Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1102: Ông xã mệt chết rồi
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��Thình thịch, thình thịch, thình thịch...” Trái tim của Lục Minh đập đẩy mạnh mẽ mà gấp gápĐáy lòng Cảnh Y Nhân chợt rung độngCô rút bàn tay nhỏ về, nâng khuôn mặt anh tuấn của Lục Minh lên, đáp lại nụ hôn của anh một cách thật sâu“..” Lục Minh ôm eo cô nâng lên, đi vào trong phòng, ngón tay thon dài bật công tắc đènCăn phòng lập tức sáng đènLục Minh ôm lấy cơ thể yêu kiều của cô, cả người cũng ngã xuống giườngAnh cởi áo khoác của cô ra, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên“Nhớ anh không?” “..” Cảnh Y Nhân ngượng ngùng gật đầuLục Minh dịu dàng phủ lên bờ môi của côĐôi môi mềm mại lưu luyến môi cô, dịu dàng khể cắn.Cảm xúc mềm mại, tê dại trên môi làm Cảnh Y Nhân bị trêu chọc tới mức tâm2hồn bay bổng, bất giác giơ tay lên ôm lấy lưng Lục Minh chờ anh dẫn cố lên thiên đường, tới nơi tốt đẹp nhất...Cảnh Y Nhân rúc vào lòng Lục Minh, bàn tay nhỏ nghịch ngợm vẽ vòng vòng trên ngực anhLục Minh bị trêu chọc đến mức ngực tê dại, lập tức bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô“Ngày mai anh phải đi làm thế nào đây?” Cảnh Y Nhân hỏi“Anh đã đặt chuyến bay sớm nhất vào sáu giờ sáng mai rồiXuống máy bay một cái là anh sẽ tới công ty luôn.” “...” Máy bay vừa đi vừa đến, lại thêm khoảng thời gian ngồi trên xe, coi như không tắc đường thì cũng phải mất sáu, bảy tiếng đồng hồCó phải anh đã quá hồ đồ, tùy hứng rồi không? Cảnh Y Nhân vừa mới nghĩ đến đây, Lục Minh đã nói: “Mỗi9ngày hết giờ làm việc anh lại đến đây, buổi sáng lại về nhé?” Đương nhiên là quá tốt, Cảnh Y Nhân ước gì ngày nào Lục Minh cũng ở cạnh cô, như vậy cô sẽ ngủ ngon hơnNhưng làm thế thì Lục Minh sẽ mệt chết mấtCảnh Y Nhân lập tức lắc đầu: “Nếu ngày nào em cũng đi tới đi lui như vậy, anh sẽ đồng ý sao?” “...” Lục Minh sầm mặt lạiĐương nhiên anh không muốn, nếu cô mệt mỏi thì anh sẽ đau lòng chết mấtĐột nhiên, Lục Minh chợt hiểu ra Cảnh Y Nhân có ý gìCô nhóc này đang đau lòng ông xã mình dây màLục Minh ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn của cô trong tay, siết thật chặt, rồi cúi đầu kể trán mình vào trán cố“Ông xã không mệt đâu! Chỉ cần có thể được nhìn thấy cô công6chúa nhỏ của nhà chúng ta là cả người đã thấy khỏe mạnh rồi, nếu không được gặp thì ngày nào cũng thấy mệt!” “...” Cái logic kiểu gì thế này? Cảnh Y Nhân đau lòng ngẩng đầu lên, chủ động hôn lên môi Lục MinhMỗi lần tranh luận với Lục Minh là cổ đều yếu thếMột khi Lục Minh đã quyết định, Cảnh Y Nhân muốn thay đổi cũng không đượcLục Minh dịu dàng hôn Cảnh Y Nhân, bàn tay với “hạnh kiểm xấu” lần mò lên ngực cô...Cảnh Y Nhân giật mình rụt cổ lại.“Đừng mà! Anh đã rất mệt rồi đấy!”“Anh không mệt, vẫn còn đầy tinh thần đây này!” Nói rồi Lục Minh kéo cô lên người mình để cô cảm nhận được tinh thần” của anh.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7��Thình thịch, thình thịch, thình thịch...” Trái tim của Lục Minh đập đẩy mạnh mẽ mà gấp gáp
Đáy lòng Cảnh Y Nhân chợt rung động
Cô rút bàn tay nhỏ về, nâng khuôn mặt anh tuấn của Lục Minh lên, đáp lại nụ hôn của anh một cách thật sâu
“..” Lục Minh ôm eo cô nâng lên, đi vào trong phòng, ngón tay thon dài bật công tắc đèn
Căn phòng lập tức sáng đèn
Lục Minh ôm lấy cơ thể yêu kiều của cô, cả người cũng ngã xuống giường
Anh cởi áo khoác của cô ra, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên
“Nhớ anh không?” “..” Cảnh Y Nhân ngượng ngùng gật đầu
Lục Minh dịu dàng phủ lên bờ môi của cô
Đôi môi mềm mại lưu luyến môi cô, dịu dàng khể cắn.
