Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 991: Người phụ nữ hết thời

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2òn không phải vì họ thấy cô ta là phu nhân của Lục MinhCô cẩn thận sau này người bị rót độc, bị đánh là cô đấy!”“Ý cô là Trịnh Bội Bội và Lục Minh qua lại với nhau, cho nên Cảnh Y Nhân mới đi “dạy dỗ” người thứ ba đúng không?”“Người trong thiên hạ có ai không biết chứ, tai tiếng năm ngoái gây ồn ào lớn như vậy, tuy rằng Lục Minh đã công khai tình cảm của anh ấy với vợ trên màn ảnh rộng, biết bao nhiêu người cảm động, nhưng mà chuyện nhà giàu có ai nói rõ được những chuyện này, hôm nay kết hôn ngày mai có thể ly hôn!”Nói xong, tiếng bồn cầu trong phòng bên cạnh vang lên, cánh cửa ngay sau lưng Cảnh Y Nhân bị kéo mở ra.Cảnh Y Nhân đứng trước bồn rửa tay,2thờ ơ nhìn y tá bước ra khỏi phòng qua tấm gươngVừa mới mở cửa ra, cô ta đã phải giật mình đứng sững lại, xấu hổ nhìn Cảnh Y NhânCô gái ở phòng nhà vệ sinh còn lại vẫn đang hỏi: “Vậy cô nói xem, cô cảm thấy Lục Minh ly hôn xong có cưới Trịnh Bội Bội không?” “...”Y tá căng thẳng, một lúc lâu sau cũng không trả lời, vẫn nhìn Cảnh Y Nhân chằm chằm.“Tôi đang hỏi cô đấy! Cô nói gì đi chứ!”“Cô đi rồi à? Không thèm đợi tôi một lát luôn!” Nói xong, cô gái lập tức xả bồn cầu, kéo quần lên, kéo cửa ra.Hai cô gái đều đi ra, cũng đều ngẩn người đứng sững tại chỗCảnh Y Nhân không nhanh không chậm đóng vòi nước lại, vẩy vẩy hai tay đang ướt sũng nước, chậm rãi xoay8người lại, đi tới gần hai cô gái kia, khóe miệng nhếch lên, nhưởng mi mỉm cười.“...” Hai người y tá trẻ tuổi lập tức thời dựng hết tóc gáy lên.“Tôi đến đây để nạo thai à? Là cô nào cho tôi? Hay là cô nào cho tôi?” Cảnh Y Nhân dùng giọng cảnh cáo, nhìn lướt qua hai cô gái trước mặtY tá khẩn trương giải thích“Cô..cô Cảnh, chúng tôi chỉ là nhàm chán quá, tám chuyện..nói lung tung thôi, nói không suy nghĩ, cô đừng để trong lòng!” “Nói lung tung à? Đừng để trong lòng à?” Cảnh Y Nhân lại nhướng mày: “Tôi nói lung tung với người khác rằng hôm nay mẹ cô chết rồi, cô có để trong lòng không?”“Chẳng của tôi có yêu thương tôi không, chỉ có tôi tự biết, còn không đến lượt người khác soi mói, các cô9tung tin đồn vô căn cứ, nói bậy nói bạ, cẩn thận tôi kiện các cô đấyBệnh viện Thành phố mà lại có thể chứa chấp y tá có tổ chất kém như vậy, xem ra nên chỉnh đốn lại một trận cho tử tế rồi.”Nói xong, Cảnh Y Nhân rút một tờ khăn giấy ra lau khô tay, xách túi lên, xoay người bước điY tá thấy mình có nguy cơ bị đuổi đi, cũng lười tiếp tục giả vờ đáng thương, châm chọc sau lưng Cảnh Y Nhân.“Gì chứ? Chỉ là một ả phụ nữ hết thời thôi mà, còn thật sự coi mình là bà Lục cơ đấy!”Cảnh Y Nhân vừa mới đi được hai bước, nghe thấy tiếng nói của y tá thì bỗng dừng bước lạiMặt cô trầm xuống, đột nhiên xoay người lại, đầu khí thế mà bước đến trước mặt2y tá, không chút do dự cho cô ta một cái tát.