Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 709: 710
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.0ói cách khác, phía sau màn còn có người đang điều khiển bọn họ..Lục Minh gọi điện thoại báo cho Hắc Long... Ai ngờ, Hắc Long chối bỏ tất cả các trách nhiệm, nói Tiết Phương Hoa không phải là người của anh ta, anh ta không quản được! “Lục tổng à! Tôi là gì của Tiết Phương Hoa sao? Tôi bảo cô ta xuất hiện thì cô ta sẽ xuất hiện à? Hiện giờ cô ta là người sắp chết, không muốn sống nữa nên sẽ liều mạng một phen. Hơn nữa, anh cũng biết đấy, nước F tôi tuy chuyên huấn luyện gián điệp nhưng cũng có nhiều gián điệp được cá nhân mua mà. Cũng không phải toàn bộ gián điệp đều là của chính2phủ nước F chúng tôi, căn bản bọn họ sẽ không nghe theo lệnh của tôi. Anh tìm tôi cũng không...” Lục Minh quyết đoán cúp điện thoại, anh lười phải nghe những lời trốn tránh trách nhiệm thừa thãi của Hắc Long. Anh chỉ muốn nhắc nhở Hắc Long, có thể Tiết Phương Hoa sẽ tới gây phiền phức cho anh ta, nếu người ta không biết ơn thì anh việc gì phải làm điều thừa thãi.Buổi chiều, Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng khách vừa xem tivi vừa cầm một khay cà chua bi để ăn.Đột nhiên trong nhà có một đám quân nhân xông vào, dọa Cảnh Y Nhân giật nảy mình, cắn luôn quả cà chua bi làm nước cà chua bắn vào7người. Cảnh Y Nhân vội vàng đặt khay xuống, đứng dậy khỏi ghế sa lông. Cô mờ mịt nhìn đám quân nhân, hỏi: “Các anh làm gì vậy?” Các vị quân nhân lập tức chào Cảnh Y Nhân bằng nghi thức quân đội.“Cô Cảnh! Chúng tôi được ngài Lục gọi tới bảo vệ cô!” “...” Làm cô giật nảy mình. Cô còn tưởng Lục Minh đã phạm tội gì nên bọn họ tới bắt anh chứ. Hiện giờ cô đang khỏe mạnh, bảo vệ cái gì chứ? Ngay lúc Cảnh Y Nhân vẫn đang mờ mịt thì thấy một vị quân nhân đi đến trước bàn, cầm quả cà chua bi Cảnh Y Nhân vừa cắn kia lên, dùng một chiếc máy quét, quét hình quả cà chua1bi, sau đó đưa cho Cảnh Y Nhân.“Không có vấn đề gì! Có thể ăn!”“..” Cảnh Y Nhân đỡ bụng, cô bị hành động của vị quân nhân này làm cho ngây người, cả người dại ra mà nhìn anh ta. Cô đã ăn trước rồi, giờ kiểm tra còn có ý nghĩa gì nữa? Theo bản năng cảnh Y Nhân hỏi: “Sao tự nhiên lại như thế này? Có chuyện gì xảy ra sao?”“Không rõ, chúng tôi chỉ trực tiếp làm theo lệnh thưa cô Cảnh!”Tiếng trả lời của đám quân nhân sang sảng, làm Cảnh Y Nhân giật mình ngẩn người ra, bé cưng trong bụng dường như cũng bị giật mình nên liều mạng đá đầm ở trong bụng.Giọng gì mà lớn vậy, dọa cô7sợ muốn chết. Cảnh Y Nhân bưng khay cà chua bi, vỗ về cái bụng, quay lại chỗ ngồi tiếp tục xem ti vi.Cô xem tivi bị một đám người giám thị, ăn cái gì cũng bị người ta giám thị. Một lát sau, Cảnh Y Nhân đi vườn hoa tản bộ cũng có người đi theo. Lúc nào cũng nhắc cô, không được tới gần hồ nước, không được hái hoa, nếu không có thể bị gai đâm làm bị thương, không được đi quá nhanh.