Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 753: 754

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6ảnh Y Nhân cũng có ngày tháng yên tĩnh.Lục Minh đã nhìn ra, cả nhà Vương Thu Thủy không có mặt thì tâm trạng Cảnh Y Nhân đặc biệt tốt. Sáng sớm cô đã đẩy xe nôi đưa hai bé ra vườn tản bộ. Lục Minh đi cùng Cảnh Y Nhân để tắm nắng trong vườn.Lục Minh thản nhiên hỏi: “Nếu không vui thì cứ nói ra, đừng có lo. Nếu em thấy không tiện thì để anh mở lời là được.” “...” Cảnh Y Nhân biết Lục Minh đang nói tới cả nhà Vương Thu Thủy. Cảnh Y Nhân lắc đầu: “Không sao. Bà ngoại xuất viện là được, cũng không đến hai ngày nữa mà. Không phải bác sĩ đã nói vết thương của bà ngoại đã đóng vảy rồi, chỉ cần hai ngày nữa là có thể về2nhà an dưỡng sao!”Nghe vậy, đôi mắt Lục Minh như sâu thêm, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó... Buổi chiều, lúc cả nhà Vương Thu Thủy chuẩn bị quay lại, tài xế đã chờ cả nhà bọn họ trong xe. Mà xe đi cả nửa tiếng vẫn chưa tới nhà.Vương Thu Thủy và Giang Đóa Đóa phát hiện con đường không đúng. Giang Đóa Đóa chất vấn tài xé: “Ông lái xe thể nào vậy? Đi sai đường rồi.”Tài xế nhìn Giang Đóa Đóa qua kính chiếu hậu rồi cung kính trả lời:“Không sai đâu thưa cô. Ngài Lục đã nói rồi, ngày mai bà cụ sẽ xuất viện, ngài ấy tính lúc đó mọi người còn phải cùng đưa bà nhà về thì quá cực khổ. Thế nên hôm nay để mọi người về trước.” Nghe vậy, Giang8Đóa Đóa giật mình. Vẻ mặt của cả nhà bọn họ giống như đang bị lôi ra pháp trường, vẻ mặt đen như đáy nồi.Giang Đóa Đóa quát: “Có ý gì? Không nói với chúng tôi một tiếng đã đuổi chúng tôi đi sao?”“Dừng xe! Có nghe thấy không! Tôi bảo ông đỗ xe lại!” Giang Đóa Đóa tức giận gào lên. Tài xế lo cô ta làm chuyện gì quá khích nên đỗ xe ở ven đường. Giang Đóa Đóa rút điện thoại di động ra, lập tức gọi cho Cảnh Y Nhân.Điện thoại được nhận, Cảnh Y Nhân ở đầu kia còn chưa kịp mở miệng Giang Đóa Đóa đã gào lên với điện thoại di động: “Cảnh Y Nhân, c** mày có ý gì? Từ trước tới giờ tao chưa từng thấy đứa con gái nào tư lợi2như mày. Tao cùng cha mẹ có lòng tốt tới thăm mày, thế mà mày lại lén lút đuổi nhà tạo đi!”“Sao mày có thể ích kỷ như thế? Tao chỉ rót cho Lục Minh một ly cà phê mà mày lại đuổi tao đi? Mày muốn nuốt Lục Minh một mình sao? Sao mày lại không biết xấu hổ như thế? Mày cho rằng mày chiếm lấy Lục Minh như thế thì Lục Minh sẽ thuộc về mày sao?” Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng em bé để thử quần áo mới cho Đại Đâu Đâu.Đại Đâu Đâu lớn rất nhanh, tuần trước mới mặc quần áo mới, tuần này bộ đó đã nhỏ rồi.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Y Nhân vang lên. Vừa nhìn thấy là do Giang Đóa Đóa gọi tới, Cảnh Y2Nhân cứ nghĩ bà ngoại bị làm sao nên vội vàng nhận điện thoại. Ai ngờ, cô còn chưa kịp mở miệng, Giang Đóa Đóa đã đổ xuống đầu cô một trận mắng chửi. cảnh Y Nhân không hiểu lời Giang Đóa Đóa mắng có ý gì, cái gì mà đuổi bọn họ đi. Nhưng khi nghe câu sau, Cảnh Y Nhân đã hiểu.