Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…

Chương 1106: Anh ấy không đến

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hi hạ cánh, Lục Minh gọi taxi rồi đi thẳng tới khách sạn bốn sao mà Cảnh Y Nhân ở hôm quaThành phố W không phải là đô thị loại giống như thành phố S nên điều kiện có hạnLục Minh lo Cảnh Y Nhân ở đây không quen và không hợp khí hậu, mà khí hậu ở đây thực sự rất khô nên trên đường, anh đã tiện thể đi tới trung tâm thương mại, tới hãng mỹ phẩm dưỡng da mà Cảnh Y Nhân thích để càn quét một lượt.Lúc này, Lục Minh đang xách theo một túi đựng đồ dưỡng da, còn có cả bánh ga tô sữa chua mà Cảnh Y Nhân thích nhất, vì thành phố w không bán...Sau khi kết thúc cảnh quay hôm nay, Cảnh Y Nhân trở lại khách sạn.Chuyện đầu tiên cô2làm là nhanh chóng đi tắm để rửa sạch mùi mồ hôi trên ngườiSau đó, cô lấy từ va li một bộ quần áo ra, ướm thử lên người.Váy màu trắngKhông được, bây giờ cô đâu còn là trẻ con, Lục Minh không thích quá thanh thuầnVáy màu đỏ? Cái này hình như rất hở thì phảiCảnh Y Nhân lại cầm một cái váy màu vàng nhạt, ướm lên ngườiVẫn là cái váy màu vàng này đẹp, không thanh thuần quá, cũng không lộ liễu quáChị Cẩu đang ngồi trên giường xem giá cổ phiếu trên điện thoại, còn Tiểu Tường thì ngồi xổm trước tủ đầu giường để ăn đồ nướng sốt cay mới gói về, cả hai đều quay đầu nhìn Cảnh Y Nhân mà chẳng hiểu gì.“Chị Y Nhân, buổi tối chị thay đồ để chuẩn bị đi9ra ngoài à...” Tiểu Tường vừa nói xong, chị Cầu đã lập tức vươn tay đập nhẹ lên đầu cô ấy một cái, ý bảo đừng có hỏi, cứ biết trong lòng là đượcTối qua Cảnh Y Nhân đi cả đêm không về, bọn họ còn lén lút thảo luận xem có phải Lục Minh đã tới đây khôngAnh đã tặng hoa rồi mà còn tự mình chạy đến nữa“..”Nghe vậy, Cảnh Y Nhân đỏ bừng mặtCô cố ý không ăn tối là để chờ Lục Minh đến thì cùng ăn với anhNhưng lại nhớ hôm qua cô đã bảo với anh là hôm nay đừng tới, nhỡ đâu anh không đến thật thì phải làm sao? Vậy chẳng phải cô thay quần áo phí công, đã thế còn phải nhịn đói nữaNghĩ vậy, Cảnh Y Nhân cất quần áo đi,6thản nhiên nói: “Đâu có! Chị đang so thử xem, hình như chị bị béo lên, có vài bộ không mặc vừa rồi.” Cảnh Y Nhân giả vờ thản nhiên, đóng vali lại rồi ngồi xuống giường, cầm điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho Lục Minh để thử dò: “Anh đang làm gì đấy?” Cô gõ chữ rất nhanh rồi lập tức gửi điNhìn dáng vẻ thiếu nữ lén lút cười trộm đầy ngọt ngào ấy của cô mà Tiểu Tường và chị Cẩu phải lắc đầu cười khẽSáng hôm nay có người nhìn thấy Cảnh Y Nhân đi từ phòng 317 ra, cả ngày hôm nay, mọi người trong đoàn làm phim đều bàn tán tại sao cô không ở trong phòng mìnhNgay cả ảnh đế Lạc cũng tránh đi không nói, mọi người đã sớm đoán0được ông xã người ta thương vợ, nên tới tham ban* đây mà(*) Tham ban: Chỉ việc có người ở ngoài đoàn làm phim tới thăm đoàn làm phim hoặc thăm người ở trong đoàn làm phim Cảnh Y Nhân vừa mới nhắn tin xong được một lúc Lục Minh đã nhắn tin lại: “Anh đang đi dạo trung tâm thương mại!” “...” Nhìn thấy dòng chữ này, Cảnh Y Nhân nhụt chí, đã hơn năm giờ rồiLúc này không phải anh nên đang trên đường tới sân bay sao? Tại sao vẫn còn ở trung tâm thương mại? Xem ra hôm nay thực sự Lục Minh sẽ không đến rồi.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

7hi hạ cánh, Lục Minh gọi taxi rồi đi thẳng tới khách sạn bốn sao mà Cảnh Y Nhân ở hôm qua

Thành phố W không phải là đô thị loại giống như thành phố S nên điều kiện có hạn

Lục Minh lo Cảnh Y Nhân ở đây không quen và không hợp khí hậu, mà khí hậu ở đây thực sự rất khô nên trên đường, anh đã tiện thể đi tới trung tâm thương mại, tới hãng mỹ phẩm dưỡng da mà Cảnh Y Nhân thích để càn quét một lượt.

