Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 642: Ma ma vẫn chưa tới sao
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6hạc Nhu phát ra những âm thanh ngắt quãng. “Em muốn làm vợ tôi à?”“...” Năng lực phân tích của anh có vấn đề hay sao? “Em hãy ngoan ngoãn trở về bên tôi, tôi sẽ cho em danh phận. Từ nay về sau em chính là vợ của Hắc Long tôi! Là người dưới một người trên vạn người!”Giọng điệu ngang tàng của Hắc Long như thể đã ban cho cô ân huệ và vinh dự rất lớn.“Tôi nhổ vào! C** ai muốn làm vợ anh, bà đây không thèm!”Lời nói khiêu khích của Nhạc Nhu vừa thốt ra, sắc mặt Hắc Long đã sầm xuống, anh ta nắm lấy đôi chân tinh xảo của cô, kéo thành hình chữ Nhất “-“.Nhạc Nhu cắn chặt môi dưới, không để2cho mình phát ra tiếng nào. Nhạc Nhu càng cố gắng chịu đựng thì Hắc Long càng giày vò cổ điên cuồng hơn. Anh ta biết cô mẫn cảm chỗ nào thì cố ý kích thích chỗ đó.Ba năm Nhạc Nhu làm gián điệp không phải chỉ là huấn luyện chơi, từ đầu tới cuối cô vẫn không nên một tiếng.Còn Hắc Long lại không chịu được sự sung sướng cô mang lại nên không ngừng rên rỉ, gầm lên như hận không thể bù đắp hết khoảng trống trong ba năm nay. Hai người đổ mồ hôi nhễ nhại.Dù Nhạc Nhu đã thỏa mãn nhiều lần nhưng cũng không nên một tiếng. Cô vẫn cảm thấy xấu hổ vì hành động và sự thỏa mãn âm thầm kia của6mình.Hắc Long sảng khoái tràn trề, mệt tới mức nằm bò trên người Nhạc Nhu không nhúc nhích.Như thể đã chinh phục được cô gái, khóe miệng anh ta nhếch lên nụ cười nhạt, gạt đi sợi tóc ướt nhẹp trên mặt Nhạc Nhu, cảnh cáo: “Nhạc Nhu! Trên đời này ngoại trừ tôi ra, không còn ai dám muốn em. Tốt nhất em hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, đừng nghĩ tới việc chạy trốn!” Nói rồi, anh ta hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Nhu, như khiêu khích, nhưng lại rất dịu dàng.Nhạc Nhu đã chịu quá đủ những hành động “biến thái” của Hắc Long rồi, sao có thể ở bên cạnh anh ta được.Hơn nữa, người đàn ông này, cả đời7cô cũng không hiểu được.Mỗi lần đối mặt với Nhạc Nhu, anh ta đều dùng những lời nói ác độc như hận không thể giết chết cô. Thế nhưng ở trên giường, động tác của anh ta lại vô cùng dịu dàng như sợ làm cô bị thương. Nghĩ đi nghĩ lại, Nhạc Nhu chỉ nghĩ ra, nhất định là anh ta muốn làm thong thả trên giường, nên mới không thô bạo với cô. Lúc này, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ nhẹ. Ngoài cửa truyền tới giọng nói non nớt: “Ba ba! Ma ma còn chưa đến sao?”Nghe vậy, cả người Nhạc Nhu khựng lại, sau đó cô bất ngờ giãy giụa, cố gắng đẩy người đàn ông ở trên người xuống rồi dùng chăn quấn4lấy cơ thể đã bị người ta làm nhục này, nhưng bất đắc dĩ, hai tay cô bị trói lại nên không thể cử động được.Khóe miệng Hắc Long nở một nụ cười xấu xa, anh ta bò dậy khỏi người cô, kéo chăn đắp lên người cô rồi cởi trói cho cô.Nhìn cổ tay cô bị tróc da vì giãy giụa, còn bị chảy máu, con ngươi Hắc Long trở nên sâu thẳm... Anh ta điềm nhiên ra lệnh: “Không muốn con trai nhìn thấy dáng vẻ chật vật của em thì hãy ngoan ngoãn nằm yên đi!”