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2òn không phải vì họ thấy cô ta là phu nhân của Lục MinhCô cẩn thận sau này người bị rót độc, bị đánh là cô đấy!”“Ý cô là Trịnh Bội Bội và Lục Minh qua lại với nhau, cho nên Cảnh Y Nhân mới đi “dạy dỗ” người thứ ba đúng không?”“Người trong thiên hạ có ai không biết chứ, tai tiếng năm ngoái gây ồn ào lớn như vậy, tuy rằng Lục Minh đã công khai tình cảm của anh ấy với vợ trên màn ảnh rộng, biết bao nhiêu người cảm động, nhưng mà chuyện nhà giàu có ai nói rõ được những chuyện này, hôm nay kết hôn ngày mai có thể ly hôn!”Nói xong, tiếng bồn cầu trong phòng bên cạnh vang lên, cánh cửa ngay sau lưng Cảnh Y Nhân bị kéo mở ra.Cảnh Y Nhân đứng trước bồn rửa tay,2thờ ơ nhìn y tá bước ra khỏi phòng qua tấm gươngVừa mới mở cửa ra, cô ta đã phải giật mình đứng sững lại, xấu hổ nhìn Cảnh Y NhânCô gái ở phòng nhà vệ sinh còn lại vẫn đang hỏi: “Vậy cô nói xem, cô cảm thấy Lục Minh ly hôn xong có cưới Trịnh Bội Bội không?” “...”Y tá căng thẳng, một lúc lâu sau cũng không trả lời, vẫn nhìn Cảnh Y Nhân chằm chằm.“Tôi đang hỏi cô đấy! Cô nói gì đi chứ!”“Cô đi rồi à? Không thèm đợi tôi một lát luôn!” Nói xong, cô gái lập tức xả bồn cầu, kéo quần lên, kéo cửa ra.Hai cô gái đều đi ra, cũng đều ngẩn người đứng sững tại chỗCảnh Y Nhân không nhanh không chậm đóng vòi nước lại, vẩy vẩy hai tay đang ướt sũng nước, chậm rãi xoay8người lại, đi tới gần hai cô gái kia, khóe miệng nhếch lên, nhưởng mi mỉm cười.“...” Hai người y tá trẻ tuổi lập tức thời dựng hết tóc gáy lên.“Tôi đến đây để nạo thai à? Là cô nào cho tôi? Hay là cô nào cho tôi?” Cảnh Y Nhân dùng giọng cảnh cáo, nhìn lướt qua hai cô gái trước mặtY tá khẩn trương giải thích“Cô..cô Cảnh, chúng tôi chỉ là nhàm chán quá, tám chuyện..nói lung tung thôi, nói không suy nghĩ, cô đừng để trong lòng!” “Nói lung tung à? Đừng để trong lòng à?” Cảnh Y Nhân lại nhướng mày: “Tôi nói lung tung với người khác rằng hôm nay mẹ cô chết rồi, cô có để trong lòng không?”“Chẳng của tôi có yêu thương tôi không, chỉ có tôi tự biết, còn không đến lượt người khác soi mói, các cô9tung tin đồn vô căn cứ, nói bậy nói bạ, cẩn thận tôi kiện các cô đấyBệnh viện Thành phố mà lại có thể chứa chấp y tá có tổ chất kém như vậy, xem ra nên chỉnh đốn lại một trận cho tử tế rồi.”Nói xong, Cảnh Y Nhân rút một tờ khăn giấy ra lau khô tay, xách túi lên, xoay người bước điY tá thấy mình có nguy cơ bị đuổi đi, cũng lười tiếp tục giả vờ đáng thương, châm chọc sau lưng Cảnh Y Nhân.“Gì chứ? Chỉ là một ả phụ nữ hết thời thôi mà, còn thật sự coi mình là bà Lục cơ đấy!”Cảnh Y Nhân vừa mới đi được hai bước, nghe thấy tiếng nói của y tá thì bỗng dừng bước lạiMặt cô trầm xuống, đột nhiên xoay người lại, đầu khí thế mà bước đến trước mặt2y tá, không chút do dự cho cô ta một cái tát.