Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1032: Hôm nay sẽ chấm dứt (8)
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7ảnh Y Nhân luôn cảm thấy có chút bất anCô cầm súng trong tay, giày da giẫm lên logo của tập đoàn Lục thị được vẽ trên mặt đất bê tông, đi từng bước về phía xe thiết giáp“Âm vang! Xoẹt!” Một tiếng sấm lớn xẹt qua, sau đó đột nhiên nổ vangCảnh Y Nhân giật mình hoảng sợ, không hiểu sao trong lòng hoảng hốt, bước chân khựng lại, đứng ngây ra tại chỗ không hề nhúc nhíchTiếng gió vù vù xung quanh thổi loạn mái tóc dài của Cảnh Y Nhân, không hiểu sao, bên tai lại vang lên giọng nói quen thuộc“Y Nhân! Chạy mau!” “..” Tiểu Tấn vương gia? Cảnh Y Nhân nhìn xung quanh, ngoài cô ra cũng không có ai khácCô nghe lầm sao? Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân2theo bản năng lại bước lên, nhưng cô còn chưa đi được hai bước thì bất ngờ có tiếng “phụt” vang lênĐó là tiếng của súng giảm thanhBỗng dưng, cô cảm thấy ngực mình đau nhức, sau đó cơn đau lập tức lan ra toàn thânMột dòng nước ấm áp thấm lên quần áo cô, có cảm giác rất ẩm ướtCảnh Y Nhân bỗng dừng lại vì kinh ngạc, con người đột nhiên co rụt lại, cô không dám tin, thậm chí không dám xác định, chậm rãi cúi mắt xuốngNgực cô có một lỗ thủng, máu tươi không ngừng trào ra.“..” Cảnh Y Nhân kinh ngạc, chậm rãi giơ tay lên che vết thương của mình lại“Y Nhân!!!” phía sau, tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế của Nhạc Nhu truyền đến.“Cố Cảnh!”Cảnh9Y Nhân hoàn toàn không đề phòng, không tài nào dự đoán được lại có người nổ súng vào lúc nàyCô nghe thấy có người gọi mình, nhưng sau đó, Cảnh Y Nhân cảm thấy tại mình như bị bịt lại, không nghe được bất cứ âm thanh nào xung quanh nữa, chỉ cảm thấy có người đằng sau đang vọt về phía mìnhCô nhìn thấy, trên xe thiết giáp, Lý Đồng đang cầm súng tranh chấp với người chỉ huy của bộ Quốc phòngHai chân cảnh Y Nhân mềm nhũn, bỗng quỳ một gối xuống đấtCô cầm súng, chĩa họng súng xuống mặt đất để chống đỡ thân mình mảnh mai của mình...Trong xe thiết giáp, quan chỉ huy bắt lấy tay Lý Đồng, cướp lấy khẩu súng trong tay cô ta mà nổi6giận gào thét: “Ai cho phép cô nổ súng hả!? Ai cho cái quyền đó!?” “Cô ta bắt cóc cha tôi, bắt cóc thủ trưởng, cô ta là tội phạm, đằng nào cũng sẽ bị xử bắn thôi, tôi sợ cô ta đánh trả.” Lý Đồng giả vờ bản thân vô tội, hành động vì quá khẩn trươngHôm nay Cảnh Y Nhân mà không chết, nhà họ Lý bọn họ hoàn toàn xong đờiẢ ta vẫn ở lại Bộ Quốc phòng là vì muốn được sớm nhận tin tức chuẩn xác về tổng thốngDù tổng thống còn sống hay chết, chỉ cần Cảnh Y Nhân chết thì sẽ không còn ai tố cáo cha của cô ta nữaCho dù tổng thống và Lục Minh hoài nghi bọn họ, nhưng chỉ cần chết không chịu thừa0nhận, không có chứng cứ, tổng thống cũng chẳng thể làm gì bọn họ đượcCho nên mục đích mà Lý Đồng đi theo chính là vì để giết Cảnh Y NhânTrong nháy mắt Cảnh Y Nhân vừa xuất hiện, cô ta lập tức nổ súng không chút do dự“Vậy cô cũng không quyền làm như thể được!”Người chỉ huy tức giận hét to lên, ai chẳng biết thiếu gia Lục coi vợ mình như bảo bối, nâng niu trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.Giờ lại xảy ra chuyện này, bọn họ biết ăn nói như thế nào đây?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ảnh Y Nhân luôn cảm thấy có chút bất an
