Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 807: 808
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��Nhạc Phong! Anh đừng nóng giận mà! Lần sau em không dám nữa được không?”“Anh yêu! Em sai rồi!” “Em sai rồi không được sao!” Lý Đồng mặt dày liên tục gọi một tiếng anh yêu”, khiến trong lòng Nhạc Phong cuộn lên vì ghê tởm. Nhạc Phong rời khỏi cửa hàng trang sức, đi nhanh về phía trước, lúc đi đến giữa quảng trường thì bỗng dưng, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt.Cảnh Y Nhân đẩy xe đẩy trẻ em dành cho hai người, vừa đi vừa nói chuyện với Bạch Vân, họ đang đi về phía Nhạc Phong. Bước chân Nhạc Phong lập tức khựng lại, anh ta chỉ muốn chạy trốn ngay. Nhưng anh ta còn chưa kịp đi thì cảnh Y Nhân đã phát hiện anh ta rồi. Cảnh Y Nhân không ngờ hôm nay mang con cùng Bạch Vân2đi dạo siêu thị lại gặp phải Nhạc Phong ở đây. Cảnh Y Nhân theo bản năng mỉm cười với Nhạc Phong... nhưng nụ cười tươi ấy còn chưa kịp mở rộng ra thì cô đã liếc thấy Lý Đồng đi phía sau Nhạc Phong, nụ cười lập tức cứng lại. Thu nụ cười lại, sắc mặt cô trở nên ngưng trọng, cô đẩy xe trẻ em về phía Nhạc Phong.Lý Đồng cũng không ngờ lại đụng phải Cảnh Y Nhân ở đây, cái gọi là oan gia ngõ hẹp, thật đúng là không hề nói quá. Nhưng lần này, Lý Đồng mười phần tin tưởng, cố ý đi đến gần Nhạc Phong, chủ động kéo lấy tay anh ta rồi nhướng mày, cười đầy khiêu khích với Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân đẩy xe trẻ em dừng lại trước mặt Nhạc Phong, liếc Lý Đồng8một cái, rồi lại dời mắt đến cánh tay mà Lý Đồng đang kéo, sau đó trở lại trên khuôn mặt Nhạc Phong, lạnh lùng hỏi: “Hai người...”Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong, Lý Đồng đã lập tức cướp lời: “Chúng tôi là người yêu.” Mặt Cảnh Y Nhân tối sầm, cô căm tức lườm Lý Đồng một cái. “Tôi hỏi cô sao? Cô chen miệng cái gì?” Nói xong, Cảnh Y Nhân lại nhìn Nhạc Phong, chờ anh ta trả lời. Cảnh Y Nhân tuy vẫn hy vọng Nhạc Phong có thể có người mình yêu, nhưng tuyệt đối không thể là Lý Đồng. Không phải bởi vì Lý Đồng và cổ có thù oán, mà là nhân phẩm của Lý Đồng vốn có vấn đề. Hơn nữa cô ta bỉ ổi, dơ bẩn không thể chịu nổi, sao có thể hủy hoại Nhạc Phong,2để anh giao du với cô ta được cơ chứ. Hơn nữa Nhạc Phong cũng biết hồi trước, mắt cô bị mù là do Lý Đông làm hại, nếu không vì Lý Đồng, mắt cô sẽ không mù, Nhạc Phong cũng sẽ không lén hiến giác mạc cho cô.Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân chỉ thấy đau lòng, thấy không đáng thay cho Nhạc Phong.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��Nhạc Phong! Anh đừng nóng giận mà! Lần sau em không dám nữa được không?”“Anh yêu! Em sai rồi!” “Em sai rồi không được sao!” Lý Đồng mặt dày liên tục gọi một tiếng anh yêu”, khiến trong lòng Nhạc Phong cuộn lên vì ghê tởm. Nhạc Phong rời khỏi cửa hàng trang sức, đi nhanh về phía trước, lúc đi đến giữa quảng trường thì bỗng dưng, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt.Cảnh Y Nhân đẩy xe đẩy trẻ em dành cho hai người, vừa đi vừa nói chuyện với Bạch Vân, họ đang đi về phía Nhạc Phong. Bước chân Nhạc Phong lập tức khựng lại, anh ta chỉ muốn chạy trốn ngay. Nhưng anh ta còn chưa kịp đi thì cảnh Y Nhân đã phát hiện anh ta rồi. Cảnh Y Nhân không ngờ hôm nay mang con cùng Bạch Vân2đi dạo siêu thị lại gặp phải Nhạc Phong ở đây. Cảnh Y Nhân theo bản năng mỉm cười với Nhạc Phong... nhưng nụ cười tươi ấy còn chưa kịp mở rộng ra thì cô đã liếc thấy Lý Đồng đi phía sau Nhạc Phong, nụ cười lập tức cứng lại. Thu nụ cười lại, sắc mặt cô trở nên ngưng trọng, cô đẩy xe trẻ em về phía Nhạc Phong.Lý Đồng cũng không ngờ lại đụng phải Cảnh Y Nhân ở đây, cái gọi là oan gia ngõ hẹp, thật đúng là không hề nói quá. Nhưng lần này, Lý Đồng mười phần tin tưởng, cố ý đi đến gần Nhạc Phong, chủ động kéo lấy tay anh ta rồi nhướng mày, cười đầy khiêu khích với Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân đẩy xe trẻ em dừng lại trước mặt Nhạc Phong, liếc Lý Đồng8một cái, rồi lại dời mắt đến cánh tay mà Lý Đồng đang kéo, sau đó trở lại trên khuôn mặt Nhạc Phong, lạnh lùng hỏi: “Hai người...”Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong, Lý Đồng đã lập tức cướp lời: “Chúng tôi là người yêu.” Mặt Cảnh Y Nhân tối sầm, cô căm tức lườm Lý Đồng một cái. “Tôi hỏi cô sao? Cô chen miệng cái gì?” Nói xong, Cảnh Y Nhân lại nhìn Nhạc Phong, chờ anh ta trả lời. Cảnh Y Nhân tuy vẫn hy vọng Nhạc Phong có thể có người mình yêu, nhưng tuyệt đối không thể là Lý Đồng. Không phải bởi vì Lý Đồng và cổ có thù oán, mà là nhân phẩm của Lý Đồng vốn có vấn đề. Hơn nữa cô ta bỉ ổi, dơ bẩn không thể chịu nổi, sao có thể hủy hoại Nhạc Phong,2để anh giao du với cô ta được cơ chứ. Hơn nữa Nhạc Phong cũng biết hồi trước, mắt cô bị mù là do Lý Đông làm hại, nếu không vì Lý Đồng, mắt cô sẽ không mù, Nhạc Phong cũng sẽ không lén hiến giác mạc cho cô.Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân chỉ thấy đau lòng, thấy không đáng thay cho Nhạc Phong.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.6��Nhạc Phong! Anh đừng nóng giận mà! Lần sau em không dám nữa được không?”“Anh yêu! Em sai rồi!” “Em sai rồi không được sao!” Lý Đồng mặt dày liên tục gọi một tiếng anh yêu”, khiến trong lòng Nhạc Phong cuộn lên vì ghê tởm. Nhạc Phong rời khỏi cửa hàng trang sức, đi nhanh về phía trước, lúc đi đến giữa quảng trường thì bỗng dưng, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt.Cảnh Y Nhân đẩy xe đẩy trẻ em dành cho hai người, vừa đi vừa nói chuyện với Bạch Vân, họ đang đi về phía Nhạc Phong. Bước chân Nhạc Phong lập tức khựng lại, anh ta chỉ muốn chạy trốn ngay. Nhưng anh ta còn chưa kịp đi thì cảnh Y Nhân đã phát hiện anh ta rồi. Cảnh Y Nhân không ngờ hôm nay mang con cùng Bạch Vân2đi dạo siêu thị lại gặp phải Nhạc Phong ở đây. Cảnh Y Nhân theo bản năng mỉm cười với Nhạc Phong... nhưng nụ cười tươi ấy còn chưa kịp mở rộng ra thì cô đã liếc thấy Lý Đồng đi phía sau Nhạc Phong, nụ cười lập tức cứng lại. Thu nụ cười lại, sắc mặt cô trở nên ngưng trọng, cô đẩy xe trẻ em về phía Nhạc Phong.Lý Đồng cũng không ngờ lại đụng phải Cảnh Y Nhân ở đây, cái gọi là oan gia ngõ hẹp, thật đúng là không hề nói quá. Nhưng lần này, Lý Đồng mười phần tin tưởng, cố ý đi đến gần Nhạc Phong, chủ động kéo lấy tay anh ta rồi nhướng mày, cười đầy khiêu khích với Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân đẩy xe trẻ em dừng lại trước mặt Nhạc Phong, liếc Lý Đồng8một cái, rồi lại dời mắt đến cánh tay mà Lý Đồng đang kéo, sau đó trở lại trên khuôn mặt Nhạc Phong, lạnh lùng hỏi: “Hai người...”Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong, Lý Đồng đã lập tức cướp lời: “Chúng tôi là người yêu.” Mặt Cảnh Y Nhân tối sầm, cô căm tức lườm Lý Đồng một cái. “Tôi hỏi cô sao? Cô chen miệng cái gì?” Nói xong, Cảnh Y Nhân lại nhìn Nhạc Phong, chờ anh ta trả lời. Cảnh Y Nhân tuy vẫn hy vọng Nhạc Phong có thể có người mình yêu, nhưng tuyệt đối không thể là Lý Đồng. Không phải bởi vì Lý Đồng và cổ có thù oán, mà là nhân phẩm của Lý Đồng vốn có vấn đề. Hơn nữa cô ta bỉ ổi, dơ bẩn không thể chịu nổi, sao có thể hủy hoại Nhạc Phong,2để anh giao du với cô ta được cơ chứ. Hơn nữa Nhạc Phong cũng biết hồi trước, mắt cô bị mù là do Lý Đông làm hại, nếu không vì Lý Đồng, mắt cô sẽ không mù, Nhạc Phong cũng sẽ không lén hiến giác mạc cho cô.Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân chỉ thấy đau lòng, thấy không đáng thay cho Nhạc Phong.