Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 914: Xoay chuyển tình thế

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5ục Minh lười biếng ngồi trên sofa, tay cầm cốc rượu một hơi uống cạn. Lạc Tử Kiều ngồi ở đối diện, khẽ lắc cốc rượu, nhẹ nhàng thưởng thức rượu ngon. Lạc Tử Kiều thản nhiên hỏi: “Sao thể, tâm tình không tốt à?” “...” Lục Minh không hề đáp lại, mà chỉ thản nhiên nhìn điệu nhảy nóng bỏng, vô cùng hào hứng của cô gái phía dưới.Nhưng ở chỗ Lục Minh đây lại yên tĩnh không nghe thấy gì.“Một năm không gặp, cậu bỗng nhiên trở về, cả nhà vẫn khỏe chứ?” “...” Lục Minh vẫn không trả lời, nhìn vẻ mặt của anh có thể thấy cái gì cũng không tốt. Lạc Tử Kiều xem thường cười nhẹ, cầm chai rượu rót đầy cho Lục Minh. “Biết sai có thể sửa, vợ cậu sẽ tha thứ cho cậu, ai mà không vài hồng nhan2tri kỷ. Huống hồ là cậu, bao nhiêu cô gái nhìn chằm chằm, khó tránh khỏi đôi khi phán đoán sai lầm mà lau súng cướp cò.”Nghe vậy sắc mặt Lục Minh ngưng trọng chất vấn: “Ngay cả cậu cũng cảm thấy tôi ở bên ngoài làm loạn sao?” “...” Tay cầm bình rượu của Lạc Tử Kiều khựng lại, anh ta đặt chai rượu xuống, kinh ngạc nhìn Lục Minh: “Ý của cậu là cậu không làm loạn?”“Chuyện này không dễ, tất cả mọi người trên thế giới này đều nghĩ cậu làm đã làm loạn. Chỉ biết càng giải thích cảng loạn, tốt nhất cậu không nên giải thích với vợ cậu.” “...” Anh đã giải thích tới cả trăm lần rồi.“Nếu cậu không làm loạn, vậy năm ngoái chuyện của cậu và Trịnh Bội Bội từ đâu mà có? Cái gì mà bỏ ra nước8ngoài hưởng tuần trăng mật, rồi đi du thuyền rời bến nữa.” “...” Vẻ mặt Lục Minh mờ mịt, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị càng lúc càng đen.“Cậu nói cái gì?”Sắc mặt Lục Minh đen như đáy nồi, bảo sao dù anh giải thích thể nào Cảnh Y Nhân cũng không tin anh, hóa ra đằng sau còn có việc này?Nhìn biểu tình của Lục Minh, Lạc Tử Kiều lo lắng thay anh mà chửi thề một câu.“Á đù, cậu không biết gì sao?”Nói xong Lạc Tử Kiều lấy di động ra, tìm kiếm tin tức năm ngoái, cũng không biết còn có thể tìm được hay không. Tìm một hồi lâu Lạc Tử Kiều mới mở ra một tin tức từ năm ngoái, Lục Minh và Trịnh Bội Bội bỏ tới nước G hưởng tuần trăng mật, trên đó còn có ảnh chụp một bữa tiệc.Nhìn6bức ảnh này Lục Minh tức giận tới mức thái dương co giật.Tấm hình này rõ ràng chụp lúc Lục Minh nhìn thấy Trịnh Bội Bội lần đầu tiên, cô ta đang cầm điện thoại tự chụp, không cẩn thận còn vấp phải anh, chụp một tấm ảnh. Tất cả mọi người đều biết, ngoại trừ vợ mình, Lục Minh sẽ không chụp ảnh chung với người phụ nữ nào khác. Đột nhiên xuất hiện một bức ảnh chụp chung với Trịnh Bội Bội, ngay cả Lạc Tử Kiều cũng cho rằng hai người ở chung với nhau. “Ai cho cô ta lá gan đó?” Lục Minh nghiến răng nghiến lợi.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

5ục Minh lười biếng ngồi trên sofa, tay cầm cốc rượu một hơi uống cạn. Lạc Tử Kiều ngồi ở đối diện, khẽ lắc cốc rượu, nhẹ nhàng thưởng thức rượu ngon. Lạc Tử Kiều thản nhiên hỏi: “Sao thể, tâm tình không tốt à?” “...” Lục Minh không hề đáp lại, mà chỉ thản nhiên nhìn điệu nhảy nóng bỏng, vô cùng hào hứng của cô gái phía dưới.

