Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 697: 698
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lý Na nói xong bèn chuyển một chiếc ghế sô pha tới ngồi đối diện với Cảnh Y Nhân, vắt chân lên, đặt ly rượu chân cao trong tay xuống, lấy một quả quýt trên khay hoa quả rồi nhàn nhã bóc vỏ.Cô gái đứng sau lưng Lý Na lập tức ân cần rót rượu vào ly cho cô ta.“Đúng rồi. Ý Nhân à! Sao cô lại mang thai vậy? Cô kết hôn rồi sao?”“...”Nghe câu này khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật. Hỏi kiểu gì vậy? Lẽ nào cô ta cho rằng cô chưa kết hôn đã có con? “Cô thấy thế nào?” Cảnh Y Nhân nhướng mày.Lý Na cười với Cảnh Y Nhân.“Chẳng qua cũng không liên quan, từ trước cô như thể đã quen rồi. Lúc bọn tôi học tập cô đã làm2những chuyện mà bọn tôi không ai dám làm rồi.”“Đã là thời đại nào rồi chứ. Chưa kết hôn đã mang thai là chuyện bình thường tới không thể bình thường hơn được. Dù sao cho cô cũng có tiền, cô học mẹ cô làm như thế, không biết chừng về sau sẽ có một ông xã vô cùng nhiều tiền xuất hiện đến nuôi cô và con cô...”Lý Na còn chưa nói hết câu, Lý Lộ ngồi bên cạnh Cảnh Y Nhân đã sầm mặt xuống, đưa ra lời cảnh cáo: “Cô không biết giữ mồm giữ miệng à? Có biết cô đang nói chuyện với ai không mà dám lớn lối như vậy!” Lý Na cầm quả quýt trong tay, mặt ngẩn ra. “Sao tôi lại lớn lối? Tôi đang nói chuyện đàng hoàng. Tôi7và cảnh Y Nhân trước kia vẫn nói chuyện như thế. Cô ấy cũng không phải không biết. Quan hệ của bọn tôi tốt như vậy sẽ không để ý tới chuyện đó, đúng không Cảnh Y Nhân?”“...” Không để ý? Cô cực kỳ để ý đó.Cảnh Y Nhân hỏi ngược lại: “Quan hệ của chúng ta đã từng tốt lúc nào?”Tuy cô không biết quá khứ của Cảnh Y Nhân trước đây, nhưng với sự lớn lối của Lý Na, mười câu thì chín câu không rời được mấy chữ “nhà tôi có tiền”, chỉ sợ không có ai thật lòng muốn làm bạn với cô ta. Lý Na lúng túng, khóe miệng giật giật: “Tuy chúng ta không phải là bạn thân lắm, nhưng tốt xấu gì cũng từng chung hoạn nạn mà!”Nói rồi Lý1Na lại nhắc tới chuyện năm đó. “Cô còn nhớ cô bỏ ra 20 đồng để mua một cái ba lô vải bạt Nike giả kia không? Bạn cùng lớp đều cười nhạo cô, vẫn là tôi nói đỡ cho cô thì cô mới không mất mặt đó!” “...” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân và Lý Lộ giật giật khóe miệng.Cảnh Y Nhân hận không thể tìm cái lỗ để chui vào. Cảnh Y Nhân trước kia thích những thứ phù phiếm như vậy sao? Ngay lúc Cảnh Y Nhân cảm thấy mất mặt thì Bạch Vân ở bên cạnh đột nhiên mở miệng phản bác.“Không phải thế! Ba lô Nike của Cảnh Y Nhân là đồ thật, là hotboy trường tặng cho cô ấy mà. Chính mắt tôi đã thấy. Y Nhân sợ người ta biết7nên mới nói là tự mình mua.”Một câu của Bạch Vân làm trong lòng Cảnh Y Nhân thấy thoải mái hơn nhiều, mà câu nói này cũng đã cứu vớt toàn bộ thể diện cho cô. Cũng may không để cho mặt mũi cô bị quăng tới tận Thái Bình Dương.Nghe vậy, Lý Na trợn mắt lên, giận dữ nhìn Bạch Vân làm Bạch Vân sợ đến rùng cả mình.“Cô nói linh tinh gì vậy? Cô đã nhìn thấy cái gì? Các bạn trong lớp đều biết cái ba lô kia của Cảnh Y Nhân là đồ giả, cũng không phải một mình tôi nói thế! Cô có ý gì thế? Cô nói như vậy không phải là đang có ý nói rằng tôi bắt nạt Y Nhân sao?”“Chuyện kia chính Y Nhân cũng biết, là tôi0nói đã đi mua cùng với Y Nhân thì bạn học mới tin lời của Y Nhân mà!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Na nói xong bèn chuyển một chiếc ghế sô pha tới ngồi đối diện với Cảnh Y Nhân, vắt chân lên, đặt ly rượu chân cao trong tay xuống, lấy một quả quýt trên khay hoa quả rồi nhàn nhã bóc vỏ.