Cảm xúc mềm mại, tê dại trên môi làm Cảnh Y Nhân bị trêu chọc tới mức tâm2hồn bay bổng, bất giác giơ tay lên ôm lấy lưng Lục Minh chờ anh dẫn cố lên thiên đường, tới nơi tốt đẹp nhất...
Cảnh Y Nhân rúc vào lòng Lục Minh, bàn tay nhỏ nghịch ngợm vẽ vòng vòng trên ngực anh
Lục Minh bị trêu chọc đến mức ngực tê dại, lập tức bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô
“Ngày mai anh phải đi làm thế nào đây?” Cảnh Y Nhân hỏi
“Anh đã đặt chuyến bay sớm nhất vào sáu giờ sáng mai rồi
Xuống máy bay một cái là anh sẽ tới công ty luôn.” “...” Máy bay vừa đi vừa đến, lại thêm khoảng thời gian ngồi trên xe, coi như không tắc đường thì cũng phải mất sáu, bảy tiếng đồng hồ
Có phải anh đã quá hồ đồ, tùy hứng rồi không? Cảnh Y Nhân vừa mới nghĩ đến đây, Lục Minh đã nói: “Mỗi9ngày hết giờ làm việc anh lại đến đây, buổi sáng lại về nhé?” Đương nhiên là quá tốt, Cảnh Y Nhân ước gì ngày nào Lục Minh cũng ở cạnh cô, như vậy cô sẽ ngủ ngon hơn
Nhưng làm thế thì Lục Minh sẽ mệt chết mất
Cảnh Y Nhân lập tức lắc đầu: “Nếu ngày nào em cũng đi tới đi lui như vậy, anh sẽ đồng ý sao?” “...” Lục Minh sầm mặt lại
Đương nhiên anh không muốn, nếu cô mệt mỏi thì anh sẽ đau lòng chết mất
Đột nhiên, Lục Minh chợt hiểu ra Cảnh Y Nhân có ý gì
Cô nhóc này đang đau lòng ông xã mình dây mà
Lục Minh ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn của cô trong tay, siết thật chặt, rồi cúi đầu kể trán mình vào trán cố
“Ông xã không mệt đâu! Chỉ cần có thể được nhìn thấy cô công6chúa nhỏ của nhà chúng ta là cả người đã thấy khỏe mạnh rồi, nếu không được gặp thì ngày nào cũng thấy mệt!” “...” Cái logic kiểu gì thế này? Cảnh Y Nhân đau lòng ngẩng đầu lên, chủ động hôn lên môi Lục Minh
Mỗi lần tranh luận với Lục Minh là cổ đều yếu thế
Một khi Lục Minh đã quyết định, Cảnh Y Nhân muốn thay đổi cũng không được
Lục Minh dịu dàng hôn Cảnh Y Nhân, bàn tay với “hạnh kiểm xấu” lần mò lên ngực cô...
Cảnh Y Nhân giật mình rụt cổ lại.
“Đừng mà! Anh đã rất mệt rồi đấy!”
“Anh không mệt, vẫn còn đầy tinh thần đây này!” Nói rồi Lục Minh kéo cô lên người mình để cô cảm nhận được tinh thần” của anh.
