Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1034: Hôm nay sẽ chấm dứt (10)
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hưng dù vậy, anh vẫn không muốn cô phải mạo hiểm..Lục Minh im lặng nhắm mắt, mí mắt hơi giậtAnh luôn có một dự cảm không tốt, khiến bản thân không hiểu sao cứ thấy hoảng hốtVốn Lục Minh im lặng từ đầu đến giờ, nhưng sau khi nghe thấy lời của bác sĩ, anh bỗng mở mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ông cho tôi mượn di động!” “..” Bác sĩ sửng sốt, sau đó nhắc nhở: “Ngài Lục, bây giờ không thể dùng di động.” “...” Lúc tổng thống bị tấn công, di động của Lục Minh đã bị hỏngAnh sở dĩ không chủ động liên hệ Cảnh Y Nhân chính là sợ người của Lý Minh Quốc nghi kỵ mà thay đổi kế hoạchLục Minh mím môi, vô lực dựa vào sofaTrong lòng vẫn lo lắng khiến Lục Minh như2đứng đống lửa, như ngồi đồng than, ngồi thế nào vẫn không thoải máiTiếp viên hàng không bưng bữa sáng lên, Lục Minh lại không ăn nổiThấy anh như thế, tổng thống lạnh nhạt mở miệng: “Con có chuyện gì thì bảo phi công phát tín hiệu xuống mặt đất để người ta thông báo.” “..” Chuyện này thì thông báo kiểu gì? Tín hiệu sẽ được phát đến phòng theo dõi của sân bay, người của phòng theo dõi lại chạy đi tìm Cảnh Y Nhân mà hỏi cô khỏe không, tình hình thế nào? Dường như có vẻ không ổnCho dù có làm thật, thì đáp lại không phải “Có sao” thì là “Không sao”, anh đang ở trên trực thăng, vẫn không giúp được gì, chỉ có thể lo lắng suôngLục Minh lạnh nhạt mở miệng: “Không cần đâu.” Còn chưa9đến nửa giờ nữa thôi.Anh đã nhịn hơn 7 giờ rồi, nhịn thêm mấy chục phút nữa cũng đâu hề gì..Chỉ một lúc sau, tiếp viên hàng không lại báo cáo: “Tổng thống đại nhân! Phòng theo dõi vừa báo cáo, người của bộ Quốc phòng đã ở sân bay chờ đón máy bay rồi ạ.” Nghe vậy, tổng thống nhướng mày lạnh nhạt hỏi: “Bọn họ chưa nói Lý Minh Quốc có tới hay không à?”Tiếp viên hàng không đáp lại: “Không có a, tổng thống đại nhânChỉ có thượng tướng của bộ nói rằng muốn bàn bạc bí mật sau khi gặp mặt ạ.” “...” Hai mắt tổng thống sâu thẳm, ông im lặng vài giây rồi lạnh nhạt “Ừ” một tiếng...Khi trực thăng đến sân bay của thành phố S, trời đã sáng hẳnCầu thang di động vẫn luôn trực ở sân6đỗDưới sự bảo vệ của một nhóm người, tổng thống và Lục Minh bước từ cầu thang xuống sân bayDưới mặt đất, quân nhân của Bộ Quốc phòng lập tức chào theo nghi thức quân đội một cách trang nghiêmBọn họ đều biết khi đi, tổng thống và Lục Minh, Nhạc Phong cùng với cán bộ cao cấp, tổng cộng là mười hai người, khi trở về lại chỉ có chín ngườiCòn lại ba người vẫn chưa trở về, kể cả Nhạc PhongCó lẽ bọn họ đã chết, hoặc có lẽ đã trở thành tù binh của kẻ địchTình hình cụ thể ngoài tổng thống và Lục Minh ra, không ai biết tại sao..Ngay lúc tổng thống và Lục Minh được bảo vệ bởi một nhóm người và được quân nhân nghênh đón bên dưới, chậm rãi đi xuống, quân nhân theo sát phía sau0trực thăng kéo mạnh mẩy phạm nhân bị còng tay xuống, ai cũng bước tập tễnh từng bước một,Tổng thống và Lục Minh vừa đến, thượng tướng Bộ Quốc phòng lập tức cúi người nói nhỏ bên tại.Sắc mặt tổng thống trở nên ngưng trọng, sau đó tầm mắt quét tất cả quân nhân tới đón một vòng.