Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 773: 774

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��...” Không đến mức chứ? Bọn họ đâu có cãi nhau, lại đâu có mâu thuẫn gì. “Hai ngày qua, anh trai tôi vẫn ở đây, cô có chuyện gì muốn tìm anh ấy thì đợi trời sáng hãy đến, phỏng chừng đến hừng đông, anh ấy mới về.” “...” Cảnh Y Nhân có chút thất vọng, nghĩ mấy ngày hôm trước ở Cục Cảnh sát, anh ấy còn kiên định nói với cô, bảo cô yên tâm, anh ấy nhất định sẽ mang con cô về.Kết quả, Lục Minh mới là người tìm được đứa trẻ về.Không phải có trách cứ hoặc là ỷ lại Nhạc Phong, mà là cô luôn nghĩ xảy ra chuyện lớn thế này, Nhạc Phong sẽ trợ giúp cô ít2nhiều. Cho dù không giúp thì cũng sẽ quan tâm, ân cần thăm hỏi một chút. Không ngờ anh ta lại thờ ơ, quên mất chuyện này, ngày nào cũng ở bên ngoài chơi. “Sao cô còn chưa ngủ?” “Kim Sắc Niên Hoa luôn sống về đêm, tôi cũng dần quen rồi.” Nhạc Nhu trả lời thoải mái.“Cô nghỉ ngơi sớm nhé, tôi phải về đây.” Giọng nói lạnh nhạt của Cảnh Y Nhân có vẻ cực kỳ thất vọng. “Ừ. Không tiễn.” Nhạc Nhu khẽ gật đầu. Cảnh Y Nhân rời khỏi phòng tổng thống.“Kịch” một tiếng, Nhạc Nhu nghe thấy tiếng đóng cửa thì lập tức tắt tivi, nhảy khỏi số pha. Cô ấy vội chạy vào phòng, nhìn Nhạc Phong đang tựa trên8giường, băng gạc quấn gần như kín ngực cũng không ngăn nổi phía sau lưng không ngừng chảy máu. Khuôn mặt tuấn dật của anh ta nằm nghiêng trên gối đầu, mặt trắng đến mức không kém vỏ gối là bao, môi không còn chút máu, mắt phượng xinh đẹp yên tĩnh nhắm lại.Thẩm Nguyệt và Nhiễm Thanh vẫn canh giữ ở bên giường. Nhiễm Thanh đã khóc sưng cả mắt. Nhạc Nhu đi đến bên giường, đưa tay xoa trán Nhạc Phong, vẫn nóng đến mức dọa người. Cô ấy lại nghĩ đến lúc Nhạc Phong được Lục Minh đưa về, anh ấy cố giữ một hơi cuối cùng, không để ý tới chuyện gì mà chỉ ra lệnh cho bọn họ không thể để2Cảnh Y Nhân biết anh ấy bị thương. Nhạc Nhu không hiểu nổi tại sao anh trai mình đến tuổi này rồi lại không có bạn gái. Nhưng chỉ cần nhà họ Lục gặp nạn là khẳng định Nhạc Phong sẽ âm thầm giúp đỡ phía sau.Ban đầu, cô ấy tưởng anh trai mình không nỡ bỏ chút tình thân với nhà họ Lục. Hôm nay cô ấy mới biết, tất cả những gì anh trai mình làm không phải vì nhà họ Lục, mà là vì cô gái tên Cảnh Y Nhân kia.Cô ấy là người quan trọng trong lòng anh ấy, là người mà anh ấy thầm yêu. Đáng tiếc cô ấy đã là vợ người khác.Hiến giác mạc của mình cho cô gái2ấy, lúc cô ấy kết hôn, rõ ràng trong lòng anh ấy khó chịu hơn bất cứ ai nhưng vẫn muốn chạy tới chúc phúc cho cô ấy.Lần trước, rõ ràng anh trai cô đang ở nước T, nhưng khi vừa nhận được tin Cảnh Y Nhân định đi theo Lục Minh gặp vương tử nước F để biết tin tức về cha con gián điệp họ Tiết kia, mắt vừa mới phẫu thuật được hai ngày mà anh ấy đã lập tức chạy từ nước T về.Nhạc Nhu hỏi anh trai mình chuyện gì mà phải vội như vậy, anh ấy chỉ trả lời là “Nhà họ Lục gặp nạn.