Nhưng ở chỗ Lục Minh đây lại yên tĩnh không nghe thấy gì.

“Một năm không gặp, cậu bỗng nhiên trở về, cả nhà vẫn khỏe chứ?” “...” Lục Minh vẫn không trả lời, nhìn vẻ mặt của anh có thể thấy cái gì cũng không tốt. Lạc Tử Kiều xem thường cười nhẹ, cầm chai rượu rót đầy cho Lục Minh. “Biết sai có thể sửa, vợ cậu sẽ tha thứ cho cậu, ai mà không vài hồng nhan2tri kỷ. Huống hồ là cậu, bao nhiêu cô gái nhìn chằm chằm, khó tránh khỏi đôi khi phán đoán sai lầm mà lau súng cướp cò.”

Nghe vậy sắc mặt Lục Minh ngưng trọng chất vấn: “Ngay cả cậu cũng cảm thấy tôi ở bên ngoài làm loạn sao?” “...” Tay cầm bình rượu của Lạc Tử Kiều khựng lại, anh ta đặt chai rượu xuống, kinh ngạc nhìn Lục Minh: “Ý của cậu là cậu không làm loạn?”

“Chuyện này không dễ, tất cả mọi người trên thế giới này đều nghĩ cậu làm đã làm loạn. Chỉ biết càng giải thích cảng loạn, tốt nhất cậu không nên giải thích với vợ cậu.” “...” Anh đã giải thích tới cả trăm lần rồi.

“Nếu cậu không làm loạn, vậy năm ngoái chuyện của cậu và Trịnh Bội Bội từ đâu mà có? Cái gì mà bỏ ra nước8ngoài hưởng tuần trăng mật, rồi đi du thuyền rời bến nữa.” “...” Vẻ mặt Lục Minh mờ mịt, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị càng lúc càng đen.

“Cậu nói cái gì?”

Sắc mặt Lục Minh đen như đáy nồi, bảo sao dù anh giải thích thể nào Cảnh Y Nhân cũng không tin anh, hóa ra đằng sau còn có việc này?

Nhìn biểu tình của Lục Minh, Lạc Tử Kiều lo lắng thay anh mà chửi thề một câu.

“Á đù, cậu không biết gì sao?”

Nói xong Lạc Tử Kiều lấy di động ra, tìm kiếm tin tức năm ngoái, cũng không biết còn có thể tìm được hay không. Tìm một hồi lâu Lạc Tử Kiều mới mở ra một tin tức từ năm ngoái, Lục Minh và Trịnh Bội Bội bỏ tới nước G hưởng tuần trăng mật, trên đó còn có ảnh chụp một bữa tiệc.

Nhìn6bức ảnh này Lục Minh tức giận tới mức thái dương co giật.

