Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1068: Một lần là tốt rồi

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhạc Phong nhẹ nhàng ôm lấy cô, động tác hôn cô tuy mãnh liệt nhưng lại dịu dàng giống như đối xử với thứ trân quý nhấtMột bàn tay thon dài tiến sâu vào dưới làn váy của côBàn tay ấy nhẹ nhàng, dịu dàng xoa nắn cách một lớp vải mỏng manhĐộng tác đột ngột của Nhạc Phong làm Thượng Hảo Hảo hoảng hốt, liều mạng giãy giụa, cả người uốn éo, tránh trái tránh phải“Không được! Đừng..như vậy!” “Đừng trốn! Em yêu, đừng trốn, anh sẽ không làm em bị thương.” Đôi mắt phượng xinh đẹp của Nhạc Phong dịu dàng như nước, trong tình cảm nồng nàn ấy lộ ra sự thương tiếc và không nỡ“..” Thượng Hảo Hảo bị vẻ mặt và lời nói của anh ta làm rung động mãnh2liệtAnh ta thật sự yêu cô như vậy sao? Rõ ràng bọn họ chỉ gặp nhau có mấy lần, nhưng vẻ mặt của anh ta giống như bọn họ đã biết nhau từ rất lâu, giống như anh ta yêu cô tới tận xương tủy vậyVẻ mặt lộ ra tình cảm dịu dàng tới tận xương tủy như vậy ai mà không động lòng chứ, trái tim có cứng rắn hơn nữa cũng hóa thành mềm mạiThượng Hảo Hảo ngơ ngác nhìn anh ta, không giãy giụa nữaNụ hôn dịu dàng của người đàn ông đặt lên giữa hai lông mày cô, hôn lên chóp mũi, môi cô, cổ của cô, rồi từng chút, từng chút lần xuống dưới, Tình cảm dịu dàng như vậy, yêu thương, thương tiếc như vậy, giống như đã yêu9cô từ rất lâu, rất lâu rồi vậy, thậm chí dường như không chỉ là một đời, một kiếpCảm nhận được thân thể của cô đang run rẩy, bàn tay của Nhạc Phong thu lại, phủ lên bàn tay nhỏ bé của côAnh ta dịu dàng hỏi: “Nguyện ý không?” “...” Thượng Hảo Hảo bị lời nói của anh ta làm cho sững sờ, đương nhiên cô hiểu lời anh ta nói nghĩa là gìAnh ta muốn cùng cô làm chuyện đó, hiện giờ còn đang trưng cầu ý kiến của cô.Tuy Thượng Hảo Hảo bị lời tỏ tình của Nhạc Phong và sự thương tiếc của anh ta làm cho chấn động, tim đập loạn nhịp, nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tốt, hơn nữa cô cũng không hiểu con người Nhạc PhongCô không6cần phải nghĩ đã hoảng sợ lắc đầuThấy dáng vẻ hoảng hốt của cô giống chú nai con ngơ ngác, vô cùng đáng yêu làm Nhạc Phong khẽ cười một tiếngAnh ta bể Thượng Hảo Hảo khỏi ghế sofa, đi về phía giường lớnDịu dàng đặt cô lên giường, tháo giày của côSau đó nằm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào ngựcCả người Thượng Hảo Hảo căng thẳng tới mức cứng đờ raNhạc Phong vẫn cười, ôm lấy bả vai cô, để cô thả lỏng“Đừng lo, chúng ta không làm gì cả!”Nhạc Phong cứ như vậy yên tĩnh ôm lấy cô, nhìn cô chăm chúÁnh mắt này giống như thứ tình cảm và lòng thương nhớ trong cả một nghìn năm kết hợp lại mà thành một vẻ mặt dịu dàng tới0mức lòng người phải tê dạiThi thoảng Nhạc Phong lại nhẹ nhàng gạt đi những sợi tóc trên mặt cô, vuốt ve lông mày, đối mắt, vành tai, gò má cốGiống như nhìn bao nhiêu cũng không đủ, anh ta cứ như vậy yên lặng thưởng thức côThượng Hảo Hảo biết mặt mũi mình cũng không đến nỗi nào, nhưng cũng không đẹp tới mức độ như thể chứ? Về mặt của Nhạc Phong giống như đang nhìn thấy nàng tiên nữ đẹp nhất thế gian vậyĐây chính là thứ mà người ta nói “Người yêu ở trong mắt thì biến thành Tây Thi” sao? Thượng Hảo Hảo nằm yên không nhúc nhích, cứ để tùy Nhạc Phong nằm bên cạnh, chống tay đỡ trán nhìn cô, Đột nhiên, Nhạc Phong cầm lấy chiếc điều7khiển ở tủ đầu giường, nhẹ ấn một cáiMột điệu nhạc nhẹ nhàng, du dương, êm ái rất quen thuộc chợt vang lên“Muốn nhìn thấy em cười.Muốn cùng em cãi vã.Muốn ôm em vào lòngGiây trước vừa cãi nhau đỏ mặtGiây sau xoay người chúng ta liền hòa hợpKhông sợ em khócChẳng sợ em gọi Bởi vì em chính là niềm kiêu ngạo của anh Đôi mắt anh dõi theo bước chạy hoảng loạn của em Trái tim anh đã sớm chuẩn bị xong Một lần là được, anh muốn dẫn em đi nhìn thời gian dài đằng đẵng...