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7��Thình thịch, thình thịch, thình thịch...” Trái tim của Lục Minh đập đẩy mạnh mẽ mà gấp gápĐáy lòng Cảnh Y Nhân chợt rung độngCô rút bàn tay nhỏ về, nâng khuôn mặt anh tuấn của Lục Minh lên, đáp lại nụ hôn của anh một cách thật sâu“..” Lục Minh ôm eo cô nâng lên, đi vào trong phòng, ngón tay thon dài bật công tắc đènCăn phòng lập tức sáng đènLục Minh ôm lấy cơ thể yêu kiều của cô, cả người cũng ngã xuống giườngAnh cởi áo khoác của cô ra, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên“Nhớ anh không?” “..” Cảnh Y Nhân ngượng ngùng gật đầuLục Minh dịu dàng phủ lên bờ môi của côĐôi môi mềm mại lưu luyến môi cô, dịu dàng khể cắn.Cảm xúc mềm mại, tê dại trên môi làm Cảnh Y Nhân bị trêu chọc tới mức tâm2hồn bay bổng, bất giác giơ tay lên ôm lấy lưng Lục Minh chờ anh dẫn cố lên thiên đường, tới nơi tốt đẹp nhất...Cảnh Y Nhân rúc vào lòng Lục Minh, bàn tay nhỏ nghịch ngợm vẽ vòng vòng trên ngực anhLục Minh bị trêu chọc đến mức ngực tê dại, lập tức bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô“Ngày mai anh phải đi làm thế nào đây?” Cảnh Y Nhân hỏi“Anh đã đặt chuyến bay sớm nhất vào sáu giờ sáng mai rồiXuống máy bay một cái là anh sẽ tới công ty luôn.” “...” Máy bay vừa đi vừa đến, lại thêm khoảng thời gian ngồi trên xe, coi như không tắc đường thì cũng phải mất sáu, bảy tiếng đồng hồCó phải anh đã quá hồ đồ, tùy hứng rồi không? Cảnh Y Nhân vừa mới nghĩ đến đây, Lục Minh đã nói: “Mỗi9ngày hết giờ làm việc anh lại đến đây, buổi sáng lại về nhé?” Đương nhiên là quá tốt, Cảnh Y Nhân ước gì ngày nào Lục Minh cũng ở cạnh cô, như vậy cô sẽ ngủ ngon hơnNhưng làm thế thì Lục Minh sẽ mệt chết mấtCảnh Y Nhân lập tức lắc đầu: “Nếu ngày nào em cũng đi tới đi lui như vậy, anh sẽ đồng ý sao?” “...” Lục Minh sầm mặt lạiĐương nhiên anh không muốn, nếu cô mệt mỏi thì anh sẽ đau lòng chết mấtĐột nhiên, Lục Minh chợt hiểu ra Cảnh Y Nhân có ý gìCô nhóc này đang đau lòng ông xã mình dây màLục Minh ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn của cô trong tay, siết thật chặt, rồi cúi đầu kể trán mình vào trán cố“Ông xã không mệt đâu! Chỉ cần có thể được nhìn thấy cô công6chúa nhỏ của nhà chúng ta là cả người đã thấy khỏe mạnh rồi, nếu không được gặp thì ngày nào cũng thấy mệt!” “...” Cái logic kiểu gì thế này? Cảnh Y Nhân đau lòng ngẩng đầu lên, chủ động hôn lên môi Lục MinhMỗi lần tranh luận với Lục Minh là cổ đều yếu thếMột khi Lục Minh đã quyết định, Cảnh Y Nhân muốn thay đổi cũng không đượcLục Minh dịu dàng hôn Cảnh Y Nhân, bàn tay với “hạnh kiểm xấu” lần mò lên ngực cô...Cảnh Y Nhân giật mình rụt cổ lại.“Đừng mà! Anh đã rất mệt rồi đấy!”“Anh không mệt, vẫn còn đầy tinh thần đây này!” Nói rồi Lục Minh kéo cô lên người mình để cô cảm nhận được tinh thần” của anh.