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��...” Không đến mức chứ? Bọn họ đâu có cãi nhau, lại đâu có mâu thuẫn gì. “Hai ngày qua, anh trai tôi vẫn ở đây, cô có chuyện gì muốn tìm anh ấy thì đợi trời sáng hãy đến, phỏng chừng đến hừng đông, anh ấy mới về.” “...” Cảnh Y Nhân có chút thất vọng, nghĩ mấy ngày hôm trước ở Cục Cảnh sát, anh ấy còn kiên định nói với cô, bảo cô yên tâm, anh ấy nhất định sẽ mang con cô về.Kết quả, Lục Minh mới là người tìm được đứa trẻ về.Không phải có trách cứ hoặc là ỷ lại Nhạc Phong, mà là cô luôn nghĩ xảy ra chuyện lớn thế này, Nhạc Phong sẽ trợ giúp cô ít2nhiều. Cho dù không giúp thì cũng sẽ quan tâm, ân cần thăm hỏi một chút. Không ngờ anh ta lại thờ ơ, quên mất chuyện này, ngày nào cũng ở bên ngoài chơi. “Sao cô còn chưa ngủ?” “Kim Sắc Niên Hoa luôn sống về đêm, tôi cũng dần quen rồi.” Nhạc Nhu trả lời thoải mái.“Cô nghỉ ngơi sớm nhé, tôi phải về đây.” Giọng nói lạnh nhạt của Cảnh Y Nhân có vẻ cực kỳ thất vọng. “Ừ. Không tiễn.” Nhạc Nhu khẽ gật đầu. Cảnh Y Nhân rời khỏi phòng tổng thống.“Kịch” một tiếng, Nhạc Nhu nghe thấy tiếng đóng cửa thì lập tức tắt tivi, nhảy khỏi số pha. Cô ấy vội chạy vào phòng, nhìn Nhạc Phong đang tựa trên8giường, băng gạc quấn gần như kín ngực cũng không ngăn nổi phía sau lưng không ngừng chảy máu. Khuôn mặt tuấn dật của anh ta nằm nghiêng trên gối đầu, mặt trắng đến mức không kém vỏ gối là bao, môi không còn chút máu, mắt phượng xinh đẹp yên tĩnh nhắm lại.Thẩm Nguyệt và Nhiễm Thanh vẫn canh giữ ở bên giường. Nhiễm Thanh đã khóc sưng cả mắt. Nhạc Nhu đi đến bên giường, đưa tay xoa trán Nhạc Phong, vẫn nóng đến mức dọa người. Cô ấy lại nghĩ đến lúc Nhạc Phong được Lục Minh đưa về, anh ấy cố giữ một hơi cuối cùng, không để ý tới chuyện gì mà chỉ ra lệnh cho bọn họ không thể để2Cảnh Y Nhân biết anh ấy bị thương. Nhạc Nhu không hiểu nổi tại sao anh trai mình đến tuổi này rồi lại không có bạn gái. Nhưng chỉ cần nhà họ Lục gặp nạn là khẳng định Nhạc Phong sẽ âm thầm giúp đỡ phía sau.Ban đầu, cô ấy tưởng anh trai mình không nỡ bỏ chút tình thân với nhà họ Lục. Hôm nay cô ấy mới biết, tất cả những gì anh trai mình làm không phải vì nhà họ Lục, mà là vì cô gái tên Cảnh Y Nhân kia.Cô ấy là người quan trọng trong lòng anh ấy, là người mà anh ấy thầm yêu. Đáng tiếc cô ấy đã là vợ người khác.Hiến giác mạc của mình cho cô gái2ấy, lúc cô ấy kết hôn, rõ ràng trong lòng anh ấy khó chịu hơn bất cứ ai nhưng vẫn muốn chạy tới chúc phúc cho cô ấy.Lần trước, rõ ràng anh trai cô đang ở nước T, nhưng khi vừa nhận được tin Cảnh Y Nhân định đi theo Lục Minh gặp vương tử nước F để biết tin tức về cha con gián điệp họ Tiết kia, mắt vừa mới phẫu thuật được hai ngày mà anh ấy đã lập tức chạy từ nước T về.Nhạc Nhu hỏi anh trai mình chuyện gì mà phải vội như vậy, anh ấy chỉ trả lời là “Nhà họ Lục gặp nạn.”