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhạc Phong nhẹ nhàng ôm lấy cô, động tác hôn cô tuy mãnh liệt nhưng lại dịu dàng giống như đối xử với thứ trân quý nhất

Một bàn tay thon dài tiến sâu vào dưới làn váy của cô

Bàn tay ấy nhẹ nhàng, dịu dàng xoa nắn cách một lớp vải mỏng manh

Động tác đột ngột của Nhạc Phong làm Thượng Hảo Hảo hoảng hốt, liều mạng giãy giụa, cả người uốn éo, tránh trái tránh phải

“Không được! Đừng..

như vậy!” “Đừng trốn! Em yêu, đừng trốn, anh sẽ không làm em bị thương.” Đôi mắt phượng xinh đẹp của Nhạc Phong dịu dàng như nước, trong tình cảm nồng nàn ấy lộ ra sự thương tiếc và không nỡ

“..” Thượng Hảo Hảo bị vẻ mặt và lời nói của anh ta làm rung động mãnh2liệt

Anh ta thật sự yêu cô như vậy sao? Rõ ràng bọn họ chỉ gặp nhau có mấy lần, nhưng vẻ mặt của anh ta giống như bọn họ đã biết nhau từ rất lâu, giống như anh ta yêu cô tới tận xương tủy vậy

Vẻ mặt lộ ra tình cảm dịu dàng tới tận xương tủy như vậy ai mà không động lòng chứ, trái tim có cứng rắn hơn nữa cũng hóa thành mềm mại

Thượng Hảo Hảo ngơ ngác nhìn anh ta, không giãy giụa nữa

Nụ hôn dịu dàng của người đàn ông đặt lên giữa hai lông mày cô, hôn lên chóp mũi, môi cô, cổ của cô, rồi từng chút, từng chút lần xuống dưới, Tình cảm dịu dàng như vậy, yêu thương, thương tiếc như vậy, giống như đã yêu9cô từ rất lâu, rất lâu rồi vậy, thậm chí dường như không chỉ là một đời, một kiếp

Cảm nhận được thân thể của cô đang run rẩy, bàn tay của Nhạc Phong thu lại, phủ lên bàn tay nhỏ bé của cô

Anh ta dịu dàng hỏi: “Nguyện ý không?” “...” Thượng Hảo Hảo bị lời nói của anh ta làm cho sững sờ, đương nhiên cô hiểu lời anh ta nói nghĩa là gì

Anh ta muốn cùng cô làm chuyện đó, hiện giờ còn đang trưng cầu ý kiến của cô.

