Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 876: Các bạn nhỏ đánh nhau

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5ục Minh vừa đi, liền nhìn thấy một bé trai ở bên trong khóc òa lên rồi chạy đến hướng cha mình, đứng cách hàng rào, chỉ tay về phía Đại Đâu Đâu mách: “Cha ơi, cậu ta đánh con“.Cha của cậu bé nghe vậy thì đứng phắt dậy, trợn mắt nhìn Đại Đâu Đâu, rồi chỉ vào nhóc, quát: “Tên nhóc thổi tha kia! Đến đây cho ông!”Nghe thấy vậy, Cảnh Y Nhân đứng dậy khỏi ghế, liếc một cái, chỉ trông thấy Đại Đâu Đâu lạnh lùng đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích. Trẻ con cãi nhau, làm gì có chuyện phụ huynh lại như vậy? cảnh Y Nhân đứng cách chỗ cha của cậu bé chỉ vài người, cô thò đầu ra nhìn gã đàn ông khôi ngô, vóc dáng không nhỏ phía trước mắt và hỏi: “Thưa anh! Có chuyện2gì vậy?”Gã đàn ông nghe thấy có người nói chuyện với hắn, ngạo mạn liếc Cảnh Y Nhân một cái, đánh giá vóc dáng yêu kiều nhỏ nhắn của cô từ trên xuống dưới rồi chỉ vào Đại Đâu Đâu, ngạo mạn hỏi: “Đây là con cô sao?”“Đúng vậy!” Cảnh Y Nhân lạnh nhạt trả lời.“Con cô vừa đánh con tôi đấy có biết không?” Gã đàn ông vênh mặt lên, dùng ngón tay cái chỉ vào chính mình. Người mặc áo ba lỗ, gồng cơ bắp lên trước mặt Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân nhìn Đại Đâu Đâu đang nhảy bạt lò xo, vẫy tay: “Đâu Đâu, đến đây nào!” Đại Đâu Đâu thản nhiên đi về phía Cảnh Y Nhân.Cảnh Y Nhân hỏi con: “Con đánh bạn nhỏ này sao?” Đại Đâu Đâu lắc đầu, vén áo lên: “Bạn ấy cắn con,8con chỉ đẩy bạn ấy ra!” Đại Đâu Đâu giải thích đơn giản, ý bé là bé chỉ tự vệ, không đánh người. Cảnh Y Nhân đau lòng một hồi khi nhìn thấy vết răng trên cổ tay Đại Đâu Đâu. Mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng cô nén nhịn, suy cho cùng đó chỉ là trẻ con đùa giỡn mà thôi. Cô bèn nói lý với gã đàn ông kia: “Sự thật chúng minh, Đâu Đâu không đánh con anh, là con anh ức hiếp bạn trước. Tôi yêu cầu con anh phải xin lỗi Đâu Đâu.” Thấy vậy, gã đàn ông lại hỏi con trai mình: “Rốt cuộc nó đánh con chưa?” Bé trai khóc hu hu gật đầu: “Đánh rồi!” Gã đàn ông kia ngạo mạn gầm lên: “Con của tôi nói có đánh! Lẽ nào chỉ có lời của6con cô là đúng sự thật?”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

5ục Minh vừa đi, liền nhìn thấy một bé trai ở bên trong khóc òa lên rồi chạy đến hướng cha mình, đứng cách hàng rào, chỉ tay về phía Đại Đâu Đâu mách: “Cha ơi, cậu ta đánh con“.

Cha của cậu bé nghe vậy thì đứng phắt dậy, trợn mắt nhìn Đại Đâu Đâu, rồi chỉ vào nhóc, quát: “Tên nhóc thổi tha kia! Đến đây cho ông!”

Nghe thấy vậy, Cảnh Y Nhân đứng dậy khỏi ghế, liếc một cái, chỉ trông thấy Đại Đâu Đâu lạnh lùng đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích. Trẻ con cãi nhau, làm gì có chuyện phụ huynh lại như vậy? cảnh Y Nhân đứng cách chỗ cha của cậu bé chỉ vài người, cô thò đầu ra nhìn gã đàn ông khôi ngô, vóc dáng không nhỏ phía trước mắt và hỏi: “Thưa anh! Có chuyện2gì vậy?”

Gã đàn ông nghe thấy có người nói chuyện với hắn, ngạo mạn liếc Cảnh Y Nhân một cái, đánh giá vóc dáng yêu kiều nhỏ nhắn của cô từ trên xuống dưới rồi chỉ vào Đại Đâu Đâu, ngạo mạn hỏi: “Đây là con cô sao?”

“Đúng vậy!” Cảnh Y Nhân lạnh nhạt trả lời.