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��...” Không đến mức chứ? Bọn họ đâu có cãi nhau, lại đâu có mâu thuẫn gì. “Hai ngày qua, anh trai tôi vẫn ở đây, cô có chuyện gì muốn tìm anh ấy thì đợi trời sáng hãy đến, phỏng chừng đến hừng đông, anh ấy mới về.” “...” Cảnh Y Nhân có chút thất vọng, nghĩ mấy ngày hôm trước ở Cục Cảnh sát, anh ấy còn kiên định nói với cô, bảo cô yên tâm, anh ấy nhất định sẽ mang con cô về.Kết quả, Lục Minh mới là người tìm được đứa trẻ về.Không phải có trách cứ hoặc là ỷ lại Nhạc Phong, mà là cô luôn nghĩ xảy ra chuyện lớn thế này, Nhạc Phong sẽ trợ giúp cô ít2nhiều. Cho dù không giúp thì cũng sẽ quan tâm, ân cần thăm hỏi một chút. Không ngờ anh ta lại thờ ơ, quên mất chuyện này, ngày nào cũng ở bên ngoài chơi. “Sao cô còn chưa ngủ?” “Kim Sắc Niên Hoa luôn sống về đêm, tôi cũng dần quen rồi.” Nhạc Nhu trả lời thoải mái.“Cô nghỉ ngơi sớm nhé, tôi phải về đây.” Giọng nói lạnh nhạt của Cảnh Y Nhân có vẻ cực kỳ thất vọng. “Ừ. Không tiễn.” Nhạc Nhu khẽ gật đầu. Cảnh Y Nhân rời khỏi phòng tổng thống.“Kịch” một tiếng, Nhạc Nhu nghe thấy tiếng đóng cửa thì lập tức tắt tivi, nhảy khỏi số pha. Cô ấy vội chạy vào phòng, nhìn Nhạc Phong đang tựa trên8giường, băng gạc quấn gần như kín ngực cũng không ngăn nổi phía sau lưng không ngừng chảy máu. Khuôn mặt tuấn dật của anh ta nằm nghiêng trên gối đầu, mặt trắng đến mức không kém vỏ gối là bao, môi không còn chút máu, mắt phượng xinh đẹp yên tĩnh nhắm lại.Thẩm Nguyệt và Nhiễm Thanh vẫn canh giữ ở bên giường. Nhiễm Thanh đã khóc sưng cả mắt. Nhạc Nhu đi đến bên giường, đưa tay xoa trán Nhạc Phong, vẫn nóng đến mức dọa người. Cô ấy lại nghĩ đến lúc Nhạc Phong được Lục Minh đưa về, anh ấy cố giữ một hơi cuối cùng, không để ý tới chuyện gì mà chỉ ra lệnh cho bọn họ không thể để2Cảnh Y Nhân biết anh ấy bị thương. Nhạc Nhu không hiểu nổi tại sao anh trai mình đến tuổi này rồi lại không có bạn gái. Nhưng chỉ cần nhà họ Lục gặp nạn là khẳng định Nhạc Phong sẽ âm thầm giúp đỡ phía sau.Ban đầu, cô ấy tưởng anh trai mình không nỡ bỏ chút tình thân với nhà họ Lục. Hôm nay cô ấy mới biết, tất cả những gì anh trai mình làm không phải vì nhà họ Lục, mà là vì cô gái tên Cảnh Y Nhân kia.Cô ấy là người quan trọng trong lòng anh ấy, là người mà anh ấy thầm yêu. Đáng tiếc cô ấy đã là vợ người khác.Hiến giác mạc của mình cho cô gái2ấy, lúc cô ấy kết hôn, rõ ràng trong lòng anh ấy khó chịu hơn bất cứ ai nhưng vẫn muốn chạy tới chúc phúc cho cô ấy.Lần trước, rõ ràng anh trai cô đang ở nước T, nhưng khi vừa nhận được tin Cảnh Y Nhân định đi theo Lục Minh gặp vương tử nước F để biết tin tức về cha con gián điệp họ Tiết kia, mắt vừa mới phẫu thuật được hai ngày mà anh ấy đã lập tức chạy từ nước T về.Nhạc Nhu hỏi anh trai mình chuyện gì mà phải vội như vậy, anh ấy chỉ trả lời là “Nhà họ Lục gặp nạn.”

Chương 773: 774