Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 954: Đi siêu m

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2áng sớm ngày hôm sau, Cảnh Y Nhân vốn đã đặt hẳn đồng hồ báo thức, những bệnh ham ngủ của cô không hề được cải thiện chút nàoÁnh mặt trời ngoài cửa sổ đã chiếu đến tận mống rồi, chuông điện thoại vang lên ba lần, Cảnh Y Nhân mới tỉnh lạiCảnh Y Nhân lười biếng không muốn cử động, toàn thân mềm oặtCô chỉ cảm thấy cả người không hề có một chút sức lực nào, khó có thể rời nổi cái giường nàyHôm nay, Cảnh Y Nhân không thể không đi kiểm tra được, mặc dù mệt nhoài nhưng cô vẫn quyết tâm vén chăn lên, chậm rãi xuống giường, tắt chuông báo thức trong điện thoại di động điXỏ dép vào, mắt nhắm mắt2mở đi về phía nhà vệ sinh, cô đi vệ sinh trước, sau đó rửa tay, đánh răng, rửa mặtLúc đánh răng, cô còn cảm thấy buồn nônThèm ngủ, nôn khan, thấy thế nào cũng giống triệu chứng mang thaiDù vậy, Cảnh Y Nhân cũng không sao đoán ra nổi rốt cuộc mình đã mang thai kiểu gì, cho nên nhất định phải tới bệnh viện xem saoVới tình trạng này, cô không thể lái xe đượcThay quần áo xong, cô bèn bảo tài xế chở cô đến bệnh việnTại Bệnh viện Thành phố, bên ngoài hành lang tràn ngập mùi nước khử trùng, Cảnh Y Nhân cẩm phiếu siêu âm đứng xếp hàng ở cửaKhoảng tầm nửa tiếng sau mới tới lượt côCảnh Y Nhân căng thẳng8đến mức lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, nếu là có thai thật thì phải làm thế nào bây giờ? Đến khi loa gọi tên Cảnh Y Nhân, cô bước vào phòng siêu âm như một kẻ đang ưỡn ngực đi lên đoạn đầu đài, không còn đường nào quay lại nữa“Cô nằm xuống, kéo quần xuống và nhấc áo lên.” Bác sĩ lạnh nhạt chỉ dẫn.Cảnh Y Nhân nằm lên giường, kéo áo lên như bác sĩ nóiNữ bác sĩ trung niên liếc cái bụng bằng phẳng trắng nõn của Cảnh Y Nhân một cái, bụng dưới còn có một vết sẹo mờ mờ rồi lạnh nhạt hỏi: “Cô từng sinh con rồi à?” “Vâng.” Cảnh Y Nhân bình tĩnh lên tiếng“Điều dưỡng tốt lắm, nhìn9cô không giống chút nào.” Nói xong, bác sĩ vừa cầm máy siêu âm đã bôi thuốc chuyên dụng đi lên bụng Cảnh Y Nhân, Xúc cảm lành lạnh khiến cảnh Y Nhân không khỏi rùng mìnhMáy siêu âm di chuyển tới chỗ bụng dưới có vết sẹo của Cảnh Y NhânKhông lâu sau, bác sĩ hỏi: “Cô kiểm tra gì?” “Tôi kiểm tra xem có phải mình đang mang thai hay không? Kết quả thử máu biểu hiện là hooc-mon estrogen quá cao, là hiện tượng mang thai.” “Cô không có thaiCó phải cô uống thuốc linh tinh gì khiến hooc-mon estrogen tăng cao không?” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trợn tròn mắt, cô biết ngay là cô không mang thai mà, chỉ là estrogen hơi2cao mà thôiCảnh Y Nhân vẫn không yên lòng, lại hỏi lại một lần: “Thực sự không có dấu hiệu mang thai gì sao? Hôm trước có bác sĩ nói là tôi đã mang thai một tháng rồi.” Bác sĩ nhìn kỹ trong màn hình vi tính, dùng dụng cụ di chuyển trên bụng Cảnh Y Nhân mấy lầnBà lắc đầu: “Không có gì cảTử cung rất khỏe mạnh.” “...” Cảnh Y Nhân thở dài một hơi, thế mà cứ sợ hãi suốt hai ngày nay đến độ mất hồn mất víaCô cầm khăn lên lau sạch bụng, buồng váy xuống rồi lại hỏi bác sĩ: “Nhưng mà tôi ham ngủ, lại nôn mửa nữa...”