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hưng dù vậy, anh vẫn không muốn cô phải mạo hiểm..Lục Minh im lặng nhắm mắt, mí mắt hơi giậtAnh luôn có một dự cảm không tốt, khiến bản thân không hiểu sao cứ thấy hoảng hốtVốn Lục Minh im lặng từ đầu đến giờ, nhưng sau khi nghe thấy lời của bác sĩ, anh bỗng mở mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ông cho tôi mượn di động!” “..” Bác sĩ sửng sốt, sau đó nhắc nhở: “Ngài Lục, bây giờ không thể dùng di động.” “...” Lúc tổng thống bị tấn công, di động của Lục Minh đã bị hỏngAnh sở dĩ không chủ động liên hệ Cảnh Y Nhân chính là sợ người của Lý Minh Quốc nghi kỵ mà thay đổi kế hoạchLục Minh mím môi, vô lực dựa vào sofaTrong lòng vẫn lo lắng khiến Lục Minh như2đứng đống lửa, như ngồi đồng than, ngồi thế nào vẫn không thoải máiTiếp viên hàng không bưng bữa sáng lên, Lục Minh lại không ăn nổiThấy anh như thế, tổng thống lạnh nhạt mở miệng: “Con có chuyện gì thì bảo phi công phát tín hiệu xuống mặt đất để người ta thông báo.” “..” Chuyện này thì thông báo kiểu gì? Tín hiệu sẽ được phát đến phòng theo dõi của sân bay, người của phòng theo dõi lại chạy đi tìm Cảnh Y Nhân mà hỏi cô khỏe không, tình hình thế nào? Dường như có vẻ không ổnCho dù có làm thật, thì đáp lại không phải “Có sao” thì là “Không sao”, anh đang ở trên trực thăng, vẫn không giúp được gì, chỉ có thể lo lắng suôngLục Minh lạnh nhạt mở miệng: “Không cần đâu.” Còn chưa9đến nửa giờ nữa thôi.Anh đã nhịn hơn 7 giờ rồi, nhịn thêm mấy chục phút nữa cũng đâu hề gì..Chỉ một lúc sau, tiếp viên hàng không lại báo cáo: “Tổng thống đại nhân! Phòng theo dõi vừa báo cáo, người của bộ Quốc phòng đã ở sân bay chờ đón máy bay rồi ạ.” Nghe vậy, tổng thống nhướng mày lạnh nhạt hỏi: “Bọn họ chưa nói Lý Minh Quốc có tới hay không à?”Tiếp viên hàng không đáp lại: “Không có a, tổng thống đại nhânChỉ có thượng tướng của bộ nói rằng muốn bàn bạc bí mật sau khi gặp mặt ạ.” “...” Hai mắt tổng thống sâu thẳm, ông im lặng vài giây rồi lạnh nhạt “Ừ” một tiếng...Khi trực thăng đến sân bay của thành phố S, trời đã sáng hẳnCầu thang di động vẫn luôn trực ở sân6đỗDưới sự bảo vệ của một nhóm người, tổng thống và Lục Minh bước từ cầu thang xuống sân bayDưới mặt đất, quân nhân của Bộ Quốc phòng lập tức chào theo nghi thức quân đội một cách trang nghiêmBọn họ đều biết khi đi, tổng thống và Lục Minh, Nhạc Phong cùng với cán bộ cao cấp, tổng cộng là mười hai người, khi trở về lại chỉ có chín ngườiCòn lại ba người vẫn chưa trở về, kể cả Nhạc PhongCó lẽ bọn họ đã chết, hoặc có lẽ đã trở thành tù binh của kẻ địchTình hình cụ thể ngoài tổng thống và Lục Minh ra, không ai biết tại sao..Ngay lúc tổng thống và Lục Minh được bảo vệ bởi một nhóm người và được quân nhân nghênh đón bên dưới, chậm rãi đi xuống, quân nhân theo sát phía sau0trực thăng kéo mạnh mẩy phạm nhân bị còng tay xuống, ai cũng bước tập tễnh từng bước một,Tổng thống và Lục Minh vừa đến, thượng tướng Bộ Quốc phòng lập tức cúi người nói nhỏ bên tại.Sắc mặt tổng thống trở nên ngưng trọng, sau đó tầm mắt quét tất cả quân nhân tới đón một vòng.