Cô cầm súng trong tay, giày da giẫm lên logo của tập đoàn Lục thị được vẽ trên mặt đất bê tông, đi từng bước về phía xe thiết giáp
“Âm vang! Xoẹt!” Một tiếng sấm lớn xẹt qua, sau đó đột nhiên nổ vang
Cảnh Y Nhân giật mình hoảng sợ, không hiểu sao trong lòng hoảng hốt, bước chân khựng lại, đứng ngây ra tại chỗ không hề nhúc nhích
Tiếng gió vù vù xung quanh thổi loạn mái tóc dài của Cảnh Y Nhân, không hiểu sao, bên tai lại vang lên giọng nói quen thuộc
“Y Nhân! Chạy mau!” “..” Tiểu Tấn vương gia? Cảnh Y Nhân nhìn xung quanh, ngoài cô ra cũng không có ai khác
Cô nghe lầm sao? Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân2theo bản năng lại bước lên, nhưng cô còn chưa đi được hai bước thì bất ngờ có tiếng “phụt” vang lên
Đó là tiếng của súng giảm thanh
Bỗng dưng, cô cảm thấy ngực mình đau nhức, sau đó cơn đau lập tức lan ra toàn thân
Một dòng nước ấm áp thấm lên quần áo cô, có cảm giác rất ẩm ướt
Cảnh Y Nhân bỗng dừng lại vì kinh ngạc, con người đột nhiên co rụt lại, cô không dám tin, thậm chí không dám xác định, chậm rãi cúi mắt xuống
Ngực cô có một lỗ thủng, máu tươi không ngừng trào ra.
“..” Cảnh Y Nhân kinh ngạc, chậm rãi giơ tay lên che vết thương của mình lại
“Y Nhân!!!” phía sau, tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế của Nhạc Nhu truyền đến.
“Cố Cảnh!”
Cảnh9Y Nhân hoàn toàn không đề phòng, không tài nào dự đoán được lại có người nổ súng vào lúc này
Cô nghe thấy có người gọi mình, nhưng sau đó, Cảnh Y Nhân cảm thấy tại mình như bị bịt lại, không nghe được bất cứ âm thanh nào xung quanh nữa, chỉ cảm thấy có người đằng sau đang vọt về phía mình
Cô nhìn thấy, trên xe thiết giáp, Lý Đồng đang cầm súng tranh chấp với người chỉ huy của bộ Quốc phòng
Hai chân cảnh Y Nhân mềm nhũn, bỗng quỳ một gối xuống đất
Cô cầm súng, chĩa họng súng xuống mặt đất để chống đỡ thân mình mảnh mai của mình...
Trong xe thiết giáp, quan chỉ huy bắt lấy tay Lý Đồng, cướp lấy khẩu súng trong tay cô ta mà nổi6giận gào thét: “Ai cho phép cô nổ súng hả!? Ai cho cái quyền đó!?” “Cô ta bắt cóc cha tôi, bắt cóc thủ trưởng, cô ta là tội phạm, đằng nào cũng sẽ bị xử bắn thôi, tôi sợ cô ta đánh trả.” Lý Đồng giả vờ bản thân vô tội, hành động vì quá khẩn trương
Hôm nay Cảnh Y Nhân mà không chết, nhà họ Lý bọn họ hoàn toàn xong đời
Ả ta vẫn ở lại Bộ Quốc phòng là vì muốn được sớm nhận tin tức chuẩn xác về tổng thống
Dù tổng thống còn sống hay chết, chỉ cần Cảnh Y Nhân chết thì sẽ không còn ai tố cáo cha của cô ta nữa
Cho dù tổng thống và Lục Minh hoài nghi bọn họ, nhưng chỉ cần chết không chịu thừa0nhận, không có chứng cứ, tổng thống cũng chẳng thể làm gì bọn họ được
Cho nên mục đích mà Lý Đồng đi theo chính là vì để giết Cảnh Y Nhân
Trong nháy mắt Cảnh Y Nhân vừa xuất hiện, cô ta lập tức nổ súng không chút do dự
“Vậy cô cũng không quyền làm như thể được!”
Người chỉ huy tức giận hét to lên, ai chẳng biết thiếu gia Lục coi vợ mình như bảo bối, nâng niu trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.