Tuy Thượng Hảo Hảo bị lời tỏ tình của Nhạc Phong và sự thương tiếc của anh ta làm cho chấn động, tim đập loạn nhịp, nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tốt, hơn nữa cô cũng không hiểu con người Nhạc Phong

Cô không6cần phải nghĩ đã hoảng sợ lắc đầu

Thấy dáng vẻ hoảng hốt của cô giống chú nai con ngơ ngác, vô cùng đáng yêu làm Nhạc Phong khẽ cười một tiếng

Anh ta bể Thượng Hảo Hảo khỏi ghế sofa, đi về phía giường lớn

Dịu dàng đặt cô lên giường, tháo giày của cô

Sau đó nằm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào ngực

Cả người Thượng Hảo Hảo căng thẳng tới mức cứng đờ ra

Nhạc Phong vẫn cười, ôm lấy bả vai cô, để cô thả lỏng

“Đừng lo, chúng ta không làm gì cả!”

Nhạc Phong cứ như vậy yên tĩnh ôm lấy cô, nhìn cô chăm chú

Ánh mắt này giống như thứ tình cảm và lòng thương nhớ trong cả một nghìn năm kết hợp lại mà thành một vẻ mặt dịu dàng tới0mức lòng người phải tê dại

Thi thoảng Nhạc Phong lại nhẹ nhàng gạt đi những sợi tóc trên mặt cô, vuốt ve lông mày, đối mắt, vành tai, gò má cố

Giống như nhìn bao nhiêu cũng không đủ, anh ta cứ như vậy yên lặng thưởng thức cô

Thượng Hảo Hảo biết mặt mũi mình cũng không đến nỗi nào, nhưng cũng không đẹp tới mức độ như thể chứ? Về mặt của Nhạc Phong giống như đang nhìn thấy nàng tiên nữ đẹp nhất thế gian vậy

Đây chính là thứ mà người ta nói “Người yêu ở trong mắt thì biến thành Tây Thi” sao? Thượng Hảo Hảo nằm yên không nhúc nhích, cứ để tùy Nhạc Phong nằm bên cạnh, chống tay đỡ trán nhìn cô, Đột nhiên, Nhạc Phong cầm lấy chiếc điều7khiển ở tủ đầu giường, nhẹ ấn một cái

Một điệu nhạc nhẹ nhàng, du dương, êm ái rất quen thuộc chợt vang lên

“Muốn nhìn thấy em cười.

Muốn cùng em cãi vã.

Muốn ôm em vào lòng

Giây trước vừa cãi nhau đỏ mặt

Giây sau xoay người chúng ta liền hòa hợp

Không sợ em khóc

Chẳng sợ em gọi Bởi vì em chính là niềm kiêu ngạo của anh Đôi mắt anh dõi theo bước chạy hoảng loạn của em Trái tim anh đã sớm chuẩn bị xong Một lần là được, anh muốn dẫn em đi nhìn thời gian dài đằng đẵng...

