Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 849: Sự tức giận của tổng thống
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5��Đừng đánh nữa!” “Đừng đánh nữa, đánh chết thằng bé cũng vô dụng thôi mà!” Giống như hồi còn nhỏ vậy, mỗi khi anh bị đánh, Ngô Tú Quyên liền ở bên cạnh mà khóc. Lục Minh đi tới cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ được chạm trổ hoa văn ra, thay dép ở huyền quan, rồi mới chú ý tới người đang quỳ trong phòng khách chịu gia pháp là Nhạc Phong.Con người của Lục Minh đột nhiên có rụt, anh khựng lại.Trên lưng Nhạc Phong chằng chịt vết roi đang rịn máu, vết thương cũ của anh ta vừa mới lành lại 2 tháng... Anh còn chưa kịp mở miệng, tổng thống đã dời mắt đến Lục Minh, nổi giận gầm lên một tiếng: “Cởi áo ra! Quỳ xuống đây!” “...”2Mệnh lệnh của tổng thống đại nhân, Lục Minh không dám có suy nghĩ gì khác. Nút áo sơmi cũng chưa cởi, anh trực tiếp lột ra khỏi đầu. Tư thế ngạo nghễ, cơ bụng hơi hiện, dáng người khêu gợi, anh đi bước một về phía cha, quỳ xuống ngay bên cạnh Nhạc Phong.Ngô Tú Quyên bên cạnh khóc rất đau lòng, kéo tay tổng thống đại nhân lại: “Đừng đánh nữa! Bọn chúng còn nhỏ, vẫn là trẻ con mà!” Tổng thống đại nhân tức đến mức hất tay Ngô Tú Quyên ra mà rống lên: “Một đứa 26, một đứa 28 mà vẫn là trẻ con à?”Sau đó, roi mây lại hung hăng quật vào lưng Lục Minh, một vết máu lập tức hiện ra.Lục Minh hừ một tiếng. “Hai8thằng này gan lớn nhỉ! Việc quốc gia mà cũng dám quản à?” Tổng thống đại nhân vừa quật một cái vừa rống giận: “Cháu gái của cha bị bắt cóc, người làm ông nội này hơn một tháng sau mới biết được!” Nhát roi tiếp theo quật xuống người Nhạc Phong: “Xui khiến một người đường đường là vương tử đi trộm danh sách, cháu chán sống rồi à?”“...” Nghe vậy, con người của Lục Minh đột nhiên co rụt lại, kinh ngạc nhìn Nhạc Phong.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5��Đừng đánh nữa!” “Đừng đánh nữa, đánh chết thằng bé cũng vô dụng thôi mà!” Giống như hồi còn nhỏ vậy, mỗi khi anh bị đánh, Ngô Tú Quyên liền ở bên cạnh mà khóc. Lục Minh đi tới cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ được chạm trổ hoa văn ra, thay dép ở huyền quan, rồi mới chú ý tới người đang quỳ trong phòng khách chịu gia pháp là Nhạc Phong.Con người của Lục Minh đột nhiên có rụt, anh khựng lại.Trên lưng Nhạc Phong chằng chịt vết roi đang rịn máu, vết thương cũ của anh ta vừa mới lành lại 2 tháng... Anh còn chưa kịp mở miệng, tổng thống đã dời mắt đến Lục Minh, nổi giận gầm lên một tiếng: “Cởi áo ra! Quỳ xuống đây!” “...”2Mệnh lệnh của tổng thống đại nhân, Lục Minh không dám có suy nghĩ gì khác. Nút áo sơmi cũng chưa cởi, anh trực tiếp lột ra khỏi đầu. Tư thế ngạo nghễ, cơ bụng hơi hiện, dáng người khêu gợi, anh đi bước một về phía cha, quỳ xuống ngay bên cạnh Nhạc Phong.Ngô Tú Quyên bên cạnh khóc rất đau lòng, kéo tay tổng thống đại nhân lại: “Đừng đánh nữa! Bọn chúng còn nhỏ, vẫn là trẻ con mà!” Tổng thống đại nhân tức đến mức hất tay Ngô Tú Quyên ra mà rống lên: “Một đứa 26, một đứa 28 mà vẫn là trẻ con à?”Sau đó, roi mây lại hung hăng quật vào lưng Lục Minh, một vết máu lập tức hiện ra.Lục Minh hừ một tiếng. “Hai8thằng này gan lớn nhỉ! Việc quốc gia mà cũng dám quản à?” Tổng thống đại nhân vừa quật một cái vừa rống giận: “Cháu gái của cha bị bắt cóc, người làm ông nội này hơn một tháng sau mới biết được!” Nhát roi tiếp theo quật xuống người Nhạc Phong: “Xui khiến một người đường đường là vương tử đi trộm danh sách, cháu chán sống rồi à?”“...” Nghe vậy, con người của Lục Minh đột nhiên co rụt lại, kinh ngạc nhìn Nhạc Phong.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5��Đừng đánh nữa!” “Đừng đánh nữa, đánh chết thằng bé cũng vô dụng thôi mà!” Giống như hồi còn nhỏ vậy, mỗi khi anh bị đánh, Ngô Tú Quyên liền ở bên cạnh mà khóc. Lục Minh đi tới cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ được chạm trổ hoa văn ra, thay dép ở huyền quan, rồi mới chú ý tới người đang quỳ trong phòng khách chịu gia pháp là Nhạc Phong.Con người của Lục Minh đột nhiên có rụt, anh khựng lại.Trên lưng Nhạc Phong chằng chịt vết roi đang rịn máu, vết thương cũ của anh ta vừa mới lành lại 2 tháng... Anh còn chưa kịp mở miệng, tổng thống đã dời mắt đến Lục Minh, nổi giận gầm lên một tiếng: “Cởi áo ra! Quỳ xuống đây!” “...”2Mệnh lệnh của tổng thống đại nhân, Lục Minh không dám có suy nghĩ gì khác. Nút áo sơmi cũng chưa cởi, anh trực tiếp lột ra khỏi đầu. Tư thế ngạo nghễ, cơ bụng hơi hiện, dáng người khêu gợi, anh đi bước một về phía cha, quỳ xuống ngay bên cạnh Nhạc Phong.Ngô Tú Quyên bên cạnh khóc rất đau lòng, kéo tay tổng thống đại nhân lại: “Đừng đánh nữa! Bọn chúng còn nhỏ, vẫn là trẻ con mà!” Tổng thống đại nhân tức đến mức hất tay Ngô Tú Quyên ra mà rống lên: “Một đứa 26, một đứa 28 mà vẫn là trẻ con à?”Sau đó, roi mây lại hung hăng quật vào lưng Lục Minh, một vết máu lập tức hiện ra.Lục Minh hừ một tiếng. “Hai8thằng này gan lớn nhỉ! Việc quốc gia mà cũng dám quản à?” Tổng thống đại nhân vừa quật một cái vừa rống giận: “Cháu gái của cha bị bắt cóc, người làm ông nội này hơn một tháng sau mới biết được!” Nhát roi tiếp theo quật xuống người Nhạc Phong: “Xui khiến một người đường đường là vương tử đi trộm danh sách, cháu chán sống rồi à?”“...” Nghe vậy, con người của Lục Minh đột nhiên co rụt lại, kinh ngạc nhìn Nhạc Phong.