Lúc này, Lục Minh đang xách theo một túi đựng đồ dưỡng da, còn có cả bánh ga tô sữa chua mà Cảnh Y Nhân thích nhất, vì thành phố w không bán...

Sau khi kết thúc cảnh quay hôm nay, Cảnh Y Nhân trở lại khách sạn.

Chuyện đầu tiên cô2làm là nhanh chóng đi tắm để rửa sạch mùi mồ hôi trên người

Sau đó, cô lấy từ va li một bộ quần áo ra, ướm thử lên người.

Váy màu trắng

Không được, bây giờ cô đâu còn là trẻ con, Lục Minh không thích quá thanh thuần

Váy màu đỏ? Cái này hình như rất hở thì phải

Cảnh Y Nhân lại cầm một cái váy màu vàng nhạt, ướm lên người

Vẫn là cái váy màu vàng này đẹp, không thanh thuần quá, cũng không lộ liễu quá

Chị Cẩu đang ngồi trên giường xem giá cổ phiếu trên điện thoại, còn Tiểu Tường thì ngồi xổm trước tủ đầu giường để ăn đồ nướng sốt cay mới gói về, cả hai đều quay đầu nhìn Cảnh Y Nhân mà chẳng hiểu gì.

“Chị Y Nhân, buổi tối chị thay đồ để chuẩn bị đi9ra ngoài à...” Tiểu Tường vừa nói xong, chị Cầu đã lập tức vươn tay đập nhẹ lên đầu cô ấy một cái, ý bảo đừng có hỏi, cứ biết trong lòng là được

Tối qua Cảnh Y Nhân đi cả đêm không về, bọn họ còn lén lút thảo luận xem có phải Lục Minh đã tới đây không

Anh đã tặng hoa rồi mà còn tự mình chạy đến nữa

“..”Nghe vậy, Cảnh Y Nhân đỏ bừng mặt

Cô cố ý không ăn tối là để chờ Lục Minh đến thì cùng ăn với anh

Nhưng lại nhớ hôm qua cô đã bảo với anh là hôm nay đừng tới, nhỡ đâu anh không đến thật thì phải làm sao? Vậy chẳng phải cô thay quần áo phí công, đã thế còn phải nhịn đói nữa

Nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân cất quần áo đi,6thản nhiên nói: “Đâu có! Chị đang so thử xem, hình như chị bị béo lên, có vài bộ không mặc vừa rồi.” Cảnh Y Nhân giả vờ thản nhiên, đóng vali lại rồi ngồi xuống giường, cầm điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho Lục Minh để thử dò: “Anh đang làm gì đấy?” Cô gõ chữ rất nhanh rồi lập tức gửi đi

Nhìn dáng vẻ thiếu nữ lén lút cười trộm đầy ngọt ngào ấy của cô mà Tiểu Tường và chị Cẩu phải lắc đầu cười khẽ

Sáng hôm nay có người nhìn thấy Cảnh Y Nhân đi từ phòng 317 ra, cả ngày hôm nay, mọi người trong đoàn làm phim đều bàn tán tại sao cô không ở trong phòng mình

Ngay cả ảnh đế Lạc cũng tránh đi không nói, mọi người đã sớm đoán0được ông xã người ta thương vợ, nên tới tham ban* đây mà

(*) Tham ban: Chỉ việc có người ở ngoài đoàn làm phim tới thăm đoàn làm phim hoặc thăm người ở trong đoàn làm phim Cảnh Y Nhân vừa mới nhắn tin xong được một lúc Lục Minh đã nhắn tin lại: “Anh đang đi dạo trung tâm thương mại!” “...” Nhìn thấy dòng chữ này, Cảnh Y Nhân nhụt chí, đã hơn năm giờ rồi

Lúc này không phải anh nên đang trên đường tới sân bay sao? Tại sao vẫn còn ở trung tâm thương mại? Xem ra hôm nay thực sự Lục Minh sẽ không đến rồi.

Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7hi hạ cánh, Lục Minh gọi taxi rồi đi thẳng tới khách sạn bốn sao mà Cảnh Y Nhân ở hôm quaThành phố W không phải là đô thị loại giống như thành phố S nên điều kiện có hạnLục Minh lo Cảnh Y Nhân ở đây không quen và không hợp khí hậu, mà khí hậu ở đây thực sự rất khô nên trên đường, anh đã tiện thể đi tới trung tâm thương mại, tới hãng mỹ phẩm dưỡng da mà Cảnh Y Nhân thích để càn quét một lượt.Lúc này, Lục Minh đang xách theo một túi đựng đồ dưỡng da, còn có cả bánh ga tô sữa chua mà Cảnh Y Nhân thích nhất, vì thành phố w không bán...Sau khi kết thúc cảnh quay hôm nay, Cảnh Y Nhân trở lại khách sạn.Chuyện đầu tiên cô2làm là nhanh chóng đi tắm để rửa sạch mùi mồ hôi trên ngườiSau đó, cô lấy từ va li một bộ quần áo ra, ướm thử lên người.Váy màu trắngKhông được, bây giờ cô đâu còn là trẻ con, Lục Minh không thích quá thanh thuầnVáy màu đỏ? Cái này hình như rất hở thì phảiCảnh Y Nhân lại cầm một cái váy màu vàng nhạt, ướm lên ngườiVẫn là cái váy màu vàng này đẹp, không thanh thuần quá, cũng không lộ liễu quáChị Cẩu đang ngồi trên giường xem giá cổ phiếu trên điện thoại, còn Tiểu Tường thì ngồi xổm trước tủ đầu giường để ăn đồ nướng sốt cay mới gói về, cả hai đều quay đầu nhìn Cảnh Y Nhân mà chẳng hiểu gì.“Chị Y Nhân, buổi tối chị thay đồ để chuẩn bị đi9ra ngoài à...” Tiểu Tường vừa nói xong, chị Cầu đã lập tức vươn tay đập nhẹ lên đầu cô ấy một cái, ý bảo đừng có hỏi, cứ biết trong lòng là đượcTối qua Cảnh Y Nhân đi cả đêm không về, bọn họ còn lén lút thảo luận xem có phải Lục Minh đã tới đây khôngAnh đã tặng hoa rồi mà còn tự mình chạy đến nữa“..”Nghe vậy, Cảnh Y Nhân đỏ bừng mặtCô cố ý không ăn tối là để chờ Lục Minh đến thì cùng ăn với anhNhưng lại nhớ hôm qua cô đã bảo với anh là hôm nay đừng tới, nhỡ đâu anh không đến thật thì phải làm sao? Vậy chẳng phải cô thay quần áo phí công, đã thế còn phải nhịn đói nữaNghĩ vậy, Cảnh Y Nhân cất quần áo đi,6thản nhiên nói: “Đâu có! Chị đang so thử xem, hình như chị bị béo lên, có vài bộ không mặc vừa rồi.” Cảnh Y Nhân giả vờ thản nhiên, đóng vali lại rồi ngồi xuống giường, cầm điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho Lục Minh để thử dò: “Anh đang làm gì đấy?” Cô gõ chữ rất nhanh rồi lập tức gửi điNhìn dáng vẻ thiếu nữ lén lút cười trộm đầy ngọt ngào ấy của cô mà Tiểu Tường và chị Cẩu phải lắc đầu cười khẽSáng hôm nay có người nhìn thấy Cảnh Y Nhân đi từ phòng 317 ra, cả ngày hôm nay, mọi người trong đoàn làm phim đều bàn tán tại sao cô không ở trong phòng mìnhNgay cả ảnh đế Lạc cũng tránh đi không nói, mọi người đã sớm đoán0được ông xã người ta thương vợ, nên tới tham ban* đây mà(*) Tham ban: Chỉ việc có người ở ngoài đoàn làm phim tới thăm đoàn làm phim hoặc thăm người ở trong đoàn làm phim Cảnh Y Nhân vừa mới nhắn tin xong được một lúc Lục Minh đã nhắn tin lại: “Anh đang đi dạo trung tâm thương mại!” “...” Nhìn thấy dòng chữ này, Cảnh Y Nhân nhụt chí, đã hơn năm giờ rồiLúc này không phải anh nên đang trên đường tới sân bay sao? Tại sao vẫn còn ở trung tâm thương mại? Xem ra hôm nay thực sự Lục Minh sẽ không đến rồi.

Chương 1106: Anh ấy không đến