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.0ói cách khác, phía sau màn còn có người đang điều khiển bọn họ..Lục Minh gọi điện thoại báo cho Hắc Long... Ai ngờ, Hắc Long chối bỏ tất cả các trách nhiệm, nói Tiết Phương Hoa không phải là người của anh ta, anh ta không quản được! “Lục tổng à! Tôi là gì của Tiết Phương Hoa sao? Tôi bảo cô ta xuất hiện thì cô ta sẽ xuất hiện à? Hiện giờ cô ta là người sắp chết, không muốn sống nữa nên sẽ liều mạng một phen. Hơn nữa, anh cũng biết đấy, nước F tôi tuy chuyên huấn luyện gián điệp nhưng cũng có nhiều gián điệp được cá nhân mua mà. Cũng không phải toàn bộ gián điệp đều là của chính2phủ nước F chúng tôi, căn bản bọn họ sẽ không nghe theo lệnh của tôi. Anh tìm tôi cũng không...” Lục Minh quyết đoán cúp điện thoại, anh lười phải nghe những lời trốn tránh trách nhiệm thừa thãi của Hắc Long. Anh chỉ muốn nhắc nhở Hắc Long, có thể Tiết Phương Hoa sẽ tới gây phiền phức cho anh ta, nếu người ta không biết ơn thì anh việc gì phải làm điều thừa thãi.Buổi chiều, Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng khách vừa xem tivi vừa cầm một khay cà chua bi để ăn.Đột nhiên trong nhà có một đám quân nhân xông vào, dọa Cảnh Y Nhân giật nảy mình, cắn luôn quả cà chua bi làm nước cà chua bắn vào7người. Cảnh Y Nhân vội vàng đặt khay xuống, đứng dậy khỏi ghế sa lông. Cô mờ mịt nhìn đám quân nhân, hỏi: “Các anh làm gì vậy?” Các vị quân nhân lập tức chào Cảnh Y Nhân bằng nghi thức quân đội.“Cô Cảnh! Chúng tôi được ngài Lục gọi tới bảo vệ cô!” “...” Làm cô giật nảy mình. Cô còn tưởng Lục Minh đã phạm tội gì nên bọn họ tới bắt anh chứ. Hiện giờ cô đang khỏe mạnh, bảo vệ cái gì chứ? Ngay lúc Cảnh Y Nhân vẫn đang mờ mịt thì thấy một vị quân nhân đi đến trước bàn, cầm quả cà chua bi Cảnh Y Nhân vừa cắn kia lên, dùng một chiếc máy quét, quét hình quả cà chua1bi, sau đó đưa cho Cảnh Y Nhân.“Không có vấn đề gì! Có thể ăn!”“..” Cảnh Y Nhân đỡ bụng, cô bị hành động của vị quân nhân này làm cho ngây người, cả người dại ra mà nhìn anh ta. Cô đã ăn trước rồi, giờ kiểm tra còn có ý nghĩa gì nữa? Theo bản năng cảnh Y Nhân hỏi: “Sao tự nhiên lại như thế này? Có chuyện gì xảy ra sao?”“Không rõ, chúng tôi chỉ trực tiếp làm theo lệnh thưa cô Cảnh!”Tiếng trả lời của đám quân nhân sang sảng, làm Cảnh Y Nhân giật mình ngẩn người ra, bé cưng trong bụng dường như cũng bị giật mình nên liều mạng đá đầm ở trong bụng.Giọng gì mà lớn vậy, dọa cô7sợ muốn chết. Cảnh Y Nhân bưng khay cà chua bi, vỗ về cái bụng, quay lại chỗ ngồi tiếp tục xem ti vi.Cô xem tivi bị một đám người giám thị, ăn cái gì cũng bị người ta giám thị. Một lát sau, Cảnh Y Nhân đi vườn hoa tản bộ cũng có người đi theo. Lúc nào cũng nhắc cô, không được tới gần hồ nước, không được hái hoa, nếu không có thể bị gai đâm làm bị thương, không được đi quá nhanh.