“Con cô vừa đánh con tôi đấy có biết không?” Gã đàn ông vênh mặt lên, dùng ngón tay cái chỉ vào chính mình. Người mặc áo ba lỗ, gồng cơ bắp lên trước mặt Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân nhìn Đại Đâu Đâu đang nhảy bạt lò xo, vẫy tay: “Đâu Đâu, đến đây nào!” Đại Đâu Đâu thản nhiên đi về phía Cảnh Y Nhân.

Cảnh Y Nhân hỏi con: “Con đánh bạn nhỏ này sao?” Đại Đâu Đâu lắc đầu, vén áo lên: “Bạn ấy cắn con,8con chỉ đẩy bạn ấy ra!” Đại Đâu Đâu giải thích đơn giản, ý bé là bé chỉ tự vệ, không đánh người. Cảnh Y Nhân đau lòng một hồi khi nhìn thấy vết răng trên cổ tay Đại Đâu Đâu. Mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng cô nén nhịn, suy cho cùng đó chỉ là trẻ con đùa giỡn mà thôi. Cô bèn nói lý với gã đàn ông kia: “Sự thật chúng minh, Đâu Đâu không đánh con anh, là con anh ức hiếp bạn trước. Tôi yêu cầu con anh phải xin lỗi Đâu Đâu.” Thấy vậy, gã đàn ông lại hỏi con trai mình: “Rốt cuộc nó đánh con chưa?” Bé trai khóc hu hu gật đầu: “Đánh rồi!” Gã đàn ông kia ngạo mạn gầm lên: “Con của tôi nói có đánh! Lẽ nào chỉ có lời của6con cô là đúng sự thật?”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5ục Minh vừa đi, liền nhìn thấy một bé trai ở bên trong khóc òa lên rồi chạy đến hướng cha mình, đứng cách hàng rào, chỉ tay về phía Đại Đâu Đâu mách: “Cha ơi, cậu ta đánh con“.Cha của cậu bé nghe vậy thì đứng phắt dậy, trợn mắt nhìn Đại Đâu Đâu, rồi chỉ vào nhóc, quát: “Tên nhóc thổi tha kia! Đến đây cho ông!”Nghe thấy vậy, Cảnh Y Nhân đứng dậy khỏi ghế, liếc một cái, chỉ trông thấy Đại Đâu Đâu lạnh lùng đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích. Trẻ con cãi nhau, làm gì có chuyện phụ huynh lại như vậy? cảnh Y Nhân đứng cách chỗ cha của cậu bé chỉ vài người, cô thò đầu ra nhìn gã đàn ông khôi ngô, vóc dáng không nhỏ phía trước mắt và hỏi: “Thưa anh! Có chuyện2gì vậy?”Gã đàn ông nghe thấy có người nói chuyện với hắn, ngạo mạn liếc Cảnh Y Nhân một cái, đánh giá vóc dáng yêu kiều nhỏ nhắn của cô từ trên xuống dưới rồi chỉ vào Đại Đâu Đâu, ngạo mạn hỏi: “Đây là con cô sao?”“Đúng vậy!” Cảnh Y Nhân lạnh nhạt trả lời.“Con cô vừa đánh con tôi đấy có biết không?” Gã đàn ông vênh mặt lên, dùng ngón tay cái chỉ vào chính mình. Người mặc áo ba lỗ, gồng cơ bắp lên trước mặt Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân nhìn Đại Đâu Đâu đang nhảy bạt lò xo, vẫy tay: “Đâu Đâu, đến đây nào!” Đại Đâu Đâu thản nhiên đi về phía Cảnh Y Nhân.Cảnh Y Nhân hỏi con: “Con đánh bạn nhỏ này sao?” Đại Đâu Đâu lắc đầu, vén áo lên: “Bạn ấy cắn con,8con chỉ đẩy bạn ấy ra!” Đại Đâu Đâu giải thích đơn giản, ý bé là bé chỉ tự vệ, không đánh người. Cảnh Y Nhân đau lòng một hồi khi nhìn thấy vết răng trên cổ tay Đại Đâu Đâu. Mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng cô nén nhịn, suy cho cùng đó chỉ là trẻ con đùa giỡn mà thôi. Cô bèn nói lý với gã đàn ông kia: “Sự thật chúng minh, Đâu Đâu không đánh con anh, là con anh ức hiếp bạn trước. Tôi yêu cầu con anh phải xin lỗi Đâu Đâu.” Thấy vậy, gã đàn ông lại hỏi con trai mình: “Rốt cuộc nó đánh con chưa?” Bé trai khóc hu hu gật đầu: “Đánh rồi!” Gã đàn ông kia ngạo mạn gầm lên: “Con của tôi nói có đánh! Lẽ nào chỉ có lời của6con cô là đúng sự thật?”

Chương 876: Các bạn nhỏ đánh nhau