Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 608: Bị đánh sưng mặt
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6�nh mắt Tiết Phương Hoa vừa sợ hãi vừa uất ức, nước mắt lưng tròng, cô ta cố gắng tự giải thích: “Tôi... tôi không cố ý, vương tử, tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ đẩy nhẹ Cầu Cầu một cái, không ngờ nó lại va vào tủ quần áo...” Tiết Phương Hoa còn chưa nói xong, bàn tay Hắc Long nắm cằm cô ta bỗng xiết chặt đến mức cô ta không thể thốt nên lời, khó chịu thè cả lưỡi ra.“Cô suốt ngày ức hiếp con tôi, cô tưởng tôi không biết à?”Nói xong Hắc Long buồng Tiết Phương Hoa ra, anh ta bất ngờ đứng lên, lạnh lùng xoay người rời đi. Đương lúc Tiết Phương Hoa tưởng có thể thở phào một hơi rồi thì ngoài cửa truyền đến mệnh lệnh của Hắc Long.2“Lôi xuống dưới, tát cô ta đến khi nào khai thật thì thôi!”Tiết Phương Hoa bối rối ngước mắt nhìn về phía bóng dáng Hắc Long rời đi, muốn cầu xin tha thứ nhưng đã không kịp.Hai vệ sĩ từ ngoài cửa đi vào kéo cánh tay Tiết Phương Hoa lôi xuống tầng dưới... “Cha!... Cha! Cha! Cha phải cứu con!” Hai tay hai chân Tiết Phương Hoa quơ quào loạn xạ. Lão Tiết còn đang quỳ bên cạnh, nơm nớp lo sợ đến mức cả người run rẩy, không dám cử động cũng không dám cầu xin giúp Tiết Phương Hoa...Trước khi Lục Minh và Cảnh Y Nhân bước vào căn biệt thự đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng vang “bốp bốp bốp”, tiếp đó là tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ. Họ bước tới càng6gần thì tiếng kêu càng lớn.Lúc đang định tiến vào, bước chân Cảnh Y Nhân bỗng ngừng lại, cô hơi ngượng ngùng nhìn Lục Minh. “Liệu trong đó có giống quản gia Ngô lần trước không?” “...” Thái dương Lục Minh hơi giật giật, anh biết cảnh Y Nhân muốn nhắc tới chuyện lần trước bắt gặp quản gia Ngô và vợ ông ta ân ái.Nhưng tiếng động ở nơi này truyền tới đương nhiên là không phải. Lục Minh cười nhẹ, vỗ bàn tay nhỏ bé đang bám lấy khuỷu tay anh để trấn an. “Yên tâm, không phải đâu!”“...” Vậy là tốt rồi. Cảnh Y Nhân đi theo Lục Minh bước vào trong căn biệt thự.Đi theo bên cạnh họ là hai vệ sĩ riêng thân tín của Lục Minh. Vào trong nhà, cảnh tượng hiện ra trước7mắt Cảnh Y Nhân khiến cô phải mở to mắt nhìn thật kỹ, chỉ sợ nhìn nhầm người.Trong phòng khách lúc này, Tiết Phương Hoa đang bị hai người đàn ông cao to khóa chặt, một người đứng trước mặt tát mạnh vào miệng cô ta. Gương mặt xinh đẹp của cô ta đã bị đánh đến sưng phù, bầm dập, môi sưng gấp hai lần so với bình thường, vừa lớn vừa dày, không thể ngậm lại được. Mỗi cái tát đáp xuống là nước bọt lại văng tung tóe, từ cằm chảy xuống, tạo thành một sợi thật dài.Quản gia theo vào, lập tức đi tới thông báo đến tai Hắc Long. Hắc Long đánh mắt sang, lúc này mới thấy Lục Minh và Cảnh Y Nhân tới đây, theo bản năng đứng lên nghênh đón...
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6�nh mắt Tiết Phương Hoa vừa sợ hãi vừa uất ức, nước mắt lưng tròng, cô ta cố gắng tự giải thích: “Tôi... tôi không cố ý, vương tử, tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ đẩy nhẹ Cầu Cầu một cái, không ngờ nó lại va vào tủ quần áo...” Tiết Phương Hoa còn chưa nói xong, bàn tay Hắc Long nắm cằm cô ta bỗng xiết chặt đến mức cô ta không thể thốt nên lời, khó chịu thè cả lưỡi ra.“Cô suốt ngày ức hiếp con tôi, cô tưởng tôi không biết à?”Nói xong Hắc Long buồng Tiết Phương Hoa ra, anh ta bất ngờ đứng lên, lạnh lùng xoay người rời đi. Đương lúc Tiết Phương Hoa tưởng có thể thở phào một hơi rồi thì ngoài cửa truyền đến mệnh lệnh của Hắc Long.2“Lôi xuống dưới, tát cô ta đến khi nào khai thật thì thôi!”Tiết Phương Hoa bối rối ngước mắt nhìn về phía bóng dáng Hắc Long rời đi, muốn cầu xin tha thứ nhưng đã không kịp.Hai vệ sĩ từ ngoài cửa đi vào kéo cánh tay Tiết Phương Hoa lôi xuống tầng dưới... “Cha!... Cha! Cha! Cha phải cứu con!” Hai tay hai chân Tiết Phương Hoa quơ quào loạn xạ. Lão Tiết còn đang quỳ bên cạnh, nơm nớp lo sợ đến mức cả người run rẩy, không dám cử động cũng không dám cầu xin giúp Tiết Phương Hoa...Trước khi Lục Minh và Cảnh Y Nhân bước vào căn biệt thự đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng vang “bốp bốp bốp”, tiếp đó là tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ. Họ bước tới càng6gần thì tiếng kêu càng lớn.Lúc đang định tiến vào, bước chân Cảnh Y Nhân bỗng ngừng lại, cô hơi ngượng ngùng nhìn Lục Minh. “Liệu trong đó có giống quản gia Ngô lần trước không?” “...” Thái dương Lục Minh hơi giật giật, anh biết cảnh Y Nhân muốn nhắc tới chuyện lần trước bắt gặp quản gia Ngô và vợ ông ta ân ái.Nhưng tiếng động ở nơi này truyền tới đương nhiên là không phải. Lục Minh cười nhẹ, vỗ bàn tay nhỏ bé đang bám lấy khuỷu tay anh để trấn an. “Yên tâm, không phải đâu!”