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.0ói cách khác, phía sau màn còn có người đang điều khiển bọn họ..Lục Minh gọi điện thoại báo cho Hắc Long... Ai ngờ, Hắc Long chối bỏ tất cả các trách nhiệm, nói Tiết Phương Hoa không phải là người của anh ta, anh ta không quản được! “Lục tổng à! Tôi là gì của Tiết Phương Hoa sao? Tôi bảo cô ta xuất hiện thì cô ta sẽ xuất hiện à? Hiện giờ cô ta là người sắp chết, không muốn sống nữa nên sẽ liều mạng một phen. Hơn nữa, anh cũng biết đấy, nước F tôi tuy chuyên huấn luyện gián điệp nhưng cũng có nhiều gián điệp được cá nhân mua mà. Cũng không phải toàn bộ gián điệp đều là của chính2phủ nước F chúng tôi, căn bản bọn họ sẽ không nghe theo lệnh của tôi. Anh tìm tôi cũng không...” Lục Minh quyết đoán cúp điện thoại, anh lười phải nghe những lời trốn tránh trách nhiệm thừa thãi của Hắc Long. Anh chỉ muốn nhắc nhở Hắc Long, có thể Tiết Phương Hoa sẽ tới gây phiền phức cho anh ta, nếu người ta không biết ơn thì anh việc gì phải làm điều thừa thãi.Buổi chiều, Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng khách vừa xem tivi vừa cầm một khay cà chua bi để ăn.Đột nhiên trong nhà có một đám quân nhân xông vào, dọa Cảnh Y Nhân giật nảy mình, cắn luôn quả cà chua bi làm nước cà chua bắn vào7người. Cảnh Y Nhân vội vàng đặt khay xuống, đứng dậy khỏi ghế sa lông. Cô mờ mịt nhìn đám quân nhân, hỏi: “Các anh làm gì vậy?” Các vị quân nhân lập tức chào Cảnh Y Nhân bằng nghi thức quân đội.“Cô Cảnh! Chúng tôi được ngài Lục gọi tới bảo vệ cô!” “...” Làm cô giật nảy mình. Cô còn tưởng Lục Minh đã phạm tội gì nên bọn họ tới bắt anh chứ. Hiện giờ cô đang khỏe mạnh, bảo vệ cái gì chứ? Ngay lúc Cảnh Y Nhân vẫn đang mờ mịt thì thấy một vị quân nhân đi đến trước bàn, cầm quả cà chua bi Cảnh Y Nhân vừa cắn kia lên, dùng một chiếc máy quét, quét hình quả cà chua1bi, sau đó đưa cho Cảnh Y Nhân.“Không có vấn đề gì! Có thể ăn!”“..” Cảnh Y Nhân đỡ bụng, cô bị hành động của vị quân nhân này làm cho ngây người, cả người dại ra mà nhìn anh ta. Cô đã ăn trước rồi, giờ kiểm tra còn có ý nghĩa gì nữa? Theo bản năng cảnh Y Nhân hỏi: “Sao tự nhiên lại như thế này? Có chuyện gì xảy ra sao?”“Không rõ, chúng tôi chỉ trực tiếp làm theo lệnh thưa cô Cảnh!”Tiếng trả lời của đám quân nhân sang sảng, làm Cảnh Y Nhân giật mình ngẩn người ra, bé cưng trong bụng dường như cũng bị giật mình nên liều mạng đá đầm ở trong bụng.Giọng gì mà lớn vậy, dọa cô7sợ muốn chết. Cảnh Y Nhân bưng khay cà chua bi, vỗ về cái bụng, quay lại chỗ ngồi tiếp tục xem ti vi.Cô xem tivi bị một đám người giám thị, ăn cái gì cũng bị người ta giám thị. Một lát sau, Cảnh Y Nhân đi vườn hoa tản bộ cũng có người đi theo. Lúc nào cũng nhắc cô, không được tới gần hồ nước, không được hái hoa, nếu không có thể bị gai đâm làm bị thương, không được đi quá nhanh.