới.Anh thấy cảnh Y Nhân ôm một đứa trẻ trong lòng thì nhíu chặt mày lại, nhanh chóng tiến lên, xách đứa trẻ trong lòng cô lên như cách một con gà con, rồi đặt xuống bên cạnh.Anh liếc đứa trẻ với ánh mắt ghét bỏ, kéo Cảnh Y Nhân lại gần mà ôm vào trong ngực rồi trách cứ đầy yêu chiều.“Bây giờ em đang mang thai, không nên dùng quá nhiều sức lực, đứa trẻ này nặng như vậy mà em lại3ôm nó làm gì?”Hai người lớn ôm nhau, một đứa bé đứng bên cạnh. Đứa bé hình như không có chút ngượng ngùng nào, đôi mắt cũng không hề tránh né mà còn chớp chớp nhìn thấy hai người họ.Đứa bé nhận thấy được Lục Minh ghét bỏ nó, nó cũng không thích Lục Minh. Nó tiến lên ôm lấy chân Cảnh Y Nhân, dụi dụi khuôn mặt nhỏ nhắn lên gấu váy đen của cô:“Ma ma, bé cưng đói quá!” Nghe thấy thế, Lục Minh nhíu mày, theo bản năng cúi đầu xuống, lúc này mới chú ý tới cậu nhóc kia lại dính lấy Cảnh Y Nhân, còn dám ôm đùi vợ Lục Minh này nữa.Khuôn mặt Lục Minh lập9tức xanh mét lại, người phụ nữ của anh chưa bao giờ bị người khác phái đụng chạm như thế cả, anh thấp giọng trách cứ một tiếng: “Tránh ra! Đi tìm mẹ cháu đi!”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.4��...” Khuôn mặt nhỏ của Cảnh Y Nhân đỏ bừng lên.“Để dì mang cháu đi mua sữa uống nhé.”“Không được! Không được! Bé cưng muốn uống sữa của mẹ cơ!” Cậu bé làm nũng giậm hai chân nhỏ tại chỗ, trông như sắp khóc vậy.“Bé cưng đói! Muốn uống sữa cơ!” Nói xong, cậu bé thật sự khóc lên.Bên cạnh có một bà lão nhìn cảnh Y Nhân mà nói.“Làm mẹ gì mà... Đứa trẻ muốn uống sữa thì cháu cho nó uống đi, đói bụng lâu quá thì không tốt cho trẻ đầu, làm gì có ai nhìn, sao mà phải e lệ chứ.” Cảnh Y Nhân bất lực giải thích: “Cháu không phải mẹ của bé đâu.”“Không phải cháu thì2là ai? Bà ở đây nửa ngày thấy cháu ôm nó rồi, đã không chịu cho bé uống sữa, giờ ngay cả con mình cũng không chịu nhận à!”“Có phải cháu không có sữa hay không? Bà nói cháu nghe này, không có sữa thì phải uống nhiều canh cá vào, bảo ông xã ở nhà giúp cháu hút ra là có sữa ngay.” “...” Cảnh Y Nhân thực sự không nghe nổi nữa, thế mà bà lão vẫn ở bên cạnh nói liên hồi. Bây giờ, ngay cả bà lão cũng có tư tưởng thoáng hơn cả một người trẻ tuổi như cô. cảnh Y Nhân hết cách, đành ôm đứa trẻ đi vào trung tâm thương mại.Mới đi được vài6bước thì cô nhìn thấy Lục Minh đang đi từ một đầu khác của quảng trường tới gần. Lục Minh đang ở công ty, khi nhìn thấy tin trên Wechat của Cảnh Y Nhân liền lập tức đi tới.Anh thấy cảnh Y Nhân ôm một đứa trẻ trong lòng thì nhíu chặt mày lại, nhanh chóng tiến lên, xách đứa trẻ trong lòng cô lên như cách một con gà con, rồi đặt xuống bên cạnh.Anh liếc đứa trẻ với ánh mắt ghét bỏ, kéo Cảnh Y Nhân lại gần mà ôm vào trong ngực rồi trách cứ đầy yêu chiều.“Bây giờ em đang mang thai, không nên dùng quá nhiều sức lực, đứa trẻ này nặng như vậy mà em lại3ôm nó làm gì?”Hai người lớn ôm nhau, một đứa bé đứng bên cạnh. Đứa bé hình như không có chút ngượng ngùng nào, đôi mắt cũng không hề tránh né mà còn chớp chớp nhìn thấy hai người họ.