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6ảnh Y Nhân cũng có ngày tháng yên tĩnh.Lục Minh đã nhìn ra, cả nhà Vương Thu Thủy không có mặt thì tâm trạng Cảnh Y Nhân đặc biệt tốt. Sáng sớm cô đã đẩy xe nôi đưa hai bé ra vườn tản bộ. Lục Minh đi cùng Cảnh Y Nhân để tắm nắng trong vườn.Lục Minh thản nhiên hỏi: “Nếu không vui thì cứ nói ra, đừng có lo. Nếu em thấy không tiện thì để anh mở lời là được.” “...” Cảnh Y Nhân biết Lục Minh đang nói tới cả nhà Vương Thu Thủy. Cảnh Y Nhân lắc đầu: “Không sao. Bà ngoại xuất viện là được, cũng không đến hai ngày nữa mà. Không phải bác sĩ đã nói vết thương của bà ngoại đã đóng vảy rồi, chỉ cần hai ngày nữa là có thể về2nhà an dưỡng sao!”Nghe vậy, đôi mắt Lục Minh như sâu thêm, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó... Buổi chiều, lúc cả nhà Vương Thu Thủy chuẩn bị quay lại, tài xế đã chờ cả nhà bọn họ trong xe. Mà xe đi cả nửa tiếng vẫn chưa tới nhà.Vương Thu Thủy và Giang Đóa Đóa phát hiện con đường không đúng. Giang Đóa Đóa chất vấn tài xé: “Ông lái xe thể nào vậy? Đi sai đường rồi.”Tài xế nhìn Giang Đóa Đóa qua kính chiếu hậu rồi cung kính trả lời:“Không sai đâu thưa cô. Ngài Lục đã nói rồi, ngày mai bà cụ sẽ xuất viện, ngài ấy tính lúc đó mọi người còn phải cùng đưa bà nhà về thì quá cực khổ. Thế nên hôm nay để mọi người về trước.” Nghe vậy, Giang8Đóa Đóa giật mình. Vẻ mặt của cả nhà bọn họ giống như đang bị lôi ra pháp trường, vẻ mặt đen như đáy nồi.Giang Đóa Đóa quát: “Có ý gì? Không nói với chúng tôi một tiếng đã đuổi chúng tôi đi sao?”“Dừng xe! Có nghe thấy không! Tôi bảo ông đỗ xe lại!” Giang Đóa Đóa tức giận gào lên. Tài xế lo cô ta làm chuyện gì quá khích nên đỗ xe ở ven đường. Giang Đóa Đóa rút điện thoại di động ra, lập tức gọi cho Cảnh Y Nhân.Điện thoại được nhận, Cảnh Y Nhân ở đầu kia còn chưa kịp mở miệng Giang Đóa Đóa đã gào lên với điện thoại di động: “Cảnh Y Nhân, c** mày có ý gì? Từ trước tới giờ tao chưa từng thấy đứa con gái nào tư lợi2như mày. Tao cùng cha mẹ có lòng tốt tới thăm mày, thế mà mày lại lén lút đuổi nhà tạo đi!”“Sao mày có thể ích kỷ như thế? Tao chỉ rót cho Lục Minh một ly cà phê mà mày lại đuổi tao đi? Mày muốn nuốt Lục Minh một mình sao? Sao mày lại không biết xấu hổ như thế? Mày cho rằng mày chiếm lấy Lục Minh như thế thì Lục Minh sẽ thuộc về mày sao?” Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng em bé để thử quần áo mới cho Đại Đâu Đâu.Đại Đâu Đâu lớn rất nhanh, tuần trước mới mặc quần áo mới, tuần này bộ đó đã nhỏ rồi.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Y Nhân vang lên. Vừa nhìn thấy là do Giang Đóa Đóa gọi tới, Cảnh Y2Nhân cứ nghĩ bà ngoại bị làm sao nên vội vàng nhận điện thoại. Ai ngờ, cô còn chưa kịp mở miệng, Giang Đóa Đóa đã đổ xuống đầu cô một trận mắng chửi. cảnh Y Nhân không hiểu lời Giang Đóa Đóa mắng có ý gì, cái gì mà đuổi bọn họ đi. Nhưng khi nghe câu sau, Cảnh Y Nhân đã hiểu.