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2áng sớm ngày hôm sau, Cảnh Y Nhân vốn đã đặt hẳn đồng hồ báo thức, những bệnh ham ngủ của cô không hề được cải thiện chút nàoÁnh mặt trời ngoài cửa sổ đã chiếu đến tận mống rồi, chuông điện thoại vang lên ba lần, Cảnh Y Nhân mới tỉnh lạiCảnh Y Nhân lười biếng không muốn cử động, toàn thân mềm oặtCô chỉ cảm thấy cả người không hề có một chút sức lực nào, khó có thể rời nổi cái giường nàyHôm nay, Cảnh Y Nhân không thể không đi kiểm tra được, mặc dù mệt nhoài nhưng cô vẫn quyết tâm vén chăn lên, chậm rãi xuống giường, tắt chuông báo thức trong điện thoại di động điXỏ dép vào, mắt nhắm mắt2mở đi về phía nhà vệ sinh, cô đi vệ sinh trước, sau đó rửa tay, đánh răng, rửa mặtLúc đánh răng, cô còn cảm thấy buồn nônThèm ngủ, nôn khan, thấy thế nào cũng giống triệu chứng mang thaiDù vậy, Cảnh Y Nhân cũng không sao đoán ra nổi rốt cuộc mình đã mang thai kiểu gì, cho nên nhất định phải tới bệnh viện xem saoVới tình trạng này, cô không thể lái xe đượcThay quần áo xong, cô bèn bảo tài xế chở cô đến bệnh việnTại Bệnh viện Thành phố, bên ngoài hành lang tràn ngập mùi nước khử trùng, Cảnh Y Nhân cẩm phiếu siêu âm đứng xếp hàng ở cửaKhoảng tầm nửa tiếng sau mới tới lượt côCảnh Y Nhân căng thẳng8đến mức lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, nếu là có thai thật thì phải làm thế nào bây giờ? Đến khi loa gọi tên Cảnh Y Nhân, cô bước vào phòng siêu âm như một kẻ đang ưỡn ngực đi lên đoạn đầu đài, không còn đường nào quay lại nữa“Cô nằm xuống, kéo quần xuống và nhấc áo lên.” Bác sĩ lạnh nhạt chỉ dẫn.Cảnh Y Nhân nằm lên giường, kéo áo lên như bác sĩ nóiNữ bác sĩ trung niên liếc cái bụng bằng phẳng trắng nõn của Cảnh Y Nhân một cái, bụng dưới còn có một vết sẹo mờ mờ rồi lạnh nhạt hỏi: “Cô từng sinh con rồi à?” “Vâng.” Cảnh Y Nhân bình tĩnh lên tiếng“Điều dưỡng tốt lắm, nhìn9cô không giống chút nào.” Nói xong, bác sĩ vừa cầm máy siêu âm đã bôi thuốc chuyên dụng đi lên bụng Cảnh Y Nhân, Xúc cảm lành lạnh khiến cảnh Y Nhân không khỏi rùng mìnhMáy siêu âm di chuyển tới chỗ bụng dưới có vết sẹo của Cảnh Y NhânKhông lâu sau, bác sĩ hỏi: “Cô kiểm tra gì?” “Tôi kiểm tra xem có phải mình đang mang thai hay không? Kết quả thử máu biểu hiện là hooc-mon estrogen quá cao, là hiện tượng mang thai.” “Cô không có thaiCó phải cô uống thuốc linh tinh gì khiến hooc-mon estrogen tăng cao không?” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trợn tròn mắt, cô biết ngay là cô không mang thai mà, chỉ là estrogen hơi2cao mà thôiCảnh Y Nhân vẫn không yên lòng, lại hỏi lại một lần: “Thực sự không có dấu hiệu mang thai gì sao? Hôm trước có bác sĩ nói là tôi đã mang thai một tháng rồi.” Bác sĩ nhìn kỹ trong màn hình vi tính, dùng dụng cụ di chuyển trên bụng Cảnh Y Nhân mấy lầnBà lắc đầu: “Không có gì cảTử cung rất khỏe mạnh.” “...” Cảnh Y Nhân thở dài một hơi, thế mà cứ sợ hãi suốt hai ngày nay đến độ mất hồn mất víaCô cầm khăn lên lau sạch bụng, buồng váy xuống rồi lại hỏi bác sĩ: “Nhưng mà tôi ham ngủ, lại nôn mửa nữa...”

