Thành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác…
Chương 1108: Người nước ngoài gọi điện thoại đến
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7ạch Vân kết hôn rồi sao? Thậm chí ngay cả cô cũng không nói, cô nàng này giấu kín nhỉ? Hai nhân viên phục vụ nhìn thấy Cảnh Y Nhân đột nhiên đứng lại thì im bặt, sợ hãi nhanh chóng đẩy xe rời khỏi hành langNếu chuyện riêng tư bí mật của người ta mà lan truyền ra ngoài thì bọn họ sẽ bị mất việc ngay! Cảnh Y Nhân nhếch môi, đi thẳng đến phòng của Bạch VânCô đi đến trước cửa phòng, dừng lại và nhấn chuông, sau đó, cô nghe thấy tiếng gầm giận dữ của ảnh để Lạc vang lên trong phòng: “Ai!?” “...”Xem ra tâm trạng của anh ta có vẻ không được tốt, có phải cô đã làm gián đoạn chuyện tốt của người ta không? “Là tối, Cảnh Y Nhân!” “...” Cảnh Y Nhân đứng chờ ở bên ngoài2phòng khoảng một phút mới có người ra mở cửa.Ảnh để Lạc mặc một chiếc áo sơ mi, cúc áo chưa cài, bên dưới quấn một cái khăn tắm, đứng chặn ngang ở cửa, lạnh nhạt nhìn Cảnh Y Nhân.“Cô có chuyện gì không?”“...” Xem ra đúng là cô đang quấy rối người ta làm việc” rồi.Cảnh Y Nhân hắng giọng nói: “Tôi đến tìm Bạch Vân - vợ của anh.” Trước đây Cảnh Y Nhân sẽ nói thẳng là “tìm Bạch Vân”, nhưng lần này cô cố ý nói “tìm Bạch Vân - vợ của anh”Nhưng ảnh để Lạc dường như không phát hiện ra bất thường mà hờ hững nói: “Bạch Vân đang tắm, cổ chờ một lát đi.” “Vậy tôi vào trong phòng chờ cô ấy.” “...” Lạc Tử Kiều lúng túng đến nỗi khóe miệng co giật, quay đầu lại liếc nhìn Bạch9Vân còn đang mặc quần áo trên giường.“Để Y Nhân vào đi, em xong rồi.” “...” Lạc Tử Kiều bất đắc dĩ để Cảnh Y Nhân đi vàoVừa vào cửa, Cảnh Y Nhân đã híp mắt cười nhìn Bạch Vân, sau đó quay đầu lại trêu chọc ảnh để Lạc“Thì ra Bạch Vân nhà anh lại tắm rửa trên giường à? Tắm đến nỗi trên cổ nổi đốm đỏ, đốm xanh luôn nhỉ!” “...” Nghe vậy, Bạch Vân đỏ cả mặt, vội vàng bước từ trên giường xuống, chỉnh lại cái váy nhăn nheo trên ngườiCảnh Y Nhân liếc nhìn Bạch Vân rồi nhìn sang Lạc Tử Kiều, truy hỏi như đang thẩm vấn tội phạm vậy: “Hai người kết hôn rồi sao?” “...” Nghe vậy, Bạch Vân và Lạc Tử Kiểu đều liếc mắt nhìn nhau, dường như đang tự nói với nhau “Em/anh không có6nói, không phải em/anh nói.” “Kết quả còn không mời khách đến tham dự, mà lại âm thầm lén lút...” “Y Nhân, cổ tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của