Cô gái đứng sau lưng Lý Na lập tức ân cần rót rượu vào ly cho cô ta.
“Đúng rồi. Ý Nhân à! Sao cô lại mang thai vậy? Cô kết hôn rồi sao?”
“...”Nghe câu này khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật. Hỏi kiểu gì vậy? Lẽ nào cô ta cho rằng cô chưa kết hôn đã có con? “Cô thấy thế nào?” Cảnh Y Nhân nhướng mày.
Lý Na cười với Cảnh Y Nhân.
“Chẳng qua cũng không liên quan, từ trước cô như thể đã quen rồi. Lúc bọn tôi học tập cô đã làm2những chuyện mà bọn tôi không ai dám làm rồi.”
“Đã là thời đại nào rồi chứ. Chưa kết hôn đã mang thai là chuyện bình thường tới không thể bình thường hơn được. Dù sao cho cô cũng có tiền, cô học mẹ cô làm như thế, không biết chừng về sau sẽ có một ông xã vô cùng nhiều tiền xuất hiện đến nuôi cô và con cô...”
Lý Na còn chưa nói hết câu, Lý Lộ ngồi bên cạnh Cảnh Y Nhân đã sầm mặt xuống, đưa ra lời cảnh cáo: “Cô không biết giữ mồm giữ miệng à? Có biết cô đang nói chuyện với ai không mà dám lớn lối như vậy!” Lý Na cầm quả quýt trong tay, mặt ngẩn ra. “Sao tôi lại lớn lối? Tôi đang nói chuyện đàng hoàng. Tôi7và cảnh Y Nhân trước kia vẫn nói chuyện như thế. Cô ấy cũng không phải không biết. Quan hệ của bọn tôi tốt như vậy sẽ không để ý tới chuyện đó, đúng không Cảnh Y Nhân?”
“...” Không để ý? Cô cực kỳ để ý đó.
Cảnh Y Nhân hỏi ngược lại: “Quan hệ của chúng ta đã từng tốt lúc nào?”
Tuy cô không biết quá khứ của Cảnh Y Nhân trước đây, nhưng với sự lớn lối của Lý Na, mười câu thì chín câu không rời được mấy chữ “nhà tôi có tiền”, chỉ sợ không có ai thật lòng muốn làm bạn với cô ta. Lý Na lúng túng, khóe miệng giật giật: “Tuy chúng ta không phải là bạn thân lắm, nhưng tốt xấu gì cũng từng chung hoạn nạn mà!”
Nói rồi Lý1Na lại nhắc tới chuyện năm đó. “Cô còn nhớ cô bỏ ra 20 đồng để mua một cái ba lô vải bạt Nike giả kia không? Bạn cùng lớp đều cười nhạo cô, vẫn là tôi nói đỡ cho cô thì cô mới không mất mặt đó!” “...” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân và Lý Lộ giật giật khóe miệng.
Cảnh Y Nhân hận không thể tìm cái lỗ để chui vào. Cảnh Y Nhân trước kia thích những thứ phù phiếm như vậy sao? Ngay lúc Cảnh Y Nhân cảm thấy mất mặt thì Bạch Vân ở bên cạnh đột nhiên mở miệng phản bác.
“Không phải thế! Ba lô Nike của Cảnh Y Nhân là đồ thật, là hotboy trường tặng cho cô ấy mà. Chính mắt tôi đã thấy. Y Nhân sợ người ta biết7nên mới nói là tự mình mua.”
Một câu của Bạch Vân làm trong lòng Cảnh Y Nhân thấy thoải mái hơn nhiều, mà câu nói này cũng đã cứu vớt toàn bộ thể diện cho cô. Cũng may không để cho mặt mũi cô bị quăng tới tận Thái Bình Dương.
Nghe vậy, Lý Na trợn mắt lên, giận dữ nhìn Bạch Vân làm Bạch Vân sợ đến rùng cả mình.
“Cô nói linh tinh gì vậy? Cô đã nhìn thấy cái gì? Các bạn trong lớp đều biết cái ba lô kia của Cảnh Y Nhân là đồ giả, cũng không phải một mình tôi nói thế! Cô có ý gì thế? Cô nói như vậy không phải là đang có ý nói rằng tôi bắt nạt Y Nhân sao?”