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2áng sớm ngày hôm sau, Cảnh Y Nhân vốn đã đặt hẳn đồng hồ báo thức, những bệnh ham ngủ của cô không hề được cải thiện chút nàoÁnh mặt trời ngoài cửa sổ đã chiếu đến tận mống rồi, chuông điện thoại vang lên ba lần, Cảnh Y Nhân mới tỉnh lạiCảnh Y Nhân lười biếng không muốn cử động, toàn thân mềm oặtCô chỉ cảm thấy cả người không hề có một chút sức lực nào, khó có thể rời nổi cái giường nàyHôm nay, Cảnh Y Nhân không thể không đi kiểm tra được, mặc dù mệt nhoài nhưng cô vẫn quyết tâm vén chăn lên, chậm rãi xuống giường, tắt chuông báo thức trong điện thoại di động điXỏ dép vào, mắt nhắm mắt2mở đi về phía nhà vệ sinh, cô đi vệ sinh trước, sau đó rửa tay, đánh răng, rửa mặtLúc đánh răng, cô còn cảm thấy buồn nônThèm ngủ, nôn khan, thấy thế nào cũng giống triệu chứng mang thaiDù vậy, Cảnh Y Nhân cũng không sao đoán ra nổi rốt cuộc mình đã mang thai kiểu gì, cho nên nhất định phải tới bệnh viện xem saoVới tình trạng này, cô không thể lái xe đượcThay quần áo xong, cô bèn bảo tài xế chở cô đến bệnh việnTại Bệnh viện Thành phố, bên ngoài hành lang tràn ngập mùi nước khử trùng, Cảnh Y Nhân cẩm phiếu siêu âm đứng xếp hàng ở cửaKhoảng tầm nửa tiếng sau mới tới lượt côCảnh Y Nhân căng thẳng8đến mức lòng bàn tay toát đầy mồ hôi, nếu là có thai thật thì phải làm thế nào bây giờ? Đến khi loa gọi tên Cảnh Y Nhân, cô bước vào phòng siêu âm như một kẻ đang ưỡn ngực đi lên đoạn đầu đài, không còn đường nào quay lại nữa“Cô nằm xuống, kéo quần xuống và nhấc áo lên.” Bác sĩ lạnh nhạt chỉ dẫn.Cảnh Y Nhân nằm lên giường, kéo áo lên như bác sĩ nóiNữ bác sĩ trung niên liếc cái bụng bằng phẳng trắng nõn của Cảnh Y Nhân một cái, bụng dưới còn có một vết sẹo mờ mờ rồi lạnh nhạt hỏi: “Cô từng sinh con rồi à?” “Vâng.” Cảnh Y Nhân bình tĩnh lên tiếng“Điều dưỡng tốt lắm, nhìn9cô không giống chút nào.” Nói xong, bác sĩ vừa cầm máy siêu âm đã bôi thuốc chuyên dụng đi lên bụng Cảnh Y Nhân, Xúc cảm lành lạnh khiến cảnh Y Nhân không khỏi rùng mìnhMáy siêu âm di chuyển tới chỗ bụng dưới có vết sẹo của Cảnh Y NhânKhông lâu sau, bác sĩ hỏi: “Cô kiểm tra gì?” “Tôi kiểm tra xem có phải mình đang mang thai hay không? Kết quả thử máu biểu hiện là hooc-mon estrogen quá cao, là hiện tượng mang thai.” “Cô không có thaiCó phải cô uống thuốc linh tinh gì khiến hooc-mon estrogen tăng cao không?” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân bỗng trợn tròn mắt, cô biết ngay là cô không mang thai mà, chỉ là estrogen hơi2cao mà thôiCảnh Y Nhân vẫn không yên lòng, lại hỏi lại một lần: “Thực sự không có dấu hiệu mang thai gì sao? Hôm trước có bác sĩ nói là tôi đã mang thai một tháng rồi.” Bác sĩ nhìn kỹ trong màn hình vi tính, dùng dụng cụ di chuyển trên bụng Cảnh Y Nhân mấy lầnBà lắc đầu: “Không có gì cảTử cung rất khỏe mạnh.” “...” Cảnh Y Nhân thở dài một hơi, thế mà cứ sợ hãi suốt hai ngày nay đến độ mất hồn mất víaCô cầm khăn lên lau sạch bụng, buồng váy xuống rồi lại hỏi bác sĩ: “Nhưng mà tôi ham ngủ, lại nôn mửa nữa...”

Chương 954: Đi siêu m