Tử Kiều đó.” “...” Cô ấy đúng là người vợ tốt luôn lo nghĩ cho chồngChỉ sợ Lạc Tử Kiều là người chỉ mong được công khai ra ngoài thôiCảnh Y Nhân đang định tiếp tục trêu chọc bọn họ thì điện thoại trong túi đột nhiên vang lênCảnh Y Nhân lấy điện thoại ra xem, là số điện thoại lạ mà cô chưa từng nhìn thấyCảnh Y Nhân do dự một hồi, nhưng vẫn nhận cuộc gọi đóGiọng nói của một người phụ nữ xa lạ vang lên bên kia điện thoại, nói liền thoắng một trang tiếng Anh“...” Vẻ mặt của Cảnh Y Nhân trở nên hoang0mang Tuy rằng hiện tại Cảnh Y Nhân đã học được không ít vốn từ tiếng Anh, nhưng chưa từng thật sự giao tiếp với người khác, nay đột nhiên nghe được người khác nói tiếng Anh như vậy, nhất thời không phản ứng được họ đang nói gìMột hồi sau, Cảnh Y Nhân mới sử dụng vốn tiếng Anh không mấy lưu loát của mình đáp lại: “Xin lỗi, cô có thể nói lại lần nữa không, tôi không nghe rõ.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ạch Vân kết hôn rồi sao? Thậm chí ngay cả cô cũng không nói, cô nàng này giấu kín nhỉ? Hai nhân viên phục vụ nhìn thấy Cảnh Y Nhân đột nhiên đứng lại thì im bặt, sợ hãi nhanh chóng đẩy xe rời khỏi hành lang
Nếu chuyện riêng tư bí mật của người ta mà lan truyền ra ngoài thì bọn họ sẽ bị mất việc ngay! Cảnh Y Nhân nhếch môi, đi thẳng đến phòng của Bạch Vân
Cô đi đến trước cửa phòng, dừng lại và nhấn chuông, sau đó, cô nghe thấy tiếng gầm giận dữ của ảnh để Lạc vang lên trong phòng: “Ai!?” “...”Xem ra tâm trạng của anh ta có vẻ không được tốt, có phải cô đã làm gián đoạn chuyện tốt của người ta không? “Là tối, Cảnh Y Nhân!” “...” Cảnh Y Nhân đứng chờ ở bên ngoài2phòng khoảng một phút mới có người ra mở cửa.
Ảnh để Lạc mặc một chiếc áo sơ mi, cúc áo chưa cài, bên dưới quấn một cái khăn tắm, đứng chặn ngang ở cửa, lạnh nhạt nhìn Cảnh Y Nhân.
“Cô có chuyện gì không?”
“...” Xem ra đúng là cô đang quấy rối người ta làm việc” rồi.
Cảnh Y Nhân hắng giọng nói: “Tôi đến tìm Bạch Vân - vợ của anh.” Trước đây Cảnh Y Nhân sẽ nói thẳng là “tìm Bạch Vân”, nhưng lần này cô cố ý nói “tìm Bạch Vân - vợ của anh”
Nhưng ảnh để Lạc dường như không phát hiện ra bất thường mà hờ hững nói: “Bạch Vân đang tắm, cổ chờ một lát đi.” “Vậy tôi vào trong phòng chờ cô ấy.” “...” Lạc Tử Kiều lúng túng đến nỗi khóe miệng co giật, quay đầu lại liếc nhìn Bạch9Vân còn đang mặc quần áo trên giường.