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6hạc Nhu phát ra những âm thanh ngắt quãng. “Em muốn làm vợ tôi à?”“...” Năng lực phân tích của anh có vấn đề hay sao? “Em hãy ngoan ngoãn trở về bên tôi, tôi sẽ cho em danh phận. Từ nay về sau em chính là vợ của Hắc Long tôi! Là người dưới một người trên vạn người!”Giọng điệu ngang tàng của Hắc Long như thể đã ban cho cô ân huệ và vinh dự rất lớn.“Tôi nhổ vào! C** ai muốn làm vợ anh, bà đây không thèm!”Lời nói khiêu khích của Nhạc Nhu vừa thốt ra, sắc mặt Hắc Long đã sầm xuống, anh ta nắm lấy đôi chân tinh xảo của cô, kéo thành hình chữ Nhất “-“.Nhạc Nhu cắn chặt môi dưới, không để2cho mình phát ra tiếng nào. Nhạc Nhu càng cố gắng chịu đựng thì Hắc Long càng giày vò cổ điên cuồng hơn. Anh ta biết cô mẫn cảm chỗ nào thì cố ý kích thích chỗ đó.Ba năm Nhạc Nhu làm gián điệp không phải chỉ là huấn luyện chơi, từ đầu tới cuối cô vẫn không nên một tiếng.Còn Hắc Long lại không chịu được sự sung sướng cô mang lại nên không ngừng rên rỉ, gầm lên như hận không thể bù đắp hết khoảng trống trong ba năm nay. Hai người đổ mồ hôi nhễ nhại.Dù Nhạc Nhu đã thỏa mãn nhiều lần nhưng cũng không nên một tiếng. Cô vẫn cảm thấy xấu hổ vì hành động và sự thỏa mãn âm thầm kia của6mình.Hắc Long sảng khoái tràn trề, mệt tới mức nằm bò trên người Nhạc Nhu không nhúc nhích.Như thể đã chinh phục được cô gái, khóe miệng anh ta nhếch lên nụ cười nhạt, gạt đi sợi tóc ướt nhẹp trên mặt Nhạc Nhu, cảnh cáo: “Nhạc Nhu! Trên đời này ngoại trừ tôi ra, không còn ai dám muốn em. Tốt nhất em hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, đừng nghĩ tới việc chạy trốn!” Nói rồi, anh ta hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Nhu, như khiêu khích, nhưng lại rất dịu dàng.Nhạc Nhu đã chịu quá đủ những hành động “biến thái” của Hắc Long rồi, sao có thể ở bên cạnh anh ta được.Hơn nữa, người đàn ông này, cả đời7cô cũng không hiểu được.Mỗi lần đối mặt với Nhạc Nhu, anh ta đều dùng những lời nói ác độc như hận không thể giết chết cô. Thế nhưng ở trên giường, động tác của anh ta lại vô cùng dịu dàng như sợ làm cô bị thương. Nghĩ đi nghĩ lại, Nhạc Nhu chỉ nghĩ ra, nhất định là anh ta muốn làm thong thả trên giường, nên mới không thô bạo với cô. Lúc này, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ nhẹ. Ngoài cửa truyền tới giọng nói non nớt: “Ba ba! Ma ma còn chưa đến sao?”Nghe vậy, cả người Nhạc Nhu khựng lại, sau đó cô bất ngờ giãy giụa, cố gắng đẩy người đàn ông ở trên người xuống rồi dùng chăn quấn4lấy cơ thể đã bị người ta làm nhục này, nhưng bất đắc dĩ, hai tay cô bị trói lại nên không thể cử động được.Khóe miệng Hắc Long nở một nụ cười xấu xa, anh ta bò dậy khỏi người cô, kéo chăn đắp lên người cô rồi cởi trói cho cô.Nhìn cổ tay cô bị tróc da vì giãy giụa, còn bị chảy máu, con ngươi Hắc Long trở nên sâu thẳm... Anh ta điềm nhiên ra lệnh: “Không muốn con trai nhìn thấy dáng vẻ chật vật của em thì hãy ngoan ngoãn nằm yên đi!”