“Chuyện kia chính Y Nhân cũng biết, là tôi0nói đã đi mua cùng với Y Nhân thì bạn học mới tin lời của Y Nhân mà!”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lý Na nói xong bèn chuyển một chiếc ghế sô pha tới ngồi đối diện với Cảnh Y Nhân, vắt chân lên, đặt ly rượu chân cao trong tay xuống, lấy một quả quýt trên khay hoa quả rồi nhàn nhã bóc vỏ.Cô gái đứng sau lưng Lý Na lập tức ân cần rót rượu vào ly cho cô ta.“Đúng rồi. Ý Nhân à! Sao cô lại mang thai vậy? Cô kết hôn rồi sao?”“...”Nghe câu này khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật. Hỏi kiểu gì vậy? Lẽ nào cô ta cho rằng cô chưa kết hôn đã có con? “Cô thấy thế nào?” Cảnh Y Nhân nhướng mày.Lý Na cười với Cảnh Y Nhân.“Chẳng qua cũng không liên quan, từ trước cô như thể đã quen rồi. Lúc bọn tôi học tập cô đã làm2những chuyện mà bọn tôi không ai dám làm rồi.”“Đã là thời đại nào rồi chứ. Chưa kết hôn đã mang thai là chuyện bình thường tới không thể bình thường hơn được. Dù sao cho cô cũng có tiền, cô học mẹ cô làm như thế, không biết chừng về sau sẽ có một ông xã vô cùng nhiều tiền xuất hiện đến nuôi cô và con cô...”Lý Na còn chưa nói hết câu, Lý Lộ ngồi bên cạnh Cảnh Y Nhân đã sầm mặt xuống, đưa ra lời cảnh cáo: “Cô không biết giữ mồm giữ miệng à? Có biết cô đang nói chuyện với ai không mà dám lớn lối như vậy!” Lý Na cầm quả quýt trong tay, mặt ngẩn ra. “Sao tôi lại lớn lối? Tôi đang nói chuyện đàng hoàng. Tôi7và cảnh Y Nhân trước kia vẫn nói chuyện như thế. Cô ấy cũng không phải không biết. Quan hệ của bọn tôi tốt như vậy sẽ không để ý tới chuyện đó, đúng không Cảnh Y Nhân?”“...” Không để ý? Cô cực kỳ để ý đó.Cảnh Y Nhân hỏi ngược lại: “Quan hệ của chúng ta đã từng tốt lúc nào?”Tuy cô không biết quá khứ của Cảnh Y Nhân trước đây, nhưng với sự lớn lối của Lý Na, mười câu thì chín câu không rời được mấy chữ “nhà tôi có tiền”, chỉ sợ không có ai thật lòng muốn làm bạn với cô ta. Lý Na lúng túng, khóe miệng giật giật: “Tuy chúng ta không phải là bạn thân lắm, nhưng tốt xấu gì cũng từng chung hoạn nạn mà!”Nói rồi Lý1Na lại nhắc tới chuyện năm đó. “Cô còn nhớ cô bỏ ra 20 đồng để mua một cái ba lô vải bạt Nike giả kia không? Bạn cùng lớp đều cười nhạo cô, vẫn là tôi nói đỡ cho cô thì cô mới không mất mặt đó!” “...” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân và Lý Lộ giật giật khóe miệng.Cảnh Y Nhân hận không thể tìm cái lỗ để chui vào. Cảnh Y Nhân trước kia thích những thứ phù phiếm như vậy sao? Ngay lúc Cảnh Y Nhân cảm thấy mất mặt thì Bạch Vân ở bên cạnh đột nhiên mở miệng phản bác.“Không phải thế! Ba lô Nike của Cảnh Y Nhân là đồ thật, là hotboy trường tặng cho cô ấy mà. Chính mắt tôi đã thấy. Y Nhân sợ người ta biết7nên mới nói là tự mình mua.”Một câu của Bạch Vân làm trong lòng Cảnh Y Nhân thấy thoải mái hơn nhiều, mà câu nói này cũng đã cứu vớt toàn bộ thể diện cho cô. Cũng may không để cho mặt mũi cô bị quăng tới tận Thái Bình Dương.Nghe vậy, Lý Na trợn mắt lên, giận dữ nhìn Bạch Vân làm Bạch Vân sợ đến rùng cả mình.“Cô nói linh tinh gì vậy? Cô đã nhìn thấy cái gì? Các bạn trong lớp đều biết cái ba lô kia của Cảnh Y Nhân là đồ giả, cũng không phải một mình tôi nói thế! Cô có ý gì thế? Cô nói như vậy không phải là đang có ý nói rằng tôi bắt nạt Y Nhân sao?”“Chuyện kia chính Y Nhân cũng biết, là tôi0nói đã đi mua cùng với Y Nhân thì bạn học mới tin lời của Y Nhân mà!”