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hưng dù vậy, anh vẫn không muốn cô phải mạo hiểm..Lục Minh im lặng nhắm mắt, mí mắt hơi giậtAnh luôn có một dự cảm không tốt, khiến bản thân không hiểu sao cứ thấy hoảng hốtVốn Lục Minh im lặng từ đầu đến giờ, nhưng sau khi nghe thấy lời của bác sĩ, anh bỗng mở mắt, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ông cho tôi mượn di động!” “..” Bác sĩ sửng sốt, sau đó nhắc nhở: “Ngài Lục, bây giờ không thể dùng di động.” “...” Lúc tổng thống bị tấn công, di động của Lục Minh đã bị hỏngAnh sở dĩ không chủ động liên hệ Cảnh Y Nhân chính là sợ người của Lý Minh Quốc nghi kỵ mà thay đổi kế hoạchLục Minh mím môi, vô lực dựa vào sofaTrong lòng vẫn lo lắng khiến Lục Minh như2đứng đống lửa, như ngồi đồng than, ngồi thế nào vẫn không thoải máiTiếp viên hàng không bưng bữa sáng lên, Lục Minh lại không ăn nổiThấy anh như thế, tổng thống lạnh nhạt mở miệng: “Con có chuyện gì thì bảo phi công phát tín hiệu xuống mặt đất để người ta thông báo.” “..” Chuyện này thì thông báo kiểu gì? Tín hiệu sẽ được phát đến phòng theo dõi của sân bay, người của phòng theo dõi lại chạy đi tìm Cảnh Y Nhân mà hỏi cô khỏe không, tình hình thế nào? Dường như có vẻ không ổnCho dù có làm thật, thì đáp lại không phải “Có sao” thì là “Không sao”, anh đang ở trên trực thăng, vẫn không giúp được gì, chỉ có thể lo lắng suôngLục Minh lạnh nhạt mở miệng: “Không cần đâu.” Còn chưa9đến nửa giờ nữa thôi.Anh đã nhịn hơn 7 giờ rồi, nhịn thêm mấy chục phút nữa cũng đâu hề gì..Chỉ một lúc sau, tiếp viên hàng không lại báo cáo: “Tổng thống đại nhân! Phòng theo dõi vừa báo cáo, người của bộ Quốc phòng đã ở sân bay chờ đón máy bay rồi ạ.” Nghe vậy, tổng thống nhướng mày lạnh nhạt hỏi: “Bọn họ chưa nói Lý Minh Quốc có tới hay không à?”Tiếp viên hàng không đáp lại: “Không có a, tổng thống đại nhânChỉ có thượng tướng của bộ nói rằng muốn bàn bạc bí mật sau khi gặp mặt ạ.” “...” Hai mắt tổng thống sâu thẳm, ông im lặng vài giây rồi lạnh nhạt “Ừ” một tiếng...Khi trực thăng đến sân bay của thành phố S, trời đã sáng hẳnCầu thang di động vẫn luôn trực ở sân6đỗDưới sự bảo vệ của một nhóm người, tổng thống và Lục Minh bước từ cầu thang xuống sân bayDưới mặt đất, quân nhân của Bộ Quốc phòng lập tức chào theo nghi thức quân đội một cách trang nghiêmBọn họ đều biết khi đi, tổng thống và Lục Minh, Nhạc Phong cùng với cán bộ cao cấp, tổng cộng là mười hai người, khi trở về lại chỉ có chín ngườiCòn lại ba người vẫn chưa trở về, kể cả Nhạc PhongCó lẽ bọn họ đã chết, hoặc có lẽ đã trở thành tù binh của kẻ địchTình hình cụ thể ngoài tổng thống và Lục Minh ra, không ai biết tại sao..Ngay lúc tổng thống và Lục Minh được bảo vệ bởi một nhóm người và được quân nhân nghênh đón bên dưới, chậm rãi đi xuống, quân nhân theo sát phía sau0trực thăng kéo mạnh mẩy phạm nhân bị còng tay xuống, ai cũng bước tập tễnh từng bước một,Tổng thống và Lục Minh vừa đến, thượng tướng Bộ Quốc phòng lập tức cúi người nói nhỏ bên tại.Sắc mặt tổng thống trở nên ngưng trọng, sau đó tầm mắt quét tất cả quân nhân tới đón một vòng.