“Để Y Nhân vào đi, em xong rồi.” “...” Lạc Tử Kiều bất đắc dĩ để Cảnh Y Nhân đi vào
Vừa vào cửa, Cảnh Y Nhân đã híp mắt cười nhìn Bạch Vân, sau đó quay đầu lại trêu chọc ảnh để Lạc
“Thì ra Bạch Vân nhà anh lại tắm rửa trên giường à? Tắm đến nỗi trên cổ nổi đốm đỏ, đốm xanh luôn nhỉ!” “...” Nghe vậy, Bạch Vân đỏ cả mặt, vội vàng bước từ trên giường xuống, chỉnh lại cái váy nhăn nheo trên người
Cảnh Y Nhân liếc nhìn Bạch Vân rồi nhìn sang Lạc Tử Kiều, truy hỏi như đang thẩm vấn tội phạm vậy: “Hai người kết hôn rồi sao?” “...” Nghe vậy, Bạch Vân và Lạc Tử Kiểu đều liếc mắt nhìn nhau, dường như đang tự nói với nhau “Em/anh không có6nói, không phải em/anh nói.” “Kết quả còn không mời khách đến tham dự, mà lại âm thầm lén lút...” “Y Nhân, cổ tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của Tử Kiều đó.” “...” Cô ấy đúng là người vợ tốt luôn lo nghĩ cho chồng
Chỉ sợ Lạc Tử Kiều là người chỉ mong được công khai ra ngoài thôi
Cảnh Y Nhân đang định tiếp tục trêu chọc bọn họ thì điện thoại trong túi đột nhiên vang lên
Cảnh Y Nhân lấy điện thoại ra xem, là số điện thoại lạ mà cô chưa từng nhìn thấy
Cảnh Y Nhân do dự một hồi, nhưng vẫn nhận cuộc gọi đó
Giọng nói của một người phụ nữ xa lạ vang lên bên kia điện thoại, nói liền thoắng một trang tiếng Anh
“...” Vẻ mặt của Cảnh Y Nhân trở nên hoang0mang Tuy rằng hiện tại Cảnh Y Nhân đã học được không ít vốn từ tiếng Anh, nhưng chưa từng thật sự giao tiếp với người khác, nay đột nhiên nghe được người khác nói tiếng Anh như vậy, nhất thời không phản ứng được họ đang nói gì
Một hồi sau, Cảnh Y Nhân mới sử dụng vốn tiếng Anh không mấy lưu loát của mình đáp lại: “Xin lỗi, cô có thể nói lại lần nữa không, tôi không nghe rõ.”
Vợ Boss Là Công ChúaTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThành phố S, tại bệnh viện Quân khu số 1. 1 cả ba tầng bệnh viện quân khu rộng lớn đều có người canh giữ nghiêm ngặt. Một chiếc Land Rover bụi bặm, bị bào mòn sau một cuộc hành trình dài nhưng vẫn kiêu ngạo khí phách từ phía xa lao tới, rồi đột ngột dừng lại ngay trước cổng bệnh viện. Tất cả nhân viên từ bảo vệ, bác sĩ chính, đến viện trưởng của bệnh viện đều vội vàng chạy từ trong ra, xếp thành hàng ngay ngắn trước cửa. Tài xế nhanh chóng xuống xe rồi mở cửa ghế sau, cung kính nói: “Thưa Lục tổng! Đã tới nơi rồi ạ!”Lục Minh từ trong xe bước ra, hàng người trước cửa lập tức thực hiện nghi thức chào trong quân đội rất có kỷ luật.Người đàn ông vừa bước xuống xe chính là con trai cấp trên, cũng là thượng tá cũ của bọn họ, thái tử gia của thành phố S, hiện tại đang là tổng tài của Lục thị - Lục Minh.Lục Minh vừa bước vào cửa bệnh viện vừa kéo chiếc cà vạt đang chặt cứng trên cổ mình. Không hề quan tâm đến bất cứ ai xung quanh, anh ta đi thẳng vào bệnh viện, các bác sĩ, viện trưởng tự giác… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.7ạch Vân kết hôn rồi sao? Thậm chí ngay cả cô cũng không nói, cô nàng này giấu kín nhỉ? Hai nhân viên phục vụ nhìn thấy Cảnh Y Nhân