Tấm hình này rõ ràng chụp lúc Lục Minh nhìn thấy Trịnh Bội Bội lần đầu tiên, cô ta đang cầm điện thoại tự chụp, không cẩn thận còn vấp phải anh, chụp một tấm ảnh. Tất cả mọi người đều biết, ngoại trừ vợ mình, Lục Minh sẽ không chụp ảnh chung với người phụ nữ nào khác. Đột nhiên xuất hiện một bức ảnh chụp chung với Trịnh Bội Bội, ngay cả Lạc Tử Kiều cũng cho rằng hai người ở chung với nhau. “Ai cho cô ta lá gan đó?” Lục Minh nghiến răng nghiến lợi.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.5ục Minh lười biếng ngồi trên sofa, tay cầm cốc rượu một hơi uống cạn. Lạc Tử Kiều ngồi ở đối diện, khẽ lắc cốc rượu, nhẹ nhàng thưởng thức rượu ngon. Lạc Tử Kiều thản nhiên hỏi: “Sao thể, tâm tình không tốt à?” “...” Lục Minh không hề đáp lại, mà chỉ thản nhiên nhìn điệu nhảy nóng bỏng, vô cùng hào hứng của cô gái phía dưới.Nhưng ở chỗ Lục Minh đây lại yên tĩnh không nghe thấy gì.“Một năm không gặp, cậu bỗng nhiên trở về, cả nhà vẫn khỏe chứ?” “...” Lục Minh vẫn không trả lời, nhìn vẻ mặt của anh có thể thấy cái gì cũng không tốt. Lạc Tử Kiều xem thường cười nhẹ, cầm chai rượu rót đầy cho Lục Minh. “Biết sai có thể sửa, vợ cậu sẽ tha thứ cho cậu, ai mà không vài hồng nhan2tri kỷ. Huống hồ là cậu, bao nhiêu cô gái nhìn chằm chằm, khó tránh khỏi đôi khi phán đoán sai lầm mà lau súng cướp cò.”Nghe vậy sắc mặt Lục Minh ngưng trọng chất vấn: “Ngay cả cậu cũng cảm thấy tôi ở bên ngoài làm loạn sao?” “...” Tay cầm bình rượu của Lạc Tử Kiều khựng lại, anh ta đặt chai rượu xuống, kinh ngạc nhìn Lục Minh: “Ý của cậu là cậu không làm loạn?”“Chuyện này không dễ, tất cả mọi người trên thế giới này đều nghĩ cậu làm đã làm loạn. Chỉ biết càng giải thích cảng loạn, tốt nhất cậu không nên giải thích với vợ cậu.” “...” Anh đã giải thích tới cả trăm lần rồi.“Nếu cậu không làm loạn, vậy năm ngoái chuyện của cậu và Trịnh Bội Bội từ đâu mà có? Cái gì mà bỏ ra nước8ngoài hưởng tuần trăng mật, rồi đi du thuyền rời bến nữa.” “...” Vẻ mặt Lục Minh mờ mịt, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị càng lúc càng đen.“Cậu nói cái gì?”Sắc mặt Lục Minh đen như đáy nồi, bảo sao dù anh giải thích thể nào Cảnh Y Nhân cũng không tin anh, hóa ra đằng sau còn có việc này?Nhìn biểu tình của Lục Minh, Lạc Tử Kiều lo lắng thay anh mà chửi thề một câu.“Á đù, cậu không biết gì sao?”Nói xong Lạc Tử Kiều lấy di động ra, tìm kiếm tin tức năm ngoái, cũng không biết còn có thể tìm được hay không. Tìm một hồi lâu Lạc Tử Kiều mới mở ra một tin tức từ năm ngoái, Lục Minh và Trịnh Bội Bội bỏ tới nước G hưởng tuần trăng mật, trên đó còn có ảnh chụp một bữa tiệc.Nhìn6bức ảnh này Lục Minh tức giận tới mức thái dương co giật.Tấm hình này rõ ràng chụp lúc Lục Minh nhìn thấy Trịnh Bội Bội lần đầu tiên, cô ta đang cầm điện thoại tự chụp, không cẩn thận còn vấp phải anh, chụp một tấm ảnh. Tất cả mọi người đều biết, ngoại trừ vợ mình, Lục Minh sẽ không chụp ảnh chung với người phụ nữ nào khác. Đột nhiên xuất hiện một bức ảnh chụp chung với Trịnh Bội Bội, ngay cả Lạc Tử Kiều cũng cho rằng hai người ở chung với nhau. “Ai cho cô ta lá gan đó?” Lục Minh nghiến răng nghiến lợi.

Chương 914: Xoay chuyển tình thế