Đứa bé nhận thấy được Lục Minh ghét bỏ nó, nó cũng không thích Lục Minh. Nó tiến lên ôm lấy chân Cảnh Y Nhân, dụi dụi khuôn mặt nhỏ nhắn lên gấu váy đen của cô:“Ma ma, bé cưng đói quá!” Nghe thấy thế, Lục Minh nhíu mày, theo bản năng cúi đầu xuống, lúc này mới chú ý tới cậu nhóc kia lại dính lấy Cảnh Y Nhân, còn dám ôm đùi vợ Lục Minh này nữa.Khuôn mặt Lục Minh lập9tức xanh mét lại, người phụ nữ của anh chưa bao giờ bị người khác phái đụng chạm như thế cả, anh thấp giọng trách cứ một tiếng: “Tránh ra! Đi tìm mẹ cháu đi!”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.4��...” Khuôn mặt nhỏ của Cảnh Y Nhân đỏ bừng lên.“Để dì mang cháu đi mua sữa uống nhé.”“Không được! Không được! Bé cưng muốn uống sữa của mẹ cơ!” Cậu bé làm nũng giậm hai chân nhỏ tại chỗ, trông như sắp khóc vậy.“Bé cưng đói! Muốn uống sữa cơ!” Nói xong, cậu bé thật sự khóc lên.Bên cạnh có một bà lão nhìn cảnh Y Nhân mà nói.“Làm mẹ gì mà... Đứa trẻ muốn uống sữa thì cháu cho nó uống đi, đói bụng lâu quá thì không tốt cho trẻ đầu, làm gì có ai nhìn, sao mà phải e lệ chứ.” Cảnh Y Nhân bất lực giải thích: “Cháu không phải mẹ của bé đâu.”“Không phải cháu thì2là ai? Bà ở đây nửa ngày thấy cháu ôm nó rồi, đã không chịu cho bé uống sữa, giờ ngay cả con mình cũng không chịu nhận à!”“Có phải cháu không có sữa hay không? Bà nói cháu nghe này, không có sữa thì phải uống nhiều canh cá vào, bảo ông xã ở nhà giúp cháu hút ra là có sữa ngay.” “...” Cảnh Y Nhân thực sự không nghe nổi nữa, thế mà bà lão vẫn ở bên cạnh nói liên hồi. Bây giờ, ngay cả bà lão cũng có tư tưởng thoáng hơn cả một người trẻ tuổi như cô. cảnh Y Nhân hết cách, đành ôm đứa trẻ đi vào trung tâm thương mại.Mới đi được vài6bước thì cô nhìn thấy Lục Minh đang đi từ một đầu khác của quảng trường tới gần. Lục Minh đang ở công ty, khi nhìn thấy tin trên Wechat của Cảnh Y Nhân liền lập tức đi tới.Anh thấy cảnh Y Nhân ôm một đứa trẻ trong lòng thì nhíu chặt mày lại, nhanh chóng tiến lên, xách đứa trẻ trong lòng cô lên như cách một con gà con, rồi đặt xuống bên cạnh.Anh liếc đứa trẻ với ánh mắt ghét bỏ, kéo Cảnh Y Nhân lại gần mà ôm vào trong ngực rồi trách cứ đầy yêu chiều.“Bây giờ em đang mang thai, không nên dùng quá nhiều sức lực, đứa trẻ này nặng như vậy mà em lại3ôm nó làm gì?”Hai người lớn ôm nhau, một đứa bé đứng bên cạnh. Đứa bé hình như không có chút ngượng ngùng nào, đôi mắt cũng không hề tránh né mà còn chớp chớp nhìn thấy hai người họ.Đứa bé nhận thấy được Lục Minh ghét bỏ nó, nó cũng không thích Lục Minh. Nó tiến lên ôm lấy chân Cảnh Y Nhân, dụi dụi khuôn mặt nhỏ nhắn lên gấu váy đen của cô:“Ma ma, bé cưng đói quá!” Nghe thấy thế, Lục Minh nhíu mày, theo bản năng cúi đầu xuống, lúc này mới chú ý tới cậu nhóc kia lại dính lấy Cảnh Y Nhân, còn dám ôm đùi vợ Lục Minh này nữa.Khuôn mặt Lục Minh lập9tức xanh mét lại, người phụ nữ của anh chưa bao giờ bị người khác phái đụng chạm như thế cả, anh thấp giọng trách cứ một tiếng: “Tránh ra! Đi tìm mẹ cháu đi!”

Chương 574: 574