đột nhiên đứng lại thì im bặt, sợ hãi nhanh chóng đẩy xe rời khỏi hành langNếu chuyện riêng tư bí mật của người ta mà lan truyền ra ngoài thì bọn họ sẽ bị mất việc ngay! Cảnh Y Nhân nhếch môi, đi thẳng đến phòng của Bạch VânCô đi đến trước cửa phòng, dừng lại và nhấn chuông, sau đó, cô nghe thấy tiếng gầm giận dữ của ảnh để Lạc vang lên trong phòng: “Ai!?” “...”Xem ra tâm trạng của anh ta có vẻ không được tốt, có phải cô đã làm gián đoạn chuyện tốt của người ta không? “Là tối, Cảnh Y Nhân!” “...” Cảnh Y Nhân đứng chờ ở bên ngoài2phòng khoảng một phút mới có người ra mở cửa.Ảnh để Lạc mặc một chiếc áo sơ mi, cúc áo chưa cài, bên dưới quấn một cái khăn tắm, đứng chặn ngang ở cửa, lạnh nhạt nhìn Cảnh Y Nhân.“Cô có chuyện gì không?”“...” Xem ra đúng là cô đang quấy rối người ta làm việc” rồi.Cảnh Y Nhân hắng giọng nói: “Tôi đến tìm Bạch Vân - vợ của anh.” Trước đây Cảnh Y Nhân sẽ nói thẳng là “tìm Bạch Vân”, nhưng lần này cô cố ý nói “tìm Bạch Vân - vợ của anh”Nhưng ảnh để Lạc dường như không phát hiện ra bất thường mà hờ hững nói: “Bạch Vân đang tắm, cổ chờ một lát đi.” “Vậy tôi vào trong phòng chờ cô ấy.” “...” Lạc Tử Kiều lúng túng đến nỗi khóe miệng co giật, quay đầu lại liếc nhìn Bạch9Vân còn đang mặc quần áo trên giường.“Để Y Nhân vào đi, em xong rồi.” “...” Lạc Tử Kiều bất đắc dĩ để Cảnh Y Nhân đi vàoVừa vào cửa, Cảnh Y Nhân đã híp mắt cười nhìn Bạch Vân, sau đó quay đầu lại trêu chọc ảnh để Lạc“Thì ra Bạch Vân nhà anh lại tắm rửa trên giường à? Tắm đến nỗi trên cổ nổi đốm đỏ, đốm xanh luôn nhỉ!” “...” Nghe vậy, Bạch Vân đỏ cả mặt, vội vàng bước từ trên giường xuống, chỉnh lại cái váy nhăn nheo trên ngườiCảnh Y Nhân liếc nhìn Bạch Vân rồi nhìn sang Lạc Tử Kiều, truy hỏi như đang thẩm vấn tội phạm vậy: “Hai người kết hôn rồi sao?” “...” Nghe vậy, Bạch Vân và Lạc Tử Kiểu đều liếc mắt nhìn nhau, dường như đang tự nói với nhau “Em/anh không có6nói, không phải em/anh nói.” “Kết quả còn không mời khách đến tham dự, mà lại âm thầm lén lút...” “Y Nhân, cổ tuyệt đối đừng truyền ra ngoài, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc của Tử Kiều đó.” “...” Cô ấy đúng là người vợ tốt luôn lo nghĩ cho chồngChỉ sợ Lạc Tử Kiều là người chỉ mong được công khai ra ngoài thôiCảnh Y Nhân đang định tiếp tục trêu chọc bọn họ thì điện thoại trong túi đột nhiên vang lênCảnh Y Nhân lấy điện thoại ra xem, là số điện thoại lạ mà cô chưa từng nhìn thấyCảnh Y Nhân do dự một hồi, nhưng vẫn nhận cuộc gọi đóGiọng nói của một người phụ nữ xa lạ vang lên bên kia điện thoại, nói liền thoắng một trang tiếng Anh“...” Vẻ mặt của Cảnh Y Nhân trở nên hoang0mang Tuy rằng hiện tại Cảnh Y Nhân đã học được không ít vốn từ tiếng Anh, nhưng chưa từng thật sự giao tiếp với người khác, nay đột nhiên nghe được người khác nói tiếng Anh như vậy, nhất thời không phản ứng được họ đang nói gìMột hồi sau, Cảnh Y Nhân mới sử dụng vốn tiếng Anh không mấy lưu loát của mình đáp lại: “Xin lỗi, cô có thể nói lại lần nữa không, tôi không nghe rõ.”