Giờ lại xảy ra chuyện này, bọn họ biết ăn nói như thế nào đây?
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7ảnh Y Nhân luôn cảm thấy có chút bất anCô cầm súng trong tay, giày da giẫm lên logo của tập đoàn Lục thị được vẽ trên mặt đất bê tông, đi từng bước về phía xe thiết giáp“Âm vang! Xoẹt!” Một tiếng sấm lớn xẹt qua, sau đó đột nhiên nổ vangCảnh Y Nhân giật mình hoảng sợ, không hiểu sao trong lòng hoảng hốt, bước chân khựng lại, đứng ngây ra tại chỗ không hề nhúc nhíchTiếng gió vù vù xung quanh thổi loạn mái tóc dài của Cảnh Y Nhân, không hiểu sao, bên tai lại vang lên giọng nói quen thuộc“Y Nhân! Chạy mau!” “..” Tiểu Tấn vương gia? Cảnh Y Nhân nhìn xung quanh, ngoài cô ra cũng không có ai khácCô nghe lầm sao? Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân2theo bản năng lại bước lên, nhưng cô còn chưa đi được hai bước thì bất ngờ có tiếng “phụt” vang lênĐó là tiếng của súng giảm thanhBỗng dưng, cô cảm thấy ngực mình đau nhức, sau đó cơn đau lập tức lan ra toàn thânMột dòng nước ấm áp thấm lên quần áo cô, có cảm giác rất ẩm ướtCảnh Y Nhân bỗng dừng lại vì kinh ngạc, con người đột nhiên co rụt lại, cô không dám tin, thậm chí không dám xác định, chậm rãi cúi mắt xuốngNgực cô có một lỗ thủng, máu tươi không ngừng trào ra.“..” Cảnh Y Nhân kinh ngạc, chậm rãi giơ tay lên che vết thương của mình lại“Y Nhân!!!” phía sau, tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế của Nhạc Nhu truyền đến.“Cố Cảnh!”Cảnh9Y Nhân hoàn toàn không đề phòng, không tài nào dự đoán được lại có người nổ súng vào lúc nàyCô nghe thấy có người gọi mình, nhưng sau đó, Cảnh Y Nhân cảm thấy tại mình như bị bịt lại, không nghe được bất cứ âm thanh nào xung quanh nữa, chỉ cảm thấy có người đằng sau đang vọt về phía mìnhCô nhìn thấy, trên xe thiết giáp, Lý Đồng đang cầm súng tranh chấp với người chỉ huy của bộ Quốc phòngHai chân cảnh Y Nhân mềm nhũn, bỗng quỳ một gối xuống đấtCô cầm súng, chĩa họng súng xuống mặt đất để chống đỡ thân mình mảnh mai của mình...Trong xe thiết giáp, quan chỉ huy bắt lấy tay Lý Đồng, cướp lấy khẩu súng trong tay cô ta mà nổi6giận gào thét: “Ai cho phép cô nổ súng hả!? Ai cho cái quyền đó!?” “Cô ta bắt cóc cha tôi, bắt cóc thủ trưởng, cô ta là tội phạm, đằng nào cũng sẽ bị xử bắn thôi, tôi sợ cô ta đánh trả.” Lý Đồng giả vờ bản thân vô tội, hành động vì quá khẩn trươngHôm nay Cảnh Y Nhân mà không chết, nhà họ Lý bọn họ hoàn toàn xong đờiẢ ta vẫn ở lại Bộ Quốc phòng là vì muốn được sớm nhận tin tức chuẩn xác về tổng thốngDù tổng thống còn sống hay chết, chỉ cần Cảnh Y Nhân chết thì sẽ không còn ai tố cáo cha của cô ta nữaCho dù tổng thống và Lục Minh hoài nghi bọn họ, nhưng chỉ cần chết không chịu thừa0nhận, không có chứng cứ, tổng thống cũng chẳng thể làm gì bọn họ đượcCho nên mục đích mà Lý Đồng đi theo chính là vì để giết Cảnh Y NhânTrong nháy mắt Cảnh Y Nhân vừa xuất hiện, cô ta lập tức nổ súng không chút do dự“Vậy cô cũng không quyền làm như thể được!”Người chỉ huy tức giận hét to lên, ai chẳng biết thiếu gia Lục coi vợ mình như bảo bối, nâng niu trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.Giờ lại xảy ra chuyện này, bọn họ biết ăn nói như thế nào đây?