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhạc Phong nhẹ nhàng ôm lấy cô, động tác hôn cô tuy mãnh liệt nhưng lại dịu dàng giống như đối xử với thứ trân quý nhấtMột bàn tay thon dài tiến sâu vào dưới làn váy của côBàn tay ấy nhẹ nhàng, dịu dàng xoa nắn cách một lớp vải mỏng manhĐộng tác đột ngột của Nhạc Phong làm Thượng Hảo Hảo hoảng hốt, liều mạng giãy giụa, cả người uốn éo, tránh trái tránh phải“Không được! Đừng..như vậy!” “Đừng trốn! Em yêu, đừng trốn, anh sẽ không làm em bị thương.” Đôi mắt phượng xinh đẹp của Nhạc Phong dịu dàng như nước, trong tình cảm nồng nàn ấy lộ ra sự thương tiếc và không nỡ“..” Thượng Hảo Hảo bị vẻ mặt và lời nói của anh ta làm rung động mãnh2liệtAnh ta thật sự yêu cô như vậy sao? Rõ ràng bọn họ chỉ gặp nhau có mấy lần, nhưng vẻ mặt của anh ta giống như bọn họ đã biết nhau từ rất lâu, giống như anh ta yêu cô tới tận xương tủy vậyVẻ mặt lộ ra tình cảm dịu dàng tới tận xương tủy như vậy ai mà không động lòng chứ, trái tim có cứng rắn hơn nữa cũng hóa thành mềm mạiThượng Hảo Hảo ngơ ngác nhìn anh ta, không giãy giụa nữaNụ hôn dịu dàng của người đàn ông đặt lên giữa hai lông mày cô, hôn lên chóp mũi, môi cô, cổ của cô, rồi từng chút, từng chút lần xuống dưới, Tình cảm dịu dàng như vậy, yêu thương, thương tiếc như vậy, giống như đã yêu9cô từ rất lâu, rất lâu rồi vậy, thậm chí dường như không chỉ là một đời, một kiếpCảm nhận được thân thể của cô đang run rẩy, bàn tay của Nhạc Phong thu lại, phủ lên bàn tay nhỏ bé của côAnh ta dịu dàng hỏi: “Nguyện ý không?” “...” Thượng Hảo Hảo bị lời nói của anh ta làm cho sững sờ, đương nhiên cô hiểu lời anh ta nói nghĩa là gìAnh ta muốn cùng cô làm chuyện đó, hiện giờ còn đang trưng cầu ý kiến của cô.Tuy Thượng Hảo Hảo bị lời tỏ tình của Nhạc Phong và sự thương tiếc của anh ta làm cho chấn động, tim đập loạn nhịp, nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tốt, hơn nữa cô cũng không hiểu con người Nhạc PhongCô không6cần phải nghĩ đã hoảng sợ lắc đầuThấy dáng vẻ hoảng hốt của cô giống chú nai con ngơ ngác, vô cùng đáng yêu làm Nhạc Phong khẽ cười một tiếngAnh ta bể Thượng Hảo Hảo khỏi ghế sofa, đi về phía giường lớnDịu dàng đặt cô lên giường, tháo giày của côSau đó nằm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào ngựcCả người Thượng Hảo Hảo căng thẳng tới mức cứng đờ raNhạc Phong vẫn cười, ôm lấy bả vai cô, để cô thả lỏng“Đừng lo, chúng ta không làm gì cả!”Nhạc Phong cứ như vậy yên tĩnh ôm lấy cô, nhìn cô chăm chúÁnh mắt này giống như thứ tình cảm và lòng thương nhớ trong cả một nghìn năm kết hợp lại mà thành một vẻ mặt dịu dàng tới0mức lòng người phải tê dạiThi thoảng Nhạc Phong lại nhẹ nhàng gạt đi những sợi tóc trên mặt cô, vuốt ve lông mày, đối mắt, vành tai, gò má cốGiống như nhìn bao nhiêu cũng không đủ, anh ta cứ như vậy yên lặng thưởng thức côThượng Hảo Hảo biết mặt mũi mình cũng không đến nỗi nào, nhưng cũng không đẹp tới mức độ như thể chứ? Về mặt của Nhạc Phong giống như đang nhìn thấy nàng tiên nữ đẹp nhất thế gian vậyĐây chính là thứ mà người ta nói “Người yêu ở trong mắt thì biến thành Tây Thi” sao? Thượng Hảo Hảo nằm yên không nhúc nhích, cứ để tùy Nhạc Phong nằm bên cạnh, chống tay đỡ trán nhìn cô, Đột nhiên, Nhạc Phong cầm lấy chiếc điều7khiển ở tủ đầu giường, nhẹ ấn một cáiMột điệu nhạc nhẹ nhàng, du dương, êm ái rất quen thuộc chợt vang lên“Muốn nhìn thấy em cười.Muốn cùng em cãi vã.Muốn ôm em vào lòngGiây trước vừa cãi nhau đỏ mặtGiây sau xoay người chúng ta liền hòa hợpKhông sợ em khócChẳng sợ em gọi Bởi vì em chính là niềm kiêu ngạo của anh Đôi mắt anh dõi theo bước chạy hoảng loạn của em Trái tim anh đã sớm chuẩn bị xong Một lần là được, anh muốn dẫn em đi nhìn thời gian dài đằng đẵng...

Chương 1068: Một lần là tốt rồi