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6hạc Nhu phát ra những âm thanh ngắt quãng. “Em muốn làm vợ tôi à?”“...” Năng lực phân tích của anh có vấn đề hay sao? “Em hãy ngoan ngoãn trở về bên tôi, tôi sẽ cho em danh phận. Từ nay về sau em chính là vợ của Hắc Long tôi! Là người dưới một người trên vạn người!”Giọng điệu ngang tàng của Hắc Long như thể đã ban cho cô ân huệ và vinh dự rất lớn.“Tôi nhổ vào! C** ai muốn làm vợ anh, bà đây không thèm!”Lời nói khiêu khích của Nhạc Nhu vừa thốt ra, sắc mặt Hắc Long đã sầm xuống, anh ta nắm lấy đôi chân tinh xảo của cô, kéo thành hình chữ Nhất “-“.Nhạc Nhu cắn chặt môi dưới, không để2cho mình phát ra tiếng nào. Nhạc Nhu càng cố gắng chịu đựng thì Hắc Long càng giày vò cổ điên cuồng hơn. Anh ta biết cô mẫn cảm chỗ nào thì cố ý kích thích chỗ đó.Ba năm Nhạc Nhu làm gián điệp không phải chỉ là huấn luyện chơi, từ đầu tới cuối cô vẫn không nên một tiếng.Còn Hắc Long lại không chịu được sự sung sướng cô mang lại nên không ngừng rên rỉ, gầm lên như hận không thể bù đắp hết khoảng trống trong ba năm nay. Hai người đổ mồ hôi nhễ nhại.Dù Nhạc Nhu đã thỏa mãn nhiều lần nhưng cũng không nên một tiếng. Cô vẫn cảm thấy xấu hổ vì hành động và sự thỏa mãn âm thầm kia của6mình.Hắc Long sảng khoái tràn trề, mệt tới mức nằm bò trên người Nhạc Nhu không nhúc nhích.Như thể đã chinh phục được cô gái, khóe miệng anh ta nhếch lên nụ cười nhạt, gạt đi sợi tóc ướt nhẹp trên mặt Nhạc Nhu, cảnh cáo: “Nhạc Nhu! Trên đời này ngoại trừ tôi ra, không còn ai dám muốn em. Tốt nhất em hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, đừng nghĩ tới việc chạy trốn!” Nói rồi, anh ta hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Nhu, như khiêu khích, nhưng lại rất dịu dàng.Nhạc Nhu đã chịu quá đủ những hành động “biến thái” của Hắc Long rồi, sao có thể ở bên cạnh anh ta được.Hơn nữa, người đàn ông này, cả đời7cô cũng không hiểu được.Mỗi lần đối mặt với Nhạc Nhu, anh ta đều dùng những lời nói ác độc như hận không thể giết chết cô. Thế nhưng ở trên giường, động tác của anh ta lại vô cùng dịu dàng như sợ làm cô bị thương. Nghĩ đi nghĩ lại, Nhạc Nhu chỉ nghĩ ra, nhất định là anh ta muốn làm thong thả trên giường, nên mới không thô bạo với cô. Lúc này, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ nhẹ. Ngoài cửa truyền tới giọng nói non nớt: “Ba ba! Ma ma còn chưa đến sao?”Nghe vậy, cả người Nhạc Nhu khựng lại, sau đó cô bất ngờ giãy giụa, cố gắng đẩy người đàn ông ở trên người xuống rồi dùng chăn quấn4lấy cơ thể đã bị người ta làm nhục này, nhưng bất đắc dĩ, hai tay cô bị trói lại nên không thể cử động được.Khóe miệng Hắc Long nở một nụ cười xấu xa, anh ta bò dậy khỏi người cô, kéo chăn đắp lên người cô rồi cởi trói cho cô.Nhìn cổ tay cô bị tróc da vì giãy giụa, còn bị chảy máu, con ngươi Hắc Long trở nên sâu thẳm... Anh ta điềm nhiên ra lệnh: “Không muốn con trai nhìn thấy dáng vẻ chật vật của em thì hãy ngoan ngoãn nằm yên đi!”