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.2òn không phải vì họ thấy cô ta là phu nhân của Lục MinhCô cẩn thận sau này người bị rót độc, bị đánh là cô đấy!”“Ý cô là Trịnh Bội Bội và Lục Minh qua lại với nhau, cho nên Cảnh Y Nhân mới đi “dạy dỗ” người thứ ba đúng không?”“Người trong thiên hạ có ai không biết chứ, tai tiếng năm ngoái gây ồn ào lớn như vậy, tuy rằng Lục Minh đã công khai tình cảm của anh ấy với vợ trên màn ảnh rộng, biết bao nhiêu người cảm động, nhưng mà chuyện nhà giàu có ai nói rõ được những chuyện này, hôm nay kết hôn ngày mai có thể ly hôn!”Nói xong, tiếng bồn cầu trong phòng bên cạnh vang lên, cánh cửa ngay sau lưng Cảnh Y Nhân bị kéo mở ra.Cảnh Y Nhân đứng trước bồn rửa tay,2thờ ơ nhìn y tá bước ra khỏi phòng qua tấm gươngVừa mới mở cửa ra, cô ta đã phải giật mình đứng sững lại, xấu hổ nhìn Cảnh Y NhânCô gái ở phòng nhà vệ sinh còn lại vẫn đang hỏi: “Vậy cô nói xem, cô cảm thấy Lục Minh ly hôn xong có cưới Trịnh Bội Bội không?” “...”Y tá căng thẳng, một lúc lâu sau cũng không trả lời, vẫn nhìn Cảnh Y Nhân chằm chằm.“Tôi đang hỏi cô đấy! Cô nói gì đi chứ!”“Cô đi rồi à? Không thèm đợi tôi một lát luôn!” Nói xong, cô gái lập tức xả bồn cầu, kéo quần lên, kéo cửa ra.Hai cô gái đều đi ra, cũng đều ngẩn người đứng sững tại chỗCảnh Y Nhân không nhanh không chậm đóng vòi nước lại, vẩy vẩy hai tay đang ướt sũng nước, chậm rãi xoay8người lại, đi tới gần hai cô gái kia, khóe miệng nhếch lên, nhưởng mi mỉm cười.“...” Hai người y tá trẻ tuổi lập tức thời dựng hết tóc gáy lên.“Tôi đến đây để nạo thai à? Là cô nào cho tôi? Hay là cô nào cho tôi?” Cảnh Y Nhân dùng giọng cảnh cáo, nhìn lướt qua hai cô gái trước mặtY tá khẩn trương giải thích“Cô..cô Cảnh, chúng tôi chỉ là nhàm chán quá, tám chuyện..nói lung tung thôi, nói không suy nghĩ, cô đừng để trong lòng!” “Nói lung tung à? Đừng để trong lòng à?” Cảnh Y Nhân lại nhướng mày: “Tôi nói lung tung với người khác rằng hôm nay mẹ cô chết rồi, cô có để trong lòng không?”“Chẳng của tôi có yêu thương tôi không, chỉ có tôi tự biết, còn không đến lượt người khác soi mói, các cô9tung tin đồn vô căn cứ, nói bậy nói bạ, cẩn thận tôi kiện các cô đấyBệnh viện Thành phố mà lại có thể chứa chấp y tá có tổ chất kém như vậy, xem ra nên chỉnh đốn lại một trận cho tử tế rồi.”Nói xong, Cảnh Y Nhân rút một tờ khăn giấy ra lau khô tay, xách túi lên, xoay người bước điY tá thấy mình có nguy cơ bị đuổi đi, cũng lười tiếp tục giả vờ đáng thương, châm chọc sau lưng Cảnh Y Nhân.“Gì chứ? Chỉ là một ả phụ nữ hết thời thôi mà, còn thật sự coi mình là bà Lục cơ đấy!”Cảnh Y Nhân vừa mới đi được hai bước, nghe thấy tiếng nói của y tá thì bỗng dừng bước lạiMặt cô trầm xuống, đột nhiên xoay người lại, đầu khí thế mà bước đến trước mặt2y tá, không chút do dự cho cô ta một cái tát.

Chương 991: Người phụ nữ hết thời