“...” Vậy là tốt rồi. Cảnh Y Nhân đi theo Lục Minh bước vào trong căn biệt thự.Đi theo bên cạnh họ là hai vệ sĩ riêng thân tín của Lục Minh. Vào trong nhà, cảnh tượng hiện ra trước7mắt Cảnh Y Nhân khiến cô phải mở to mắt nhìn thật kỹ, chỉ sợ nhìn nhầm người.Trong phòng khách lúc này, Tiết Phương Hoa đang bị hai người đàn ông cao to khóa chặt, một người đứng trước mặt tát mạnh vào miệng cô ta. Gương mặt xinh đẹp của cô ta đã bị đánh đến sưng phù, bầm dập, môi sưng gấp hai lần so với bình thường, vừa lớn vừa dày, không thể ngậm lại được. Mỗi cái tát đáp xuống là nước bọt lại văng tung tóe, từ cằm chảy xuống, tạo thành một sợi thật dài.Quản gia theo vào, lập tức đi tới thông báo đến tai Hắc Long. Hắc Long đánh mắt sang, lúc này mới thấy Lục Minh và Cảnh Y Nhân tới đây, theo bản năng đứng lên nghênh đón...
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6�nh mắt Tiết Phương Hoa vừa sợ hãi vừa uất ức, nước mắt lưng tròng, cô ta cố gắng tự giải thích: “Tôi... tôi không cố ý, vương tử, tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ đẩy nhẹ Cầu Cầu một cái, không ngờ nó lại va vào tủ quần áo...” Tiết Phương Hoa còn chưa nói xong, bàn tay Hắc Long nắm cằm cô ta bỗng xiết chặt đến mức cô ta không thể thốt nên lời, khó chịu thè cả lưỡi ra.“Cô suốt ngày ức hiếp con tôi, cô tưởng tôi không biết à?”Nói xong Hắc Long buồng Tiết Phương Hoa ra, anh ta bất ngờ đứng lên, lạnh lùng xoay người rời đi. Đương lúc Tiết Phương Hoa tưởng có thể thở phào một hơi rồi thì ngoài cửa truyền đến mệnh lệnh của Hắc Long.2“Lôi xuống dưới, tát cô ta đến khi nào khai thật thì thôi!”Tiết Phương Hoa bối rối ngước mắt nhìn về phía bóng dáng Hắc Long rời đi, muốn cầu xin tha thứ nhưng đã không kịp.Hai vệ sĩ từ ngoài cửa đi vào kéo cánh tay Tiết Phương Hoa lôi xuống tầng dưới... “Cha!... Cha! Cha! Cha phải cứu con!” Hai tay hai chân Tiết Phương Hoa quơ quào loạn xạ. Lão Tiết còn đang quỳ bên cạnh, nơm nớp lo sợ đến mức cả người run rẩy, không dám cử động cũng không dám cầu xin giúp Tiết Phương Hoa...Trước khi Lục Minh và Cảnh Y Nhân bước vào căn biệt thự đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng vang “bốp bốp bốp”, tiếp đó là tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ. Họ bước tới càng6gần thì tiếng kêu càng lớn.Lúc đang định tiến vào, bước chân Cảnh Y Nhân bỗng ngừng lại, cô hơi ngượng ngùng nhìn Lục Minh. “Liệu trong đó có giống quản gia Ngô lần trước không?” “...” Thái dương Lục Minh hơi giật giật, anh biết cảnh Y Nhân muốn nhắc tới chuyện lần trước bắt gặp quản gia Ngô và vợ ông ta ân ái.Nhưng tiếng động ở nơi này truyền tới đương nhiên là không phải. Lục Minh cười nhẹ, vỗ bàn tay nhỏ bé đang bám lấy khuỷu tay anh để trấn an. “Yên tâm, không phải đâu!”“...” Vậy là tốt rồi. Cảnh Y Nhân đi theo Lục Minh bước vào trong căn biệt thự.Đi theo bên cạnh họ là hai vệ sĩ riêng thân tín của Lục Minh. Vào trong nhà, cảnh tượng hiện ra trước7mắt Cảnh Y Nhân khiến cô phải mở to mắt nhìn thật kỹ, chỉ sợ nhìn nhầm người.Trong phòng khách lúc này, Tiết Phương Hoa đang bị hai người đàn ông cao to khóa chặt, một người đứng trước mặt tát mạnh vào miệng cô ta. Gương mặt xinh đẹp của cô ta đã bị đánh đến sưng phù, bầm dập, môi sưng gấp hai lần so với bình thường, vừa lớn vừa dày, không thể ngậm lại được. Mỗi cái tát đáp xuống là nước bọt lại văng tung tóe, từ cằm chảy xuống, tạo thành một sợi thật dài.Quản gia theo vào, lập tức đi tới thông báo đến tai Hắc Long. Hắc Long đánh mắt sang, lúc này mới thấy Lục Minh và Cảnh Y Nhân tới đây, theo bản năng đứng lên nghênh đón...