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6ảnh Y Nhân cũng có ngày tháng yên tĩnh.Lục Minh đã nhìn ra, cả nhà Vương Thu Thủy không có mặt thì tâm trạng Cảnh Y Nhân đặc biệt tốt. Sáng sớm cô đã đẩy xe nôi đưa hai bé ra vườn tản bộ. Lục Minh đi cùng Cảnh Y Nhân để tắm nắng trong vườn.Lục Minh thản nhiên hỏi: “Nếu không vui thì cứ nói ra, đừng có lo. Nếu em thấy không tiện thì để anh mở lời là được.” “...” Cảnh Y Nhân biết Lục Minh đang nói tới cả nhà Vương Thu Thủy. Cảnh Y Nhân lắc đầu: “Không sao. Bà ngoại xuất viện là được, cũng không đến hai ngày nữa mà. Không phải bác sĩ đã nói vết thương của bà ngoại đã đóng vảy rồi, chỉ cần hai ngày nữa là có thể về2nhà an dưỡng sao!”Nghe vậy, đôi mắt Lục Minh như sâu thêm, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó... Buổi chiều, lúc cả nhà Vương Thu Thủy chuẩn bị quay lại, tài xế đã chờ cả nhà bọn họ trong xe. Mà xe đi cả nửa tiếng vẫn chưa tới nhà.Vương Thu Thủy và Giang Đóa Đóa phát hiện con đường không đúng. Giang Đóa Đóa chất vấn tài xé: “Ông lái xe thể nào vậy? Đi sai đường rồi.”Tài xế nhìn Giang Đóa Đóa qua kính chiếu hậu rồi cung kính trả lời:“Không sai đâu thưa cô. Ngài Lục đã nói rồi, ngày mai bà cụ sẽ xuất viện, ngài ấy tính lúc đó mọi người còn phải cùng đưa bà nhà về thì quá cực khổ. Thế nên hôm nay để mọi người về trước.” Nghe vậy, Giang8Đóa Đóa giật mình. Vẻ mặt của cả nhà bọn họ giống như đang bị lôi ra pháp trường, vẻ mặt đen như đáy nồi.Giang Đóa Đóa quát: “Có ý gì? Không nói với chúng tôi một tiếng đã đuổi chúng tôi đi sao?”“Dừng xe! Có nghe thấy không! Tôi bảo ông đỗ xe lại!” Giang Đóa Đóa tức giận gào lên. Tài xế lo cô ta làm chuyện gì quá khích nên đỗ xe ở ven đường. Giang Đóa Đóa rút điện thoại di động ra, lập tức gọi cho Cảnh Y Nhân.Điện thoại được nhận, Cảnh Y Nhân ở đầu kia còn chưa kịp mở miệng Giang Đóa Đóa đã gào lên với điện thoại di động: “Cảnh Y Nhân, c** mày có ý gì? Từ trước tới giờ tao chưa từng thấy đứa con gái nào tư lợi2như mày. Tao cùng cha mẹ có lòng tốt tới thăm mày, thế mà mày lại lén lút đuổi nhà tạo đi!”“Sao mày có thể ích kỷ như thế? Tao chỉ rót cho Lục Minh một ly cà phê mà mày lại đuổi tao đi? Mày muốn nuốt Lục Minh một mình sao? Sao mày lại không biết xấu hổ như thế? Mày cho rằng mày chiếm lấy Lục Minh như thế thì Lục Minh sẽ thuộc về mày sao?” Cảnh Y Nhân đang ở trong phòng em bé để thử quần áo mới cho Đại Đâu Đâu.Đại Đâu Đâu lớn rất nhanh, tuần trước mới mặc quần áo mới, tuần này bộ đó đã nhỏ rồi.Đúng lúc này, điện thoại di động của Cảnh Y Nhân vang lên. Vừa nhìn thấy là do Giang Đóa Đóa gọi tới, Cảnh Y2Nhân cứ nghĩ bà ngoại bị làm sao nên vội vàng nhận điện thoại. Ai ngờ, cô còn chưa kịp mở miệng, Giang Đóa Đóa đã đổ xuống đầu cô một trận mắng chửi. cảnh Y Nhân không hiểu lời Giang Đóa Đóa mắng có ý gì, cái gì mà đuổi bọn họ đi. Nhưng khi nghe câu sau, Cảnh Y Nhân đã hiểu.

Chương 753: 754